Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Thiếu Nhi
  3. Hoa Nắng (Hoa Xanh)
  4. Chương 10: Đoạn 5

Hoa Nắng (Hoa Xanh)

  • 272 lượt xem
  • 1730 chữ
  • 2023-06-26 09:04:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Em muốn dành cho ba một sự ngạc nhiên bất ngờ nên trong thư gửi ba, em chưa nói cho ba biết ý định quay về của me. Vú Lành vừa đến đưa cho em tờ điện tín, báo tin ngày mai ba sẽ về đến Huế lúc 6 giờ chiều và dù không phải là ngày chủ nhật, ba cũng sẽ đến xin phép Sơ đón em về nhà một bữa. Em bối rối quá, phải chạy ngay về nhà Ngoại báo cho me biết tin này mới được, nhưng làm sao được, em đâu có được phép ra ngoài sau 8 giờ tối, ngày mai em lại bận cả hai buổi. Thôi phải đành nhờ Hoài Thu trưa mai chịu khó sang Đồng Khánh tìm dì Dung hoặc dì Hạnh đưa thư cho me.

Tối thứ năm... trời mưa nhỏ...

Me ơi, lần đầu tiên con viết cho me những giòng chữ vui, mai ba về rồi đó me, ba sẽ cười vui tươi, ba sẽ mừng hớn hở khi thấy me giã từ ánh sáng phù du me trở về bên ba với lời tạ tội cho nụ cười xinh nở thắm trên môi, cho con sáng ngời mắt biếc nhìn bóng hạnh phúc đang tràn về như muôn nghìn tia nắng lọc qua chòm lá xanh khiêu vũ giữa vuông sân lót gạch màu hồng. Ngôi biệt thự của chúng ta vẫn ngàn đời thơ mộng, khóm trúc đào hoa trổ thắm tươi nghiêng nghiêng chòm lá ngày đêm trông đợi bóng ai về. Me ơi, trời hôm nay lạnh thật là lạnh, hồi chiều con có nghe Sơ nói là có bão rớt đâu đây. Ngoài kia mưa không lớn nhưng gió nhiều, con phải mặc đến hai cái áo len mà hai hàm răng vẫn cứ đánh vào nhau cầm cập. Tụi bạn con đã vào giường cuốn chăn êm thả hồn theo giấc mộng rồi, gần 11 giờ khuya rồi đó me, con lại đang bật ngọn đèn pin, trốn trong chăn để viết nhật ký đây. Thôi con dừng bút ở đây nhé me, con phải ngủ để mai viết vài giòng cho me, nhờ Hoài Thu chuyển dùm. Hôn me...

Em tắt ngọn đèn pin, bóng tối ngăn lấp khoảng mền nhỏ. Em tung mền, thò đầu ra ngoài thở mạnh. Hơi lạnh phà vào mặt em, em nhìn ra ngoài cửa sổ, vòm trời tối tăm u ám và những giọt mưa vẫn rả rích rơi đều trên mái ngói, không gian thật buồn nhưng lòng em vui như ngày hội. Em lại trùm mền kín đầu, em nhắm mắt cố ngủ, em nằm mơ thấy ba và me ngồi âu yếm bên nhau trên bãi cỏ xanh tươi lấm tấm hoa vàng, mặt trời ra khỏi đám mây soi tia nắng hiền hòa xuống trần gian.

Khi em thức dậy, mặt trời đâu chẳng thấy, bầu trời vẫn xám xịt mây đen và gió thúc từng cơn lạnh lùng. Trong giờ ôn bài, em cố gắng viết cho xong lá thư gửi me :

Me ơi, chiều nay ba ở Sàigòn về, không biết mấy giờ máy bay đến Huế. Vì là ngày thường nên con không thể đi đón ba được, vậy me gắng lên Phú Bài đón ba dùm con. À quên, me có thể ghé trường xin phép Sơ cho con lên phi trường với. Nếu không có phương tiện đi Phú Bài me hãy đến trường với con, thế nào ba cũng đến đón con vào khoảng 6 giờ. Nhớ nhé me. 

 

Con của me

Trang    



Em đọc đi đọc lại lá thư thấy nó luộm thuộm làm sao ấy, định viết lại thì đã đến giờ ăn điểm tâm. Sợ Sơ Madeleine phạt, em đành xếp tư lá thư kẹp vào cuốn Vạn Vật, sáng nay có giờ, em sẽ nhớ mà đưa cho Hoài Thu.

Hoài Thu sốt sắng nhận lời ngay, cô bé còn nói :

- Nếu đến trường không gặp dì Dung dì Hạnh, tao sẽ qua Kim Long tìm me mi.

Em siết mạnh bàn tay Hoài Thu :

- Trời ơi, mi tốt với tao dễ sợ. Cám ơn mi trước nghe.

Buổi trưa em ngủ không được, đến chiều ngồi học cứ lóng ngóng mãi ra sân. Chuông điểm giờ chơi, em kéo tay Hoài Thu ra phía cổng trước :

- Ra thử coi me tao có đến đón tao lên phi trường không.

Con đường Trần Cao Vân vắng hoe, em nhìn xuôi nhìn ngược, bóng me vẫn biền biệt, em ước ao trông thấy một chiếc xe hơi bất kỳ mầu gì, xám, màu đen... xe của cậu Tùng, của bác Phương, của... của ai cũng được, miễn là xe đó đỗ ngay cổng trường, miễn là có me từ trong xe đó bước ra, cánh cửa xe mở rộng cho hồn em nao nức mở theo một khoảng trời xanh trong như thuỷ tinh.

Em vẫn biết, nhà Ngoại không có xe hơi, mỗi lần cần đi đâu xa, me thường mượn xe của những người anh họ, cũng ở gần đó, cách nhau một khoảng vườn hay con đường đất hẹp. Em hy vọng chiều hôm nay me mượn được xe cậu Tùng vì hôm trước em nghe nói, cậu Tùng đi Nha Trang cả tuần này, xe để ở nhà cho mợ Tùng, mà mợ Tùng và me lại thân nhau như hai chị em ruột.

Sao lâu quá thế, em sốt ruột nhìn đồng hồ. Nếu me định lên phi trường đón ba, thì phải đến giờ này mới kịp chứ, máy bay 6 giờ hạ cánh mà đường từ đây lên đến Phú Bài đâu phải là gần. Em lo lắng quá sức tưởng tượng, em nghi ngờ nhìn vào mắt Hoài Thu :

- Thu, thiệt mi có đưa thư tận tay dì Dung hả ?

Hoài Thu gật đầu quả quyết :

- Thiệt mà, ai nói phỉnh mi làm chi. Dì Dung hứa là sẽ đưa tận tay me mi ngay khi đi học về tới.

Thấy em buồn rầu, Hoài Thu nắm lấy tay em :

- Mi không tin tao hả Trang ? Từ trước tới chừ có khi mô tao nói láo với mi không ?

Em lắc đầu :

- Không, tao không nghĩ rứa, khi mô mi cũng tốt với tao cả mà, tao tin mi mà.

Hoài Thu an ủi :

- Chắc me mi mượn xe không được đó, răng me mi cũng đến mà.

Em gật :

- Ừ, tao có dặn me tao, nếu không có xe thì đến đây với tao, để cùng đón Ba tao cũng được mà.

Hoài Thu nhoẻn cười :

- Chưa đầy 5 giờ mà. Nì Trang, tao đoán, chừ me mi bắt đầu ngồi vào bàn trang điểm nì.

Mắt em sáng lên :

- Ừ, có lẽ đúng, hy vọng đúng. Mà Thu ơi, me tao làm tốt lâu lắm, chắc phải đến 5 rưỡi mới xong.

Hoài Thu tỏ vẻ thông thạo :

- Tao biết rồi, me mi ăn diện dễ sợ.

Em bênh me :

- Me tao còn trẻ mà, đi ra đường phải có son có phấn chứ, không thôi coi răng được.

Chuông lại reo vào lớp, Hoài Thu cùng em trở về phòng học, cô bé chỉ tay lên bờ đá trắng cạnh khóm cần tây :

- Bồ câu bữa ni đậu nhiều ghê, điềm lành đó nghe Trang.

Em vui vui nhìn đám chim trắng ríu rít chụm đầu vào nhau, những đôi mắt tròn xoe vô tư lự trên những chiếc mỏ xinh xinh.

- Điềm lành ? Mà điềm chi rứa ?

Hoài Thu lại cười :

- Điềm hòa bình mà, ba và me mi sắp ký giấy sống chung hòa bình.

Em sung sướng kéo tay Hoài Thu chạy nhanh :

- Thật mi đoán mò y hệt con Hảo. Mau lên không thôi trễ, coi chừng mình lại vào lớp chậm hơn giáo sư cho mà xem.

Hai giờ toán trôi qua em chẳng thâu thập được chút kiến thức nào mới. Bao nhiêu định lý, đảo đề, hệ luận, từ miệng thầy giảng thoảng qua tai em rồi theo gió bay tuốt lên ngọn cây cao ngoài khung cửa. Hồn em gửi cho mây xanh, cho nắng vàng, cho từng ngọn lá chao nghiêng ngoài sân như đàn bướm trắng.

Thích ghê, em nghĩ đến gương mặt rạng rỡ của me, em nghĩ đến nụ cười dung thứ của ba, rồi đâu lại hoàn đấy, cuộc đời em lại sẽ tiếp diễn bằng những ngày êm đềm thú vị, bên ba bên me, bên Vú Lành chất phác trong căn nhà đầm ấm màu hồng như ánh mặt trời buổi sáng đẹp và tươi không thể tưởng. Thời gian đối với sự đợi chờ bao giờ cũng dài, em tưởng hụt hơi khi vừa xong hai giờ toán. Hoài Thu từ giã em bằng lời cầu chúc :

- Vui vẻ nghe Trang. Nì, nhớ để dành quà Sàigòn cho tao với nghe.

Em gật đầu cười nhưng trong lòng chẳng vui ; 6 giờ rồi mà me đâu chẳng thấy. Nếu me không đến... trời ơi, em không dám nghĩ tiếp nữa... biết ăn nói làm sao với ba đây. Tuy em không nói rõ với ba về vụ này nhưng trong những lá thư gửi cho ba, em có hơi “bật mí” tí xíu không biết ba có đoán nổi không, nếu bây giờ mà ba có hỏi, chắc là em chả biết đường nào để trả lời.

Khổ cho em ghê. Em trở về phòng cất sách vở, thôi chả thèm ngóng thèm trông, em gieo mình xuống giường, chán nản cùng cực. Chiều vẫn qua nhạt dần ánh nắng, ngày sắp hết và bóng đêm lại về. Không lẽ màn đêm cứ buông mãi xuống cuộc đời em sao ? Có tiếng chân chạy lên cầu thang thình thịch, rồi tiếng Hảo gọi :

- Trang ơi Trang, có ba mi, có ba mi tới.

Ba ơi ba ơi, em hết buồn hết bực, em nhảy chân sáo xuống phòng khách. Ba đứng dậy, giang rộng đôi tay :

- Trang của ba.

Em sà vào lòng ba mắt em ráo hoảnh, em hết nước mắt để khóc rồi.

Ba vuốt tóc em :

- Nhớ ba không Trang ?

Em gật dầu :

- Ba đi lâu quá sức.

Ba nựng cằm em :

- Thôi, bữa ni ba hết đi rồi, ba sẽ đến đón con đều như trước nghe.

Em lại gật. Em không biết nói câu gì với ba nữa. Em nhìn sững ba, ba đi Sàigòn về có mập hơn trước, đôi má hồng hào nhưng đôi mắt có vẻ mỏi mệt, chắc tại ba đi máy bay bị trời xấu.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top