Anh ta lạnh lùng nói: “Ôn Nhiễm không phải em, gia cảnh cô ấy giàu có, không ham tiền đến vậy, càng không có nhiều mánh khóe như thế.”
Nguyễn Đường khựng lại, cô ta nghiêng đầu nhìn người đàn ông, không dám tin Tư Ngạn lại hạ thấp mình, bênh vực Ôn Nhiễm?
“Anh nói vậy, là cho rằng em ở bên anh vì tiền sao?”
Tư Ngạn nhíu mày: “Anh không có ý đó.”
Anh ta cho rằng mình chỉ nói sự thật thôi, công ty nhà họ Ôn tuy không bằng tập đoàn nhà họ Tư ,nhưng nhà họ Ôn chỉ có Ôn Nhiễm là con gái, những thứ cô mặc trên người, đeo trên người, có thứ nào mà không phải hàng hiệu?
Tư Ngạn hiểu Ôn Nhiễm như hiểu chính mình, biết cô không phải người coi trọng tiền bạc, nhưng anh ta không thể chủ động ly hôn, nếu không anh ta sẽ rất khó giải thích với ông nội.
“Anh so sánh em với cô ta, làm em trông giống như kẻ xấu vậy.” Nguyễn Đường hơi ấm ức nói: “Nếu anh không muốn ly hôn với cô ta, vậy chúng ta cứ coi như chưa từng quen biết.”
Tư Ngạn biết cô lại bắt đầu giở tính tiểu thư rồi, trước đây anh ta còn dỗ dành, nhưng sau khi thấy thái độ của cô ta và Ôn Nhiễm đối với mình khác nhau, anh ta bắt đầu suy tư.
Anh ta hỏi Nguyễn Đường: “Em nói Ôn Nhiễm không thật lòng yêu anh, vậy còn em? Em có thật lòng yêu anh không?”
Câu hỏi của Tư Ngạn khiến Nguyễn Đường ngây người, theo cách chung sống trước đây, chẳng phải anh ta nên dỗ dành mình sao?
Tư Ngạn tiếp tục nói: “Ôn Nhiễm sẽ không bao giờ làm anh khó xử, còn em thì sao?”
Anh ta dù có làm tổn thương Ôn Nhiễm, cô cũng không oán trách anh ta, thậm chí còn yêu ai yêu cả đường đi, không trách Nguyễn Đường cướp chồng mình.
Nhưng Nguyễn Đường lại biết rõ anh ta rất khó xử, hết lần này đến lần khác ép anh ta, cô ta nói Ôn Nhiễm không yêu anh ta, vậy cô ta có yêu mình nhiều đến mức nào?
Nguyễn Đường: “Anh…”
Tư duy logic của cặn bã nam khiến cô ta cứng họng, muốn phản bác nhưng không tìm ra lý do.
Tư Ngạn lại đâm thêm một nhát: “Anh thấy em còn chẳng bằng Ôn Nhiễm yêu anh.”
Nếu Nguyễn Đường thật sự yêu anh ta, tại sao nhất định phải có danh phận Tư phu nhân này chứ? Tư Ngạn nghĩ nếu là Ôn Nhiễm, cô chắc chắn sẽ không có nhiều yêu cầu như vậy, chỉ cần được ở bên anh ta là tốt rồi.
“Ting, giá trị hảo cảm của Tư Ngạn +5.”
Ôn Nhiễm đã nằm trên giường chuẩn bị ngủ nhưng đột nhiên nghe thấy hệ thống báo.
“Ủa? Tư Ngạn không phải đang ở với nữ chính sao? Lần này không những không bị giảm điểm mà còn tăng?” Hệ thống tra nữ thấy khó tin, chẳng lẽ sức hấp dẫn của nữ chính vô hiệu rồi sao?
“Cậu không hiểu rồi.” Ôn Nhiễm cười nói: “Không cần nghĩ cũng biết hai người đó cãi nhau nha.”
Đàn ông ấy mà, sớm nắng chiều mưa, tìm không thấy niềm vui ở Nguyễn Đường, tự nhiên sẽ nghĩ đến người khác.
Huống chi ở thời điểm này, tình cảm của Tư Ngạn và Nguyễn Đường còn chưa sâu đậm đến mức khiến anh ta sẵn lòng bỏ ra đến một phần ba, một khi có chút mâu thuẫn thì dễ cãi vã, mà cãi vã nhiều thì tình cảm chẳng phải sẽ nhạt dần sao?
Đúng như Ôn Nhiễm đoán, Tư Ngạn và Nguyễn Đường đã nổ ra cuộc cãi vã đầu tiên kể từ khi quen biết.
Tối hôm đó Tư Ngạn thậm chí không ở bên Nguyễn Đường, cũng không về nhà họ Tư, mà đi khách sạn ngủ.
...
“Nhiễm Nhiễm, Tư Hoài Dụ này mỗi ngày không gặp mặt cũng thôi đi, sao Tư Ngạn cũng bắt đầu không về nhà nữa rồi?”
Hệ thống rất phiền muộn, không gặp được người, tiến độ công lược chậm quá.
So với sự lo lắng của nó, Ôn Nhiễm bình tĩnh hơn nhiều, cô còn đang cầm vòi hoa sen tưới hoa một cách nhàn nhã.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận