Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hào Môn Quý Nữ (Dịch)
  4. Chương 7: Dư Lãng

Hào Môn Quý Nữ (Dịch)

  • 388 lượt xem
  • 1705 chữ
  • 2022-04-24 22:34:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ngoại trừ việc bị Hoàng Nhụy khiêu khích ra, những cái khác đều thuận lợi, An Nhiên thu thập sách giáo khoa chuẩn bị đi về. Kiếp trước, bởi vì sự kiện kia với Dư Lãng mà cô đã hoàn toàn đem bản thân thu lại, không màng đến học hành khiến cho kì thi trung khảo thất bại. Hiện giờ một lần nữa được góp nhặt tri thức, cô nỗ lực tập trung, cố hết sức có thể, chỉ cần một lần là cô đã có thể nắm rõ toàn bộ, còn nhớ có một vị thầy giáo đã nói rằng, phương pháp học tập tốt nhất chính là: đem nội dung hiểu rõ ràng, sau đó làm cho toàn bộ đều quên hết, rồi học lại một lần nữa, hiệu quả sẽ rất đáng kinh ngạc, hiện thời được kiểm chứng cô vô cùng đồng ý với lý luận của vị thầy giáo kia.

“Nhà cậu sẽ đến đón cậu hả, An Nhiên? Nếu không chúng ta về cùng nhau đi.” Dương Dung Nhi chớp ánh mắt, sau khi nói chuyện với An Nhiên, không giống như trước đây, cô thật muốn lúc nào cũng ở chung một chỗ với cậu ấy, trò chuyện thâu đêm.

Nếu An Cẩn đi học, trong nhà nhất định sẽ có người tới đón, nhưng mà hôm nay An Cẩn không tới, đại khái là sẽ không, đang lúc An Nhiên định mở miệng đồng ý, chợt nghe có người nào đó kêu tên cô.

Cơ hồ là ánh mắt của mọi người đều hướng cửa nhìn lại, vì thế không ai mà không thấy người tìm cô là ai, Dư Lãng ban Nhất!

Hắn tới làm gì? An Nhiên nhìn người đứng ở cửa, một thân trang phục bình thường, áo t-shirt màu trắng, trên gương mặt trắng nõn tràn đầy tươi cười, khó trách được gọi là vương tử.

Dương Dung Nhi lấy khuỷu tay huých nhẹ An Nhiên một cái, rất có ý tứ nhắc nhở.

“An Nhiên, ở đây này!” Dư Lãng lại gọi một tiếng, còn phất phất tay.

Kiếp trước, là cô chủ động đi tìm Dư Lãng, mới có chuyện phát sinh sau này, cho nên cô đã sớm tính không đi trêu chọc hắn, bây giờ sao ngược lại hắn lại tới tìm cô.

“Còn không mau đi, cẩn thận các bạn nữ trong lớp mỗi người một ngụm đem cậu ăn sạch đó.” Dương Dung Nhi cười tủm tỉm đẩy người còn bận bất động, trong trường học không có một nữ sinh nào là không biết Dư Lãng , anh ta được xem là nhân vật cao cấp trong trường nga, nhìn một cái thôi cũng đã đủ làm cho con tim rung động rồi.

Quả nhiên, An Nhiên dường như cảm thấy trên người có hàng vạn mũi kim đâm vào, liền ngay cả Hoàng Nhụy cũng oán hận nhìn cô, đúng là nam nhân họa thủy, mặc dù bây giờ Dư Lãng chỉ có thể tính là nam sinh.

An Nhiên đứng lên, đi về phía Dư Lãng, miệng nở nụ cười nhẹ, “Có chuyện gì?”

Dư Lãng biết cô gái này đặc biệt, bởi lẽ chỉ có cô mới đối xử lạnh lùng với hắn như vậy, “Tớ thấy cậu đến trường học, sao không xin phép ở nhà nghỉ ngơi, An Cẩn không phải cũng xin nghỉ à, sao cậu không xin phép luôn một thể.”

An Nhiên không dấu vết nhíu nhíu mày, vì sao An Cẩn xin phép thì cô cũng phải xin phép, “Còn có chuyện gì khác không?”

Dư Lãng biết mình mắc sai lầm rồi, tuy người trước mặt không có bộ dáng gì gọi là tức giận, hơn nữa còn cười thản nhiên, nhưng hắn có thể cảm giác được cô đang tức giận, “Xin lỗi, tớ không biết tớ đã nói sai cái gì.”

Có một hạng người chính là như vậy, nói chuyện với ngươi giống như là một loại ban ơn cho ngươi vậy, “Tôi còn có bạn học đang chờ, chuyện ngày hôm qua cảm ơn cậu, nếu có cái gì cần tôi hỗ trợ nhất định sẽ hết sức.”

Nói xong, An Nhiên xoay người, không muốn tiếp tục dây dưa với Dư Lãng nữa, một màn ở kiếp trước cô còn chưa quên, tại sao lại trùng hợp đến vậy, thời điểm cô thổ lộ lại vừa vặn bị một đám người xung quanh vừa lúc xuất hiện, thấy cô bị cự tuyệt, đều ăn ý cười nhạo cô. Nếu Dư Lãng sớm đã có bạn gái, thì sao lúc cô đi tìm hắn hắn lại không hề nói cho cô biết, hơn nữa còn cố ý ám chỉ với cô ở ngày sinh nhật của hắn thổ lộ, tất cả những chuyện này, đều là kế hoạch của bọn họ, chỉ là cô không hiểu vì sao bọn họ lại muốn làm nhục cô, cô chưa từng đụng họ, cho dù ở trường cũng chưa từng chọc giận người nào.

Dư Lãng oán hận nhìn bóng dáng cách mình càng ngày càng xa kia, không vì gì khác, chỉ vì hắn đã cứu cô, mà cô lại dùng thái độ như vậy với hắn, chẳng lẽ trong nhà có chút tiền là có thể không coi ai ra gì! Hay là cô đã biết chuyện đó?

Không biết có phải trong lòng có quỷ hay không , Dư Lãng lập tức quay đầu bước đi, cũng không so đo thái độ An Nhiên đối với hắn vừa rồi.

Dương Dung Nhi nhìn người đã trở về, dùng thần sắc ái muội không rõ ý quét trên người An Nhiên, uy hiếp “Nha nha, thành thật khai mau, cậu với Dư Lãng có quan hệ thế nào?”

An Nhiên thật có chút buồn cười, “Ngày hôm qua mình không cẩn thận rơi vào hồ nước trong trường, vừa vặn được cậu ta cứu, đưa tớ đến bệnh viện.” Về phần cậu ta vì sao còn đến tìm cô, thú thật, cô cũng không biết.

“A, cậu có sao hay không, sao hôm nay không xin phép nghỉ ở nhà, nhanh nhanh, thu dọn mọi thứ rồi nhanh trở về, đang yên đang lành sao lại rơi vào hồ nước, đi đường như thế nào không cẩn thận như vậy.” Dương Dung Nhi vừa nghe thấy An Nhiên rơi vào trong hồ, lập tức lo lắng nhìn xem An Nhiên vài vòng, vừa cẩn thận nhìn sắc mặt của An Nhiên xem coi cô có bình thường hay không, sau khi đã xác định hết thảy đều bình thường lập tức thu dọn tất cả mọi thứ trên bàn học.

Vẫn vội vàng hấp tấp như hồi đó, nhưng trái lại An Nhiên cảm thấy thật hạnh phúc, Dung Nhi thật sự lo lắng cho cô nên mới khẩn trương như vậy, có điều câu nói kia của Dung Nhi cũng nhắc nhở cô, cô làm sao lại rơi vào hồ, đúng vậy, cô vẫn cứ thấy lạ, vô duyên vô cớ tại sao lại rơi vào hồ, mà Dư Lãng lại đúng lúc cứu được cô nữa, từ lúc trường học xây dựng hồ nước vẫn chưa rào lại xung quanh bảo vệ, cho nên mỗi người đi đến đều rất cẩn thận. Kiếp trước, trong đôi mắt cô chỉ có nụ cười sáng lạng kia của Dư Lãng, chỉ biết cảm tạ lần đó rơi xuống nước được hắn giúp, lại không nghĩ tới mình vì sao lại bị rơi vào trong hồ.

“An Nhiên, An Nhiên, …” Dương Dung Nhi nhìn người đột nhiên thất thần, quơ quơ cánh tay gọi, trong lòng càng thêm lo lắng, không nói thêm điều gì, trực tiếp kéo tay An Nhiên hướng ra ngoài chạy đi.

An Nhiên bị kéo mạnh một cái còn chưa kịp phản ứng lại, đã lảo đảo bị Dung Nhi kéo ra khỏi phòng học rồi , “Dung nhi, tớ không sao, thật sự không có việc gì.” Cô vừa rồi chỉ do suy nghĩ một số chuyện kiếp trước mà có hơi thất thần thôi.

“Là tớ nghĩ lâu dài, dù sao cũng đã tan học, cậu vẫn nên về sớm nghỉ ngơi một chút, nếu thật xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ.” Dương Dung Nhi một bộ cố chấp, lực đạo trong tay có tăng chứ không hề giảm.

Cái này làm cho An Nhiên dở khóc dở cười, xem ra Dung Nhi là một người cực kì  độc tài, bất quá cái cảm giác được người khác quan tâm thật là không tệ, trên mặt An Nhiên dần hiện lên ý cười, cũng không nói nữa, tùy ý để Dung Nhi túm đi.

Bước nhanh đến cổng trường, Dương Dung Nhi theo con đường quen thuộc hướng tới một chỗ đi đến, An Nhiên ngước mắt nhìn phía trước, thì thấy một người đàn ông đang đứng chờ ở cửa xe, khi thấy bọn họ đến, lập tức cười mở cửa xe.

“Lý đại ca.” Dương Dung Nhi vô cùng có lễ phép chào người đàn ông đang mở cửa xe một tiếng.

“Dương tiểu thư.” Giữ cho cửa xe mở, người đàn ông hướng người đang đi tới chào một tiếng.

“Đã nói cứ gọi tôi là Dung Nhi là được mà, đây là bạn học của tôi, An Nhiên.” Dương Dung Nhi chỉ chỉ người bên cạnh, giới thiệu .

An Nhiên lễ phép cười cười, Lý đại ca gật gật đầu xem như chào hỏi.

Lý đại ca cười ngây ngô sờ sờ đầu, “Viện trưởng kêu tôi đến đón Dương tiểu thư về nhà trước.”

Dương Dung Nhi nghe vậy, mân mê cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt bất mãn, “Lại không về nhà ăn cơm, ba tháng này đã mấy ngày không về đúng giờ ăn cơm rồi.”

Lý đại ca không nói gì, mặt cười ngây ngô như trước, hắn biết, tiểu thư tuy ngoài miệng oán giận, nhưng thủy chung sẽ không trách viện trưởng.

“Tớ vốn tính để cho ba gặp cậu, ai mà biết hôm nay ông ấy lại không ở nhà.” Dương Dung Nhi có chút áy náy giải thích với An Nhiên.

An Nhiên chỉ cười, “Cám ơn cậu, Dung Nhi.”

Dương Dung Nhi nhìn nụ cười nở rộ trước mắt, giống như là có một trận gió mát thổi qua, toàn thân có một loại cảm giác thư sướng nói không nên lời, “Vẫn nên sớm trở về nghỉ ngơi đi.”

An Nhiên liếc mắt nhìn bốn phía, khoogn phát hiện thấy chiếc xe quen thuộc, cười tự giễu, hóa ra thật sự không nhớ rõ cô ha, không nghĩ nhiều nữa, An Nhiên theo Dung Nhi ngồi vào trong xe.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top