"Vừa xuống sân bay là tìm em ngay đó." Gia Huy chau mày: "Trông em kìa, sắc mặt tệ quá, có phải bị Hoàng Khang bắt nạt không hả? Nói anh nghe đi, anh sẽ đến tìm nó hỏi cho rõ ràng, đòi lại công bằng cho em."
Nụ cười trên khóe môi Thiên Nghi pha chút cay đắng: "Em với Hoàng Khang chia tay rồi?"
Nhém tí Gia Huy lại tiếp tục màn kịch phun cà phê của Gia Minh khi nãy, anh ho sục sụi nhận lấy khăn giấy của Thiên Nghi đưa: "Xin lỗi em..anh bất ngờ quá."
Phải vậy thôi, ngay cả cô còn thấy vô cùng bất ngờ khi biết mình đã trở thành kẻ bị người ta bỏ rơi: "Không sao...anh về đây công tác hay về thăm cậu của anh?"
Gia Huy nhận ra Thiên Nghi không hề muốn nhắc đến chuyện cũ nên anh giả vờ như không quan tâm đến chuyện của Hoàng Khang nữa. Gia Huy cười cười rồi lấy trong túi áo khoác ra một tấm thiệp màu đỏ đặt trước mặt Thiên Nghi.
"Lần này anh về để mời em dự đám cưới của anh."
Trong một ngày mà hết bất ngờ này đến kinh ngạc khác, sao mà ai cũng đùn đùn đi kết hôn hết vậy, Gia Huy đi lâu như thế bây giờ trở về nói rằng sẽ kết hôn thật khiến người ta ngạc nhiên.
"Anh kết hôn sao? Chúc mừng anh..."
"Cảm ơn em...Nhưng mà Thiên Nghi này, chuyện của em là thế nào? Em thấy Hoàng Khang không hơp với mình sao? Hay giữa hai đứa có hiểu lầm gì?" Anh thấy Thiên Nghi có vẻ bần thần không định nói, nhưng với nghĩa vụ như một người anh trai, Gia Huy nghĩ mình nên lo đến chuyện này: "Sao vậy hả? Có còn xem anh là anh của em không?"
"Là Hoàng Khang bỏ em..."
Lần này, Gia Huy há miệng to bằng chữ O, lúc sau định thần lại anh còn không dám tin vào những gì Thiên Nghi nói, chuyện này thật khó tin. Thiên Nghi ngẩn đầu trông bộ dạng bất ngờ đến đứng hình của Gia Huy, cũng phải thôi, trước giờ ai cũng nghĩ nếu Thiên Nghi với Hoàng Khang mà xảy ra chuyện thì tỉ lệ nguyên nhân đều bắt đầu từ Thiên Nghi, ai có ngờ tình huống này hoàn toàn ngược lại đâu.
"Hoàng Khang sắp kết hôn rồi, kết hôn với An An."
"Cái gì?"
Bỗng dưng Gia Huy phát hoảng lên làm những người trong nhà hàng đều chú ý, Thiên Nghi bình tĩnh, biết ngay là anh sẽ bất ngờ như thế mà, nhưng lúc Hoàng Khang nói anh sang Mĩ kết hôn, Thiên Nghi cũng đoán được phần nào sự việc sẽ diễn ra như vậy thôi, có lẻ tình đầu bao giờ cũng đẹp và khó quên nhất, với cô, mối tình đầu cay đắng này cũng không thể nào xóa được, cả niềm vui và những vết thương mà anh đã gây ra cho cô.
"Em sẽ xin nghỉ một tuần để sang đó dự đám cưới của anh, sẵn tiện bay sang chỗ cô em để nói về việc đến Mĩ sống cùng họ, dù sao ở đây cũng không còn ai, bên đó có cô và dượng, có luôn cả Nun, em sẽ thấy vui hơn."
Trước kia Thiên Nghi bất chấp ngăn cản của gia đình, bỏ mọi điều kiện tốt đẹp để ở lại đây, vì nơi này có anh, bây giờ ngay cả anh cũng bỏ đi, Thiên Nghi nghĩ mình nên rời khỏi nơi đau thương này, nơi có những hồi ức đã ăn sâu vào tiềm thức của cô. Có lẻ ra đi là sự lựa chọn đúng đắn nhất trong lúc này.
"Thiên Nghi…Nghe anh nói nè." Gia Minh cắt ngang dòng cảm xúc của Thiên Nghi.
Cô quay về hiện tại rồi nở nụ cười không lấy làm tự nhiên với Gia Huy: "Dạ?"
"Hoàng Khang kết hôn với ai thì anh không biết, nhưng nói cho em nghe, An An là cô dâu của anh, cậu ta kết hôn với An An thì anh bỏ đi đâu chứ."
Đến lượt Thiên Nghi há hốc mồm: "Anh nói An An là cô dâu của anh, vậy…vậy người lần này anh kết hôn là An An, là em gái của Gia Minh sao?"
Gia Huy gật đầu một cái rõ mạnh để khẳng định lại lần nữa.
"Quách An An, đúng là cô ấy là bạn gái cũ của Hoàng Khang, nhưng hiện tại là vợ sắp cưới của anh, em đừng có đem râu ông này cắm cằm bà kia chứ…Sao An An có thể kết hôn với Hoàng Khang được."
Gia Huy định lái xe đưa Thiên Nghi về, cô thì nói rằng mình phải ghé qua siêu thị mua một ít đồ dùng nên không muốn làm phiền anh.
Trên đường về, Thiên Nghi cầm túi xách đi bộ lang thang trên con đường đầy người, ngập xe. Sao mọi thứ xung quanh đều trống rỗng thế kia, cô không biết mình đang làm gì, nên đi đâu bây giờ, Hoàng Khang nói anh kết hôn để chia tay với cô, bây giờ người có khả năng duy nhất kết hôn với anh cũng có gia đình mới rồi, vậy anh ở đâu? Anh kết hôn cùng ai?
Cô ngồi xuống một bến xe buýt, cúi đầu nhìn những giọt mưa rơi xuống, cơn mưa làm mọi hoạt động rơi vào hỗn loạn, xe thì chạy nhanh hơn, người đi trên đường đều nấp vào trú mưa, thấp thoáng những cây dù bước qua bước lại trên đường, có cả những cặp tình nhân cùng nhau che chung một cây dù, trông họ mặn nồng biết nhường nào.
Thiên Nghi đặt tay lên ngực trái mình, nó lại đập nhanh như thế rồi…Trước kia, chẳng phải cô cũng có cuộc sống tươi đẹp và tràn ngập hạnh phúc sao? Lần đầu cùng người con trai đó dưới một cây dù, nước mưa ướt vai của cả hai, nhưng nụ cười trên môi anh lúc đó còn rạng ngời hơn bao giờ hết, vòng tay ấm áp đó, Thiên Nghi sợ rằng cả đời mình cũng không thể nào quên được…
"Hoàng Khang…Anh đang ở đâu?"
Anh đang ở một nơi mà không có cô, anh đang nhìn bầu trời nước Mĩ bao la nhưng không còn ánh sáng, anh đang ở giữa vũ trụ nhưng trái tim gần như ngừng đập…
Tuần sau, Thiên Nghi chuẩn bị mọi thứ để sang NewYork của Mĩ, nơi hội nhập những thứ phồn hoa bậc nhất thế giới. Bước xuống sân bay, điện thoại cô reo liên tục, Gia Huy đã đứng từ xa chờ Thiên Nghi.
Anh sắp xếp cho Thiên Nghi ở một khách sạn năm sao cao cấp, lúc đầu anh còn dự định để Thiên Nghi về nhà mình nhưng cô luôn miệng từ chối, như thế không hay cho lắm, biết tính khí của cô nên Gia Huy không ép, anh đành dẫn Thiên Nghi đến khách sạn ở lại vài ngày, bởi sau khi dự đám cưới xong, Thiên Nghi phải bay sang bang B để thăm gia đình cô Lan.
Ngày hôm sau, Thiên Nghi mặc một bộ đầm dài màu sâm banh, vừa bước khỏi cửa đã trông thấy Gia Minh đứng đợi bên ngoài, cô mỉm cười với anh. Cô thầm nghĩ nếu Tiểu Quỳnh mà thấy dáng vẻ của Gia Minh lúc này, chắc Tiểu Quỳnh sẽ nuốt ngược lại mấy từ hay nói với Gia Minh, 'mọt sách', 'bốn mắt',…Vừa khoác vào người bộ vest nâu, Gia Minh như biến sang một người khác, cặp kính cận biến mất khiến đôi mắt anh đẹp hơn, thêm vào đó với thân hình cực chuẩn của Gia Minh, đủ khả năng để đánh gụt mọi tiểu thư khác rồi.
Hôn lễ bắt đầu từ việc cử hành trong nhà thờ, đến tiệc mừng tại nhà hàng năm sao Thiên Nghi đang ở. An An xinh đẹp tuyệt trần trong bộ váy cưới thật lỗng lẫy, mái tóc được cài vương miệng trông cô càng giống các vị nữ hoàng trong các câu chuyện huyền thoại của những đế quốc hùng mạnh.
Thiên Nghi ngồi cùng bàn với Tuấn Nguyên và Gia Minh. Ai cũng bận rộn lo việc của mình, Gia Minh hoàn toàn bất ngờ khi nhìn thấy chú rễ, người anh trai này quá thất bại, đến khi nó trở thành vợ của người ta thì mình mới biết thằng nào đã chinh phục được đứa em gái ngang ngược đó.
Buổi tiệc kéo dài đến tối, Tuấn Nguyên lần này xuất hiện khiến mọi người đều sửng sốt, ai cũng tưởng anh trốn luôn rồi. Gia Minh chỉ cúi đầu không nói mà liên tục uống rượu mừng, anh thề lần này sẽ cho chú rễ khỏi động phòng, ai ngờ người rụt ngã trước là anh, Gia Huy là cao thủ không thể đánh bại. Gia Minh được Tuấn Nguyên đưa về nhà riêng của cậu ấy tại Mĩ.
Cũng không ai biết tại sao hôm nay Hồng Ngân lại không đến dự lễ, từ khi còn ở trong nước, cô ấy đã mất tích không để lại lời nhắn cho bất kì ai, hôm nay lại không đến dự hôn lễ này…
Thế là có một người đang lo lắng.
Thiên Nghi chỉ uống nước cam nên rất tỉnh táo, mắt cô cứ kiếm tìm một bóng hình đã trở nên xa xôi, nhưng lại thêm một lần thất vọng, có lẻ họ kết thúc rồi. Lát sau, nhân lúc mọi người vẫn đang tiếp tục cuộc vui, Thiên Nghi lẻn về phòng của mình. Sáng mai cô cũng phải chuẩn bị để rời khỏi đây, tối nay nên ngủ sớm nên cô thay bộ đầm ra và mặc bộ đồ ngủ vào lên giường ngủ. Nằm chưa được bao lâu thì bên ngoài phòng có tiếng chuông cửa, Thiên Nghi nhìn qua lỗ nhòm thì trông thấy tiểu mỹ nhân đang đứng đợi ở ngoài.
Cửa mở ra…
"Cô dâu…sao lại qua đây giờ này? Vào trong cái đã."
Thiên Nghi khép cửa rồi ngồi xuống ghế, An An đã thay bộ lễ phục ra mà mặc lên người một đầm dạ hội màu đỏ rực hở vai.
"Họ đang đấu rượu với anh Huy ngoài kia…Tôi ở đó cũng không giúp ít được gì cả…Đến trò chuyện với Nghi cho vui."
Thiên Nghi ngồi lắng nghe An An nói về sự tích tình trường của nam nữ chính hôm nay. Không ngờ trái đất lại nhỏ đến mức để hai người họ gặp nhau, Gia Huy chính thức vào làm trong công ty của ba An An, còn An An thì làm thực tập sinh ở đó.
Họ vừa gặp đã nhận ra nhau, lại làm trong một phòng tài chính, như oan gia, gặp là cãi. Nào ngờ cãi thành thói quen, không cãi là nhớ, rồi một chuyện tình đẹp bắt đầu, tính Gia Huy thẳng thắn, suy cho cùng mình cũng không còn nhỏ nữa, nên kết hôn để có vợ mà quản, trong khi đó cô nàng khiến anh đau đầu ngày đêm An An lại biết thẹn thùng khi anh đến gần…Nhiều chuyện xảy ra sau đó giúp cặp đôi này thuận lợi đến với nhau. Điều Gia Huy không ngờ nhất chính là thân phận công chúa của An An, phải khó khăn lắm An An mới làm hòa được với anh khi anh phát hiện ra và giận cô suốt mấy tuần liền…
Cho đến hôm nay, nụ đã đơm hoa, cây cũng ra quả…
"Anh Huy là một chàng trai tốt đáng để gởi gắm cả đời…"
"Ừm…Mà Nghi à…tôi có gặp Hoàng Khang, tôi biết nhà của anh ấy bên đây. Nghi có muốn gặp anh ấy nữa không?"
Chuyện Thiên Nghi chia tay với Hoàng Khang, An An đã biết từ trước, cô cũng từng hỏi nhưng Hoàng Khang chỉ ậm ừ cho qua. Thấy thế, An An cũng không dám nhúng tay vào, ngay cả người chị như Hồng Ngân mà Hoàng Khang còn không nghe thì chắc lời nói của cô Hoàng Khang cũng không để vào tai.
"Không cần nữa…cảm ơn An."
"Thật sự không cần?"
Thiên Nghi lắc đầu bất lực: "Đã hết rồi thì gặp làm gì, miễn anh ấy sống tốt là được rồi."
"Nhưng Hoàng Khang không có kết hôn, anh ấy lừa Nghi đó, nếu lần này Gia Huy không về nước thì chắc tôi bị người ta nghĩ là vợ của Hoàng Khang mà không hay không biết gì luôn. Hoàng Khang cũng giỏi lừa người thật, chỉ tiếc không tính giỏi bằng ông trời thôi."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận