Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Hoa Linh Lan
  4. Chương 12: Ảo giác

Hoa Linh Lan

  • 476 lượt xem
  • 916 chữ
  • 2021-01-11 08:29:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mấy ngày đầu trở về Việt Nam, Kat cứ quanh quẩn bên Khánh ở mọi nơi anh đến. Cô vẫn dai dẳng tìm lý do chia tay. Chuyển từ tâm trạng đau thương đến đối mặt, đầy khí phách. Quả có đôi chút "trở mặt". Khánh cũng quá quen với chuyện này, vốn dĩ trước nay đều vậy. Mẹ hay cười nhìn hai đứa. Mẹ hỏi, Khánh có thấy Kat tội nghiệp không? Cuộc đời này, tìm được người phụ nữ chịu quanh quẩn bên mình như thế, bất chấp tự do ngoài kia, thật chẳng dễ dàng. Khánh chỉ cười, không nói. anh sắp xếp đi thăm bố, lần này, chắc chắn Kat phải ở nhà. Cuối cùng, cô cũng đồng ý. Ở nhà chuyện trò với mẹ. Để Khánh có khoảng không gian riêng tư ở bên bố mình, sau rất nhiều năm không gặp.

Cánh cửa trại tâm thần năm nào là một màu nâu sắt rỉ. Nay, đã được sơn bởi màu xanh nước biển tươi mới và tràn trề hy vọng. Nghe mẹ nói, gần đây, bố đã đỡ hơn nhiều rồi. Dù vẫn chẳng thể nhận ra người thân, nhưng bố đã biết chuyện trò, không còn nửa tỉnh, nửa mê như trước nữa.

Khánh ngồi bên cạnh bố, nắm hai bàn tay ông:

- Bố khỏe không?

- Báo cáo cán bộ, em khỏe lắm ạ.

- Bố có nhận ra con không?

- Cán bộ là cán bộ!

Khánh nhìn bố mỉm cười. Quả là, bố đã khác trước. Dù bố không nhận ra anh, nhưng anh vẫn cảm thấy hạnh phúc, vì giờ đây có thể ngồi bên cạnh bố như thế này, nắm lấy đôi tay gầy guộc của ông để cảm thấy lòng mình được sưởi ấm. Khoảng cách bên cạnh bố thật gần, hai bố con ngồi sát bên nhau tâm sự. Anh vẫn cứ nói những điều ông không hiểu. Nhưng chí ít, cũng khác ngày xưa, cha con anh đã không còn cách nhau một tấm song sắt nữa.

Khánh kể cho bố nghe về những năm tháng du học xa nhà, kể cho bố nghe về Linh Lan - một cô gái mà anh mới gặp thôi đã thấy gần gũi, thân quen và ấm áp. Anh kể cả về mẹ, người hằng tuần vẫn vào thăm ông. Nhưng Khánh không nói cho bố ngyhe về Kat, về bệnh của mình, về khoảng thời gian sống ít ỏi mà anh còn lại trên cuộc đời này.Bố ơi, con còn có thể gặp bố được bao nhiêu lần nữa...

Trên đường về, Khanh đi ngang qua trường trung học cũ. anh thấy bóng dáng ai đó rất quen thuộc. Là Linh Lan, cô mặc một chiếc váy tráng rất đáng yêu. Bỗng dưng, Khánh cảm thấy buồn cười. anh thoáng nghĩ, có khi nào, Linh Lan nghĩ mình là một bông hoa thực sự. Dáng vẻ mơ hồ, không thực tế, hay là anh đang mơ?

Từ lúc ở khách sạn về, anh không ngừng nghĩ về cô. Cảm xúc rối bời, khiến cho anh không thế nào liên lạc với Linh Lan ngay sau đó. Anh sợ mình sẽ gặp Linh Lan thêm lần nữa, sợ không đủ bản lĩnh để rời xa cô. Anh sợ cảm xúc của mình sẽ đi quá xa, xa tới mức, anh không còn làm chủ chính anh được nữa. Rồi, anh vẫn gọi cho cô. Nhưng khi anh gọi, Linh Lan đã không còn ở đó nữa.

Hôm nay, cô đứng đây, cái bóng ấy là cô, rất giống cô, nhưng anh không dám chắc. Liệu chăng, nó chỉ là hình dung trong tâm trí nhớ nhung của anh?
Linh Lan quay lại, cô đang chuẩn bị ra về, bắt gặp ánh nhìn của Khánh, cô ngỡ như mình dangt9 nằm mơ. Họ cứ đứng lặng yên hai bên đường, nhìn nhau không chớp mắt. Trong dòng xe cộ len lỏi giữa họ, thời gian lặng lẽ trôi qua. Không ai nỡ phá vỡ nó.

"Chắc mình nằm mơ rồi!" Linh Lan nghĩ. "Nếu nghĩ về một điều gì đó quá nhiều, sẽ dẫn tới ảo giác như thế này đây."

Nếu đây là mơ, thỉ phải làm tất cả những gì mình muốn. Chỉ là mơ thôi thì sao phải suy tình nhiều, cứ để ảo giác cho ta thỏa mãn cái khát khao nhìn ngắm người mà trong thực tế ta không thể chạm tới. Linh Lan cả, thấy thời gian đã vô nghĩa lúc này. Cô bước chậm rãi sang đường, mặc cho những làn xe cộ vội vã trôi. Linh Lan đứng sát Khánh lúc nào không hay. Anh cao quá, cao hơn cô hẳn một cái đầu. Cô đưa ngón tay thật nhẹ, vuốt lên khuôn mặt anh. Chà, sao cảm giác của những đầu ngón tay lúc này chân thật đến thế?

Linh Lan khẽ kiễng chân, đặt một nụ hôn lên môi Khánh.

Giấc mơ này thật ngọt ngào. Ảo giác này thật đẹp đẽ.

Bỗng Linh Lan thấy cánh tay Khánh luồn vào làn tóc cô, rất khẽ. Một nụ hôn sâu ngọt ngào như khiến Linh Lan chìm vào thế giới của những giấc mơ, không muốn tỉnh. Đang mơ, đây là một giấc mơ...

Chỉ khi đôi môi của Khánh dừng lại những vũ điệu lôi cuốn ấy, Linh Lan mới giật mình nhận ra, đây là sự thật.

Khánh cũng vậy, anh không thể kiểm soát bản thân. Là mơ hay tỉnh, anh cũng không rõ nữa. Nhưng cảm giác chân thực vừa trải qua, anh không thể nào nhầm lẫn được. Là Linh Lan, cô ấy thực sự đang ở đây, bên cạnh anh, gần, rất gần.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top