Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Thiếu Nhi
  3. Hoa Nắng (Hoa Xanh)
  4. Chương 5: Đoạn 2

Hoa Nắng (Hoa Xanh)

  • 238 lượt xem
  • 1535 chữ
  • 2023-06-26 08:57:37

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Em cất mũ chạy ra nhà sau, bà Ngoại đang múc từng muỗng bột đổ vào những cái dĩa nhỏ đặt trong chiếc hông lớn bắc trên bếp, dì Dung và dì Hạnh chạy lăng xăng.

Em cúi đầu chào :

- Thưa bà Ngoại, thưa hai dì.

Bà Ngoại ngẩng lên :

- Ừ, Trang đã về rồi đó à cháu. Ra vườn chơi một chút rồi bà dọn bánh cho mà ăn.

Em nhìn quanh nhà :

- Me cháu chưa về hả ngoại ?

Dì Dung trả lời em :

- Me cháu đi có việc với dì Lan, về chừ à.

Lại dì Lan, dì Lan, em thù ghét người đàn bà đó, chính dì đã đưa me đi vào con đường tối ám, dì Lan thật không khác chi con rắn độc, con chồn tinh… Dì Hạnh hỏi :

- Trang đang nói nhỏ cái chi rứa ?

Em giật mình vội chữa :

- Dạ mô có, cháu đang tính thử xem me cháu đi mô mà lâu rứa.

Em bỏ chạy ra vườn hái hoa dâm bụt kết thành một chùm, hoa đỏ như mầu xe của dì Lan vừa thấp thoáng ngoài hàng rào. Me vòng ra ngã sau tìm em :

- Trang ơi, Trang ơi.

Em hững hờ đón nhận gói quà to nơi tay me, tấm giấy màu được mở ra, chiếc hộp trắng được mở ra, quà cho em là con búp bê đắt tiền tuyệt đẹp để làm bạn với em trong những ngày nội trú. Em là đứa con gái nhà giàu lắm bạc nhiều tiền duy chỉ thiếu tình thương.

Bánh bèo dọn lên bàn ăn đầy đủ tóp mỡ, tôm chấy, thịt phay, nhưng thiếu tô nước mắm. Bà Ngoại la :

- Con Phượng hư quá là hư, nhiệm vụ của mi là pha nước mắm, rứa mà cũng không xong.

Dì Phượng cãi :

- Con bận qua trường đón cháu Trang chớ bộ, con đã giao việc lại cho con Dung rồi mà.

Bà Ngoại nói với ra sau :

- Con Dung, con Dung mô rồi ?

Có tiếng dạ lớn rồi dì Dung khệ nệ bưng tô nước mắm từ nhà bếp đi lên, dì Hạnh cầm chiếc muỗng chạy theo.

Dì Phượng nguýt hai cô em :

- Trời ơi, có chút nước mắm mà cả hai mạng pha mới xong.

Dì Hạnh trợn mắt :

- Chị nói sai rồi một mình chị Dung pha thôi, còn em, em là chuyên viên nếm mà. Chà, nước mắm bữa nay pha vừa vặn dữ, tuyệt.

Bà Ngoại cầm đũa :

- Thôi, vào mà ăn đi, cãi nhau hoài, tụi bay thiệt là lộn xộn.

Me hỏi bà Ngoại :

- Ba mô rồi mạ ?

Bà Ngoại đẩy dĩa bánh về phía me :

- Bây cứ ăn trước đi, ba bay sang nhà cụ Chữ đánh cờ, có để phần cho ổng nơi rồi.

Em ngồi giữa me và dì Hạnh, dì Hạnh gắp cho em miếng thịt heo thật lớn, miệng xum xoe :

- Ăn đi Trang, thêm tóp mỡ vô, nước mắm dì Dung pha hấp dẫn lắm. Ăn mau lên tao dắt đi ciné, ở Hưng Đạo đang chiếu phim rùng rợn lắm, ác ôn hơn cả phim Dracula nữa.

Dì Phượng nhìn dì Hạnh :

- Thì để cho con Trang nó ăn từ từ, làm chi mà náo loạn thiên đình rứa ?

Dì Dung phụ hoạ :

- Cái miệng con Hạnh chóp chép cả ngày, đâm da non không nổi.

Bà Ngoại nhìn đăm đăm cô con gái út, mẹ và dì Lan cũng chăm chú ngó dì Hạnh, làm dì hốt hoảng la lên :

- Thôi mà, mấy bà chiếu tướng chi tui mà kỹ rứa, cho tui ăn với chớ.

Em vui theo bầu không khí thân mật đang bao phủ gia đình Ngoại, rồi em lại thoáng buồn, không lẽ rồi đây em sẽ mất hẳn mái gia đình thật sao ?

Ăn uống xong, dì Lan lái xe đưa cả nhà đi chơi, dì Hạnh láu táu :

- Chúng mình đi dạo mát buổi trưa, vui ghê hí.

Em xem ciné ra thì trời đã chiều, sắp đến giờ trở lại nội trú, me hôn lên tóc em, me hứa :

- Tuần tới đi chơi với ba vui vẻ nghe con. Chủ nhật tuần sau nữa me sẽ đến đón con.

Em gục đầu vào cổ me tìm chút hơi hướng tình thương bám víu lấy mùi da thơm quen thuộc mẹ yêu giờ sắp chia xa. Dì Phượng siết tay em :

- Gắng vui nghe Trang.

Em định gật đầu nhưng rồi lại thôi. Chắc em sẽ ít buồn hơn nếu ngang qua Morin, em không thoáng nhìn thấy ba đang lái xe đi ngược chiều, đôi mắt buồn buồn sau tay lái. Ba me ơi, sao hai người thân yêu nhất đời em lại có thể hững hờ với nhau như hai chiếc lá trên giòng sông vậy ? 

 

*

 

Hoài Thu gặp em chả mè nheo như em dự đoán, cô bé còn an ủi em nữa :

- Hôm qua đợi me lâu, chắc mi buồn lắm phải không Trang ?

Em ngạc nhiên :

- Ai nói với mi rứa ?

- Con Hảo, nó nói nó thấy mi bồn chồn bắt nóng ruột theo.

Em hỏi theo :

- Nó có nói chi tao nữa không ?

- Nó nói mi tội.

Em nghĩ đến Hảo và thấy thương nó quá chừng. Hảo mồ côi cha mẹ ở với chú. Chú của Hảo cũng giàu có lắm nhưng gặp phải bà thím cay nghiệt nên Hảo phải vào nội trú từ thuở bé. Con nhỏ thật dễ thương, vậy mà hôm mới vào, em ghét nó thậm tệ. Em còn nhớ, khi em sướt mướt chồm mình ra bao lơn nhìn theo xe ba đang lăn bánh khuất sau khúc quanh, thì có tiếng cười khúc khích đằng sau lưng. Em bực tức quay lại, cô bé ngồi trên chiếc giường cạnh giường em đang tròn mắt nhìn em dí dỏm :

- Có chi mô mà khóc nờ.

Em chả thèm đáp, em mở valise sắp lại sách vở áo quần, cô bé đó lại gần em :

- Chà, ấy có con chó bông dễ thương ghê, cho mình coi tí nờ.

Em lẳng lặng như không nghe thấy. Cô bé tự giới thiệu :

- Mình tên là Hảo.

Em cũng không đáp lại. Hảo ngồi xuống bên em :

- Đưa mình sắp đồ dùm cho.

Em vốn còn tức tiếng cười trêu ghẹo của nó hồi nãy, em dằng lại quyển sách trên tay nó :

- Thôi cám ơn. Để tui sắp một mình cũng được.

Gợi chuyện với em hoài không được, Hảo lặng lẽ bỏ đi. Em ngỡ nó giận em thật lâu, không ngờ hôm sau Hảo lại tìm đến em vào buổi chiều khi tan học, em vừa thay áo quần xong đến ngồi bó gối trên giường. Hảo rủ em :

- Ra sân dạo chơi với mình, Trang.

Em nhìn nó :

- Sợ Sơ la lắm.

- La chi mà la, 7 giờ mới ăn cơm lận mà. Từ giờ tới đó tụi mình có quyền chơi.

Em theo Hảo ra sân, cô bé quàng vai em thân mật :

- Bộ hôm qua ấy ghét mình lắm hả ?

Em xác nhận :

- Ai biểu mình đang khóc mà ấy cười làm chi. Người ta đang rầu thúi ruột.

- Thôi xin lỗi nghe.

Rồi Hảo nâng cằm em như một người chị :

- Ấy mau khóc ghê, chắc ở nhà ấy được cưng lắm hí ?

Em gật đầu. Hảo lại hỏi :

- Rứa răng ấy không ở với gia đình mà vô đây ?

Em nói thiệt :

- Tại ba me của mình đã ly thân, nên mình không ưa ở với ai hết.

Hảo tò mò :

- Cái ông hôm qua dẫn ấy tới là ba của ấy đó à.

Em gật. Hảo khen :

- Ba ấy mập ngó oai ghê.

Em ngây thơ :

- Bộ mập là oai lắm há ?

Hảo giải thích :

- Chớ răng. Người mập còn là người dễ dãi vui tính nữa. Chú của mình cũng mập như ba ấy rứa, chỉ có bà thím của mình là ốm nhom nên bả khó chịu lắm.

Em phản đối :

- Mình không tin mô, mấy dì của mình cũng ốm như cây tăm rứa, mà họ có khó chịu chi mô nờ.

Hảo suy nghĩ một lát rồi nói :

- Chắc tại bà thím của mình không có con. Ấy không nghe người ta ví von à : “Có chồng mà chẳng có con, như bông hoa nở trên non một mình”, hoa mà nở một mình trên núi thì buồn thỉu buồn thiu, không đâm ra gắt gỏng sao được.

Em phì cười khi nghe Hảo ví bà thím của nó như một bông hoa, và tự nhiên em có cảm tình với Hảo kỳ lạ. Hảo hơn em một tuổi và học trên em một lớp nên từ dạo vào đây, mỗi lần có bài khó là em đem ra hỏi nó. Hảo học giỏi nên bài toán nào em hỏi nó cũng giải được và nó thường tỏ vẻ sung sướng khi thấy em hiểu cặn kẽ những lời nó giải thích. Điều an ủi em nhiều nhất là cô Phương Mai không còn buồn em nữa vì em đã bắt đầu chăm học trở lại, và mỗi lần lên đọc bài được điểm tốt, em muốn chìm đắm vào ánh mắt đầy trìu mến của cô, đôi lúc nhìn cô, em thấy nhớ me thật nhiều.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top