Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 28: Hắn Thấy Rồi (2)

Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)

  • 192 lượt xem
  • 1229 chữ
  • 2023-11-26 09:44:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhìn thấy hắn ta gọi ngăn Phàn Trường Ngọc, sắc mặt mọi người không khỏi khác nhau.

Sau khi hai nhà Phàn Tống từ hôn, cơ hồ không còn qua lại với nhau, Phàn Trường Ngọc còn tuyển được một người làm rể, Tống Nghiễn tựa hồ sẽ sớm trở thành rể đông sàng của quan huyện, hắn ta còn có thể có chuyện gì liên quan đến Phàn Trường Ngọc nữa?

Mọi người đều có suy nghĩ khác nhau, có người hiếu kỳ, có người xem náo nhiệt, có người muốn nghe một chút chuyện phiếm.

Phàn Trường Ngọc nghe thấy tiếng kêu, quay đầu lại liền nhìn thấy Tống Nghiễn ôm hộp gấm từ trong đám người đi ra, đứng cách nàng ba bước.

Hắn ta có vẻ ngoài rất dịu dàng, trong cử chỉ có khí chất thư sinh: "Tống Nghiễn và gia mẫu đã sống ở đây nhiều năm, đã được lệnh tôn chăm sóc rất nhiều, năm đó nhận cỗ quan tài nhớ ân, Tống Nghiễn luôn ghi nhớ trong lòng, tân gia hôm nay, những thứ này coi như là một phần tâm ý của Tống gia đi."

Hộp gấm kia vuông vức, chế tác tinh xảo, nhìn cũng không nhỏ, không biết bên trong có gì.

Phàn Trường Ngọc suýt nữa tức giận bật cười, từ khi Tống gia từ hôn cho đến nay, Phàn gia nàng có chuyện gì xảy ra, Tống gia của hắn ta đều thu được tiếng sạch sẽ.

Hôm nay sau khi chuyển nhà, lại bày ra hộp gấm như vậy trước mặt hàng xóm, không phải chỉ cho mọi người xem thôi sao?

Nàng lộ ra vẻ chế nhạo: "Đây là cái gì?"

Tống Nghiễn trả lời: "Chút phần tâm ý của Tống mỗ và gia mẫu."

Phàn Trường Ngọc vung ngược tay lên, hộp gấm hình vuông rơi xuống đất, bên trong từng thỏi từng thỏi bạc lăn ra ngoài, khiến người xem há hốc mồm.

Những người sống trong con ngõ này không phải là những người giàu có, có thể cả đời chưa bao giờ nhìn thấy thỏi bạc trông như thế nào, bây giờ nhìn những thỏi bạc trắng bóng đó xem như là mở mang tầm mắt.

Tống mẫu lập tức sắc bén nói: "Ngươi đây là làm cái gì vậy?"

Ngày thường bà ta cố gắng duy trì bộ dáng của phu nhân nhà quan, khoảng thời gian này nhận đủ lời khen, đột nhiên lại bị Phàn Trường Ngọc làm nhục như vậy, sắc mặt không thể dùng hai chữ khó coi để hình dung.

Y phục tuy đã đổi thành gấm vóc, nhưng sau hơn vài chục năm vất vả, thân thể gầy gò thấp bé, mặt mũi không chút da thịt, không thể chống đỡ nổi thân y phục kia, dáng người gầy gò với xương gò má cao ngược lại tăng thêm cỗ cay nghiệt.

Phàn Trường Ngọc chế nhạo nói: "Lễ vật này của Tống cử nhân quá quý giá, ta tuyệt đối không dám nhận. Ngươi cầm tờ văn đoán mệnh tới tìm ta từ hôn, ta một văn cũng không nhận của Tống gia nhà ngươi, ngược lại phần quan tài năm đó là do phụ thân ta mua, Tống cử nhân về sau học nội trú cũng là do phụ thân ta đưa, chỉ một chút đổi trắng thay đen nói lời đàm tiếu, còn có thể nói phụ thân ta chỉ vì ân huệ nhỏ, đi bức Tống cử nhân cưới nữ đồ tể như ta đây.”

Nàng cười lạnh nói: "Phụ mẫu ta xương cốt còn chưa lạnh, có thể không chịu nổi dạng vu khống như thế này."

Tống mẫu lập tức nghiêm nghị nói: "Đều là người ngoài nói, mẫu tử chúng ta có liên quan gì?"

Phàn Trường Ngọc cúi đầu nhìn thỏi bạc trên mặt đất, khóe miệng cong lên: "Ta lại không nói ngươi sai sử những người kia nói lời này, ngươi gấp gáp cái gì?"

Tống mẫu không khỏi chịu được bộ dáng của Phàn Trường Ngọc kích động như vậy, hơn nữa bị hàng xóm láng giềng nhìn đến, mặt lúc xanh lúc đỏ, quát: "Ngươi đến cùng là có ý gì?"

Phàn Trường Ngọc nói: "Chỉ không muốn để những kẻ tâm tư đen tối đó bàn lộng thị phi, hôm nay liền nhờ hàng xóm láng giềng làm chứng, những thỏi bạc của Tống cử nhân ta không bao giờ dám thu. Nhưng phụ mẫu ta đã qua đời, muội muội tuổi còn nhỏ người yếu, vì phu quân cũng có một thân bệnh tật, trong nhà xác thật là thiếu bạc, hôm nay liền cùng tính toán với Tống cử nhân một khoản, bạc do phụ thân ta thay nhà ngươi mua quan tài, thay ngươi ứng ra mấy năm học nội trú, một phần cũng không khó để trả lại chứ?”

Nàng mỉm cười, nói một cách mỉa mai: "Cũng đỡ cho Tống cử nhân và Tống lão phu nhân nghe những lời đàm tiếu, luôn cảm thấy Phàn gia của ta muốn thi ân cầu báo. Giống như lần trước Phàn đại đưa người từ sòng bạc đến đập phá nhà ta, đại nương cạnh nhà khóc đến cửa nhà Tống cử nhân cầu giúp, nhưng cửa lớn Tống gia có cầu khóc cũng không mở được .”

Người bên ngoài không nói tới, chỉ để lại cho Tống gia một tấm màn che mà thôi, hiện tại Phàn Trường Ngọc trực tiếp xé bỏ, sắc mặt Tống mẫu xấu không thể tả, bà ta nhìn quanh vẻ mặt âm thầm khinh thường của hàng xóm, cảm thấy sắc mặt nóng bừng, cáu kỉnh hoảng sợ, lời này của Phàn Trường Ngọc suýt nữa chỉ vào mũi mắng Tống gia vô ân phụ nghĩa.

Nghiễn ca nhi muốn dựa vào thân phận cử nhân trên người, nếu bị nữ tử đồ tể thô tục này vu khống, chậm trễ tiền đồ, đây chính là muốn mạng của bà ta!

Tống mẫu run lên, đang định lên tiếng thì lại nghe thấy nhi tử nãy giờ vẫn trầm mặc, nói với nữ tử đồ tể kia một câu: "Nếu nàng đến tìm ta, ta nhất định không thờ ơ."

“Nghiễn ca nhi!” Tống mẫu trợn mắt suýt nữa thì ngất đi.

Phàn Trường Ngọc cũng cau mày, nghĩ rằng Tống Nghiễn là đã bị điên khi nói những điều như vậy trước mặt mọi người.

Nhưng mà, nàng còn chưa kịp nói cái gì, bên ngoài đám người liền truyền đến một thanh âm mềm mại: “Tỷ phu, thật nhiều người a!”

Giọng nói của của nam nhân rất lãnh đạm: "Đừng chạy xa."

Phàn Trường Ngọc quay đầu lại, thấy muội muội đang kiễng chân ở cửa nhìn về phía này, nam nhân kia chắc là đi theo ra ngoài, sợ trẻ con một mình ra ngoài xem náo nhiệt sẽ bị lạc.

Đôi lông mày đẹp đẽ của hắn lúc nào cũng nhíu lại, như thể hắn cảm thấy đứa trẻ này thật rắc rối.

Hắn mặc bộ lễ phục màu đỏ son như ngày thành hôn hôm đó, mái tóc dài được cột đơn giản, chiếc áo choàng rộng dài buông xuống che gần hết đôi nạng, ánh mắt lạnh lùng, nước da như tuyết.

Nửa người dựa vào cửa, tư thế buông lỏng, không biết đã ra ngoài được bao lâu, cũng không biết đã nghe bao nhiêu lời đối thoại giữa nàng và mẫu tử Tống gia.

Phàn Trường Ngọc bắt gặp ánh mắt của hắn, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có khóe môi câu lên, nhưng cũng không phải là cười.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top