Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hệ Thống Sơn Tặc Mạnh Nhất (Dịch)
  4. Chương 22: Bán ngựa

Hệ Thống Sơn Tặc Mạnh Nhất (Dịch)

  • 386 lượt xem
  • 1599 chữ
  • 2022-07-23 10:37:17

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cao Phi Hổ không thể không thừa nhận, mặc dù câu văn trong này hết sức thô bỉ, nhưng lực kích động rất mạnh, ngay cả mình cũng có chút động tâm.

Mà đám sơn tặc thô kệch của Phi Hổ tại sớm đã tràn đầy phấn khởi, bắt đầu đi bóc mấy tờ thông cáo được dán trên cây xuống.

"Lão Bát, cái kia rõ ràng là ta nhìn thấy trước, ngươi vì sao còn muốn giành với ta!”

“Ai giành với ngươi, ngươi trông thấy liền là của ngươi sao! Ngươi rõ ràng có ngựa, vì sao còn muốn giành với ta!"

“Con ngựa kia của ta đã già, Lão Bát, ngươi dám động thủ, thì đừng trách ta không khách khí với ngươi!”

Cao Phi Hổ bất đắc dĩ kêu mọi người đi ngăn cản hai huynh đệ đang muốn lao vào đánh nhau kia, mấy chuyện này cũng hay xảy ra trong sơn trại nên cũng không tính là quan trọng. Nhìn đám huynh đệ bắt đầu rục rịch, hắn cũng không có cách nào.

"Như vậy, chúng ta cứ đi xem một chút, xem bọn hắn là đang làm cái trò gì.”

Ngay tại lúc đó, mỗi một sơn trại trên núi Thanh Ngưu đều được dán đầy tờ thông cáo, Cẩu Đầu lĩnh, Ngốc Đầu pha, Hạnh Hoa lĩnh,..đều đang nghị luận chuyện này. Ngựa là vũ khí chính của thời đại này, căn bản chính là Chiến Lược Vũ Khí, có thể trực tiếp đề bạt sức chiến đấu của một sơn trại. Mà Trình Đại Lôi đích thân viết tờ quảng cáo, có chút xác thực đã chạm đến tâm bên trong của bọn hắn. Có một ngựa đôi khi là đại diện cho cả một thực lực, tôn nghiêm và thân phận tượng trưng.

Núi Thanh Ngưu, trại Cáp Mô.

Mấy người Trình Đại Lôi đang canh giữ ở trước cửa trại, nhìn về hướng đường núi.

"Đại đương gia, ngươi nói sẽ có người tới à?" Từ Thần Cơ.

"Đợi một chút, muốn nhìn thấy chút hiệu quả của việc tuyên truyền, ít nhiều cần phải có thời gian.”

“Mặc dù mấy lời cậu nói, ta một chút nghe cũng không hiểu, nhưng luôn cảm thấy đó là một đạo lý tốt.” Từ Thần Cơ.

Hoàng Tam Nguyên ở bên cạnh giật mình, cái lời thoại này lại xuất hiện lần nữa, không lẽ vị lão đại mới này của mình, cũng giống như tên Hàn Huyền Chi kia, đúng là cái số mình sao lại khổ cực như thể, toàn gặp phải mấy thằng thần kinh như này…

“Đã đến rồi!” Từ Linh bỗng nhiên chỉ xuống đường núi phía trước.

Ánh mắt của mọi người đều đồng dạng sáng lên, chỉ thấy trên sơn đạo, có bảy tám người đang hướng bên này đi tới. Là hai huynh đệ Cao Phi Hổ và Cao Phi Báo của Phi Hổ trại, mà không chỉ có bọ họ, giờ khắc này trên đường núi, xuất hiện thêm rất nhiều người, tất cả đều là thổ phỉ từ những sơn trại khác, ít thì hai, ba, nhiều thì đến 10 người.

"Mau mau, mọi người chuẩn bị sẵn sàng, đừng có để sơ xuất gì.”

Cao Phi Báo còn đang cưỡi trên con ngựa độc nhãn của mình, mà nó đã mù một mắt, đi đứng có chút lệch, trên đường đi cứ luôn dáo dác xung quanh. Có thể nói thành công đi đến nơi này, cũng không dễ dàng gì.

"Uy, các ngươi mau mở cửa ra, lão tử đến mua ngựa.”

"Tần Man, chuẩn bị cung." Trình Đại Lôi nói.

"Được!" Tần Man kéo cung cài tên, nhắm chuẩn Cao Phi Báo.

Cao Phi Báo giật mình, vội vàng nhảy xuống, lao ra trước đầu ngựa: “Thế nào, một con mắt cũng không tha cho ta!"

Cao Phi Báo ho nhẹ một tiếng, nói: “Huynh đệ ta hành sự có chút lỗ mãng, Trình đại đương gia không cần tức giận, chúng ta là thành tâm thực lòng đến mua ngựa, ngươi mau nhìn xem, lương thực chúng ta cũng đã mang đến, ngựa ở nơi nào, phải hay không nên để chúng ta nhìn qua trước.”

Giờ phút này, mọi người đều đã tập trung đầy đủ trước cửa sơn trại. Người nào cũng hung thần ác sát, dữ tợn ương ngạnh, bên trong miệng còn hùng hùng hổ hổ.

Trình Đại Lôi chứng kiến một màn này, khẽ nhíu mày, bỗng nhiên quát lớn nói: "Ta có thần pháp, có thể mời thiên lôi..."

Trong nháy mắt, liền lặng ngắt như tờ, một đám lớn sơn tặc đều thức thời ngậm miệng lại.

“Đúng, này mới ngoan, Hoàng quản gia mau nói cho mọi người một chút quy củ." Trình Đại Lôi buông xuống hai tay, trong lòng cũng tự biết, chiêu này sớm muốn gì cũng sẽ lộ, nhất định phải để cho sơn trại nhanh chóng phát triển đi lên.

Hoàng Tam Nguyên thấy Trình Đại Lôi nói chuyện tốt như vậy làm, trong lòng cũng có tự tin, nguyên lai lão đại mới của mình cũng thật sự có mặt mũi.

"Lần này chúng ta là dùng đấu giá bóng để giao dịch.”

“Là sao, đấu giá bóng là cái gì?” Cao Phi Báo.

"Vị bằng hữu này hỏi hay lắm, ta sẽ giải thích qua một chút, các vị có thấy tấm rèm trên cửa này không?”

Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng chỉ tay của Hoàng Tam Nguyên, liền thấy trên cửa gỗ của trại Cáp Mô có treo một tấm vải đỏ, đem phía bên trong che chắn cực kỳ chặc chẽ.

“Mỗi lượt đấu giá, bọn ta sẽ dắt một con ngựa đứng sau tấm màn này, mọi người tự mình ra giá, ai trả giá cao hơn thì chính là của người đó.”

“Nói như vậy, chẳng phải chúng ta ngay cả cái lông ngựa cũng đều không nhìn thấy sao!”

“Nếu các ngựa đem ra một ngựa què thì làm sao mà đổi đây.”

Đám sơn tặc liền kích động lên, thanh âm của Hoàng Tam Nguyên căn bản không thể ép xuống trận này.

"Lôi a..."

Đám sơn tặc ngậm miệng lại, Trình Đại Lôi nhẹ nhàng lãnh đạm nhìn hướng nơi xa, thừa dịp dùng tốt như vậy thì nên dùng thêm mới lần nữa a.

“Bọn ta nhất định sẽ không gian lận, thực chất, ánh sáng có thể xuyên qua tấm vải này, nên có bất kỳ động tĩnh gì thì mọi người đều sẽ nhìn thấy, chỉ là không nhìn rõ ngựa thế nào mà thôi. Còn việc mua được ngựa tốt xấu như thế nào đều phải xem vận khí của các ngươi nha, nghĩ thử sao, các ngươi có thể mua một con Thiên lý với giá với giá tiền siêu hời, đương nhiên, tình huống trái ngược cũng có thể xảy ra, chung quy lại cũng giống như đánh cược vậy.”

Hoàng Tam Nguyên đưa ánh mắt nhìn một vòng, thấy mọi người không còn nói chuyện nữa, hắn gật gật đầu: “Nếu mọi người không có ý kiến khác, đấu giá xin chính thức bắt đầu, cho mời con ngựa thứ nhất.”

Mọi người nhìn xuyên thấu qua vải đỏ, có thể nhìn thấy một con ngựa bị dắt đến đằng sau, nhưng cụ thể hình dáng như thế nào thì không ai nhìn rõ.

“Con thứ nhất, giá khởi điểm là 100 cân lương thực!” Hoàng Tam Nguyên keng một tiếng gõ vang chiêng đồng trong tay.

1 đám sơn tặc hai mặt nhìn nhau, không ít người còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, mọi người chưa nhìn thấy hình dạng cụ thể của ngựa nên cũng không dám ra giá. Trình Đại Lôi ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, nhìn thấy màn này không khỏi có chút bồn chồn: Sẽ không phải chơi quá cao cấp, nên hơi lố rồi đi.

“Ta ra 1 thạch đậu nành.”

Một thanh âm trong trẻo của nữ nhân vang lên, Trình Đại Lôi trong lòng hơi động, lại còn có nữ sơn tặc. Ánh mắt của hắn nhìn qua, liền thấy mấy nữ nhân mặc bộ quần áo bằng vải bông với một bím tóc dài màu đen trên đầu, đặc điểm đáng chú ý nhất là trắng...trắng như bông của tháng sáu, mà còn có thể nhìn thấy các mao mạch dưới làn da.

"Vị này là Hạnh Hoa lĩnh tên Tiểu Bạch Lang." Từ Thần Cơ lặng lẽ nói.

Không chỉ có Trình Đại Lôi, những sơn tặc khác cũng không dời nổi mắt, có người còn âm thầm nuốt nước bọt.

“Nhìn cái mẹ gì mà nhìn, về nhà mà nhìn mẹ ngươi ấy, còn dám nhìn nữa, cẩn thận bà cô ta đây cắt cái đồ chơi kia của các người ném cho chó ăn.” Tiểu Bạch Lang rút ra một thanh tuyết yêu đao sáng chói, trên không trung múa một đường đao.

Trình Đại Lôi liền cảm thấy lạnh ở đáy quần, vội vàng nhắm mắt lại, giả vờ thở.

"Chúng ta là chúc mừng Bạch đương gia, dễ dàng như vậy mua được một con ngựa tốt, tâm lý hâm mộ đấy mà.” Cao Phi Báo che miệng cười nói, trong lòng không khỏi nghĩ: 1 thạch đậu nành có thể đổi được con ngựa tốt gì chứ, ngay cả cái yên ngựa còn không đủ nữa là.

Bên trong đám sơn tặc đều xì xào bàn tán, nghĩ đều là chuyện giống vậy.

“Tốt, con ngựa thứ nhất thuộc về Hạnh Hoa lĩnh Bạch đương gia, Lâm thiếu hiệp dẫn ngựa."

Mặc dù tâm lý của đám quần tặc cũng không có bao nhiêu hy vọng, nhưng vẫn là không nhịn được lòng hiếu kỳ mà nhìn qua. Chỉ thấy cửa gỗ chậm rãi mở ra, một con ngựa được dẫn tới.

Bạch mã!

Vô số ánh mắt đều trừng thẳng, thậm chí có người còn đứng không vững trên mặt đất.
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top