Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hào Môn Quý Nữ (Dịch)
  4. Chương 43: Thành thật yêu cầu và thông báo

Hào Môn Quý Nữ (Dịch)

  • 378 lượt xem
  • 1773 chữ
  • 2022-04-26 21:03:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tống Tiên Doanh đi đến cái bàn tương đối sạch sẽ nhất trong căn phòng này tìm kiếm một chút, lấy ra một tập giấy dày, đây đều tâm huyết của hắn, bản kế hoạch trong giấc mơ của hắn, hắn từng vô số lần tưởng tượng khi mình thành công thì sẽ có hình dạng gì, tâm trạng của hắn là sục sôi ý chí cùng suy nghĩ của hắn là như thế nào, nhưng mà sự thật kém so với trong mơ kém nhau quá lớn.

 

Đưa ra một phần khác của bản kế hoạch, khóe miệng mang theo một tia cười khổ, hắn thật sự là điên rồi.

 

An Nhiên tiếp nhận, thật cẩn thận xem nội dung bên trong, cô quả nhiên không có đoán sai, lúc trước Tống Tiên Doanh tới cửa tự tiến cử bản kế hoạch của hắn đều là thả con tép bắt con tôm*, đây mới là tỉ mỉ điêu khắc viên ngọc tốt, phần khác bản kế hoạch này trật tự rõ ràng, đem tất cả lỗ hổng bên trong của bản kế hoạch lúc trước bổ khuyết hoàn toàn, thậm chí còn liệt kê ra những khó khăn sau này khi phát triển có thể gặp phải, người này quả nhiên tài giỏi.

 

(*Giống với: thả con săn sắt bắt con cá rô, tung gạch nhử ngọc có nghĩa là: Gợi ý vấn đề để lôi cuốn người khác. Dựa theo tích Thường Kiến rất hâm mộ thơ của Triệu Hổ, biết Triệu sắp đến thắp hương ở chùa Linh Nham, Thường bèn đến trước đề hai câu thơ. Hôm sau Triệu đến thấy bài thơ còn dở dang, liền điền tiếp hai câu nữa, thành một bài thơ tứ tuyệt rất hay.)

 

“Vì để biểu đạt thành ý của tôi, Tôn bá, đem hợp đồng đã chuẩn bị trước đưa cho Tống tiên sinh xem.” An Nhiên thu hồi động tác lật xem trên tay, cô có thể cảm nhận được, Tống Tiên Doanh đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết để viết nên bản kế hoạch này.

 

Tôn bá vâng một tiếng, sau đó đưa ra hợp đồng đã chuẩn bị tốt từ trước giao cho Tống Tiên Doanh, trong lòng không khỏi nghi hoặc tiểu thư làm sao mà biết còn có một bản kế hoạch khác?

 

Tống Tiên Doanh nhìn về phía hai bản hợp đồng trong tay, giấy trắng mực đen mở đầu cho giấc mộng kinh doanh của hắn, hắn thật sự đợi được đến ngày này, nhưng hắn thật không ngờ là nhờ cô bé đang ở trước mắt mình cho hắn có cơ hội hoàn thành giấc mộng ấy.

 

“Tống tiên sinh nếu xem qua xong cảm thấy không vấn đề gì, chúng ta liền ký hợp đồng.” An Nhiên cười cười nói.

 

Tống Tiên Doanh gật gật đầu, lập tức cúi đầu tập trung tinh thần nhìn các điều khoản liệt kê trong hợp đồng, rà theo từng chữ nhất nhất nhìn lại, bản hợp đồng này, một chữ cũng không sai, lợi ích không bên nào hơn bên nào dù chỉ một chút.

 

Thời gian từng chút một trôi qua, Tống Tiên Doanh cái trán tràn ra một tầng mồ hôi, cái bản hợp đồng này viết vô cùng nghiêm cẩn (nghiêm túc+cẩn thận), ích lợi song phương đều vô cùng hợp lý, biên soạn rất thành thục, quyền lợi cùng trách nhiệm gánh vác khi xảy ra vấn đề là hoàn toàn ngang nhau, bất quá, hắn còn muốn nhìn lại, nhìn xem.

 

“Tống tiên sinh, chúng ta không vội, bản hợp đồng này ông cứ giữ lấy từ từ xem xét, vài ngày sau chúng ta sẽ tìm thời gian chính thức ký, đến lúc đó nếu ông có những hạng mục yêu cầu đặc biệt nào, chúng ta sẽ tìm luật sư sửa đổi, dù sao bản kế hoạch này chúng tôi chưa hỏi qua ý kiến của ông mà đã chuẩn bị.” An Nhiên nhìn ra Tống Tiên Doanh có chút do dự, cô cũng không thấy bất mãn mà đối với chuyện kí kết này cực kì cẩn thận.

 

Tống Tiên Doanh nhẹ nhàng thở ra, vội vàng bỏ bản hợp đồng xuống, bản hợp này có rất nhiều chỗ không ngờ tới, cho dù hắn hiện tại rất cần kì ngộ lần này, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ bán rẻ nghề nghiệp của mình, cho hắn nhiều thời gian suy nghĩ luôn tốt hơn, không thể không nói, một đứa nhỏ chỉ mới mười bốn tuổi so với các lão làng trong giới còn muốn chu đáo và tỉ mỉ hơn nhiều.

 

“Cám ơn, An tiểu thư.” Tống Tiên Doanh thật tình cảm tạ, hảo cảm với cô bé này tăng lên không ít, không có bởi vì hắn nghèo túng mà có gì khinh thị hoặc là thương hại, nhưng thật ra hắn lại bởi vì tuổi của cô mà khinh thị cô.

 

“Tống tiên sinh khách khí rồi, về sau chúng ta mới thực sự có quan hệ hợp tác, nếu Tống tiên sinh không ngại liền trực tiếp kêu tên của tôi, An Nhiên đi, tôi cũng gọi ngài là Tống thúc, có thể chứ?” An Nhiên nghiêng đầu cười ôn nhu, làm cho người ta nhìn đến vui thích cùng sung sướng nói không nên lời.

 

Tống Tiên Doanh thật sự rất thích đứa nhỏ này, nhu hòa cứng cỏi, vừa không làm người khác cảm thấy bén nhọn cũng sẽ không làm cho người ta cảm thấy quá mức nhu nhược, “Được rồi, An Nhiên.”

 

Hai người nhìn nhau cười, một loại cảm xúc mềm mại chậm rãi thấm vào nội tâm lẫn nhau.

____________________________*****________________________________

 

An Nhiên rời khỏi Tống gia, một căn phòng ở chỉ hơn mười mét vuông, hai cha con nương tự lẫn nhau, Tống Tiên Doanh nguyên bản có một công việc không tệ, lấy khứu giác nhạy cảm của hắn cùng với bản kế hoạch này tương lai sẽ là ngành công nghiệp trọng điểm, nhưng hắn dứt khoát từ chức vị lương cao thâm hậu, chuẩn bị đại triển quyền cước, nhưng là lúc này, vợ của hắn lại kiểm tra ra bệnh nặng, vì vợ của hắn, hắn đem tất cả tài sản mình sở hữu bao gồm tiền dùng để phát triển sự nghiệp toàn bộ đều dùng để trị liệu bệnh cho vợ, cho dù hy vọng chữa khỏi thực xa vời, chỉ có 10%.

 

Cho nên hắn hiện tại mới có thể nghèo túng thành như vậy, lưng đeo nợ lớn , chen chúc tại một căn nhà nhỏ này, chạy vay khắp nơi, nhận hết tòan bộ đùa cợt, nhưng mà vẫn như trước không hề bỏ cuộc, cho dù vợ hắn chỉ để lại hai cha con bọn họ.

 

“Tôn bá, ông có chuyện gì muốn hỏi cháu sao?” An Nhiên ngẩng đầu, hướng tới người vẫn luôn dùng ánh mắt dò hỏi cô từ nãy đến giờ hỏi.

 

Tôn bá nghe vậy lập tức thu hồi ánh mắt không chịu khống chế của chính mình này, tiểu thư so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn trí tuệ hơn, đúng là, người đi ra từ gia đình hào môn làm sao có thể đơn giản được, cô chẳng qua vọng tưởng những thứ không tưởng gì đó, mới có thể có những chuyện như trước kia.

 

“Không có gì.” Tôn bá điều chỉnh bản thân, vẻ mặt khôi phục bộ dáng cung kính cùng lạnh lùng xa cách.

 

An Nhiên không có truy vấn, Tôn bá luôn luôn là như thế này, không đi tham dự sự tình của người khác, rõ ràng vị trí của bản thân hắn không cần phải như vậy, “Tôn bá, tôi giống như đã từng hỏi qua, ông không có nhận chủ đi.”

 

Ngữ khí cực đạm, giống như chỉ là đang nói chuyện phiếm mà thôi, lại làm cho Tôn bá cả người đều giật mình, trong lòng nghĩ các loại trả lời hoặc là nói sang chuyện khác, nhưng là chậm chạp không có kết quả.

 

An Nhiên cũng không gấp, cũng chỉ là thản nhiên nhìn bên ngoài xe, ngẫu nhiên mới liếc liếc qua người lái xe, cô lần này ra cũng chỉ đi cùng  một người Tôn bá, cho nên nói chuyện, cũng không cần cố kỵ cái gì, Tôn bá tuy rằng đối với mọi người làm ra bộ dáng phi thường khó gần, nhiều năm biểu tình không thay đổi giống như hoàn toàn giống như người không dễ dàng tiếp cận, nhưng chỉ qua vài lần tiếp xúc, Tôn bá đối với cô mà nói, đã không giống với những người khác, không vì cái gì khác, liền vì kia một câu, cô sai rồi.

 

Bên trong xe lâm vào trầm mặc, Tôn bá còn đang suy nghĩ nên  trả lời cái vấn đề đột ngột kia như thế nào, tiềm thức nói cho hắn, đối với tiểu thư nói ra chân tướng là được rồi, nhưng là, ngay cả hắn đều đã quên chuyện này rồi, làm hắn như thế nào mở miệng.

 

Tại thời điểm Tôn bá tưởng như chuyện này đến đây là kết thúc thì, người ngồi ở ghế sau đang nâng đầu nhìn ngoài của sổ lại đột nhiên mở miệng.

 

“Tôn bá là cùng ba cháu từ nhà chính đi ra, hẳn là mười năm có hơn đi, Tôn bá lại vĩ đại như vậy chỉ đi làm những chuyện lặt vặt, đáng tiếc.” Âm thanh An Nhiên kêu đáng tiếc, dường như còn mang theo tiếng thở dài, mấy năm nay Tôn bá vẫn ở An gia làm tốt công việc của mình, đem An gia quản lý phi thường tốt, thật sự phi thường tốt…

 

Tay Tôn bá nắm vô lăng hơi siết lại, hắn làm sao có thể không biết âm thanh đáng tiếc kia rốt cuộc đại biểu cho cái gì, hắn từ nhỏ ngay tại An gia (nhà chính) tiếp nhận các loại huấn luyện, vô luận là nhiệm vụ gian khổ gì hắn đều xuất sắc hoàn thành, đến cuối cùng thì sao, chính là làm một quản gia, một năm, hai năm, ba năm, … Mười năm, hắn đã sớm quên tất cả, an an phận phận làm tốt  công việc quản gia của mình.

 

“Tuy rằng cháu nói như vậy có chút đột ngột, nhưng nếu Tôn bá còn đối với giá trị của mình có điểm nhiệt tình, cháu hy vọng Tôn bá có thể đến giúp cháu.* Cháu hiện tại chỉ có hai bàn tay trắng, tương lai cháu không biết sẽ như thế nào, những khó khắn phía trước, cháu hy vọng bá có thể ở phía sau cháu nâng đỡ một phen.”

(*Câu này có nghĩa là: còn đối với tài năng của mình cùng với những công việc mình đã làm lúc trước nhiệt tình thì hãy đến bên cạnh An Nhiên.)

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top