Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)
  4. Chương 87: 87

Hoàn Khố Thế Tử Phi (Dịch)

  • 468 lượt xem
  • 3122 chữ
  • 2020-10-13 19:25:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ăn lửng dạ, Vân Thiển Nguyệt rất tự giác mà để đũa xuống, vì để cho dạ dày đói bụng ba ngày của nàng có thể chịu được, nàng vẫn nên kiềm chế một chút a! Nếu như ăn bể bụng thì không đáng rồi.

“Không ăn hết?” Vân Mộ Hàn hỏi.

“Không ăn hết!” Vân Thiển Nguyệt lắc đầu, tiếp nhận nước trong tay Vân Mộ Hàn uống một mạch.

“Không ăn sẽ không ăn. Con bị đói bụng ba ngày ăn nhiều thì thân thể sẽ chịu không nổi.” Vân Vương gia nhìn xem Vân Thiển Nguyệt, thấy nàng vẻ mặt nhàn nhạt, đối với hắn ôn hoà, cũng biết chính mình đã làm thương tâm đứa con gái này , hắn là đầu óc chứa mỡ heo mê muội, rõ ràng bởi vì nàng quần là áo lượt không nghe dạy dỗ nên chẳng quan tâm. Trên mặt hắn hiện ra vẻ hối hận xấu hổ, tự trách nói: “Đều là phụ vương không có chiếu cố tốt con.”

“Cũng không liên quan đến người, lần này là có người hại ta.” Vân Thiển Nguyệt khoát khoát tay, người Vân Vương gia xin lỗi không phải nàng, mà là chủ nhân chính thức thân thể này- Vân Thiển Nguyệt, cho nên, nàng sẽ không đối với hắn sinh ra tình thương của cha, cũng sẽ không đối với hắn mặt lạnh. Lại để cho hắn áy náy lấy đi thôi! Hi vọng chủ nhân chân chính của thân thể này ở dưới cửu tuyền nghe được câu này mà được an ủi chút ít. Dứt lời, không đợi Vân Vương gia nói chuyện, nàng hướng phía ngoài gọi một tiếng, “Mạc Ly có đó không?”

“Có!” Mạc Ly tại bên ngoài lên tiếng.

“Ngươi nếu là thiếp thân thị vệ của ta, ngày ấy ta gặp chuyện không may ngươi đi nơi nào?” Vân Thiển Nguyệt hỏi.

“Hồi bẩm tiểu thư, thuộc hạ một mực ẩn thân âm thầm bảo hộ tiểu thư, lúc tiểu thư rơi xuống cái cơ quan kia ta vốn muốn đi ra ngoài cứu giúp, thì bắt gặp Cảnh thế tử đi cứu tiểu thư, cho nên thuộc hạ không có xuất hiện. Cho là có Cảnh thế tử, tiểu thư chắc chắn vô sự, lại chưa từng nghĩ đến tiểu thư bị giam ba ngày, thuộc hạ sẽ tự đi lĩnh phạt, để cho lão Vương gia rút đi thuộc hạ. Trách phạt thuộc hạ tội hộ chủ bất lực .” Mạc Ly quỳ rạp xuống đất.

“Ừ, vấn đề này cũng không trách ngươi, dù sao ai cũng không ngờ tới. Không cần đi lĩnh phạt nữa. Ngươi về sau tỉnh ngủ chút ít mà đi theo ta đi!” Vân Thiển Nguyệt nghĩ đến vấn đề này cũng không trách Mạc Ly, chỉ cần hắn không hai lòng là được. Hôm nay nàng nhất định phải tra rõ ai hại nàng, đầu tiên bài trừ người bên trong, sẽ từ người bên ngoài mà ra tay .

“Đa tạ tiểu thư!” Mạc Ly đứng người lên.

“Đem sân nhỏ của ta bảo vệ tốt rồi, từ giờ trở đi, không có ta phân phó , mặc kệ người phương nào cũng không được tiến đến.” Vân Thiển Nguyệt lại đối với Mạc Ly phân phó nói.

“Vâng!” Mạc Ly lên tiếng.

“Thiển Nguyệt, rốt cuộc là chuyện gì? Ai muốn hại con?” Vân Vương gia nhìn xem Vân Thiển Nguyệt, đứa con gái này vừa mới ăn như hổ đói không có nửa điểm hình tượng nữ tử, khiến hắn thở dài còn cảm thấy hổ thẹn chính mình đã quên lãng mà không có dạy bảo nàng, nữ tử bình thường mặc dù đói cũng sẽ cố kỵ. Hiện tại nhìn thấy nàng mặt mày ngưng trọng trấn định, lại đối xử mọi người khoan dung tha thứ cùng người vừa mới ăn uống thả cửa tưởng như hai người, hắn cảm thấy có lẽ hắn đã quá xem thường đứa con gái này, có lẽ nàng cũng không phải thật sự tệ như bề ngoài. Tựa như cả chuyện đều do Phượng Trắc Phi gây nên.

“Rốt cuộc là ai hại ta thì phải cố gắng điều tra thêm rồi.” Vân Thiển Nguyệt nhìn về phía Thải Liên, Thính Tuyết, Thính Vũ, chậm rãi mở miệng: “Ta một mực tin tưởng ba người các ngươi. Ba người các ngươi nói, ta như thế nào trúng thôi tình dẫn?”

“Cái gì? Con trúng thôi tình dẫn sao?” Vân Vương gia đằng cái đứng lên.

“Ừ, ngày đó con trúng Thôi Tình Dẫn.” Vân Thiển Nguyệt nhìn chằm chằm vào ba người Thải Liên, Thính Tuyết, Thính Vũ.

“Tiểu thư, như thế nào Thôi Tình Dẫn?” Thải Liên cẩn thận từng li từng tí hỏi Vân Thiển Nguyệt, nghe tên gọi cũng không phải là vật gì tốt.

“Thôi Tình Dẫn là một loại xuân dược. Có thể khiến người động dục , không có nam nhân đem làm giải dược sẽ chết.” Vân Thiển Nguyệt giải thích cho ba người.

“Ah…” Ba người đều kinh hãi nhìn xem Vân Thiển Nguyệt, thần sắc đồng dạng. Thải Liên run rẩy mà nhìn Vân Thiển Nguyệt trấn định mặt, “Tiểu… Tiểu thư..Vậy ngài… Nô tỳ làm sao có thể hạ loại đồ vật này hại ngài…”

“Nô tỳ cũng sẽ không! Tiểu thư tốt như vậy, Thính Tuyết bảo vệ tiểu thư còn không kịp đây này!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Thính Tuyết trắng bạch nói.

“Nô tỳ cũng vậy!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Thính Vũ cũng trắng bạch mà nói.

“Ừ! Ta tin tưởng các ngươi!” Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu. Nàng tự nhận là quen biết bao người, có lẽ không đến mức nhìn lầm người. Hôm nay biểu hiện của ba người không giống là giả. Xem ra không phải là vấn đề của nàng . Trong bóng tối một mực có Mạc Ly tương hộ, nếu là người ngoài muốn muốn tới hạ dược nàng mà không bị Mạc Ly phát hiện rất khó. Trong phòng ba người Thải Liên, Thính Tuyết, Thính Vũ sẽ không hại nàng. Như vậy cũng chỉ có Vân Mộ Hàn cùng cái hộp bánh ngọt của Thanh Uyển công chúa rồi.

“Thiển Nguyệt, con… con có phải hay không đã…” thân thể của Vân Vương gia cơ hồ đứng không vững, toàn thân run rẩy, cũng nghiêm mặt trắng bệch kinh hãi nhìn xem Vân Thiển Nguyệt. Câu nói kế tiếp hắn không nói ra miệng, thì ý tứ không cần nói cũng biết. Thôi Tình Dẫn ngoại trừ Âm Dương giao hợp không cách nào giải hắn biết rõ, hôm nay Vân Thiển Nguyệt hảo hảo còn sống trở về, vậy có phải nói rõ nàng đã không còn thân trong sạch hay không ?

Vân Thiển Nguyệt không phản ứng Vân Vương gia, chuyển hướng Vân Mộ Hàn, gặp sắc mặt Vân Mộ Hàn cũng là trắng bệch, nàng nghiêm túc nói: “Ca ca, nghe nói Thôi Tình Dẫn dược độc cần nửa canh giờ trước khi dẫn phạt phục dụng thì mới gặp được bất luận phấn hoa gì cũng đều trúng độc. Ta ngày ấy sau khi ở trong phòng Dung Cảnh trở về uống một ly trà đặt ở trên mặt bàn cùng ăn hết nửa hộp bánh ngọt được. Về sau cùng với ba người Thải Liên đi cầu phúc. Khoảng cách ta độc phát đúng là chừng nửa canh giờ. Ta muốn hỏi , có liên quan đến ngươi hay không ? Bởi vì ngày ấy ngươi đã ở phòng ta, đừng trách ta hoài nghi ngươi.”

“Không phải ta!” Vân Mộ Hàn lắc đầu.

“Ừ!” Vân Thiển Nguyệt gật đầu, đối với hắn tiếp tục nói: “Ta biết rõ ngày ấy ngươi cũng trúng Thôi Tình Dẫn. Ta muốn biết ngươi đến cùng vì sao lại trúng cái loại dược này ? Ta nghĩ trong ba ngày này ngươi có lẽ đã tra xét.”

“Cái gì? Hàn Nhi… Cũng trúng Thôi Tình Dẫn?” Vân Vương gia lại quay đầu kinh hãi cũng nhìn xem Vân Mộ Hàn.

Ba người Thải Liên, Thính Tuyết, Thính Vũ đều trợn to con mắt sưng đỏ cũng mang vẻ mặt kinh hãi nhìn xem Vân Mộ Hàn.

Vân Mộ Hàn không nhìn Vương gia, sắc mặt cực kỳ lúng túng. Chậm rãi mở miệng: “Ta còn chưa kịp tra. Ta ngày ấy… Ngày ấy từ công chúa chỗ đi trở về biết được ngươi cùng Cảnh thế tử rớt xuống cơ quan ám đạo, liền phái người toàn lực điều tra, nhưng mà ngay cả Linh Ẩn đại sư cũng phá giải không được cái chỗ cơ quan kia. Ta phải phái ngựa đi năm trăm dặm đến Tiền môn đi mời Tiền Diễm. Hôm nay mãi cho đến ngươi đi ra, đều không có thời gian tra rõ việc này. Chỉ cần ngươi vô sự là tốt rồi.”

Vân Thiển Nguyệt sắc mặt khẽ biến thành trì hoãn, đối với Vân Mộ Hàn cười lạnh một phát, “Nguyên lai Tiền Diễm là ca ca mời đến đấy.”

“Ừ!” Vân Mộ Hàn gật gật đầu.

“Ngươi không có tra không có sao, vậy chúng ta cùng đi tra! Nhìn xem rốt cuộc là ở dưới tình thế ta không biết nào mà trúng phải Thôi Tình Dẫn. Ta ở chỗ Dung Cảnh là không thể nào trúng cái loại dẫn này, vậy cũng chỉ có sau khi trở về uống một chén nước trà trên mặt bàn cùng hộp bánh ngọt Thanh Uyển công chúa đưa cho ta là có vấn đề thôi.” Vân Thiển Nguyệt nói.

“Ư!” Vân Mộ Hàn gật gật đầu, tựa hồ cúi đầu cẩn thận hồi tưởng tình hình ngày ấy, sắc mặt lúc sáng lúc tối.

Vân Thiển Nguyệt quay đầu đối với Thải Liên nói: “Ngươi nói cho ta nghe một chút tình hình ngày ấy ta té xuống rớt xuống đi, bánh ngọt Thanh Uyển công chúa đưa đến, ta ăn còn lại nửa hộp, vẫn còn chứ?”

Thải Liên lắc đầu, “Nửa hộp bánh ngọt kia hình như mất.”

“Mất đi đâu rồi hả?” Vân Thiển Nguyệt nheo mắt lại.

“Nô tỳ cũng không biết.” Thải Liên lần nữa lắc đầu, mặt trắng nói: “Ngày ấy tiểu thư từ trên cây cầu phúc xuống nô tỳ đã cảm thấy tiểu thư không đúng, cho rằng tiểu thư thật sự chịu không được hương liệu vị trên cây, không nghĩ đến dưới mặt đất đột nhiên liền mở ra một đường vết rách, nô tỳ sợ hãi đã bắt lấy tiểu thư cùng tiểu thư rớt xuống, nhưng về sau nô tỳ bị thái tử điện hạ kéo ra, đánh văng lên mặt đất, rồi lại chứng kiến một cái bóng đen muốn xuống dưới, nhưng một cái bóng trắng rớt xuống trước một bước, không bao lâu thái tử điện hạ cùng Thanh Uyển công chúa đều bị đánh văng lên, sau đó khe hở dưới mặt đất vừa mở ra bỗng nhiên đóng lại. Thái tử điện hạ tức giận mà sai người lập tức xem xét, nhưng lại không người có thể mở ra, về sau Linh Ẩn đại sư cùng thế tử đến, Linh Ẩn đại sư cũng mở không ra, thế tử đi mời thế gia thiên hạ đệ nhất cơ quan ám khí Tiền môn chủ, thái tử điện hạ thì phái người đem Linh đài tự phong tỏa, nô tỳ cùng Thính Tuyết, Thính Vũ ba người vẫn ở đó chỗ trông coi tiểu thư, chưa có trở về sân nhỏ , hi vọng Cảnh thế tử đem tiểu thư cứu ra, cho đến buổi sáng hôm nay thế tử mang theo Tiền môn chủ trở về, thân phận bọn nô tỳ thấp kém, không thể đi theo vào cứu tiểu thư, chỉ có thể trở về chờ, sau khi trở về không lâu Vương gia cùng Đại tổng quản đã tới rồi, sau khi trở về nô tỳ cũng vì lo lắng tiểu thư, đâu chú ý cái hộp bánh ngọt kia? Hôm nay nếu không phải tiểu thư hỏi, nô tỳ còn không có nhớ đến. Tiểu thư vừa nói như vậy, nô tỳ tựa hồ nhớ lại lúc trở về đã không có gặp cái hộp bánh ngọt kia.”

Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu, nhìn về phía Thính Tuyết, Thính Vũ, “Các ngươi có từng chú ý tới cái hộp bánh ngọt kia?”

“Hai người nô tỳ từ trước đến nay cùng Liên tỷ tỷ ở chung một chỗ, trở về đã nghĩ ngợi lấy phù hộ tiểu thư bình an đi ra, ở đâu còn có thể nhớ tới bánh ngọt, bất quá nô tỳ thật sự khát nước vô cùng, vào nhà uống một bình trà lạnh, lúc uống trà trên mặt bàn ngoại trừ ấm trà thì không có cái hộp bánh ngọt kia.” Thính Tuyết lập tức nói.

“Vâng, nô tỳ thấy Thính Tuyết tỷ tỷ uống trà, nô tỳ cũng rất khát, cũng uống trà Tuyết tỷ tỷ uống còn lại, nước trà là ba ngày trước pha trà cho thế tử uống, tiểu thư uống ước chừng cũng là trà kia. Khi đó trên mặt bàn hoàn toàn không có hộp bánh ngọt đó.” Thính Vũ cũng lập tức nói.

Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu, hỏi: “Các ngươi uống trước sau cho tới bây giờ đã qua thời gian bao lâu, có ngửi thấy phấn hoa gì không?”

“Buổi sáng lúc trở lại, hôm nay đều hơn nửa ngày.” Nghe tuyết lập tức nói: “Tất nhiên là có ngửi thấy hương hoa, tiểu thư không có ngửi thấy được sao? trong viện này có hoa sơn trà, còn có vài hoa lan.”

“Vậy vấn đề không phải là ở nước trà. Mà ở trên hộp bánh ngọt.” Vân Thiển Nguyệt gật đầu khẳng định , đối với Thải Liên hỏi thăm, “Viện này ngoài người bên còn có người nào đó đi vào không?”

“Nô tỳ không biết!” ba người Thải Liên ngay ngắn lắc đầu.

“Mạc Ly, trong ba ngày qua viện này có người nào đó đã tới?” Vân Thiển Nguyệt hướng ra phía ngoài hỏi .

“Hồi bẩm tiểu thư, thuộc hạ biết rõ tiểu thư rơi vào cơ quan, đều mang người đi xem xét, không có để người canh giữ ở trong sân. chỗ sân nhỏ của Cảnh thế tử cũng không có người canh giữ. Tất cả mọi người đều luống cuống.” Mạc Ly nói.

“Xem ra là có người mượn cơ hội này đem nửa hộp bánh ngọt kia lấy đi nha.” Vân Thiển Nguyệt đối với Vân Mộ Hàn nói: “Ca ca, xem ra ta chỉ có tìm Thanh Uyển công chúa để hỏi rõ. Huynh suy nghĩ cẩn thận là huynh ở đâu mà trúng Thôi Tình Dẫn ?”

Vân Mộ Hàn ngẩng đầu, nhìn Vân Thiển Nguyệt, sắc mặt cực kỳ khó coi, “Ta là từ Thanh Uyển công chúa chỗ ăn hết bữa tối xong là tới tìm ngươi, ở chỗ này chờ ngươi nửa canh giờ, về sau lại đi chỗ Thanh Uyển công chúa thì phát tác.”

“A, xem ra công chúa thật đúng là lợi hại!” Vân Thiển Nguyệt cười lạnh một tiếng.

“Nàng cũng trúng Thôi Tình Dẫn. Nữ tử trúng loại vật này cực kỳ thương thân đấy, nếu như chữa không tốt suốt đời sẽ không thể mang thai. Nàng… Nàng có lẽ cũng là người bị hại.” Vân Mộ Hàn nói.

“Chẳng lẽ có thể bảo đảm nàng không phải vì để cho huynh lấy nàng mà làm ra cử động điên cuồng như vậy sao?” Vân Thiển Nguyệt khiêu mi.

“Cái này có lẽ cũng là nguyên nhân, nhưng nàng có lý do gì hại ngươi? Nàng hại ngươi đối với nàng không có chỗ tốt.” Vân Mộ Hàn nói.

“Vậy thì phải hỏi rõ kẻ sau lưng Thanh Uyển công chúa là ai. Hôm nay Thanh Uyển công chúa đâu?” Vân Thiển Nguyệt xác định việc Thanh Uyển công chúa khó tránh việc có liên quan , nên nhất định truy cứu đến cùng. Nàng không tin không có liên quan đến Dạ Thiên Khuynh.

“Buổi tối ngày xảy ra chuyện đó, Hoàng Thượng nhận được tin tức liền đem công chúa đưa trở về. Đồng thời trở về còn có Tần tiểu thư phủ Thừa Tướng cùng tiểu quận chúa Hiếu Thân vương phủ . Thanh Uyển công chúa tuy ăn Thiên Sơn tuyết liên hoàn Cảnh thế tử cho , nhưng cũng là bị Thôi Tình Dẫn bị hại thân, nghe nói hiện tại còn hôn mê bất tỉnh.” Vân Mộ Hàn nhìn xem Vân Thiển Nguyệt, mỗi chữ mỗi câu chậm rãi nói: “Việc này không đơn giản, gấp không được, chúng ta chậm rãi tra. Nhất định không cho cái người hãm hại sau lưng bình yên vô sự là được.”

Vân Thiển Nguyệt gật gật đầu, “Tốt!”

Hai người dứt lời, trong phòng lâm vào trầm tĩnh.

Vân Vương gia từ trong kinh hãi phục hồi tinh thần lại, nhìn xem Vân Thiển Nguyệt cùng Vân Mộ Hàn, mặt không có chút máu, “Thiển Nguyệt, Mộ Hàn, hai người các ngươi làm thế nào giải độc Thôi Tình Dẫn? Chớ không phải là… Cảnh thế tử cùng công chúa giúp các ngươi?”

Vân Thiển Nguyệt liếc mắt, không đáp lời.

Vân Mộ Hàn nhìn thoáng qua Vân Thiển Nguyệt, mấp máy môi, đạm mạc mà nói: “Ta cùng công chúa đều trúng Thôi Tình Dẫn, là lúc ta đi vào trong sân Cảnh thế tử, có khả năng cảnh thế tử đã phát hiện ta không đúng, nên theo đuôi ta đi chỗ công chúa, cho chúng ta dùng Thiên Sơn tuyết liên hoàn chống cự độc tình này, cho nên, ta cùng công chúa không có phát sinh cái gì.”

Vân Vương gia lập tức vui vẻ, “Thiển Nguyệt thì sao? Con cũng phục dụng Thiên Sơn tuyết liên hoàn của Cảnh thế tử hả?”

Vân Thiển Nguyệt vừa định nói không phải, nhưng ngẫm lại Dung Cảnh và nàng nhiều lần trắc trở hao phí võ công giải Thôi Tình Dẫn, nên chuyện nàng khu trừ hàn độc và bệnh tật trong cơ thể hắn dẫn không nên lộ ra ngoài mới tốt. Gật gật đầu, “Ừ!”

“Thật sự là ông trời phù hộ! Các con đều không có chuyện là tốt rồi!” Vân Vương gia kích động mà nhìn xem Vân Thiển Nguyệt vui vẻ nói.

Vân Thiển Nguyệt không nói thêm gì nữa.

” Vậy thân thể còn còn chỗ nào không thoải mái không? Ca ca con hiểu y thuật, lại để cho ca ca con tranh thủ thời gian bắt mạch cho!” Vân Vương gia kích động xong nhớ tới Vân Mộ Hàn nói sẽ thương thân, có khả năng không thể mang thai…, thì vội vàng thu sắc mặt vui mừng nói.

“Không có!” Vân Thiển Nguyệt lắc đầu, nàng vừa nói Vân Mộ Hàn đã đem tay đặt ở bên trên cổ tay nàng. Nàng liếc xem Vân Mộ Hàn, không có nói tiếp, cũng không có chống đẩy. Dù sao chuyện võ công của nàng mất hết sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn biết.

Tay Vân Mộ Hàn vừa đặt trên cổ tay Vân Thiển Nguyệt, thì sắc mặt hơi biến đổi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top