Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Hệ Thống Ban Ta Trường Sinh, Lại Quên Cho Ta Tuổi Trẻ (Dịch)
  4. Chương 27: Trưởng lão giảng bài (2)

Hệ Thống Ban Ta Trường Sinh, Lại Quên Cho Ta Tuổi Trẻ (Dịch)

  • 70 lượt xem
  • 905 chữ
  • 2025-02-15 00:52:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hơn nữa, đây còn là môn học bắt buộc đối với tất cả chấp sự và trưởng lão.

Nghe nói ai không đạt sẽ được đích thân Tông chủ quan tâm.

Cụ thể là quan tâm như thế nào thì có thể tham khảo tình trạng hiện tại của Tống Càn.

Ngày Tuyết Mạc nhậm chức ngày thứ ba, tất cả đệ tử đều được triệu tập về.

Hắn cũng bắt đầu hành trình giảng dạy đầy gian khổ của mình.

Điều khiến hắn đau đầu là, các trưởng lão và chấp sự thì còn đỡ, đám đệ tử này toàn là tiểu bạch, vô cùng dễ lừa gạt.

Tuy rằng lớp học của Tuyết Mạc là môn học bắt buộc, nhưng không phải môn chính, mỗi tháng chỉ có một ngày, chưa đến hai canh giờ.

Thời gian ngắn như vậy, bản thân Tuyết Mạc cũng không biết bọn họ có thể hiểu được hay không.

Hơn nữa, số lượng đệ tử trong Linh Khê Tông lại nhiều vô số kể, đen nghịt một mảng không thấy đâu là hết.

Tuyết Mạc đoán chừng những đệ tử tu vi thấp ở vòng ngoài có lẽ còn không nghe thấy tiếng của hắn.

Cứ như vậy, ba tháng trôi qua, Tuyết Mạc đã lên lớp được ba buổi.

Và ngày thi cũng đến.

Tuyết Mạc tùy tiện dặn dò Tống Càn vài câu, Tống Càn liền cầm theo những lời thuật Tuyết Mạc dạy đi chấm thi.

Tuy nhiên, ba ngày sau, khi Tống Càn ôm một đống túi trữ vật trở về, Tuyết Mạc biết, đám người này tiêu đời rồi.

Quả nhiên, ngày hôm sau trong tông môn xuất hiện rất nhiều đệ tử mặt mũi bầm dập.

Ngay cả một số nữ đệ tử cũng bị đánh không nhẹ.

Tuy nhiên, các chấp sự và trưởng lão đều vượt qua kỳ thi, điều này khiến Tuyết Mạc cảm thấy có gì đó không ổn.

Theo lý mà nói, ít nhất cũng phải có một hai người không đạt mới đúng.

Tuyết Mạc nhìn về phía Tống Càn.

Tống Càn cười cười với Tuyết Mạc.

Rồi tối hôm đó, Tống Càn bị Đào Uyên bịt mặt đánh cho một trận.

  • Nhẹ, nhẹ chút.

  • Ừm, đúng, đúng, dùng thêm chút lực nữa~

Tiêu Dao Cung, Tống Càn nằm trên giường hưởng thụ sự mát xa của Thu Nguyệt.

Tuyết Mạc đang được Tiểu Kiều xoa bóp chân ở bên cạnh không khỏi lắc đầu.

  • Tống đạo hữu, ta thấy ngươi tuổi còn trẻ, sao lại không tu luyện nữa vậy?

  • Mạc trưởng lão, ngươi không biết đâu.

Tống Càn thở dài nói:

  • Hiện tại ta là Thoát Phàm cảnh tầng chín, hai mươi năm trước cũng là Thoát Phàm cảnh tầng chín.

  • Không phải ta không cố gắng tu luyện, mà là ta gặp phải bình cảnh.

  • Bình cảnh là thứ nói không rõ, nói không ra, giống như ngươi bây giờ vậy, cũng đã kẹt ở Linh Khí cảnh tầng chín rất lâu rồi phải không?

Tuyết Mạc rất muốn nói mình không có bình cảnh, nhưng lại sợ đả kích đến Tống Càn, đành gật đầu.

  • Ta đã nghĩ thông rồi, có thể đột phá đến Linh Đan Cảnh thì tốt, không đột phá cũng chẳng sao, dù sao đời người có mấy trăm năm, chết sớm đầu thai sớm.

Tuyết Mạc nghe vậy, khóe miệng giật giật.

Hắn nhớ kiếp trước mình đọc tiểu thuyết, những tu sĩ kia đều vì một tia cơ duyên mà liều mạng.

Vậy tại sao hiện tại những tu sĩ hắn gặp đều thích an phận như vậy?

Chẳng lẽ bọn họ không sợ chết?

Tuyết Mạc không biết, kỳ thực hành vi an phận của Tống Càn bọn họ chính là biểu hiện của sự sợ chết.

Bọn họ cũng biết một số bí cảnh hiểm địa có cơ duyên đột phá, nhưng những nơi ngàn người vào một người ra như vậy, bọn họ không dám đi.

Không phải ai cũng cho mình là nhân vật chính.

Phần lớn mọi người đều sợ mình chỉ là một trong số chín trăm chín mươi chín người còn lại kia.

Tuổi thọ của tu sĩ dài hơn người thường, chính vì vậy bọn họ càng sợ chết.

Có thể nói tu sĩ chính đạo ít nhất bảy phần đều sợ chết.

Ba phần còn lại phần lớn đều là những kẻ mới vào nghề, đầu óc còn non nớt.

Chờ bọn họ sống thêm vài năm, tranh đấu tự nhiên sẽ ít đi, lá gan cũng tự nhiên nhỏ lại.

Hai người ở Tiêu Dao Cung ngủ một giấc đến tận sáng hôm sau.

Nhưng hai người vừa ra khỏi phòng đã gặp một người mà họ không ngờ tới.

  • Sư phụ?

  • Tông chủ?

Đào Uyên đang bịt mặt đi được hai bước thì lúng túng dừng lại.

  • Cái này, Mạc trưởng lão, thật trùng hợp, à nhầm!

  • Khụ khụ, Mạc trưởng lão, không ngờ lại gặp hai người ở đây, thật khiến ta thất vọng!

Tuyết Mạc đen mặt nói:

  • Đào tông chủ, lời này của ngươi nói như thể, lão phu đã làm chuyện gì không nên làm vậy!

  • Bản trưởng lão tuổi đã cao, đến đây ngâm chân, cùng đạo hữu Tiêu Dao Cung thảo luận về huyệt vị lòng bàn chân, chẳng lẽ không bình thường sao?

Thấy Tuyết Mạc lấy tuổi tác ra nói, Đào Uyên bèn nhìn Tống Càn với vẻ mặt không mấy thiện cảm.

  • Còn ngươi? Đừng nói với ta là ngươi cũng già rồi đấy nhé.

Tống Càn đảo mắt nói:

  • Ta đi cùng Mạc trưởng lão mà!

  • Là tạp dịch đệ tử, ta chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Mạc trưởng lão chẳng lẽ không hợp lý sao?

  • Ngược lại là sư phụ, người tuổi còn trẻ, cũng không hầu hạ ai, đến đây làm gì?

Đào Uyên: ….

  •  

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top