Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 50: 50

Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)

  • 392 lượt xem
  • 3987 chữ
  • 2020-10-13 19:06:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Huyền ca cũng không mở miệng nữa, nghĩ đến bề ngoài Thiển Nguyệt tiểu thư này thoạt nhìn thần kinh không ổn định mà còn ngu không ai bằng. Nhưng mà càng tiếp xúc thì càng phát ra hiện nàng làm cho người ta nhìn không thấu. Những đồ vật theo nguyên tắc cũ là người khác đều tha thiết ước mơ, được tôn sùng cúng bái, nhưng ở trong mắt nàng lại không đáng một đồng. Không biết trong nội tâm nàng thì cái gì mới đáng để nàng coi trọng nhất. Ánh mắt quét xéo qua bắt gặp Vân Thiển Nguyệt đang thảnh thảnh thơi thơi mà nhìn trái xem phải , hắn vốn khó hiểu khinh thị cùng với các loại cảm xúc tức giận, đều đã rút đi, hiện tại đối với nàng chỉ có sự tìm tòi nghiên cứu và tôn trọng.

” Cổ tháp ngàn năm, cũng không có gì đẹp mắt , bất quá nó chỉ già hơn một chút mà thôi.” Vân Thiển Nguyệt đối với Linh Đài Tự đưa ra đánh giá.

“Ở đây được tôn xưng là thiên hạ đệ nhất tự, do lúc trước khi lập Thiên Thánh hoàng triều, Thuỷ tổ hoàng đế tự mình ban tên cho. Chùa chiền chín chín tám mươi mốt sân nhỏ, tăng chúng mấy ngàn người, lúc trước Thuỷ tổ hoàng đế trong một trận chiến bị bao vây ở trong núi này, binh lực thiếu thốn, về sau nghe nói là chúng tăng Linh Đài Tự cầm thương ra trận giết địch, mới trợ giúp Thuỷ tổ hoàng đế vượt qua khốn cảnh.” Huyền ca đoán chừng Thiển Nguyệt tiểu thư này cũng không biết lai lịch của Linh Đài Tự, cho nên giải thích.

“A…, nguyên lai còn có bối cảnh này . Thật sự là đáng thương cho một đám hòa thượng đã chết, đều đi xuất gia rồi mà còn phải phá giới giết người. A Di Đà Phật, tội lỗi ah!” Vân Thiển Nguyệt làm ra biểu tình thương xót.

Huyền ca im lặng.

Hành độn lúc ấy của Linh Đài Tự được thiên hạ truyền tụng, dù sao trận chiến ấy có tính quyết định trong chiến dịch, từ đó Thuỷ tổ hoàng đế đóng quân trù bị mọi thứ vạn toàn, mới hoàn toàn có thể phản kích, đem tất cả phiên vương nổi loạn của tiền triều đánh bại từng cái một. Chúng tăng của Linh Đài Tự lập công lớn, được Thuỷ tổ hoàng đế phong thưởng, văn chương thiên cổ truyền tụng, nhưng mà đến nơi Thiển Nguyệt tiểu thư thì lại trở thành đáng thương…

“Nhất tướng công thành vạn cốt khô! Hòa thượng lập công chỉ sợ cũng vì giúp ngàn năm cơ nghiệp hương khói phồn vinh của cái chùa miểu này. Tất cả đều là mua danh chuộc tiếng, vì danh vì lợi mà thôi. Ta xem không có gì tốt đáng giá tôn sùng đâu.” Vân Thiển Nguyệt lần nữa đánh giá, nhẹ nhàng nói một tiếng khinh thường.

Huyền ca khẽ giật mình, trông thấy khóe miệng Vân Thiển Nguyệt tươi cười đùa cợt, hắn không khỏi nhớ tới thế tử đã từng đàm luận tình hình năm đó chúng tăng ra trận giết địch, khi đó thế tử tuy không nói gì, nhưng tựa hồ cũng là loại biểu lộ đùa cợt này. Giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm giác được nữ tử bên người này là đứng ở cùng một độ cao với thế tử.

Nhưng cái biểu lộ chỉ là trong nháy mắt, Vân Thiển Nguyệt bỗng nhiên hì hì cười cười, đối với Huyền ca hỏi: “Ngươi biết ở bên trong cái chùa này có ni cô không? Hòa thượng cùng ni cô có kết hôn không?”

Huyền ca lập tức đánh nát ý nghĩ vừa mới có vừa rồi, cảm thấy hắn thật sự là bị ma ám rồi, trong đầu nữ nhân này đầy tư tưởng dơ bẩn loạn thất bát tao , làm sao có thể cùng thế tử đứng chung một độ cao chứ? Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, xụ mặt nói: “Thiển Nguyệt tiểu thư cẩn thận lời nói, trong chùa này đều là người xuất gia, cao tăng, quy y Phật môn, làm sao có thể có ni cô? Càng không nói đến cùng ni cô đám cưới, quả thực là chuyện cười, là lời nói vô căn cứ!”

Vân Thiển Nguyệt liếc mắt, ở hiện đại hòa thượng cùng ni cô có thể thông hôn mà! Cái cổ đại này thật không tiên tiến nha! Tất cả mọi người đều là đầu gỗ. Nàng lập tức nói: “Hừ, hiện tại không có mà thôi, về sau nhất định sẽ thông hôn đấy!”

Huyền ca lần nữa dừng bước, trịnh trọng cảnh cáo nói: “Thiển Nguyệt tiểu thư, tại hạ khuyên ngài không nên nói những câu như vậy nữa, nơi này chính là Linh Đài Tự, nếu như bị người nghe thấy, chọc Linh Ẩn đại sư cùng chủ trì phương trượng và chúng tăng giận dữ mà nói…, ngay cả thế tử nhà của ta cũng bảo vệ không được ngài. Sợ là sẽ phải đem ngài đuổi ra khỏi cửa đó.”

“Đuổi đi càng tốt! Cái địa phương rách nát này ai nguyện ý ở ah!” Vân Thiển Nguyệt không cho là đúng.

Huyền ca tức giận, phát cáu lên nói: “Tại hạ muốn nói đuổi ngài đi là chuyện nhỏ, sẽ liên lụy thế tử nhà của ta đấy.”

“Ta với thế tử nhà ngươi nửa xu quan hệ đều không có, liên lụy cái rắm ah!” Vân Thiển Nguyệt liếc mắt.

Huyền ca im lặng, nhìn Vân Thiển Nguyệt, như là xem quái vật. Lời này có thể để tiểu thư khuê các nói sao? Mà còn ở trước mặt nam tử, thật quá mức thô lỗ rồi, không biết thế tử làm thế nào mà đáp ứng Vân lão Vương gia trông nom nàng. Hắn thật sự là thấy bi ai thay thế tử. Trên gương mặt lạnh lùng không ngừng biến đổi màu sắc.

“YAA.A.A.., mặt của ngươi có thể so sánh cùng tắc kè hoa được đó.” Vân Thiển Nguyệt tựa hồ đột nhiên phát hiện việc hay, thú vị mà nhìn mặt Huyền ca. bộ dạng tựa hồ muốn tiến lên thò tay văn vê một cái.

Huyền ca mãnh liệt xoay người, sải bước đi thẳng về phía trước. Hắn thực hoài nghi nữ nhân này có phải là nữ nhi của Vân vương phủ hay không? Nếu không phải đã biết rõ Thiển Nguyệt tiểu thư Vân vương phủ quần là áo lượt không thay đổi, không để ý thế tục, thường thường làm ra chút ít chuyện kinh thiên mà nói…, hôm nay hắn sẽ đem nàng đi gặp quan, nói nữ nhân này là giả mạo .

Huyền ca bước chân rất nhanh, trong nháy mắt liền đem Vân Thiển Nguyệt bỏ xa.

Vân Thiển Nguyệt không để ý, nghĩ đến tiểu thị vệ này của Dung Cảnh quả thực là khúc gỗ mục mà, một chút tế bào hài hước cũng không có.

Thải Liên, Thính Tuyết, Thính Vũ đi theo sau lưng hai người, nhất tề cảm thấy xấu hổ thay tiểu thư nhà mình. Ở Linh Đài Tự mà hỏi chùa miểu có ni cô chỉ sợ từ xưa đến nay chỉ có mình nàng. Lại còn nói hòa thượng cùng ni cô thông hôn, cũng do nàng nghĩ ra. Ba người liếc mắt nhìn nhau, nhất tề thở dài. Trước kia tiểu thư tuy không thân cận người, nhưng vẫn biết rõ cái gì là lễ nghi, cái gì nên nói cái gì không nên nói, ở trước mặt người ngoài vẫn có bộ dáng tiểu thư khuê các thục nữ. Nhưng nhìn lại tiểu thư hôm nay, ăn cơm ăn như hổ đói, đi đường nghiên trái nghiên phải, há miệng thì hồ ngôn loạn ngữ, thật sự nửa điểm hình tượng nữ tử cũng không ah! Các nàng không khỏi vì nàng mà lo lắng. Không biết tương lai tiểu thư có thể gả đi ra ngoài được hay không.

Phía trước Huyền ca cũng đồng thời cũng nghĩ đến nữ tử như vậy đoán chừng không gả ra được, không ai thèm lấy, trách không được thái tử điện hạ không thích nàng ta! Thật sự là làm những việc khiến người ta khó có thể tiếp nhận.

Vân Thiển Nguyệt lại một chút tự giác cũng không có, y nguyên như cũ một bước thành ba, rạng rỡ thoải mái nhàn nhã dạo bước. Nghĩ đến dù sao cũng đang dẫm nát trên địa bàn đồ cổ, thì nên hảo hảo cảm thụ cũng không có tệ. Vạn nhất một ngày nào đó có cơ duyên trở về thì cũng có thể vì cục văn hóa khảo cổ quốc gia về nghiên cứu văn vật mà làm ra chút ít cống hiến .

Không tiếp tục mở miệng, đi qua từng tòa chùa chiền, thẳng hướng về sau thiền viện.

Tiểu sa di bận rộn mà đi qua đi lại, gặp mấy người họ thì đều cung kính mà hành Phật lễ, rồi lại vội vàng mà đi. Phương hướng là Đạt Ma tổ sư đường. Bên kia đã xa xa truyền đến giọng đọc Phật âm. Tuy nhiên không thể tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng có thể cảm giác đích thị là tiếng người ồn ào, cực kỳ náo nhiệt.

Vân Thiển Nguyệt nghĩ đến bộ dạng Dung Cảnh cùng một hòa thượng đầu trụi lủi ngồi chung, không khỏi vui rạo rực mà nói: “Tốt nhất thế tử nhà của ngươi hôm nay quy y Phật môn luôn. Ta sẽ là người đầu tiên thắp hương chúc mừng cho hắn.”

Huyền ca lần nữa dừng bước, mặt không biểu tình mà nhìn vẻ mặt vui rạo rực của Vân Thiển Nguyệt nói: “Mười năm trước Linh Ẩn đại sư đã từng nói qua, thế tử nhà của ta mặc dù có Phật tâm, nhưng không có Phật duyên, cả đời này sẽ không quy y Phật môn đâu. Thiển Nguyệt tiểu thư đại khái có thể không cần vì thế tử nhà ta mà lo lắng.”

Dứt lời, Huyền ca lại tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Vân Thiển Nguyệt nháy mắt mấy cái, trong mắt nâu đen một mảnh. Chết tiệt! Lão Linh Ẩn lừa gạt kia chuyên môn cùng nàng đối nghịch. Dung Cảnh rõ ràng thoạt nhìn có thể lập tức mọc cánh thành tiên mà! Thật không có ánh mắt!

Thải Liên thông qua những ngày này tiếp xúc ,tự nhiên biết rõ cách nghĩ của Vân Thiển Nguyệt , không khỏi thở dài, đối với Vân Thiển Nguyệt thấp giọng nói: “Tiểu thư, Cảnh thế tử đối với ngài thật tốt ah! Đầu tóc hôm nay của ngài là hắn chải a? Tay của nam tử rất tôn quý, nhất là đôi tay của Cảnh thế tử, đoán chừng chưa bao giờ từng vì người khác vấn tóc qua. Hôm nay đối với ngài đặc biệt như thế, ngài phải hiểu rõ a! Đừng mong muốn ngài ấy xuất gia chứ.”

“Hừ, đầu ta là bị hắn làm cho loạn đấy, hắn không chải đầu cho ta thì ai chải đầu cho ta!” Vân Thiển Nguyệt nhắc tới cái này liền tức lên. Rõ ràng tóc nàng không có rối. Nàng phải chịu cần cổ cứng ngắc cả buổi để giữ nó.

“Tiểu thư, Cảnh thế tử tại sao lại làm cho đầu ngài rối chứ. Đích thị là chính ngài ngủ làm cho rối loạn. Cảnh thế tử có lòng tốt giúp ngài chải đầu. Còn bị ngài không chào đón!” Thải Liên giận Vân Thiển Nguyệt liếc một cái, lại nói: “Hơn nữa Vương gia cùng Vương phi của Vinh vương phủ qua đời rất sớm , hôm nay dòng chính nhất mạch cũng chỉ có Cảnh thế tử một người mà thôi. Nếu như hắn xuất gia mà nói thì ai đến kế thừa Vinh vương phủ chứ? Lời này về sau ngài vạn lần đừng nói nữa.”

Vân Thiển Nguyệt sững sờ, “Ngươi nói cha mẹ Dung Cảnh đều qua đời ? Có phải rất sớm trước kia không”

“Đúng vậy a, nghe nói mười năm trước bởi vì Bắc Cương phát sinh bạo loạn, Vương gia tiến đến chinh phạt, về sau bị nhốt tại Bắc Cương, sau đó Bắc Cương được giải vây rồi, nhưng Vương gia lúc đó trúng một loại khói độc, bị bệnh nặng, trên đường trở về thì chết, thi thể mang về đến đây đã sớm băng lạnh rồi. Vương phi cùng Vương gia phu thê tình thâm, đột nhiên nghe thấy tin dữ cũng tự sát theo chồng. Vương gia cả đời chỉ cưới một Vương phi, chỉ sinh ra Cảnh thế tử, là người con duy nhất ! Cảnh thế tử từ đó về sau cũng bệnh nặng một trận, khiến hắn mười năm chưa từng xuất phủ một bước.” Thải Liên tiếng nói nhẹ vô cùng, nhưng đều chứa oán giận: “Chuyện này tiểu thư nên biết, chỉ là ngài chưa bao giờ đem tâm tư quan tâm người khác mà thôi.”

Trong lòng Vân Thiển Nguyệt hơi trầm xuống, không nghĩ tới Dung Cảnh đáng thương như vậy, nhưng so với nàng thuở nhỏ là cô nhi mà nói cũng đã hạnh phúc hơn. Thiên hạ nhiều người đáng thương lắm, ít nhất Dung Cảnh hắn hôm nay được người trong thiên hạ tôn sùng, so người khác sống thoải mái hơn. Nghĩ đến chỗ này, tim hơi trầm xuống buông lỏng thêm vài phần, cũng hạ giọng nói: “Dung Linh Lan không phải muội muội Dung Cảnh sao? Sao lại nói hắn là nhất mạch đơn truyền hả?”

“Tiểu thư, sao ngài càng hồ đồ thế?” Thải Liên bất đắc dĩ, giải thích nói: “Vinh vương phủ con nối dõi khổng lồ, một chi này của Cảnh thế tử là là dòng chính từ Thánh Tổ hoàng đế lúc đầu kéo dài xuống, nhưng dòng chính này một đời lại chuyên sinh ra người si tình, cho nên con nối dõi đơn bạc, đến thế hệ này Vương phi sinh hạ thế tử xong lại không mang bầu, cho nên chỉ còn lại có thế tử một người thôi. Mà chi thứ thì con nối dõi đếm không hết. Dung Nhị tiểu thư là con gái của Nhị lão gia dòng chính Vinh vương phủ mà thôi. Mặt khác còn có Tam lão gia, Tứ lão gia, cho nên, Cảnh thế tử tự nhiên là ca ca của Dung Nhị tiểu thư. Ca ca như ngài ấy sợ là đệ đệ, tỷ tỷ, muội muội sợ là nhiều không xuể. Cũng không chỉ có một mình Nhị tiểu thư đâu!”

Không đỡ được! Vân Thiển Nguyệt khóe miệng càng không ngừng run rẩy. Cổ đại thế gia ah! Thật sự là đáng sợ!

“Không chỉ là Vinh vương phủ như thế, Vân vương phủ chúng ta cũng là như thế đấy. Chỉ bất quá Vân vương phủ chúng ta dòng chính cành lá rậm rạp, cho nên mới lộ ra so Vinh vương phủ đơn giản chút ít mà thôi. Nhưng nói là đơn giản, cũng là đấu tranh không ngừng, tiểu thư này ngài biết đấy. Vinh vương phủ nam tử vi quý, lấy Cảnh thế tử làm quý, mà trong phủ chúng ta thì là dùng nữ tử làm quý, hôm nay một chi dòng chính này bởi vì Vương phi mẹ tiểu thư mất sớm, Vương gia lại không có tái giá, cũng không có nghiêm phi, cho nên nữ tử đơn độc cũng chỉ tiểu thư một người, nên mới đem tiểu thư làm quý. Thân phận cùng tương lai của ngài hôm nay, để cho bao nhiêu người đố kỵ , con mắt cũng đều đỏ lên đây này! Cho nên, có thể thấy vị trí cùng thân phận của Cảnh thế tử cũng không biết có bao nhiêu người đỏ mắt đâu.Tình hình của ngàicùng Cảnh thế tử không sai biệt lắm đâu! Đều là gian nan cả.” Thải Liên có chút thở dài nói.

Vân Thiển Nguyệt im lặng. Nhìn xem nàng bị vận khí chó má gì, thật vất vả mới tránh khỏi công việc nặng nhọc, nhưng mà lại có địa vị chói sáng, cho dù có muốn giấu cũng giấu không được. Bi ai ah!

Hai người một phen rơi lại phía sau, Huyền ca đã mang các nàng đi tới thiền viện phía sau núi , hắn dừng bước, chỉ vào một chỗ sân nhỏ trước mặt nói: “Thiển Nguyệt tiểu thư, chính là chỗ này, thế tử ở tại sân nhỏ mái hiên phía tây, ngài ở tại sân nhỏ mái hiên phía đông .”

“Ừ!” Vân Thiển Nguyệt dừng bước, dò xét cái chỗ này. Quả nhiên lưng tựa Thanh Sơn, đẹp và tĩnh mịch, có thể nghe được có vài tiếng chim hót, thanh thúy dễ nghe. Có gió mát thổi qua, truyền đến từng đợt mùi hương thanh nhã của hoa, nàng hít một hơi, cảm thấy cực kỳ dễ ngửi, không khỏi hỏi: “Đây là hương vị hoa gì?”

“Hồi trở tiểu thư, đây là mùi hương của Bán Chi Liên. Hương Tuyền sơn này sở dĩ được gọi hai chữ Hương Tuyền , là vì có trồng hai loài hoa trân quý. Một là Bán Chi Liên, một là Quảng Ngọc Lan. Hai loại hoa khiến cho nước suối trên núi đều là hương hoa. Đợt lát nữa nô tỳ sẽ dùng nước của Hương Tuyền sơn ngâm cho ngài một bình trà, ngài uống sẽ thấy ngon hơn.” Thải Liên lập tức nói.

“Ừ, vậy thì phải nếm thử mới được.” Vân Thiển Nguyệt gật đầu, ngáp một cái, lười biếng mà khoát tay nói với Huyền ca “Ngươi đi tìm thế tử nhà của ngươi đi! Ta ở đây không cần ngươi nữa, nói cho gia thế tử ngươi biết, ta muốn đi ngủ, không có chuyện gì không được đến phiền ta.”

“Vâng!” Huyền ca gật đầu, nói với Vân Thiển Nguyệt: “Chỗ sân nhỏ này đều có ẩn Vệ âm thầm thủ hộ, cho nên Thiển Nguyệt tiểu thư cứ yên tâm ngủ yên. Tại hạ đi tìm thế tử nhà của ta.”

“Tốt!” Vân Thiển Nguyệt không nhìn hắn, hướng trong nội viện đi vào.

Huyền ca thi triển khinh công hướng Đạt Ma tổ sư đường mà đi. Một bên đón gió, vừa đi vừa nghĩ nhiều thiếu nữ tử hy vọng có thể được thế tử ưu ái, nhưng hết lần này tới lần khác Thiển Nguyệt tiểu thư thì tránh như tránh mãnh thú. Mà thế tử còn hết lần này tới lần khác nguyện ý tới gần Thiển Nguyệt tiểu thư, hắn thật sự là không rõ. Nhưng đây cũng không phải là công việc hắn nên hiểu rõ.

Đi vào đông sương viện, Vân Thiển Nguyệt sải bước thẳng đến chủ phòng.

Bọn người Thải Liên vội vàng cùng ở sau lưng nàng.

Trong phòng sạch sẽ không bụi, đã sớm có người quét dọn thỏa đáng. Vân Thiển Nguyệt chứng kiến cái giường rộng thùng thình cùng cái chăn gối trên giường liền trực tiếp nhào tới, nhắm mắt lại thoải mái mà nói: ” xe ngựa xóc nảy khó ngủ muốn chết, vẫn là giường thoải mái ah!”

Thải Liên im lặng nhìn xem Vân Thiển Nguyệt, thật không hiểu tiểu thư làm sao lại thích ngủ như vậy ! Liên lụy lấy các nàng cũng không đi chơi được. Không khỏi mang vẻ mặt đau khổ nói: “Tiểu thư, hôm nay là giữa ban ngày, ngài hôm qua ngủ rất sớm à? Như thế nào còn buồn ngủ?”

“Hôm qua các ngươi ồn ào đến nửa đêm, ta ở đâu ngủ ngon? Ban ngày thì sợ cái gì, mệt nhọc thì phải ngủ!” Vân Thiển Nguyệt nhắm mắt lại không mở ra.

“Thế nhưng ngài còn không có ăn đồ ăn sáng đây này! Lúc tiến vào ta đã nhìn thấy phòng bếp nhỏ đã dọn cơm xong chay đây này! Ngài ăn xong rồi ngủ tiếp ah!” Thải Liên nghĩ đến tốt nhất là cơm nước xong xuôi chớ ngủ, mang theo các nàng ra đi chơi.

“Không đói bụng, ta không ăn hết, các ngươi đi ăn đi! Ăn xong chính các ngươi đi chơi đi, không cần để ý đến ta.” Vân thiển Nguyệt tự nhiên hiểu rõ tâm tư ba cái nha đầu này, lúc này sợ hận không thể phóng tới Đạt Ma đường đi lắng nghe Phật âm gì đó!

“Như vậy sao được? Tụi nô tỳ làm sao có thể để tiểu thư một mình tại đây? Không được!” Thải Liên lắc đầu.

“Có cái gì không được? Không có nghe nói cái nhà này mọi nơi đều là ẩn Vệ sao? Ta ở đây ngủ có thể có chuyện gì chứ? Không lạc được, đói bụng chính mình đi tìm đồ ăn. Các ngươi đừng phiền ta, tranh thủ thời gian đi chơi đi!” Vân Thiển Nguyệt phất tay đuổi người.

“Hay để cho Thính Tuyết, Thính Vũ đi chơi đi! Có nô tỳ ở đây trông coi dùm tiểu thư!” Thải Liên vẫn là lắc đầu.

“Cho ngươi đi thì phải đi. Ba người các ngươi đều đi!” Vân Thiển Nguyệt kéo qua chăn mền che ở trên người, còn bổ sung một câu, “Đây là mệnh lệnh! Nhanh đi, ta muốn đi ngủ rồi. Nghe xong được Phật âm cảm hóa thì trở về nói cho ta nghe.”

Thải Liên có chút do dự, nhưng đã không chịu nổi lòng hiếu kỳ sớm muốn đi xem rồi, thấy Vân Thiển Nguyệt xác thực buồn ngủ không nhìn tới, chỉ có thể gật gật đầu, ” nô tỳ ba người đi nha. Tiểu thư nghỉ ngơi thật tốt!”

“Ừ!” Vân Thiển Nguyệt lên tiếng.

Ba người Thải Liên liếc mắt nhìn nhau, rồi quay người đi ra ngoài, vẫn không quên đem cửa phòng nàng đóng lại. Ba người thương lượng thoáng một chốc, liền cả cơm cũng không ăn, như bị kích động chạy ra khỏi Đông Sương viện, chạy thẳng đến Đạt Ma tổ sư đường.

Vân Thiển Nguyệt nghe tiếng bước chân đi xa, cũng không chưa có ngủ thật. Theo nàng xem cái gì cũng không bằng ngủ ah.

Vừa ngủ không bao lâu, liền nghe một trận tiếng bước chân đi vào sân nhỏ, tiếng bước chân nhẹ vô cùng, nhưng nàng trời sinh mẫn cảm, cộng thêm có nội công, cho nên nghe được rất rõ ràng.

Vân Thiển Nguyệt bịt kín đầu, trong lòng nghĩ ai dám đến ầm ĩ quấy rầy nàng ngủ, nàng nhất định dùng tô nước nóng lớn đuổi đi.

“Tiểu vương gia xin dừng bước, tiểu thư nhà ta đang ngủ!” thanh âm Mạc Ly từ bên ngoài truyền đến.

Nguyên lai là Dạ Khinh Nhiễm! Đầu óc buồn ngủ thanh tỉnh vài phần. Nhưng vẫn không chịu nổi buồn ngủ. Giao tình của Dạ Khinh Nhiễm cùng nàng tuy rằng không tệ, nhưng mà không hơn được giấc ngủ của nàng. Nghĩ đến nguyên lai Mạc Ly cũng đi theo nàng đến rồi, không tệ! Có người này ngăn cản thì nàng có thể yên tâm ngủ.

“Nàng đang ngủ?” Dạ Khinh Nhiễm dừng bước.

“Vâng!” Mạc Ly gật đầu.

“Nàng giữa ban ngày ngủ cái gì? Làm sao mà ngủ nhiều như vậy? Có phải là không thoải mái hay không? Ngươi tránh ra, ta vào xem nàng.” Dạ Khinh Nhiễm vượt qua Mạc Ly đi về phía trước đến.

“Tiểu vương gia dừng bước. Dù sao cũng là khuê phòng của tiểu thư. Ngươi đi vào rất bất tiện!” Mạc Ly một lần nữa ngăn Dạ Khinh Nhiễm lại.

“Chẳng lẽ giữa ban ngày nàng ngủ còn cởi quần áo sao?” Dạ Khinh Nhiễm trừng Mạc Ly , tựa hồ cũng phát giác nói thế không tốt lắm, đối với hắn phất phất tay, “Vậy ngươi đi đánh thức nàng, nói ta mang nàng đi chơi. Sơn cốc phía sau núi Bán chi liên cùng Quảng Ngọc Lan đều nở hoa rồi, có thể đi ngắm hoa. Còn có thể đi ra sông bắt cá ăn, Hương Tuyền sơn cái khác đều không tốt, chỉ có nước suối thơm này nuôi cá có mùi vị tuyệt ngon. Ta sẽ nướng cá cho nàng ăn, kỹ thuật nướng cá của Bản Tiểu Vương rất tuyệt. Người bình thường đều không được ăn đâu.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top