Dịch: Hoangforever
Một màn đêm không trăng không sao, tối đen như mực.
Nghĩa trang Kim Ti.
Bên trong nghĩa trang yên tĩnh thỉnh thoảng lại truyền ra một chút động tĩnh kỳ quái, khiến cho người nghe phải sởn gai ốc. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ban đêm không có ai dám tới nơi này. Cho dù là người trông coi mồ mả to gan nhất cũng không dám ra ngoài, đi xuyên qua nghĩa trang vào ban đêm.
Tại sao?? Đáp án rất đơn giản, nơi này có quỷ!
Đinh! Đinh!
Âm thanh lanh lảnh vang lên ở nghĩa trang hoang vắng càng thêm to và rõ ràng hơn. Cho dù âm thanh này có hết sức nhỏ bé đi chăng nữa.
Động tĩnh trong cái nghĩa trang kinh khủng này hình như vì thế đột nhiên mà dừng lại. Sau đó mới dần dần khôi phục như ban đầu.
"A ~"
Một tiếng thở dài từ trong bụi cây hòe ở dưới tấm mộ bia nhỏ thấp truyền ra. Dời tầm mắt nhìn đi liền thấy ở trên tấm mộ bia có một mảnh ánh sáng màu vàng đung đưa qua lại trên đầu, nhìn vô cùng u ám và kinh khủng.
Ánh sáng lóe lên một hồi. Cuối cùng ảm đạm biến mất. Nhưng vào lúc đó đột nhiên tiếng "leng keng" truyền ra.
Ba !
Ánh lửa sáng lên.
A! Thì ra là một nam tử!
Nam tử này gõ gõ đá đánh lửa, phát ra âm thanh vui tai, im lặng ở trong bóng tối rút ra thuốc lá.
Hắn là Mục Tiêu. Năm nay 47 tuổi, chưa lập gia đình.
Cái tên Mục Tiêu này có lẽ ít người biết tới. Nhưng nếu nói tên Mục Thiên Hành, có lẽ có không ai lại không biết!
Mục Thiên Hành là người đi tiên phong cho tổ chức duy trì sinh thái thế giới. Nếu nói về quyền lực, hắn là người đạt 3 sao chiến công trong phát triển văn minh thế giới! Những chiến công kinh thế này gồm có: Xử lý vấn đề đất sông Hoàng Hà bị xói mò, khiến cho đất sông trở nên tràn trề hơn, không còn bị xói mòn nữa; Hoàn thiện hệ thống kỹ thuật nhân bản vô tính (dòng hóa), khiến cho kỹ thuật này có thể vận dụng được vào hầu hết tất cả lĩnh vực, khiến cho một số lượng lớn động vật quý hiếm cần được bảo vệ tăng lên một cách rõ rệt, thậm chí còn không cần tới bảo vệ động vật nữa....
Cuộc đời của hắn chính là một giai thoại truyền kỳ!
"Tới lúc cần phải đi rồi."
Mục Tiêu thở ra một làn khói, điếu thuốc trên tay phải hắn có chút run rẩy, cảm giác tâm trạng có chút nặng nề. Mặc dù đã sớm quyết định chuyện này, nhưng khi sắp rời xa, vẫn có chút không nỡ và mịt mờ, như thế này, thật sự mình có muốn không đây?
Mục Tiêu im lặng suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhẹ nhàng cười lên một tiếng. Nếp nhăn trên khóe mắt càng sâu hơn, cơn mịt mờ trong mắt cũng biến mất. Không nỡ cũng ẩn giấu đi, chỉ còn lại tia kiên quyết là lay động. Nếu là theo đuổi của mình, cần gì phải hỏi nữa?? Cái thế giới này đã sớm tan vỡ, còn gì phải lưu luyến đâu??
"Ta muốn đặc sắc! Ta muốn trường sinh!"'
Mục Tiêu run rẩy cắn môi, tay phải chống ở trước ngực, miệng ngập ngừng, nặn ra một câu:
"Thế giới này chắc chắn rồi sẽ tan vỡ thôi. Nhân tộc đứng trên đỉnh cao, phá hư cả vòng sinh thái. Đây là thế giới của nhân tộc mất rồi, còn có gì đặc sắc nữa đâu?? Làm sao có thể tăng điểm cường hóa cho mình được?? Ngay tới cả hệ thống cũng buông bỏ cứu vớt, ta cần gì phải phiền não nữa??"
"Đinh! Kí chủ suy nghĩ như vậy là chính xác. Tương lai của cái thế giới này là một mảnh đen nhánh, không có bất kỳ giá trị gì để cứu vãn nữa, trừ phi hủy diệt bắt đầu làm lại từ đầu!"
Một âm thanh điện tử vang lên trong đầu hắn. Đây chính là hệ thống của hắn.
Mục Tiêu nghe âm thanh điện tử không khỏi nhớ lại tình cảnh khi vừa mới nhận hệ thống.
Năm ấy, khi hắn 13 tuổi, còn đang vùi đầu vào giấc mơ tiến vào đại học mà nỗ lực. Đột nhiên có một ngày, trời giáng kỳ vật, không biết tại sao chọn trúng hắn. Vì để phù hợp với mong muốn và suy nghĩ của hắn, hệ thống này tự xưng là hệ thống cân bằng thiên đạo. Lấy duy trì sinh thái thế giới làm tôn chỉ. Còn hắn chính là ký chủ. Hệ thống đã rằng buộc với hắn. Muốn thoát khỏi hệ thống chỉ có 2 phương pháp, một là hành động việc làm của hắn chệch khỏi quỹ đạo tôn chỉ của hệ thống. Hai là chết.
Lúc đó, Mục Tiêu bắt đầu có cuộc sống khác thường. Nhưng do hệ thống đã bỏ đi thế giới đời này, nên phần thưởng nhiệm vụ công bố ra có phần giảm xuống chỉ còn lại 1%. Điều này khiến cho giấc mộng thành tiên của Mục Tiêu bị tan biến, trừ phi, thay đổi cái thế giới khác...
Thay đổi cái thế giới khác, đối với nhân tộc mà nói, hiện tại không biết bắt đầu từ đâu. Nhưng đối với hệ thống cân bằng thiên đạo mà nói, nó cũng chỉ là trong phạm vi năng lực của nó.
Năng lực quan trọng của hệ thống chính là lò âm dương. Có thể thỏa mã tuyệt đại đa số nguyện vọng của ký chủ. Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là phải cân bằng. Tuyệt đại đa số nguyện vọng này đối với Mục Tiêu mà nói, ngoài cái nguyện vọng phục sinh người chết ra, thì hoàn toàn có thể thỏa mãn tất cả nguyện vọng của hắn. Chỉ có hắn không nghĩ ra, chứ một khi nghĩ ra chắc chắn hệ thống sẽ làm được.
Về phần hệ thống không có cách nào làm được cái nguyện vọng nho nhỏ kia, nguyên nhân vì sao?? Mục Tiêu cũng đã hỏi rồi, trên căn bản là sáng tạo vũ trụ, đùa bỡn lục đạo luân hồi...
Nhiệm vụ hệ thống ban bố,
Hoàn thành lần nào thì phần thưởng sẽ là điểm cân bằng. Những năm gần đây, Mục Tiêu vẫn vì kiếm đủ số điểm cần thiết để rời khỏi cái thế giới này mà bôn ba. Mà hiện tại, hắn đã kiếm đủ số điểm cần thiết, thậm chí do có chút ngoài ý muốn mà số điểm vượt qua quá nhiều.
"Tiên sinh, mua diêm không?"
Vào lúc Mục Tiêu đang không ngừng loạn tưởng, một ông lão lặng yên không một tiếng động đứng ở phía sau hắn, cúi đầu, cười híp mắt nhỏ giọng hỏi dò.
Mục Tiêu sửng sốt quay đầu lại. Nhìn ông lão hiền lành, quần áo cũ kỹ, hắn lễ phép mỉm cười, cự tuyệt, nói:
"Không! Cảm ơn!"
Nói xong, hắn lại nghiêng đầu tiếp tục suy nghĩ chuyện kia. Điểm kỳ quái chính là trời đã tối như vậy lại có một ông lão đi vào trong nghĩa địa hoang vắng này, quần áo lại còn là trang phục cổ xưa. Cũng quá quỷ dị đi. Nhưng Mục Tiêu hình như cũng không có phát hiện ra điểm này.
"Tiên sinh, mua diêm không?"
Ông lão không thèm nghe câu trả lời của Mục Tiêu, tiếp tục hỏi. Lần này đầu hắn cúi thấp hơn nữa. Trên tay cũng đã móc ra một hộp diêm.
Mục Tiêu cũng không có để ý tới, cũng không có quay đầu lại.
"Tiên sinh, mua diêm không?"
. . . . . .
"Tiên sinh, mua diêm không?"
"Tiên sinh, mua diêm không?"
"Tiên sinh, mua diêm không?"
. . . . . .
Ông lão càng hỏi càng nhanh, giọng nói càng lúc càng lớn hơn, khuôn mặt càng lúc càng dữ tợn hơn, cúi đầu càng lúc càng thấp hơn, gần như sắp chạm tới tai Mục Tiêu rồi. Nhưng sắc mặt Mục Tiêu vẫn không có thay đổi. Chỉ là do bị ầm ĩ làm phiền, hắn quay đầu lại cau mày nói:
"Ngươi là ai vậy?? Tránh ra!!"
Câu hỏi này vừa thốt ra khiến cho ông lão đang hỏi dồn dập liền ngưng bặt lại. Sau đó khôi phục lại dáng vẻ hiền lành, nhẹ nhàng nói:
"Ta là ai??"
"Ta là cô bé bán diêm! ha ha! ha ha! ha ha! ha ha! ha ha!!!!"
Ông lão đột nhiên trở nên điên cuồng cười to, dữ tợn cầm hộp diêm đang cầm trên tay bổ về phía Mục Tiêu:
"Mua diêm đi! Tiên sinh!!"
Phốc!
Giống như đánh rắm! Ông lão liền bị Mục Tiêu giơ một ngón tay bắn tan thành sương khói.
"Ai! Thế giới này tan vỡ. Ngay tới cả lục đạo luân hồi cũng mất."
Mục Tiêu yên lặng nhìn ông lão...Ừ! Ông lão vừa này chính là một con quỷ đã bị hắn bắn tan thành sương khói. Hắn bất đắc dĩ nói:
"Nhân đạo quá thịnh, ngay tới cả thiên đạo cũng bị nó nhiễu loạn."
"Cũng nên rời khỏi rồi!"
Mục Tiêu bị con quỷ ông lão quấy nhiễu một phen như vậy, khiến cho một tia không nỡ cuối cùng của Mục Tiêu liền tiêu thất, tan biến. Hắn quyết định có lẽ là lúc lên đường rồi!
"Hệ thống, ta muốn rời đi."
"Đinh! Hệ thống kiểm tra suy nghĩ... Xuyên không tới thế giới gần đây nhất. Phương thức xuyên không: Thân thể xuyên không. Linh hồn chuyển thế. Mời ký chủ lựa chọn!"
Mục Tiêu nhìn hạng mục xuất hiện trước mắt. Đương nhiên phí hao tổn của cái đầu tiên hơn rất nhiều so với cái thứ hai,
"Lựa chọn sao?? Chuyện này mà còn phải hỏi?"
Mục Tiêu sờ sờ khóe mắt nhăn nheo của mình, cười khẽ nói:
"Đương nhiên là cái thứ 2 rồi. Có ngu mới đi chọn cái trước!"
Linh hồn chuyển thế, không phải điều này đại biểu cho việc sống lâu hơn sao??
"Đinh! Xuyên không đang tiến hành, có muốn tiêu hao điểm cân bằng lựa chọn thân thể tốt không?"
"Được!"
"Đinh! Hệ thống đang kiểm tra chất lượng thân thể loại tốt cho ký chủ sau khi chuyển thế..."
"Ta hi vọng thân phận kiếp sau của ta là cô nhi."
Mục Tiêu nói ra điều kiện. Tại sao lần này hắn lại nói ra điều kiện như thế này?? Nguyên nhân là vì hắn không muốn thể nghiệm lại sự đau đớn thống khổ khi người thân mất đi - Không một lần nào nữa!
"Đinh! Tiêu hao điểm cân bằng, thu hẹp phạm vi lựa chọn."
"Khoan đã! Ta hi vọng chuyển thế sang kiếp sau vẫn là loài người. Còn nếu như thật sự không được, thì ít nhất cũng có hình dạng loài người."
Mục Tiêu đột nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng nói.
"Hệ thống lại một lần nữa lựa chọn..."
"Một lần nữa lựa chọn??"
Mục Tiêu nghe thấy vậy mồ hôi mẹ mồ hôi con tuôn chảy ra. Con mẹ nó chứ, thiếu chút nữa kiếp sau mình thật sự không phải là người rồi. May mà mình chợt nhớ ra, bằng không.... chuyện này mình khó có thể tiếp nhận được!
"Đinh! Lựa chọn xong!"
"Đinh! Phát hiện điểm cân bằng của ký chủ còn thừa lại rất nhiều. Hệ thống hữu nghị nhắc nhở, điểm thăng bằng không có cách nào mang ra khỏi thế giới thu nhận được điểm cân bằng!"
"A?"
Mục Tiêu nghe thấy vậy liền sửng sốt. Hắn còn muốn lưu lại một chút điểm để sau này sau khi xuyên không còn có cái để sử dụng. Nếu như không mang đi được thì...
Mục Tiêu quay đầu lại liếc nhìn bia mộ, trên khuôn mặt hiện ra nụ cười. Thôi vậy! Coi như tiện nghi cho các người rồi.
"Đem số điểm còn lại của ta toàn bộ bảo vệ người thân yêu của ta và người ta yêu! Cũng phù hộ cho bọn họ sống khỏe mạnh trường thọ, gia đình hạnh phúc, suy nghĩ đại thành, tài nguyên cuồn cuộn! Sau khi chết thì được thanh tịnh, chuyển thế phúc vượng!"
Nói xong, không còn bận lòng hóa thành cát bụi tiêu tán trong không trung....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận