Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?
  4. Chương 64: Tình cũ quay về, bắt đầu cho tình mới (7)

Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu?

  • 370 lượt xem
  • 1961 chữ
  • 2020-12-23 09:53:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Ngủ đi, mai tôi sẽ đem thức ăn đến sớm, đừng đi học đó, nghỉ vài ngày cho khỏe hẳn đã."

"Tôi biết mà. Cảm ơn!"

"Không được nói hai từ đó..."

"Ừm."

Anh đắp chăn lại cho Thiên Nghi, nhìn thấy cô dần dần chìm vào giấc ngủ rồi mới rời khỏi, trước khi đi, Hoàng Khang còn căn dặn Nun nhiều thứ.

"Sáng mai anh sẽ đến, em nhớ chăm sóc chị mình nhe."

"Em sẽ lo cho Hai, nhưng anh ơi...Hai bị gì vậy?"

"Là do anh không tốt...nhưng em đừng lo, sau này sẽ không bao giờ xảy ra chuyện tương tự. Anh cam đoan với em..."

Vốn dĩ anh muốn bảo vệ cô, ngược lại giờ chỉ vì bảo vệ anh mà chính Thiên Nghi là người bị thương. Bao nhiêu tâm trạng cứ đổ dồn xuống khiến anh chẳng tài nào chợp mắt, xưa nay chưa có ai ra sức lo lắng cho anh nhiều đến thế, ngoại trừ người mẹ thiêng liêng ấy, Thiên Nghi là người thứ hai.

Sáng ngày hôm sau, Hoàng Khang đã đến từ rất sớm, anh chuẩn bị luôn bữa sáng cho Nun, thay thuốc cho Thiên Nghi rồi an tâm đến trường, cô không muốn vì cô mà Hoàng Khang phải trốn học hay nghỉ học vô cớ. Ngọc Diệp biết chuyện thì ra sức mà chửi nhau với Tiểu Quỳnh, bảo tại sao lại không báo cho cô biết sớm, rồi cũng lo lắng cho Thiên Nghi rất nhiều, hết hỏi thăm đến chăm từng chút một. Lam Linh từng ghé qua nhưng chỉ qua loa vài câu để thể hiện sự quan tâm. Hai anh em nhà họ Hà cũng chen vào chuyện này, nhưng do Thiên Nghi diện lí do là bị xe quẹt nên ai cũng im lặng dù không tin cho lắm...

"Đưa anh xem nào..."

"Em nói không cần mà."

Cô ngồi dựa vào ghế gỗ ở nhà mình, cô Lan đã về vừa nghe Thiên Nghi bị xe quẹt liền hầm cho cô một nồi thịt hầm để bồi bổ. Gia Huy cho rằng cô Lan xem trọng nên càng ngày càng làm quá, khiến ngay cả Thiên Nghi cũng vô cùng khó chịu, ngột ngạt trước sự ân cần thái quá của anh. Nun ngồi bên cạnh cứ bị Thiên Nghi nhích đến sắp rơi xuống sàn...

"Anh Huy à...Hai em nói không sao mà anh ép hoài vậy? Anh coi đi, đầu của chị em lành hết không còn vết tích rồi... " Rồi nó lẩm bẩm trong miệng: "Dù có lo thì cũng chưa đến lượt anh..."

Gia Huy có phần ngượng nghịu nên bỏ tay mình ra khỏi trán của Thiên Nghi. Cô Lan bước ra cùng một tô thịt hầm nóng hổi đặt xuống bàn...

"Nè Nghi...con phải uống hết phần canh này đó."

"Cô ơi...mai con đi học được không?"

"Con bé này sao cứ đòi đi học hoài thế? Cố mà khỏe đi...mai cô chở đến trường..."

Thiên Nghi phấn khởi mừng thầm, bưng cả bát canh lên uống một hơi một đến quên cả việc nó nóng thế nào. Nun tủm tỉm cười lấy tay che miệng, còn anh – Hà Gia Huy, anh chỉ lẳng lặng mà nhìn từng cử chỉ của cô, Tầng Thiên Nghi ngày xưa xa anh mãi rồi.

Cô bé hay nghịch phá đến quên đường về nhà bắt anh phải đưa đón, cô bé ngày nào cũng bám chặt anh gọi mãi hai từ 'Anh Huy' mà không biết chán...giờ có lẻ cô quên điều đơn giản ấy và chấp nhận hiện tại với một người khác rồi.

Mọi chuyện lại trở về quỹ đạo khi Thiên Nghi lành vết thương và đi học lại. Chuyện của Thiên Nghi coi như tạm ổn, nhưng tình cảm của Hải Băng cùng Nhật Hoàng lại đến hồi trắc trở, khó khăn hơn là lúc bà Phương tìm đến Nhật Hoàng...Bà bước qua tận nhà anh, ngồi xuống ghế và nhìn xung quanh, chẳng có gì nổi bật, điều này càng khiến bà muốn Hải Băng tránh xa chàng trai này hơn.

"Cậu muốn lừa gạt Hải Băng đến khi nào?"

"Dạ thưa bác, tình cảm của cháu hoàn toàn là thật, chưa bao giờ cháu nghĩ tình yêu của mình dành cho Hải Băng là một trò lừa gạt."

Bà Phương trừng mắt lên để cảnh cáo Nhật Hoàng: "Tình yêu của cậu có thể khiến con gái tôi giàu sang sao? Với lại tôi cũng chẳng muốn kết thông gia với một nhà bình thường..."

Từ đầu anh đã biết về tính thực dụng của bà Phương qua lời kể của Ngọc Diệp, nhưng anh lại chẳng thể ngờ bà lại tới độ đó. Hải Băng sao lại có thể là con gái của người phụ nữ thích đem tình cảm người thân để trao đổi, trông khác một trời một vực.

"Bác...cháu và Hải Băng yêu nhau, chúng cháu sẽ không vì bất cứ lí do gì mà xa nhau đâu, kể cả việc bác là mẹ của Hải Băng thì vẫn không thể nào khiến cháu lùi bước."

Bà ta đứng dậy tạt mạnh ly nước vào mặt Nhật Hoàng, một con người hơn nửa cuộc đời chỉ sống vì danh lợi như bà thì sao có thể không thấu những lời Nhật Hoàng nói. Bà khinh tất cả những người nghèo khó...chẳng thể nào chấp nhận mất mặt vì đứa con gái lại qua lại với một thằng nhà chẳng có nhà, gia thế thì bình thường không hơn ai được.

"Tôi không nhiều lời với cậu được, nhất định tôi không thể để Hải Băng và cậu ở bên nhau. Cậu cứ chờ đi!"

Nhật Hoàng ngồi đó lặng thinh, bà Phương đã ra khỏi cửa tự lúc nào, anh vẫn ngồi đó, mặt còn lấm tấm bởi những giọt nước đầy mùi vị đồng tiền. Lòng nặng trĩu...phải làm cách nào để cứu vãn tình hình, làm sao để anh và Hải Băng tìm được cho cả hai một chân trời mới, một nơi không có vinh hoa, không bị tiền làm xóa nhòa tất cả.

Trường LB bước sang học kì hai của năm, lại tổ chức đưa du học sinh sang nước ngoài. Vừa nghe thấy, Thiên Nghi đã vui đến nhường nào, đó là ước mơ mà cô ấp ủ từ bấy lâu. Trường tổ chức thi tuyển, chọn ra một học sinh ưu tú nhất ba khối để nhận học bổng sang Úc. Khỏi cần hỏi ý kiến của cô Lan, Thiên Nghi đã chạy vào ngay văn phòng mà đăng kí hồ sơ. Về lớp báo cho Hồng Ngân biết tin vui, nhưng mặt Hồng Ngân lại chẳng hợp tác tí nào.

"Nghi đi sao?"

"Tất nhiên rồi, đó là ước mơ Nghi ấp ủ từ rất rất lâu rồi..."

"Vậy còn Hoàng Khang?"

"Gì...Hoàng Khang sao?"

Giờ cô mới chợt nhớ là cô còn có Hoàng Khang, nếu lần này cô được tuyển thì có lẻ phải xa anh?

Ra về Thiên Nghi chưa kịp chờ Tiểu Quỳnh ấy xe ra đưa mình thì Gia Huy đã đứng đó. Cô nhiều lần muốn nói rõ để anh bỏ cuộc nhưng anh cứ chen ngang như không muốn nghe. Lấy cớ đầu Thiên Nghi chưa khỏe nên anh lại có cơ hội đưa Thiên Nghi về...Ngồi trên xe của Gia Huy, Thiên Nghi lấy can đảm và nói.

"Anh Huy à..đừng bao giờ làm vậy nữa..."

"Em đi ăn không?" Gia Huy vẫn cười rất tươi như chưa từng nghe Thiên Nghi nói gì.

Lại đưa Thiên Nghi đến White dùng cơm, Thiên Nghi đâu có thời gian đi với anh mỗi ngày, đôi lúc để từ chối mà cô hỏi anh sao không đi làm, anh lại nói được nghỉ phép. Mỗi lần như vậy, càng làm cô khó xử, nếu không còn cảm giác, cô biết mình nên nói rõ, nhưng dù hết tình vẫn còn nghĩa, làm sao Thiên Nghi nói ra thẳng thừng để anh tổn thương được.

Anh đưa cô đi lòng vòng cho đến bảy giờ tối, sau khi đậu xe ở ngoài hẻm, còn muốn đưa cô vào tận nhà.

"Anh về đi!"

"Anh sẽ về nhưng đưa em vào nhà đã."

Đến cổng, hai người bắt gặp Đăng Khôi, vừa thấy Gia Huy, mặt Đăng Khôi hầm hầm: "Em đã nói với anh rồi mà, đừng bao giờ tiếp cận cô ấy."

"Mặc kệ anh."

Mỗi lần gặp là mỗi lần cãi, biết nói sao hơn khi người khó chịu nhất là Thiên Nghi.

"Em vào nhà đây..hai người chia nhau về đi."

Đăng Khôi đứng ngay trước Thiên Nghi, anh lớn giọng: "Bị anh ấy tổn thương nặng nề như thế mà vẫn còn luyến tiếc sao?"

"Hà Đăng Khôi!" Lập tức, Gia Huy đấm thẳng vào mặt Đăng Khôi. Thiên Nghi giật mình la lớn.

"Đừng mà..."

Cô chạy lại kéo Đăng Khôi ra khi thấy anh nhào ngay đến trả đũa Gia Huy, Nun đang mặc bộ đồ ngủ hình Kitty đáng yêu, nghe tiếng động cũng chạy xô ra xem chuyện gì, thấy cảnh tượng ấy nên mở cổng ra giúp Thiên Nghi kéo hai kẻ đó ra.

"Hai người thôi đi!! Đăng Khôi buông ra nhanh..." Vừa nói, Thiên Nghi kéo mạnh tay Đăng Khôi, lại quay sang Gia Huy: "Anh mau buông ra đi!!! Đừng đánh nữa."

"Hôm nay tôi sẽ để anh bỏ cuộc..." Người em đấm thẳng vào má anh mình và nói lớn.

"Mày im ngay!!!" Xô Đăng Khôi ngã nhào xuống đất, Gia Huy lại lên thêm một cú đấm nữa.

Nun đã kịp chạy lại đỡ Đăng Khôi đứng dậy, còn Thiên Nghi đã thở theo nhịp khi dùng hết sức lôi Gia Huy ra.

"Hai người làm cái gì vậy?" Nóng giận quá, Thiên Nghi không kiềm chế được.

Đăng Khôi chỉ thẳng vào mặt Gia Huy: "Anh tưởng mình là anh tôi thật sao? Anh quên rồi hả...anh chỉ là.."

Câu nói Đăng Khôi lại bị đứt đoạn bởi một cú đấm bất ngờ của Gia Huy, hai tên đó lại siết chặt cổ áo nhau.

"Trời ơi...hai anh ơi..." Nun bất lực chỉ còn biết kéo ai được thì kéo..

"Buông ra!!!!"

Thiên Nghi nắm chặt tay Gia Huy kéo ra, ai ngờ anh vô tình hất mạnh tay làm cô ngã nhào xuống đất. Hai người hoảng lên đỡ lấy Thiên Nghi, Nun ngăn lại, xô hai người ra.

"Hai anh tránh ra đi!!!" Nun đỡ Thiên Nghi ngồi dậy: "Hai có sao không?"

"Tôi vào nhà...hai người muốn làm gì thì làm đi, muốn đánh nhau cũng nên đi chỗ khác mà đánh...."

Cô đi một mạch vào nhà, không nói thêm lời nào nữa, Nun bặm môi mình khó chịu rồi đóng cổng, đóng cửa và chạy lên phòng cùng Thiên Nghi.

Ở đây, hai người nhìn nhau, mặt ai cũng đầy vết bầm...áo quần nhăn lại chẳng vào nếp nữa...

Nói về anh em nhà họ Hà thì phải trách ông Hà, Gia Huy là con riêng trước khi ông kết hôn với mẹ Đăng Khôi. Hai bà vợ đều mất cùng một ngày do một vụ nổ máy bay trong chuyến đi về nước giải quyết việc gia đình tay ba. Gia Huy được ông Hà đưa về nhà sống với ông cùng Đăng Khôi, nhưng hai anh em đã đủ lớn để biết chính người cùng sống một nhà với mình là kẻ đã gián tiếp giết chết mẹ ruột. Ông Mộc là cậu ruột của Đăng Khôi, nhà hàng White được giao cho ông ấy khi ông Hà cũng mắc bệnh và qua đời. Nhưng do ân oán của mẹ mà Gia Huy lúc nào cũng phải gánh chịu sự thiên vị của người cậu không ruột thịt, anh có tài giỏi hơn Đăng Khôi bao nhiêu thì vẫn không được quản lí White. Do đó năm anh mười sáu tuổi, ông Mộc đã tìm cách đẩy anh sang Mĩ, vì căm thù sự ruồng bỏ ấy mà Gia Huy quyết định đi, quyết định bỏ rơi Thiên Nghi dù cô có van xin thế nào...Giờ anh quay về để quản lí lại White, dành lấy những gì thuộc về riêng anh mà vốn dĩ không bao giờ Đăng Khôi có khả năng làm được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top