Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 60: Hắn muốn đi (2)

Hầu Phu Nhân Và Đao Mổ Lợn (Dịch) (Đã Full)

  • 201 lượt xem
  • 1466 chữ
  • 2023-11-26 09:59:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Giờ khắc này lại nghe nàng nói về điều này, đáy lòng dâng lên một số cảm xúc không thể giải thích.

Hắn giơ tay đè lại một thỏi, ngăn không cho nàng đẩy về phía mình, ngữ khí có phần cường ép nói: "Đưa cho nàng, là tiền thuốc."

Phàn Trường Ngọc vẫn từ chối: "Lúc trước khi huynh đồng ý giả ở rể, chúng ta đều đã nói xong, ta sẽ chữa trị vết thương cho huynh, sao lúc này lại có thể nhận bạc của huynh, không thể nói mà không giữ chữ tín. Lúc trước huynh kéo theo một thân tổn thương ngồi trong gió lạnh viết văn bát cổ, số bạc này kiếm cũng không phải dễ dàng ..."

Lực đạo ấn trên thỏi nguyên bảo của hắn vẫn không thu lại, đôi mắt đen láy khóa chặt nàng: “Tiền kẹo?”

Phàn Trường Ngọc sửng sốt một chút, mới ý thức được hắn nói đây là tiền nàng mua kẹo cho hắn, thành thật nói: "Mua kẹo cũng không cần nhiều bạc như vậy..."

"Vậy cất đi trước đi, về sau lại mua."

"Mua cho đến khi vết thương huynh lành rồi rời đi, cũng không tốn nhiều bạc như vậy..."

Phàn Trường Ngọc nói được giữa chừng thì đột nhiên im lặng.

Về sau lại mua, điều đó có nghĩa là bọn họ vẫn có về sau?

Củi đốt trong lò sưởi phát ra tiếng “lốp bốp”, tia lửa bắn ra, cuối cùng phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

Đối phương vẫn nói câu kia: "Nàng giữ lấy."

Phàn Trường Ngọc không nhìn hắn, mà nhìn chằm chằm vào tay ấn thỏi bạc của hắn một hồi, mới hỏi: "Huynh thích kẹo gì?"

Nghe được câu hỏi của nàng, Tạ Chinh liền rút tay về: "Nàng cứ xem mà mua đi."

-

Đêm này khi đi ngủ, người trước nay vẫn luôn ngủ ngon như Phàn Trường Ngọc, đã nhìn lên đỉnh màn mà mất ngủ.

Mặc dù tâm nàng phóng khoáng, nhưng không phải đầu gỗ.

Tuy tính tình Ngôn Chính có một chút nóng nảy, có chút độc miệng, nhưng tâm địa rất tốt, nếu không thì lúc trước khi sơn phỉ vào nhà giết người, hắn đã không mang theo Trường Ninh chạy trốn.

Dáng dấp hắn đẹp mắt, biết đọc chữ biết viết văn, còn có một thân công phu rất giỏi.

Nàng biết hắn chỉ ở đây tạm thời rồi sẽ rời đi, nên luôn coi hắn như khách qua đường mà đối đãi.

Nhưng hôm nay hắn cho nàng số bạc lớn như vậy, bảo nàng sau này mua kẹo cho hắn?

Phàn Trường Ngọc đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút rối bời.

Nàng trở mình lật qua lật lại như một cái bánh nướng, mãi cho đến khi trời gần sáng mới mơ màng ngủ thiếp đi.

Hôm sau cũng không ngoài dự liệu mà dậy trễ, dưới mắt còn có quầng thâm màu xanh đen nhàn nhạt.

Cũng may là hai ngày giao thừa và mồng một tết, cửa hàng thịt sẽ không mở cửa, thức trễ cũng không sao.

Phàn Trường Ngọc ngáp dài đứng dậy làm chè trôi nước, bên ngoài ngõ có tiếng trẻ con chơi đốt pháo, cả thị trấn chìm trong không khí yên bình của năm mới.

Sùng châu cách đó một châu, lại vừa trải qua một thất bại thảm hại.

-

Kinh thành.

Trên phố giăng đèn kết hoa, tràn đầy hương vị năm mới.

Một phong thư chiến báo khẩn cấp từ tám trăm dặm truyền qua Vĩnh Định môn, lại không đưa đến hoàng cung, mà đổi tuyến đường đưa đến phủ Ngụy thừa tướng.

Khoái mã như sao băng phi nước đại qua con đường hẹp, lao vùn vụt qua những cành cây du và cây dương phủ đầy băng tuyết ở hai bên đường.

Trước cửa Ngụy phủ là một mảnh im lặng, hai tượng sư tử đá theo hình quả cầu với khuôn mặt gớm ghiếc, thị vệ mặc giáp dàn thành trận nhạn, tuyết rơi đầy trên đầu tường, đến cả chim chóc cũng không muốn đặt chân trên những cành cây chết này.

Người đưa thư trên lưng ngựa lăn xuống đất, từ trong ngực móc ra thư chiến báo, giơ lên cao khỏi đầu: “Sùng Châu cấp báo!"

Thị vệ ở cửa biến sắc, cầm lấy thư chiến báo, vội vàng đi vào trong phủ, chuyển giao với tướng sĩ trong phủ, tướng sĩ nhanh chóng tiếp nhận thư chiến báo vội vàng đưa tới thư phòng: "Đại nhân, Sùng châu cấp báo!”

Không cần đợi một lát, người phục vụ trong thư phòng mở cửa, đi ra lấy thư chiến báo.

Toàn bộ quá trình diễn ra nghiêm ngặt mà nhanh chóng, thư báo hàng ngày đều được gửi đến thư phòng của Ngụy phủ, đều là ấn theo cách như vậy mà đưa tới.

Người phục vụ trong thư phòng đóng cửa lại, dưới chân bước đi gần như không có tiếng động, cung kính đem thư chiến báo đặt lên án gỗ lim, phía sau tấu chương phê duyệt là một lão nhân râu dài.

"Thừa tướng, Sùng châu tám trăm dặm cấp báo."

Một bàn tay xương cốt rõ ràng tiếp nhận thư chiến báo, sau khi xem xong liền đặt lên một chồng ở trên án: "Ta đã sớm đoán được nghịch tử kia sẽ không thể bình ổn chiến sự ở Sùng châu! Ngày mùa thu hoạch mới qua được bao lâu, sao cả toàn bộ tây bắc không chinh được lương thực?”

Người phục vụ không dám đáp lại.

Lão nhân đứng dậy, trên người cũng không phải gấm vóc, mà là một thân áo vải bình thường, chắp tay sau lưng nhìn cảnh tuyết rơi dày đặc ngoài cửa sổ, ông ta có đôi mắt phượng thon dài, thân hình thẳng tắp, chính là người đã quyền khuynh triều chính Đại Dận hơn mười năm, thừa tướng Ngụy Nghiêm.

Ông ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hãy để nghịch tử kia lăn trở về cho ta, điều Hạ Kính Nguyên đến chiến cuộc ở Sùng Châu trước."

Trong tay ông ta từng có hai thanh đao tiện dụng nhất, một là đứa cháu trai do chính ông ta nuôi nấng, hai là Hạ Kính Nguyên, ngược lại, đứa thân nhi tử ngu xuẩn Ngụy Tuyên của ông ta chỉ có dã tâm cùng bảo thủ.

Người phục vụ nhận mệnh, đang lúc muốn lùi ra, lại nghe vị thừa tướng nắm giữ quyền lực của đế vương hơn mười năm này hỏi: "Thi thể của Vũ An hầu có tìm thấy chưa?"

Người phục vụ lắc đầu: "Vẫn chưa."

Ngụy Nghiêm nặng nề thở dài: "Đứa nhỏ kia trên người mang theo dòng máu Ngụy gia, tâm cơ cùng thủ đoạn giống ta nhất, đáng tiếc..."

Người phục vụ đã ở bên người hầu hạ Ngụy Nghiêm nhiều năm, nên có thể đoán được mấy phần tâm tư của ông ta, nhớ ông ta lúc trước coi trọng Vũ An hầu như thế nào, so với con cả Ngụy Tuyên còn cao hơn rất nhiều, nên tiếp tục nói: “Có lẽ Hầu gia không chừng là bị bọn tiểu nhân gian nịnh kia che mắt, ngài đã nuôi dưỡng hầu gia mười sáu năm, không phải phụ tử mà còn hơn hẳn phụ tử, nói ngài năm đó hại chết Thái tử Thừa Đức cùng với Tạ tướng quân, quả thật chỉ là lời nói vô căn cứ không có chút bằng chứng nào? Hầu gia nếu không nhìn thấy bằng chứng, việc này hẳn có thể có đường lui, ngài cần gì phải..."

Người phục vụ đang nói giữa chừng đột nhiên ngừng lại, ngước mắt bắt gặp ánh mắt lạnh lùng mà nghiêm nghị của Ngụy Nghiêm, dùng sức tát mình một cái: “Là lão nô lắm mồm!”

Ngụy Nghiêm nói: "Một ngày nào đó cuối cùng hắn cũng sẽ biết, hắn đã có lòng nghi ngờ, không thừa dịp hắn còn chưa chuẩn bị tốt phòng bị mà xử lý hắn, ngày khác sợ thịt cá chính là Ngụy gia ta."

Người phục vụ đầu tiên là sửng sốt, sau đó nói: "Thừa tướng là trụ cột quốc gia, ngay cả Hầu gia cũng không thể động vào ngài, huống chi Hầu gia đã không còn."

Ngụy Nghiêm nhắm mắt lại, không có lên tiếng.

Khi ông ta quay người trở lại án thư, cảm giác mất mát đã biến mất, hỏi: "Ta lệnh người đi Tế châu lấy đồ về, đã mang về chưa?"

Âm thanh của người phục vụ trầm xuống mấy phần: "Tử sĩ chữ Huyền đến nay vẫn chưa có tin tức gì truyền về."

Ngụy Nghiêm bỗng nhiên nhíu mày thật chặt: "Hạ Kính Nguyên bên kia thì sao?"

Người phục vụ trả lời: "Mật thám sắp xếp bên cạnh Hạ Kính Nguyên lúc trước đã gửi thư tới, nói Hạ Kính Nguyên dường như không biết sự tồn tại của thứ đồ đó."

Đúng lúc này, bên ngoài thư phòng lại truyền đến một âm thanh thông báo: "Đại nhân, châu mục Tế châu sai khoái mã đưa tới một chiếc hộp gấm."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top