Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn (Dịch)
  4. Chương 93: Phong Ba Chấm Dứt

Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn (Dịch)

  • 429 lượt xem
  • 1740 chữ
  • 2021-01-06 20:26:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Gió lạnh xuyên qua lỗ hổng siêu bự kia, tùy ý thổi vào phòng, lướt qua khuôn mặt trắng bệch của Lê Không Sơn, cũng lướt qua hai hàng lông mày đang run lên vì giận của Mặc Nguyệt khi nhìn thấy thân ảnh Ôn Bình biến mất ở cửa phòng. Mặc Nguyệt đảo mắt, nhìn về phía vách tường trong phòng.

Thương Ngô Thành xinh đẹp hiện ra trong mắt, cùng lúc đó, hắn cũng biết rõ, sợ là nửa cái Thương Ngô Thành này đều đã chứng kiến sự việc ngày hôm nay.

Hắn thực muốn giết Ôn Bình, vãn hồi tôn nghiêm cho mình cùng Bách Tông Liên Minh Hội, nhưng… Hắn không dám động thủ.

Đương nhiên, hắn không sợ chết, mà là sợ tất cả những người ở đây đều chết.

Rốt cuộc, hắn cũng hiểu rõ vì sao Ôn Bình lại không hề sợ hãi, vì sao ngay cả Bách Tông Liên Minh Hội hắn cũng không sợ, nguyên lai là vì phía sau Bất Hủ Tông có một cường giả - Một đầu Hoàng Cẩu Đại yêu.

Chỉ một chiêu mà thôi, đã khiến cho đám tu sĩ Luyện thể thập nhị trọng của Bách Tông Liên Minh Hội ngay cả xương cốt cũng không còn, tất cả đều hóa tro tàn.

Cho dù là hắn thời kỳ toàn thịnh cũng không đủ năng lực làm như vậy.

- Tiền bối?

Lúc này, Lê Không Sơn bên cạnh thấp giọng kêu một tiếng.

Mặc Nguyệt lạnh nhạt nhìn hắn, trong mắt tràn ngập lửa giận đang hừng hực thiêu đốt, dường như chỉ sau một giây nữa thôi sẽ phun trào mãnh liệt. Đối diện với ánh mắt của hắn, đầu Lê Không Sơn “ông” một tiếng, cả người tê liệt ngã ra đất.

Vốn mặt đã trắng bệch, giờ càng giống với xác chết hơn, một chút huyết sắc cũng không còn.

Lê Không Sơn chật vật bò tới, vội nói:

- Tiền bối, tha mạng, ta cũng không biết chuyện sẽ phát sinh như vậy. Là Hàn Chi Dư tiền bối bảo ta làm vậy, là do Cực Cảnh Sơn chỉ thị, đúng, là do bọn hắn chỉ thị.

Lúc này, Lê Không Sơn không dám dối trá nửa câu, liền nói hết chân tướng sự việc.

Nghe xong, Mặc Nguyệt tức giận đến run người.

Nếu đúng như lời Lê Không Sơn nói, Ôn Bình hiểu dược thiện, hơn nữa là thật tâm đến cứu hắn.

Mà hắn thì sao?

Hắn vậy mà lại tin lời từ một phía của Lê Không Sơn, kết tử thù cùng với người có thể cứu mệnh mình.

Mặc Nguyệt giậm chân một cái, mặt đất ngay dưới chân hắn lập tức lõm xuống, hắn lạnh lùng nói:

- Kể từ hôm nay, ngươi không còn là người của Bách Tông Liên Minh Hội, nếu để lão phu gặp ngươi lần nữa, ta hứa sẽ nuốt sống ngươi.

Hận!

Nộ khí!

Cả hai vây quanh Mặc Nguyệt… Xoay tròn.

Khi nói ra những lời này, thanh âm của hắn mang theo vài phần khắc nghiệt, tay nắm chặt thành quyền, do dự một lúc, cuối cùng vẫn buông lỏng ra.

…

Dưới lầu.

Mặc Lâm nhìn thấy Ôn Bình đang đi về phía mình, đồng tử co lại, lập tức lui về sau mấy bước:

- Ôn tông chủ… Chuyện hôm nay là do Lê Không Sơn châm ngòi, cũng không phải lỗi của Bách Tông Liên Minh Hội ta… Kinh xin thu tay lại… - Nói xong, Mặc Lâm nuốt nước miếng một cái.

Kế đó, ánh mắt hắn rơi vào đầu chó săn bên cạnh Ôn Bình. Giờ thì hắn đã rõ vì sao ngày đó hắc báo lại run rẩy trốn trong bụi cỏ, tựa như chó nhà có tang.

Là bởi vì đầu Hoàng Cẩu thoạt nhìn vô cùng bình thường, thậm chí có hơi ngốc trước mắt này chính là một vị Đại yêu hàng thật giá thật.

Ôn Bình không tiếp lời hắn, chỉ liếc mắt nhìn cánh tay Mặc Lâm đang ngăn trước người mình, nói:

- Ta phải đi, ngươi muốn ngăn cản?

- Không…

Mặc Lâm quay đầu lại, lúc này mới ý thực được mình hiện đang đứng ở lối ra, vừa vặn chắn đường Ôn Bình, hắn liền vội vàng vung tay với đám người phía sau, bảo bọn họ lui xuống nhường đường.

Sau khi Ôn Bình rời đi, Mặc Lâm thở dài nhìn bóng lưng hắn, sau đó lại ngẩng đầu nhìn lầu các.

Cái lỗ hỏng to đùng kia ở sát đường cái, bên ngoài không biết có bao nhiêu người đã chứng kiến cảnh tượng lúc nãy.

Biệt khuất thì biệt khuất, hắn cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Ai bảo Hoàng Cẩu kia là Đại yêu chứ?

Trận phong ba này rốt cuộc cũng kết thúc, thế nhưng đã nhấc lên làn sóng tám chuyện dữ dội trong Thương Ngô Thành. Đó là bởi vì “Nhà” của Bách Tông Liên Minh Hội bị người đập phá, chuyện này khiến cho hơn phân nửa Thương Ngô Thành đều hết sức tò mò, so với lần chủ điện của Bất Hủ Tông bị đập nát mấy năm trước cũng không hề thua kém.

A di nấu cơm cũng rãnh rỗi chạy đến tham gia nghị luận, thậm chí quên luôn chuyện Mã đại tỷ nhà bên cạnh đêm qua lén lút với nam nhân.

Đương nhiên, những lời nghị luận trong Thương Ngô Thành rất loạn, loại nào cũng có. Nhưng bởi vì Bách Tông Liên Minh Hội người ta đã tuyên bố với bên ngoài rằng có người đột phát cảnh giới, khiến cho phòng ốc bị hư hao, bọn họ nghị luận đến nghị luận đi, cuối cùng cũng chẳng được ất giáp gì.

Bất quá, đó đều là chuyện sau này.

Lại nói, sau khi rời khỏi Bách Tông Liên Minh Hội, Ôn Bình liền đi đến Dương gia. Lần này, thái độ đãi khách của Dương Tông Hiền đã có chút biến khóa khó mà phát giác được.

Trước kia vốn là tôn kính, nhưng hiện tại, đối với thực lực của Ôn Bình, Dương Tông Hiền hoàn toàn kính sợ.

Sai người chất quần áo lên xe, hắn cũng không quan tâm đến tiền, một lòng muốn nhập dưới trướng Bất Hủ Tông.

Về sau, tiền kiếm được sẽ phân một nửa cho Bất Hủ Tông, chỉ cần Bất Hủ Tông có thể bảo vệ Dương gia thái bình là được.

Phải biết, thời kìa Bất Hủ Tông cường thịnh, Dương gia cũng không nguyện trở thành một gia tộc phụ thuộc. Bởi vì phía sau bọn họ có Hoài Không, dựa vào vị bằng hữu tốt này, cho nên Dương Tông Hiền mới không e ngại các thế lực tông môn chèn ép.

Nhưng hiện tại, hắn mở miệng muốn trở thành gia tộc phụ thuộc của Bất Hủ Tông. Đây quả là chuyện lạ ngàn năm có một.

Đồng thời, chuyện này cũng có ý nghĩa là Bất Hủ Tông sẽ thu được vạn kim mỗi năm.

Bất quá, Ôn Bình không tiếp nhận.

Ít nhất, hiện tại hắn không muốn tiếp nhận bất kỳ gia tộc phụ thuộc nào.

Hơn nữa, Hoài Không cũng không quá đồng ý chuyện này, tuy không biết vì nguyên nhân gì.

Bất quá, trải qua chuyện lần này, hắn cảm thấy vạn phần áy náy, lúc tiễn Ôn Bình rời khỏi Dương gia, Hoài Không đã cúi đầu “kiểu Nhật” để bày tỏ thành ý của mình.

- Ôn tông chủ, chuyện hôm nay đều là lỗi của Hoài mỗ, ta không nên để ngài đi cứu tên Mặc Nguyệt kia.

Nhìn thấy thái độ áy náy của Hoài Không, Ôn Bình bật cười, dường như không chút để tâm:

- Hoài Không tiền bối, đúng sai vốn không có định nghĩa rõ ràng, hơn nữa, ta cảm thấy rất hài lòng với chuyện này. Từ sau khi phụ mẫu bị mang đi, ta vẫn mong muốn có cơ hội để ngoại nhân nhìn thấy Bất Hủ Tông cường đại, vừa hay, hôm nay có thể.

Đối với Hoài Không, đáp án cùng thái độ không quan tâm của Ôn Bình vẫn không cách nào giúp hắn giảm bớt sự áy náy trong lòng.

Ôn Bình không quan tâm, nhưng hắn có biết, một tông môn mất đi sự che chở của Bách Tông Liên Minh Hội sẽ rất khó dừng chân tại Đông Hồ? Mà quan trọng nhất chính là cái tông môn đó sẽ trở thành địch nhân với tất cả những tông môn thuộc Bách Tông Liên Minh Hội.

Đến lúc đó, bất kể là ai xâm phạm ai, hễ bọn họ đánh không lại, Bách Tông Liên Minh Hội sẽ lập tức nhúng tay vào.

Khi đó, Bất Hủ Tông sẽ trở thành đích ngắm của hàng vạn mũi tên.

Có Đại yêu hộ tông? Thế nhưng sao có thể chống lại vô số cường giả đứng sau Bách Tông Liên Minh Hội. Hậu quả như thế nào, Hoài Không thực không dám nghĩ. Đây cũng là lý do hắn không muốn Dương gia của Dương Tông Hiền trở thành gia tộc phụ thuộc Bất Hủ Tông.

Hắn không muốn Dương gia rơi vào dòng nước đục này.

Lúc này, Ôn Bình không biết suy nghĩ trong lòng Hoài Không, bất quá, chứng kiến thái độ của hắn ta, hắn liền nói:

- Hai vị, nếu không còn chuyện gì nữa, ta đây đi trước, có cơ hội sẽ gặp lại.

Dứt lời, xoay lưng bước lên xe ngựa.

Hoài Không đột nhiên gọi Ôn Bình, sau đó lấy ra từ trong ngực một thứ. Đó là một khối ngọc.

- Ôn tông chủ, đây là tín vật của một vị bằng hữu Đại yêu của ta, ngày nào đó nếu gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, ngươi chỉ cần bóp nát nó, trong vòng nửa ngày, sẽ có người đuổi tới. Đến lúc đó, nói ra tên ta, hắn nhất định sẽ bảo hộ Bất Hủ Tông chu toàn.

- Không cần, vật này tự ngươi giữ lấy. Bách Tông Liên Minh Hội không đến mức làm khó một cái vô tinh tông môn.

Dứt lời, Ôn Bình đẩy thứ trong tay Hoài Không về, nội tâm âm thầm cảm thấy bất đắc dĩ, khẽ lắc đầu, không khỏi liếc mắt nhìn Cáp Cáp nhà mình, cùng với Ác Linh Kỵ Sĩ khắp người bao phủ bởi lam sắc hỏa diễm.

Cùng thời điểm đó, sau khi bị tước đoạt vị trí chấp sự Bách Tông Liên Minh Hội, Lê Không Sơn lê tấm thân tàn của mình đến Kháo Sơn Tông. Bên trong chủ điện, hắn quỳ gối trước mặt Kháo Sơn Tông tông chủ Vạn Ma cùng với Hàn Chi Dư. Bất quá, vừa ngẩng đầu lên, liền thấy một vị thiếu niên xa lạ đang ngồi trên kim tọa của Kháo Sơn Tông tông chủ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top