Nói rõ rồi gửi cho Cố Dạ Y Nhân một viên bảo thạch nâng cấp chiến đấu hệ cao cấp, có thể tăng chiến lực gấp đôi trong phạm vi cấp bậc của bạn từ 20 đến 40, cô không dễ dàng gì mới thu thập được nó, vốn định để chính mình nâng cấp 40.
[Hệ thống] Tử Hạ Tùy Du đã gửi Ngọc Châu Long Tích cho Cố Dạ Y Nhân. Giá trị trao đổi: 0.
[Hệ thống] Cố Dạ Y Nhân đã từ chối.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: A?
[Phụ cận] Cố Dạ Y Nhân: Ta không cần, ngươi đừng gửi những thứ này.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Ta không muốn nợ ân tình của người khác.
[Phụ cận] Cố Dạ Y Nhân: Ân tình có thể không trả bằng vật chất.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Vậy có thể trả như thế nào?
Đối phương im lặng một lát mới gửi tới tin nhắn:
[Phụ cận] Cố Dạ Y Nhân: ... Đừng hỏi ta những vấn đề này.
Thật lạnh. Tùy Du cảm thấy nói chuyện với người này không thể nhìn ra chút cảm xúc nào, lạnh nhạt vô cùng. Nhưng chính là, cô không thấy chán ghét. Có lẽ là vì người này đã cứu cô.
[Phụ cận] Tử Hạ Tùy Du: Tạm thời ta không nghĩ ra. Ta có thể kết bạn với huynh hay không?
Cô không muốn cùng người này gặp một lần rồi từ biệt.
[Phụ cận] Cố Dạ Y Nhân: Được.
[Hệ thống] Tử Hạ Tùy Du đã gửi lời mời kết bạn với Cố Dạ Y Nhân.
[Hệ thống] Cố Dạ Y Nhân đã đồng ý lời mời kết bạn.
Nhìn cái tên duy nhất Cố Dạ Y Nhân trong bảng bằng hữu, không hiểu sao tâm tình Tùy Du vô cùng tốt.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Tại sao bị quây đánh?
Tử Hạ Tùy Du chỉ sơ lược ba câu kể lại toàn bộ câu chuyện.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Ngươi muốn bình Lộc Long Dương làm gì?
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Để xây nhà a.
[Hệ thống] Cố Dạ Y Nhân đã gửi cho bạn ba bình Lộc Long Dương cấp 9. Giá trị trao đổi: 0.
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Cái này...?
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Cứ nhận lấy.
Nhíu mày...
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Ta không thể vô cớ nhận không đồ của huynh được, hơn nữa không phải huynh nói không dùng vật chất sao?
Cố Dạ Y Nhân lại im lặng thêm một lúc. Sau đó hệ thống lại nhảy lên thông báo làm mặt Tùy Du nhăn nhó.
[Hệ thống] Cố Dạ Y Nhân đã gửi cho Tử Hạ Tùy Du ba bình Lộc Long Dương cấp 9. Giá trị trao đổi: 100 vàng.
Tùy Du xoa bóp mi tâm. Lợi hại, còn có thể nghĩ được biện pháp này, cô cũng bó tay rồi. Chưa thấy ai như huynh lại đi bán Lộc Long Dương với giá rẻ như thế. Phải biết một bình có thế đáng giá đến 100.000 vàng đi có được không? Hơn nữa cũng không có ai đi bán nó đâu, vì nó rất hiếm.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Giờ thì nhận được rồi chứ?
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: [thở dài] Xem như huynh lợi hại, ta sẽ nhận lấy, cảm ơn huynh.
Tùy Du chọn đồng ý rồi.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Còn thiếu gì nữa không?
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Chỉ còn thiếu bốn ngọc Thúy Lưu Trung cấp 8, Hoa Ngân Thu Thủy cấp 9.
Ngày hôm qua Tùy Du khó khăn lắm mới tìm được không ít nguyên liệu, bây giờ chỉ cần như vậy thôi. Cô nghĩ chỉ cần vài ngày nữa, chắc là sẽ tìm đủ. Vừa rồi cô chỉ là vô tư đáp lời mà không hề suy nghĩ nhiều.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Đợi ta vài phút.
Tùy Du không hiểu, sau đó hình như Cố Dạ Y Nhân đang làm gì đó mà không nói nữa, chắc là bận việc gì. Tùy Du cũng rất kiên nhẫn đứng đợi.
Khoảng năm phút sau, hệ thống lại vang lên.
[Hệ thống] Cố Dạ Y Nhân đã gửi cho Tử Hạ Tùy Du bốn ngọc Thúy Lưu Trung cấp 9, Hoa Ngân Thu Thủy cấp 9. Giá trị trao đổi: 100 vàng.
"..." Lý Tùy Du muốn té ghế! Tay không nhịn được run rẩy trên bàn phím.
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Đây... cái này huynh ở đâu mà có vậy?
Một quạt sư yếu như cành liễu bên hồ ao, cấp thấp sau một ngày vẫn giữ nguyên con số 17. Làm sao lại có được những thứ này? Trong khi cô lại mất không ít thời gian để thu thập từng món một, còn phải nâng cấp chúng.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Một người bạn cho, không đáng giá là bao, ngươi cứ nhận lấy.
Người kia hình như vô cùng bình tĩnh mà nói.
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Dạ huynh, ta gọi như vậy được không? Huynh là mới bắt đầu chơi game sao? Không, ta không cảm thấy giống vậy, vì thao tác của huynh rõ ràng rất tốt, rất điêu luyện. Không hề giống game thủ mới vào nghề chút nào.
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Ừm, biết rõ.
Người kia chỉ ngắn gọn như vậy.
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Vậy tại sao? Huynh phải biết rằng những thứ này không hề rẻ chút nào, sao lại tùy ý đưa ra như vậy? Hơn nữa sao lại đối tốt với người lạ chỉ mới gặp hai lần như ta?
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Không lạ, ngươi đã là bạn tốt của ta.
Lý Tùy Du buồn khổ bóp trán. Cứ nằm trong danh sách bạn tốt thì đều làm như vậy sao? Không biết nên nói là quá tốt bụng hay quá ngốc đây nữa.
[Bạn tốt] Tử Hạ Tùy Du: Huynh có bao nhiêu bạn bè ở đây?
[Bạn tốt] Cố Dạ Y Nhân: Hai người, một là ngươi và một người khác nữa.
Tốt, xem ra còn chưa có bị lừa, nếu mọi người mà biết huynh tốt như vậy, chắc chắn sẽ có hàng trăm người muốn làm bạn tốt với huynh rồi.
Còn người còn lại... chắc là người đã cho huynh ấy những thứ đó đi.
Cũng thật rộng lượng quá.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận