Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?
  4. Chương 33: Dù có cố gắng, anh vẫn mãi không phải là ngựa trắng (6)

Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?

  • 392 lượt xem
  • 1665 chữ
  • 2020-12-23 09:29:34

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sáng sớm mà kẻ đáng ghét nào dám đánh thức người khác như thế, ai mà la lói um sùm thế kia.

"Hai…thức dậy đi!!!"

"Còn…sớm mà…đừng có phiền Hai…" Thiên Nghi vẫn mơ màng mê ngủ không chịu mở mắt, Nun nắm cả cái chăn màu trắng đang ủ ấm cho Thiên Nghi xuống.

"Sáu giờ rồi mà còn sớm gì nữa trời…"

"Sáu giờ??? Cái gì?" Ngay lập tức, người còn ngáy ngủ kia ngồi bật dậy nhìn xung quanh. Thấy Nun đang đứng dưới chân giường mình chống hai tay lên hông: "Sáu giờ rồi sao?"

"Đồng hồ nè…" Nun quơ lấy cái đồng hồ mini trên bàn học, đưa đến gần Thiên Nghi, đúng thật là sáu giờ sáng rồi. Thiên Nghi phóng nhanh ra khỏi giường, chạy vội vào nhà vệ sinh, còn Nun thì biết làm gì hơn ngoài nhìn theo bóng chị hậu đậu của mình mà lắc đầu…Từ nhà vệ sinh, cô kêu Nun đưa đồng phục cho mình rồi mau chóng mặc nó vào, ai nói cô ở dơ cũng kệ, miễn sao không trễ học là được.

"Sao kì vậy, rõ ràng có cài giờ báo thức mà…".

Thiên Nghi nhăn nhó, lẩm bẩm ngay trong lúc đang dọn tập vở, Nun thì vẫn đứng đó trông theo Thiên Nghi, nghe đến điện thoại, Nun nhìn lại giường thấy chiếc Galaxy trắng kia đã tắt nguồn tự khi nào.

"Tối qua nói chuyện với ai mà hết pin rồi nè."

Nun cầm điện thoại lên, lấy dây sạc rồi ghim vào ổ cắm, Thiên Nghi hối hả chạy xuống lầu không thèm trả lời câu hỏi đó. Nhìn qua bàn, Nun đã chuẩn bị sẵn bánh mì bơ và hai ly sữa tươi thật ngon, tiết rằng hôm nay đi trễ nên không thể thưởng thức, cô uống vội ly sữa, tay quơ ngay ổ bánh mì.

"Đi nhe…"

"Mà hồi tối điện thoại Hai sao reo lúc nửa đêm vậy?"

"Reo gì?...Thôi kệ nó…Hai đi à…trễ rồi…"

Ra chưa đến cửa, Thiên Nghi mang giày vội vã, tay cầm bánh mì, mang balô, buộc dây giày, trông dáng vẻ quá ư tồi tệ. Sau đó còn biết làm gì hơn ngoài việc phóng như bay đến trường, chẳng còn thời gian đâu mà tận hưởng buổi sáng nữa, mọi thứ bị phá hủy bởi giấc ngủ lố đà…

Vừa vụt xe vào cổng trường, bác bảo vệ vừa đóng kín cổng, nhém tí nữa sinh linh nhỏ bé này đã bị bỏ rơi ở ngoài rồi, vào lớp cô ngồi cạnh Hồng Ngân, mắt thì ngờ ngệch vì giấc ngủ chưa tan biến, Hồng Ngân nhìn con mắt to tròn của Thiên Nghi rồi liên tiếng.

"Tối qua ăn trộm sao mà sáng mặt mũi như người thiếu ngủ vậy?"

"Có đâu…"

"Còn nói không…sáng điện cho Nghi có được đâu."

"Điện thoại hết pin."

Hồng Ngân cười rạng rỡ như tràn trề xuân xanh, ngồi mới tiết đầu mà mắt Thiên Nghi đã sụp xuống, muốn nằm gụt xuống bàn nhưng không thể để giáo viên ghi là ngủ trong lớp. Giờ Thiên Nghi thích nhất còn như vậy thì tin chắc mộng ma đang đeo cô thế nào rồi, bắt đầu chịu không nổi, Thiên Nghi từ từ gụt nhẹ xuống quyển tập Văn đang chép dang dở bài Việt Bắc của Tố Hữu.

"Thiên Nghi!!!"

Tiếng thầy Văn vang vọng khắp lớp, hồn vía Thiên Nghi sắp bay đi vội vội vàng vàng ùa về, cô bật người dậy, đưa mắt mê ngủ nhìn thầy: "Dạ?"

"Em ra ngoài rửa mặt đi!"

"Dạ..." Cô bỏ tập xuống nhìn Hồng Ngân đang cười mình toe toét, rồi lê từng bước chậm chạp ra khỏi lớp học, đến nhà vệ sinh, Thiên Nghi tạt thẳng nước lên mặt mình để lấy lại tỉnh táo, hôm qua rõ ràng ngủ rất sớm nhưng sao lại thiếu ngủ trầm trọng đến thế. Những giọt nước tinh khiết bắt đầu khiến cô bừng tỉnh, nhìn thẳng vào gương, mặt hóc hác tự hỏi.

"Tối qua...không phải là mơ sao...điện thoại mình còn nhiều pin lắm mà..."

Lúc này cô mới phát hiện điều gì đó, điện thoại trước khi đi ngủ đã đầy pin, tối qua lại ngủ sớm nên không có lí do nào mà sáng nay phải lâm vào tình cảnh như vậy. Cơn mê ngủ đã dần tan biến, tối qua không phải là mơ, đó là thật, có người đã gọi điện cho mình vào nửa đêm...

"Nghi ngốc??? Sao quen quá??? Nghi...ngốc..." Vừa nghĩ tới đây, mặt Thiên Nghi bừng tỉnh, cuối cùng cũng có đáp án rồi, giữa nhà vệ sinh Thiên Nghi không kìm nổi cơn giận, sự bức xúc của lòng mình mà thét lớn: "Hoàng...Khang!!!! Ta giết ngươi!!"

Đúng vậy, người tối qua gọi cho Thiên Nghi là Hoàng Khang, anh đánh thức cô trong khi trời chưa hé dạng, anh giữ máy đến điện thoại Thiên Nghi không chịu nổi mà tắt nguồn nên báo thức mới không reo. Tất cả lí do đều bắt nguồn từ một người, chính Hoàng Khang đã làm cô thức trễ, nhém đi trễ, ngủ trong giờ học...Muốn hết ghét người này quả thật là chuyện vô cùng khó khăn...

Giờ ra chơi, với chùm sát khí đằn đằn Thiên Nghi đi lên lầu hai, lần này cô là người chủ động tìm Hoàng Khang, lần đầu tiên mình chủ động tìm đến người mà cô cho là không ai xấu xa bằng, thật không thể nuốt trôi cơn giận, trong mười lăm phút cuối của tiết một mà lòng Thiên Nghi như lửa đốt, muốn tiếng reo chuyển tiết mau mau đến để mình cho có thể xé xác Hoàng Khang đó ra.

"Hoàng Khang...lần này bạn chết với Nghi thiên tài này..."

Bước đến cửa lớp 12D4B, Thiên Nghi ngỡ ngàng trước cảnh tưởng của cái lớp quậy nhất nhì trường, đúng không hổ danh với biệt danh, xưa nay chưa khi nào cô ghé ngang cái ngóc ngách cuối dãy lầu hai, hôm nay là lần đầu trong ba năm cô đặt chân đến trường này. Lớp thuộc hàng vip, chắc vì ở đây toàn tiểu thư và thiếu gia nên đầy đủ tiện nghi, chỉ thiếu máy lạnh là nhà trường còn chưa đồng ý gắn vào. Bàn trước, bàn sau học sinh toàn làm việc không ra gì, con gái thì xem đây như salon làm đẹp, còn con trai chẳng có một bóng người ở trong, tất cả đều ra hành lang tụ họp chơi trò vô bổ, chẳng liên quan gì đến việc học, người thì cầm cái Ipap hàng chục triệu lướt web chơi game cảm giác mạnh, người thì cặp kè bạn gái như ở công viên, khác với không khí của dãy ban A, học tập tích cực, nếu ở ban B này toàn ma khí thì không gian ban A như ở thiên đường của tiên giới.

Cảm giác hoang mang bắt đầu, bước chân Thiên Nghi dừng lại đó, muốn bước vào gọi thẳng tên Hoàng Khang, nhưng lại chẳng đủ dũng khí nào, dù sao Hoàng Khang cũng là người nổi tiếng nhất ban B, đụn đến cậu ấy chẳng khác nào đưa thư khiêu chiến với toàn ban B. Cơn giận bị sự nhút nhát làm tan biến...Nếu hiểu đơn sơ, Thiên Nghi có thể là người thuộc ban A, lên đây là địa bàn của người khác mà còn đòi đánh Hoàng Khang như suy nghĩ thì nguy mất, chính tà không phân mà, như nước với lửa, lần này làm sao đây?

"Bạn tìm Hoàng Khang hả?" Tiếng của Gia Minh làm Thiên Nghi bừng tỉnh sau khi tưởng tượng nếu lúc mình ra tay với Hoàng Khang thì bản thân còn toàn mạng mà về lớp hay không. Gia Minh đang ngồi trên ghế ở hàng lang đọc sách thì thấy Thiên Nghi đứng sững gần đó nên bước đến.

"Ừ...ừ...Hoàng Khang có đây không?"

"Nó vừa xuống căng tin, tìm nó chi vậy?"

"Có chút việc..."

Gia Minh trông thư sinh chứ không giống như mọi người đang ở đây, ai cũng đầu tóc bị lẫn tạp chất, chắc Hoàng Khang với Gia Minh là hai người khác nhất trong lớp vì có mái tóc đen óng. Ai cũng không hiểu vì sao mọt sách Gia Minh lại ở lại ban B để bị người khác bàn tán, vốn dĩ Gia Minh học giỏi cũng chẳng ăn chơi, lí do thì có mình cậu ấy hiểu thôi. Cặp kính ngố trên mắt Gia Minh theo hướng mắt cậu đưa nhìn về phía sau Thiên Nghi.

"Có người tìm..."

"Biết rồi..."

Hoàng Khang nghiêm túc trả lời Gia Minh, không có chút gì của Hoàng Khang nghịch phá mà Thiên Nghi hay tiếp xúc. Cô nghe giọng của Hoàng Khang nên quay lại.

"Tên xấu xa!!!" Vừa nhìn thấy gương mặt ấy thì cơn giận lập tức sôi sục khắp người, nghĩ tới cảnh tối qua mình điên khùng trả lời điện thoại thì cô lại không chịu nổi.

"Lên đây tìm tôi để chửi thế hả?"

"Ừ."

Thiên Nghi lạnh lùng đáp, Gia Minh hiểu Hoàng Khang nên nhún vai rồi tiếp tục về chỗ cũ quay lại trạng thái ban đầu. Ở đây Hoàng Khang lại chuyển sang bộ mặt khác, lại là Hoàng Khang mà Thiên Nghi quen.

"Tôi làm gì bạn?"

"Tối qua..." Thiên Nghi ngừng tại đây, cô cũng chẳng biết diễn tả cơn giận mình sao bây giờ, không lẻ thừa nhận mình khờ dại bắt máy, nghĩ lại thì tại mình ngu ngốc nên mới lãnh hậu quả.

"Bạn nói có hai từ tối qua thì sẽ khiến người khác hiểu lầm đó. Tối qua làm sao?"

Anh vẫn giả ngây thơ vô tội, trước mặt Thiên Nghi lúc này là kẻ đáng ghét nhất trên đời, Hoàng Khang trở về tên xấu xa hay tìm cớ phá cô lúc còn học lớp mười một. Thiên Nghi im lặng, chỉ dùng ánh mắt như phun lửa dán vào Hoàng Khang, anh cũng cười như vậy và tiến càng gần cô.

"Xảy ra chuyện gì???"

"Tôi nói cho bạn biết...tôi..."

Hoàng Khang đã đứng cận mặt Thiên Nghi nên cô xô anh ra, làm anh lùi lại hai bước.

"Tránh ra! Tốt nhất đừng gây chuyện với tôi, tôi không hiền đâu...đồ xấu xa."

"Giận nữa rồi...cho kẹo nè."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top