Rất nhanh, bản hợp đồng được sửa chữa tốt cũng đã xuất hiện trước mặt cô, nội dung bên trong cũng y theo yêu cầu mà sửa chữa thỏa đáng, nội quy cuối cùng là giữ bí mật chuyện này cũng đã được ghi bên trong, yêu cầu này không phải nhằm vào Tống Tiên Doanh, mà là người qua tay bản hợp đồng này. Cô và Tống thúc là đối tượng hợp tác lâu dài, nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn*, cô nếu gặp chuyện không may, kết cục của Tống thúc cũng không tốt đẹp gì, cho nên cô không lo lắng thân phận bị vạch trần, nhưng những người khác cô không cam đoan là họ sẽ không làm điều gì có hại cho cô.
(*Được lợi thì đôi bên cùng có lợi, nếu một bên tổn hại thì bên còn lại cũng đừng mong có kết cục tốt.)
“Ba vị, nhìn xem bản hợp đồng này còn có cái gì cần sửa chữa không, nếu như không có, ba vị là có thể ký tên.” Lý luật sư chỉ chỉ bản hợp đồng vừa mới chỉnh sửa, mỗi một điều khoản đưa ra, cho đến khi chính thức ký ước, sẽ không thuận buồm xuôi gió được. Không chỉ có đối chiếu kiểm tra, còn phải nhìn kĩ từng chữ ở bên trong, một chữ sai, toàn bộ ý tứ sẽ không giống.
Tôn bá bất đắc dĩ nhìn về phía bản hợp đồng đặt trước mặt mình, mặt trên rõ ràng viết 5% cổ phần công ty, tuy rằng đối với cổ phần của tiểu thư cùng Tống Tiên Doanh mà nói, cũng không đáng vào đâu, nhưng mà so với cổ phần của một công ty, thì như vậy đã là nhiều rồi, hào phóng bực này, cũng chỉ có tiểu thư .
An Nhiên cẩn thận xem xét hợp đồng trong tay, những nội dung khác cũng không có thay đổi, chỉ là cổ phần công ty có điều chỉnh một chút, còn có hạng mục phải giữ bí mật công việc. “Lý luật sư, tôi nghĩ Tôn bá cũng đã nói với ông rồi, những hạn mục cần giữ bí mật kèm theo, tôi nghĩ chúng ta hẳn nên ký tên trước một chút về bản hợp đồng ở phần này, ông thấy sao?”
Lý luật sư đưa ánh mắt nhìn vào cô gái, lần này hắn không thể không nhìn thẳng vào cô, một người tâm tư kín đáo đến cảnh giới này, hiện tại bọn họ ký tên, hắn chính là nhân chứng và cũng là người soạn thảo ra hợp đồng này, nếu ký trước một bản hợp đồng pháp luật viện trợ, như vậy, về sau ở phương diện pháp luật bọn họ cũng có trách nhiệm, bao gồm cả cái điều khoản kèm theo kia, nó mới chính là cái phiền toái nhất.
“Được rồi, tôi đã chuẩn bị tốt, tôi nghĩ chúng ta có thể đồng thời tiến hành kí tên.” Lý luật sư đưa ra bản hợp vốn đã chuẩn bị từ trước, mỗi lần tìm đến khách hàng hắn đều chuẩn bị một bản hợp đồng pháp luật viện trợ, bất quá điều khoản phụ vừa rồi, hắn cũng thêm vào trong luôn.
Làm luật sư điều cần thiết nhất chính là nghiêm cẩn (nghiêm túc cẩn thận), làm chuyện gì đều phải lưu cho chính mình một con đường lui, An Nhiên nhìn bản hợp đồng pháp luật, bên trên có một điều khoản đương sự phải tuyệt đối giữ bí mật, “Lý luật sư, tôi nghĩ ông nên ghi ở dưới này một câu, bản hợp đồng này vĩnh viễn có hiệu lực?”
Lý luật sư nhíu mày, cô gái chỉ mới lớn này chẳng nhẽ lại là một luật sư ưu tú sao? Nếu đã hiểu rõ như vậy cần gì phải tìm hắn đến còn làm thêm một bản hợp đồng pháp luật nữa “Được, tôi thêm cái này nữa.”
Đã đến mức này, còn có thể không thêm sao? Nếu như ký bản hợp đồng này, về sau những chuyện liên quan đến pháp luật của công ty bọn họ sẽ do hắn phụ trách, có lẽ có một ngày, sẽ mời hắn làm cố vấn pháp luật cũng không phải không có khả năng, cơ hội luôn đi cùng với thử thách, thử thách càng lớn, hiệu quả và lợi ích mang đến cũng càng lớn, chuyện gì cũng đều có cái giá của nó, nếu hắn có cơ hội, vì sao không nắm chắc.
Âm thanh đánh bàn phím lách cách truyền tới, thuần thục mau lẹ, không quá lâu, một bản hợp đồng pháp luật đã ra lò, bất quá phải đích thân ký tên lên trên đó, mới chứng minh thân phận của người ký tên.
Khi nhìn đến hai bản hợp đồng trong tay, tay của Tống Tiên Doanh hơi run run, đây là thời khắc hắn chờ đợi nhiều năm, ở lúc khó khăn nhất, hắn một lần đều cho rằng hoàn thành không được, nhưng mà hiện tại lại xảy ra trước mắt hắn, chỉ cần ký tên xuống, những kế hoạch lớn trong tương lai, hắn dường như đã thấy được hình dáng, hắn có lòng tin có thể đem bản kế hoạch lớn này trau chuốt so với họa sĩ họa tranh còn muốn nhiều hơn, tuyệt bút vung lên, từ thời khắc này bắt đầu, tương lai vài chục năm sau hắn phải làm chính là ở đây.
Bốn người đều tự ký tên chính mình, đều tự có một phần, mỗi người đáy lòng đều yên lặng kích động, tận lực không biểu lộ ra, cho dù là như vậy, họ vẫn có thể cảm nhận được sự run rẩy của những người khác.
“Chúc mừng hai vị, tập đoàn Tân Thiên đã đăng ký rất tốt, tài sản đăng kí là năm ngàn vạn, lấy kỹ thuật phát ra làm chủ, hy vọng có thể cùng hai vị hợp tác.” Lý luật sư sau khi đóng con dấu ký tên xong, tự đáy lòng chúc phúc hai người tuổi tác chênh lệch hợp tác với nhau, cái lợi nhỏ trước mắt cùng cái lợi lớn sau này hắn hiểu rất rõ.
“Cũng hy vọng có thể cùng Lý luật sư tiếp tục hợp tác.” Tống Tiên Doanh vươn tay cùng Lý luật sư bắt tay, hắn hiểu được về sau công ty phát triển thì phải cần pháp luật viện trợ rất nhiều, người này có thể giúp đỡ công ty lâu dài.
Hai người nhìn nhau cười, cả hai đều hiểu được bản hiệp ước này mang cho bọn hắn cái gì.
Ký tên xong, cô cùng Tống Tiên Doanh mới tính là chân chính hợp tác , lần hợp tác này ở bên trong đó cô cũng rất phiêu lưu, bất quá cô tin tưởng quyết định của mình sẽ không sai.
“An Nhiên, thật sự cám ơn cô, tôi nhất định sẽ kinh doanh tốt tập đoàn Tân Thiên, có danh trong thương giới.” Tống Tiên Doanh hào hùng vạn trượng cam đoan, không phải hắn nói bốc nói phét, mà là hắn tin tưởng chính mình có phần năng lực này, hơn nữa hắn bắt đầu tài chính cũng không ít, thời điểm hắn công tác có lưu lại một vài nhân tài, đều là hắn đã dự định trước.
Hai người lúc này đã rời khỏi văn phòng luật sư, chuyện ký kết hợp đồng, cũng chỉ dùng một buổi sáng, cô lúc bắt đầu đã dự lưu thời gian thương thảo với Tống Tiên Doanh sửa chữa điều kiện, bất quá, giải quyết thoải mái, không có phí bao nhiêu thời gian.
“Tống thúc, về sau chuyện công ty , thúc phải vất vả rồi, nếu có cái gì cần cháu hỗ trợ , nhất định phải nói.” An Nhiên phó thác toàn bộ công ty vừa đưa vào hoạt động cho Tống Tiên Doanh, tình huống của cô hiện tại không thể ra mặt, doanh tiêu công ty cùng các hoạt động, cô cũng không rảnh tay, cô chỉ là lấy thân phận là người hợp tác tiến vào công ty.
“Được, tôi sẽ nói.” Tống Tiên Doanh không có từ chối, dù sao thân phận An thị vào một số thời điểm cũng có tác dụng.
Thấy Tống Tiên Doanh không có nói lời khách sáo, An Nhiên vừa lòng cười cười, điều này chứng minh Tống thúc không đem cô làm người ngoài. Đón nhận ánh mặt trời giữa buổi trưa, đột nhiên nhớ tới, kiếp trước, tập đoàn Tân Thiên có một điều bí mật mà ai cũng tò mò, chính là đại cổ đông sau lưng tập đoàn Tân Thiên, không ai biết hắn là ai, càng không biết hắn rốt cuộc là nam hay là nữ, tuổi bao nhiêu, hiện tại cô dường như trở thành đại cổ đông đứng sau lưng tập đoàn Tân Thiên, những chuyện sau khi trọng sinh thế nhưng dựa vào những chuyện kiếp trước mà làm!
“Làm sao vậy? An Nhiên.” Tống Tiên Doanh nhìn về phía người thụt lại về phía sau vài bước, như thế nào vừa ra tới cửa liền ngẩn người a, sẽ không phải là vui quá hóa buồn đi.
Tôn bá cũng có chút tò mò nhìn về phía người vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ, chuyện gì sẽ làm tiểu thư luôn luôn lạnh nhạt khiếp sợ như vậy , “Tiểu thư?”
Hai tiếng lo lắng hỏi, An Nhiên thoát khỏi suy nghĩ của chính mình, có phải quá khéo một chút hay không, bất quá người thần bí kiếp trước là ai cô đã không còn biện pháp biết “Ha ha, không có việc gì, chỉ là cao hứng thôi.”
Dưới ánh mặt trời, lần đầu tiên An Nhiên cười thoải mái, trọng sinh đến bây giờ, tất cả đều không thực, cô giật mình cảm thấy hết thảy đều là cô đang mộng mà thôi, tỉnh mộng, lại trở lại bộ dáng ban đầu, bất quá hiện tại lần đầu tiên cô bắt được cái gì đó, một phần công việc của chính mình.
Tống Tiên Doanh cùng Tôn bá nhìn nụ cười bên miệng kia, bất giác khóe miệng cũng cong lên, bởi vì, thường ngày An Nhiên ( tiểu thư ) đều lộ ra bộ dáng thản nhiên, cái gì cũng không thèm để ý, nếu không phải là gương mặt non nớt của cô, có lẽ không ai cho rằng đây chỉ là một cô gái mười mấy tuổi, nụ cười như bây giờ mới là một cô bé nên có.
“Tống thúc có rảnh không? Không bằng chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa?” Bây giờ vừa đúng trưa, không bằng đi ăn cơm xem như là chúc mừng cũng được.
Tống Tiên Doanh theo bản năng nhìn đồng hồ, quả thật đã đến thời gian ăn cơm trưa, ký xong hợp đồng, điều hắn muốn nhất chính là cùng con chia sẻ niềm vui này, sau khi hắn từ chức, vợ bị bệnh nặng, gánh nặng trong nhà, đều do con gánh vác hết thảy mà đáng ra tuổi của nó hiện giờ không phải gánh, hiện tại hắn rốt cục có cơ hội phát triển sự nghiệp của hắn, người hắn muốn nói trước tiên là con hắn, để cho nó lưng không cần đeo quá nhiều gánh nặng.
Nhìn người bên cạnh vẫn nhìn đồng hồ, chậm chạp không nói lời nào, An Nhiên trong lòng đại khái có đáp án, “Nếu Tống thúc không tiện, chúng ta hẹn lần sau đi, về sau còn có nhiều cơ hội hơn .”
Tống Tiên Doanh nghe cô nói lời quan tâm, nói không cảm động là gạt người, cô bé này không bao giờ làm cho người ta cảm giác không thoải mái, một hào môn thiên kim tiểu thư dù thế nào cũng có tính tình tiểu thư, không có khả năng luôn nhân nhượng người khác, cô như vậy hắn còn có cái lý do cự tuyệt gì?
“Đi thôi, vì thành công ký hợp đồng, chúng ta nên chúc mừng chứ!” Tống Tiên Doanh sang sảng nói, còn con mình, muộn một chút nói cũng được, ai bảo nó là con hắn, không phải nữ nhân a. (Cái này của tác giả, ta vô tội.)
Tuy rằng không biết là cái gì đã làm cho Tống Tiên Doanh thay đổi chủ ý, thế nhưng đã ăn cơm thì phải ăn cho tốt.
“Tôn bá, có thể sắp xếp không?” Đối với cuộc sống phóng túng gì đó bên ngoài, An Nhiên vẫn không biết nhiều lắm, hỏi Tôn bá là sự lựa chọn sáng suốt.
Tôn bá đáp ứng, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, đối với một quản gia mà nói, chuyện này có thể làm được.
Lập tức ba người lên xe đến nơi Tôn bá đã an bài tốt.
Quan hệ hợp tác của các cô cần tuyệt đối giữ bí mật, cho nên đi đâu cần phải sắp xếp cẩn trọng, mỗi một việc cần phải lo lắng tính toán kỹ càng, thế nên Tôn bá chọn một khách sạn tư nhân không gian rất tốt.
Xa hoa mà không thô tục, làm cho người ta cảm giác thân quen, bất quá cô dám khẳng định nơi này cô chưa từng tới qua, địa phương duy nhất cô đến chính là Tứ Quý viên, đúng rồi! Tứ Quý viên, nơi này tuy không có cảm giác nhập vào tự nhiên như ở Tứ Quý viên, nhưng cũng lộ ra cảm giác thoát tục khác với những khách sạn còn lại, chẳng lẽ hai nơi này có quan hệ gì sao?
“Ba vị, thỉnh đi bên này, đây là phòng mà ba vị đã đặt từ trước.” Phục vụ mỉm cười dẫn đường, thái độ lễ phép cùng bộ kimono khiến người ta không thể bắt bẻ.
An Nhiên nghi vấn ngày càng sâu, Tứ Quý viên cùng khách sạn này rốt cuộc có phải là cùng một người mở hay không?
“Xin hỏi các vị hiện tại dùng cơm sao?” Phục vụ lễ phép hỏi.
“Tống thúc, thúc có món nào đặc biệt thích ăn không?” An Nhiên áp chế nghi vấn trong lòng, đưa thực đơn cho người bên cạnh.
Tống thúc tiếp nhận thực đơn, nghĩ thầm, bữa cơm này dù như thế nào hắn cũng phải mời, dù gì người ta cũng đã đầu tư cho ngươi 5 nghìn vạn, chẵng lẽ ngươi lại muốn họ mời, như thế nào thì cũng phải cắn răng mời, khách sạn này không cần nhìn cũng biết là xa xỉ, một khắc Tống Tiên Doanh mở thực đơn, liền biết mình đoán không sai, nhìn con số bên trên hắn như thế nào không hiểu.
Lật vài trang, ánh mắt càng xem càng căng thẳng, thanh âm trong cổ họng như thế nào cũng không phát ra được.
“Tống thúc còn chưa chọn được sao, hay là để cháu chọn đi.” An Nhiên nhìn ra được Tống Tiên Doanh xấu hổ, cũng đoán được trong lòng hắn hiện đang nghĩ gì. Cô chọn đến đây ăn cơm, nhưng cô lại giống công chúa trong tòa lâu đài, đối nhân sử thế cô còn chưa hiểu nhiều, nhìn cách trang hoàng cũng phong cách phục vụ nơi này, lựa chọn nơi đây quả thật không thích hợp.
Thực đơn lại một lần nữa về tay An Nhiên, nhìn giá cả bên trên quả nhiên đây không phải là chỗ Tống thúc có thể chịu được, lập tức đưa cho Tôn bá đang đứng bên cạnh “Nếu đã là Tôn bá giới thiệu chi bằng để ông chọn đi.”
Tôn bá hiểu ý tiếp nhận, là do ông lo lắng không chu toàn ông không ngờ rằng Tống Tiên Doanh có ý định mời khách trong đầu, nếu biết, ông sẽ chọn một chỗ khác. Tôn bá gấp lại thực đơn, xem cũng chưa xem, trực tiếp nói ra một loạt tên vài loại món ăn.
Phục vụ nhanh chóng ghi nhớ, xác nhận lại lần nữa rồi rời khỏi phòng.
“Tôn bá, bá còn muốn đứng sao, hay là muốn cháu cùng Tôn bá đứng ăn?” An Nhiên nói với người duy nhất còn đứng ở trong phòng, cô biết có một vài người quy củ là không thể sửa đổi, thế những đặt ra quy củ là để sửa đổi không phải sao?
Tôn bá bừng tỉnh, ngồi xuống, ông biết tiểu thư sẽ dùng mọi lý do để cho ông ngồi, dùng lý lẽ cũng không được, còn từ chối thì thành bất kính.
Tống Tiên Doanh hơi xấu hổ, chuyện gọi món ăn lúc nãy hắn còn chưa quên được, cái loại cảm giác không nói nên lời, hắn không biết làm thế nào đành cuối đầu uống trà.
“Tống thúc không cẫn phải cảm thấy xấu hổ, chỉ một bữa cơm mà thôi, chả nhẽ Tống thúc không định mời cơm lại cháu sao?” Loại kế khích tướng này tuy rằng rất vụng về, nhưng lại thật sự có tác dụng, An Nhiên hỏi người bên cạnh cảm xúc đang cực kỳ thấp.
Quả nhiên Tống Tiên Doanh ‘cọ’ một tiếng “Có! Lần sau Tống thúc nhất định mời cháu ăn còn hơn cả thế này!”
An Nhiên nở nụ cười, lần đầu xuất sư như thế nào có thể không vui, với lại lấy Tống Tiên Doanh ba chữ cô dám khẳng định tương lai người này nhất định sẽ mời cô so với bây giờ còn tốt hơn.
Tống Tiên Doanh hai mắt phát sáng, ý chí chiến đấu bừng bừng, không vì cái gì khác chỉ vì xấu hổ ngày hôm nay hắn nhất định phải xông ra một mảnh thiên địa cho mình.
“Tống thúc, thật ngại quá, cháu đi ra ngoài lát, Tôn bá, bá cùng Tống thúc tùy tiện nói chuyện.” An Nhiên nói với hai người một câu, đi ra ngoài, hướng tới Tôn bá ngồi ở phía đối diện nhìn thoáng qua, cô biết, với người nhạy cảm như Tôn bá nhất định biết cô ra ngoài vì chuyện gì.
Rời khỏi phòng, An Nhiên lại cảm giác được không khí như ở trong Tứ Quý viên, tuy rằng phong cách hai bên khác nhau, nhưng dựa theo cảm giác của cô thì hai nơi này là cùng một người mở, người thiết kế ra nơi này nhất định là người biết hưởng thụ, cũng biết được người nắm giữ nơi này là người có tiền tài.
Đang lúc An Nhiên suy nghĩ xuất thần, liền đâm vào cái gì đó mềm mềm. (HLT: Đố hết đấy, đây là ai? Hắc hắc.)
“Xin lỗi, thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.” Vừa rồi suy nghĩ xuất thần, không chú ý phía trước có người, hiện tại bị đâm đến đau đầu còn phải hướng người ta thể hiện sự áy náy. An Nhiên chưa bao giờ trải qua những chuyện như hiện tại.
Người bị đâm phải không có phản ứng lại, không có trách cứ cũng không có nhận lời giải thích của cô.
An Nhiên vuốt đầu, thầm nghĩ mình đâm phải người nào, cho dù là cô đâm vào hắn cũng không nên một thanh âm cũng không phát ra chứ. Ai ngờ vừa ngẩng đầu đập vào mắt là một đôi kính đen dị thường quen thuộc.
“Vương Phàm! Sao lại là cậu!”
Trái ngược với An nhiên khiếp sợ, Vương Phàm bạn học vẻ mặt bình tĩnh, hoặc là nói cặp mắt kính dày cộm kia che đi toàn bộ biểu tình phía sau nó, cặp mắt kính kia tuyệt đối chỉ Vương Phàm mới có.
Cũng không quản người bị cô nhận ra có đáp lại hay không, An Nhiên lại mở miệng, “Cậu làm sao có thể ở đây?”
Nếu cô nhớ không lầm, hiện tại là giai đoạn nên phấn đấu cho trung khảo, vị học trò ngoan này như thế nào không ở lớp học, lại xuất hiện ở trong này, chẳng lẽ lại trốn học?
“Hình như là cậu đâm vào tôi.” Vương Phàm bạn học đối với vài vấn đề cô liên tục hỏi kia lựa chọn không nghe, trực tiếp đánh trúng trọng tâm, lại nói nhẹ nhàng như lẩm bẩm lầm bầm lầu bầu cái gì, “Cái này có thể xem là yêu thương nhung nhớ không?”
Lầm bầm lầu bầu cái gì một người nói cho chính mình nghe còn chưa tính, nhưng là thanh âm này không lớn không nhỏ vừa vặn để cho An Nhiên nghe được, nháy mắt lông tơ dựng đứng, cái gì kêu yêu thương nhung nhớ! Cô rõ ràng là không cẩn thận đâm vào hắn không được sao!
“Đụng vào cậu, thật sự là ngại, nhưng mà Vương Phàm bạn học đi đường cũng không nhìn xem phía trước có ai đang đi hay không sao? Hay là Vương Phàm bạn học không chỉ có không nghe được mà còn bị mù?” Đúng là vừa rồi cô đi không có nhìn đường, thế nhưng cô đi không hề nhanh nếu người nhìn thấy nhất định sẽ tránh được. An Nhiên nhìn về phía Vương Phàm, không khỏi nhớ tới vài lần gặp gỡ không vui trước đó, Vương Phàm này nhất định là cùng cô tương khắc, gặp hắn, luôn không có chuyện gì tốt.
Khiêu khích như vậy, dù là người không nghe được cũng dựng đứng (có thể là tức giận), nhưng Vương Phàm bạn học lại tiến sát bên cô nói một câu như nghe được chuyện lạ khiến người ta tức chết, “Di, cậu làm sao mà biết, tôi cận thị một ngàn độ, xem như bán mù.” (Lucifer: OMG==!)
An Nhiên thật muốn hộc máu, người này da mặt quả nhiên cùng mắt kính của hắn giống nhau, cực dày, bất quá nhìn cái kính như người lớn kia, quả thật đủ dày, cận thị một ngàn độ coi như là rất nhanh sẽ mù.
“Tôi cũng đã nói xin lỗi, đi trước.” An Nhiên thật sự không muốn cùng hắn nói lời vô nghĩa, quản hắn vì sao lại xuất hiện trong này làm gì.
“Va vào người khác xong rồi lại đi mất.” Vương Phàm bạn học chỉ nơi mình bị đụng vào, thanh âm kia nghe thật ủy khuất, mười phần giống như con dâu nhỏ bị bắt nạt.
An Nhiên nhất thời cảm thấy chính mình đã phạm vào một sai lầm vô cùng lớn, đầu của cô sẽ không cứng như vậy chứ, va vào một cái đã đem cái người còn cao hơn mình đụng đến có vấn đề luôn “Này, cậu không sao chứ.”
Vương Phàm bạn học cúi đầu không nói, càng giống có chuyện.
Xẹt. . . , An Nhiên một đầu hắc tuyến, cô chỉ đụng một cái làm gì đến mức xảy ra chuyện gì được “Đừng giả vờ, tôi chẳng qua đụng phải cậu một chút thôi, cũng không phải đánh cậu, cậu không cần như vậy, tôi còn có việc, đi trước .”
An Nhiên đi nhanh thoát khỏi hiện trường phạm tội, trong tiềm thức cảm thấy mình dây dưa với người này tý nữa nhất định bị chịu thiệt.
Chờ An Nhiên đi ra khỏi phạm vi tầm mắt, một người thân thể mạnh mẽ rất nhanh từ chỗ âm u xuất hiện, nếu An Nhiên thấy được nhất định sẽ kêu một tiếng ‘Chú lái xe tạm thời’ * lấy làm an ủi, đáng tiếc cô không ở đây.
(*)muốn biết là ai xem chương 34
“Thiếu gia.” Chú lái xe ‘tạm thời’ nhìn về phương hướng An Nhiên ly khai, lúc nãy thiếu gia nhìn thấy tiểu thư đi ra từ chỗ này, hắn cho tới bây giờ nhưng chưa thấy qua thiếu gia lại có loại tốc độ như vậy, đứng ở kia, lại làm cho người ta đâm vào, trọng yếu nhất là, biểu tình của thiếu gia vừa rồi, à…’ Cả đời này đáng giá!’ (Lucifer: gian tình, có gian tình a, hắc hắc~)
“Nhất, đi thăm dò một chút cô ấy ở gian phòng nào, cùng ai, làm gì, ta đều phải biết rõ ràng.” Vương Phàm bạn học vuốt ngực chính mình, kia hơi hơi run lên cảm giác… có chút ngứa.
Lái xe, cũng chính là nam nhân tên Nhất này chợt lóe, bóng dáng không thấy đâu, tự nhiên là đi hoàn thành nhiệm vụ thiếu gia giao cho hắn, cái cô gái kia hắn có tiếp xúc qua, vừa thông minh lại khôi hài, cũng khó trách thiếu gia cảm thấy hứng thú. (Lucifer: O0O Woa, sao mà chợt lóe rồi biến mất hay z, chẳng lẽ là khinh công đã thất truyền?!)
An Nhiên không biết chính mình đã bị người theo dõi, vuốt cái trán của mình, để cho mình lần sau nhìn thấy Vương Phàm thì đi đường vòng đi, bằng không lại là cô chịu thiệt, tiếp xúc vài lần với Vương Phàm, cô chỉ là thắng lợi nho nhỏ lần đầu một chút, vài lần kế tiếp, đều bị tức chết đi được, tình huống lần này còn tệ hơn, trong lòng cô có cảm giác bứt rứt khó hiểu!
Chờ khi cảm giác kỳ dị trong lòng hạ xuống, An Nhiên đẩy cửa phòng, sắc mặt hai người ngồi trên bàn cơm cực kỳ nghiêm trọng.
Tống Tiên Doanh một đôi mắt thẳng tắp nhìn người ở cửa, trong mắt có các loại cảm xúc lưu chuyển, trong đó rõ ràng nhất chính là cảm kích, mà Tôn bá lại là, ta chỉ là nói những gì ta nên nói.
An Nhiên hiểu rõ, cô đi ra ngoài là vì để cho Tôn bá hướng Tống Tiên Doanh ‘Lộ ra’ cô đầu tư tiền vào hắn là như thế nào, rất dễ dàng đạt được gì đó luôn sẽ không quý trọng, hơn nữa cũng không biết cảm ơn.
“Đồ ăn cũng đã mang lên, mọi người bắt đầu ăn đi, đều trưa cả rồi.” An Nhiên vào trong, nhìn một bàn đồ ăn tinh xảo trước mắt nói với hai người.
Tống Tiên Doanh gật gật đầu, gắp một miếng thịt vào trong bát An Nhiên, đây là lúc cơ thể phát triển, ăn nhiều thịt luôn tốt, “An Nhiên, ta đoán không sai thì cháu đang học sơ trung (trung học cơ sở ở mình) đi, làm sao không thấy cháu đi học.”
Bây giờ hình như còn chưa có nghỉ, cách nghỉ hè còn vài ngày thời gian, thấy thế nào An Nhiên cũng thật nhàn hạ, dường như không cần đi học.
Nói đến chuyện này, An Nhiên cười có chút mất tự nhiên, “Cháu không cần tham gia trung khảo, cho nên liền tạm nghỉ học, hiện tại đang học những cái khác.”
Kẻ có tiền không tham gia trung khảo thực bình thường, chỉ cần một câu cùng một tập tiền, vào trường học nào cũng không có vấn đề gì, nhưng là phía sau tạm nghỉ học là vì sao? Bất quá hắn sẽ không hỏi , hắn có thể nhìn ra An Nhiên không quá nguyện ý nói đến chuyện này, Tống Tiên Doanh gắp cho chính mình một vài món cúi đầu ăn cơm.
“Tiểu thư, vừa mới đi ra ngoài đã xảy ra chuyện gì sao?” Ở thời điểm tiểu thư vừa vào cửa , hắn cũng đã phát hiện tiểu thư vẻ mặt không giống bình thường, giống như tức giận cái gì, chuyện có thể làm cho tiểu thư dao động cảm xúc vốn không nhiều, tức giận thì càng thiếu.
“À, không có gì, không cẩn thận đụng vào người ta.” An Nhiên không thèm để ý nói đến, đối với chuyện gặp Vương Phàm thập phần ảo não, lại càng xác định bát tự hai người bọn họ là tương khắc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận