Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Hôm Qua Vui Vẻ (Dịch)
  4. Chương 21: Dì giúp việc mới tới

Hôm Qua Vui Vẻ (Dịch)

  • 454 lượt xem
  • 2752 chữ
  • 2021-09-05 14:35:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mấy ngày liền, người trong khoa đều phát hiện Đinh Tam Tam lại bắt đầu mang cặp lồng rồi, điều này có nghĩa là gì chứ?

“Có phải cậu mua ở tiệm bên ngoài không?” Ánh mắt Cát Trĩ Xuyên gắt gao nhìn chằm chằm vào sườn xào chua ngọt trong cặp lồng của cô.

“Thức ăn bên ngoài làm sao có mùi vị này. Rõ ràng là đổi một dì nấu cơm khác.” Bạch Dư đi tới, thuận tay gắp miếng sườn lợn kia trước mắt Cát Trĩ Xuyên, nhai đến mức vang dội.

Cát Trĩ Xuyên bất đắc dĩ ngồi về chỗ, hỏi: “Dì nấu cơm của công ty nào vậy, cũng giới thiệu cho tớ một người đi!”

Đinh Tam Tam uống một hớp canh củ cải, nói: “Mẹ tớ tìm, tớ không nhớ.”

Cứ như vậy, Đới Hiến trở thành “Dì giúp việc” trong miệng đồng nghiệp của Đinh Tam Tam, tài nấu nướng có thể hù chết người, có thể một tuần thay đổi các loại món ăn, tuyệt đối không lặp lại.

“Sao gần đây anh có nhiều thời gian vậy?” Đinh Tam Tam về nhà, hỏi người đàn ông đang thay bóng đèn phòng khách.

“Nghỉ phép.” Anh đứng ở trên cái thang, vặn chặt cái bóng đèn cuối cùng.

Đinh Tam Tam đi chậm vào phòng bếp, “tiện tay” mở tủ lạnh ra, lướt nhanh trên dưới hai lần, không tìm được “đồ vật mục tiêu”.

“Bánh ngọt nghìn tầng còn dư lại của hôm qua đâu rồi?” Cô đi trở lại, hỏi người đang khiêng cái thang.

“Anh ăn rồi.”

“Tất cả sao?”

“Đúng thế.”

Đinh Tam Tam bĩu môi: “Ăn ít một chút đi, coi chừng trung niên phát tướng.”

Đới Hiến cất xong cái thang rồi lau mặt, quay lại nhìn dáng vẻ rầu rĩ không vui của cô, nói: “Đồ để qua đêm em ăn ít thôi, nếu như thật sự muốn ăn thì hôm khác anh làm cho em.”

“Hôm khác là mai sao?” Cô không tập trung thay đổi kênh trên ti vi.

Đới Hiến ngồi ở bên người cô, ôm cô, “Không phải em không thích ăn mấy thứ đó sao?”

“Em không thích đồ ăn ở bên ngoài, không sạch sẽ.”

Anh lấy xuống điều khiển ti vi trong tay cô, một tay bế cô lên, thả ở trên đùi mình.

“Anh làm gì thế, ăn hết bánh ngọt của em rồi muốn khoe khoang sức mạnh vô cùng lớn của bản thân?” Cô hừ một tiếng, tỏ vẻ khinh thường.

Đới Hiến nhịn cười, sát lại hôn lên môi cô một cái, nói: “Sao trước đây anh không phát hiện em đáng yêu như vậy chứ.”

“Đáng yêu? Em?”

“Đúng vậy, đáng yêu muốn chết.” Anh cúi đầu, dùng hai cánh môi cọ xát môi cô.

Đinh Tam Tam nghiêng đầu tránh né, lại bị anh siết chặt hơn, không thể không đáp lại anh.

Hai người hôn đến mức khó tách rời, giống như là giác mút [1] trên tấm thủy tinh, chắc đến mức không thể kéo ra.

[1] Giác mút (吸盘): hình ảnh ở cuối chương.

Cô nằm ngửa trên ghế sofa, áo len màu hồng nhạt tuột xuống hơn nửa, lộ ra dây áo lót và bả vai mượt mà.

“Đủ rồi…” Cô thở hổn hển đẩy anh ra.

Mấy ngày gần đây, bọn họ giống như sinh sống ở thế giới động vật, vừa có thời gian liền làm chuyện không thể miêu tả, cô cảm giác mình giống như thoái hóa thành động vật cấp thấp, chỉ dựa vào giác quan chi phối.

“Chưa đủ.” Anh dùng chiều cao ưu thế áp chế cô, nhìn cô giống như một mỹ nhân ngư trơn trượt giãy giụa ở trên người anh, nhưng lại không có cách nào tránh thoát.

Chuyện nam nữ, nếu những người đàn ông khác có thể hơi quan tâm một chút đến cảm nhận của phụ nữ như Đới Hiến, phỏng chừng cũng sẽ không có nhiều phụ nữ giả vờ cao trào như vậy, khả năng diễn xuất đều trực tiếp giành được ảnh hậu Kim Mã [2] rồi.

[2] Kim Mã: là một liên hoan phim Điện ảnh và lễ trao giải được tổ chức thường niên tại Đài Loan. Kim Mã được xem là một trong những giải thưởng điện ảnh lớn và có uy tín nhất của điện ảnh Hoa ngữ.

Anh rất có kiên nhẫn, tình nguyện hy sinh cảm nhận của mình để cô đạt được vui sướng, nhìn cô trầm mê trong lưới tình do một tay anh tạo ra, mỏng manh lại xinh đẹp.

Anh cũng rất đáng sợ, ở trong chuyện tình dục còn có thể phân tích tình hình địch ta, lấy lui làm tiến, thực sự không hổ danh là sĩ quan chỉ huy ưu tú của quân ta.

Mặc dù ngoài miệng Đinh Tam Tam nói cự tuyệt, nhưng dưới sự khiêu khích của anh cũng tiếp nhận anh bằng cả tinh thần và thể xác, phối hợp với anh hết lần này đến lần khác đi đến thế giới cực lạc.

Cô mềm nhũn ở trên ghế sofa, nhắm mắt lại không nhúc nhích. Một tay anh ôm cô đi tới phòng tắm, thuận tay tháo vải bọc của ghế sofa ném vào trong máy giặt.

“Bữa tối muốn ăn gì?” Anh ôm cô đứng ở dưới rèm mưa, cắn lỗ tai của cô hỏi cô.

Toàn thân của cô không có chút sức lực nào, mềm nhũn dựa vào trên người anh, “Tùy anh…”

Tay của anh dính vào sữa tắm, lướt qua người cô từ trên xuống dưới, nhìn như đang tắm, thực chất là đang ăn đậu hũ.

Cô cúi đầu ở trước ngực anh, eo mỏi chân mềm, chỉ muốn nằm ngửa đi ngủ.

“Á…” Cô đột nhiên trợn to mắt, giống như đụng phải điểm bạo kích vậy.

Anh cúi đầu hôn cổ của cô, không chút lưu tình đè cô ở trên tường.

Loại tư thế này, quá xấu hổ…

Đinh Tam Tam có loại dục vọng muốn xuyên tường. Nhưng tưởng tượng thì tốt đẹp, thực tế thì đáng hận, mặc dù anh ở phía sau vẫn luôn đè ép cô, nhưng rốt cuộc cô cũng không thể luyện thành thuật xuyên tường.

Cô rên rỉ hai tiếng, ngực dán sát vào mặt tường hơi lạnh, rốt cuộc phục hồi lại tinh thần.

Anh rất nhanh co rút một hồi, đem “con cháu đời sau” tưới lên mặt đất.

May là anh không bị kích tình làm choáng váng đầu óc, biết bắn bên trong nhất định sẽ khiến cô phát điên, thức thời để đám nòng nọc nhỏ của mình tiến vào cống thoát nước.

Về phương diện nắm bắt kích thước này, anh có thể xưng nhân tài cấp bậc sách giáo khoa. Đã hưởng thụ tiêu chuẩn cao rồi, lại trêu chọc cô thiếu chút nữa hoàn mỹ.

Đinh Tam Tam sớm đã tiếp nhận “năng lực” phi thường của anh rồi, cho nên hoàn toàn không có cảm xúc như cô gái nhỏ “Anh làm sao có thể đối với em như vậy” “Anh lại có thể trực tiếp xông thẳng vào nhất định là không yêu em” “Đều không có màn dạo đầu anh tại sao có thể như vậy chứ”. Dù sao trước đó bọn họ là vợ chồng, với mức độ lý giải của cô đối với anh, cô hoàn toàn không cần phải suy nghĩ như phim truyền hình để phán đoán anh yêu hay không yêu cô.

Nhưng mà, cái này không ảnh hưởng đến cô bày sắc mặt. Dù sao thái độ vẫn phải bày ra, để tránh loại động vật “thẳng nam” này căn bản không biết nội hàm của bốn chữ “Một vừa hai phải”, bọn họ chỉ biết thuần thạo áp dụng từ “cam chịu” này.

Cho nên dù cho anh làm một bàn thức ăn cô thích để nhận tội, thì cô cũng không cho anh sắc mặt tốt.

Sau bữa tối, một người đọc sách một người chơi điện tử. Mỗi người chơi khoảng một tiếng, anh mò mẫm vào thư phòng, để cầu hòa.

Đinh Tam Tam không đếm xỉa đến sữa tươi anh bưng tới, “đàng hoàng” đọc sách.

Anh chen ở trên sofa đơn mà cô ngồi, cô trực tiếp bị dồn đến ngồi ở trên đùi anh.

“Anh có phiền không!” Cô ném sách ra, quay đầu nhìn anh.

Đới Hiến duỗi tay sờ eo của cô, thuận tay xoa bóp, hỏi cô: “Có mỏi không, lên giường anh xoa bóp cho em.”

Mặc dù trong lòng cô cảm thấy cái chủ ý này hết sức không tệ, nhưng vẫn phải bày ra dáng vẻ “Người ta hoàn toàn không bị hấp dẫn”, hừ lạnh một tiếng, khí thế nữ vương tràn đầy.

Đới Hiến làm sao còn không hiểu tiếng “hừ” này hoàn toàn không có sức lực? Anh cười lớn một tiếng, ôm cô lên, đi đến giường lớn trong phòng ngủ.

“Sách của em!”

Sau khi anh thả cô ở trên giường, lại quay lại lấy sách cho cô.

Đinh Tam Tam nằm sấp ở trên giường lớn, vừa đọc sách vừa hưởng thụ mát xa, thật sự là tâm tình vui vẻ.

Cô rất thích mát xa, nhưng người bên ngoài sờ tới sờ lui trên người cô thật sự có chút khó chịu, cái này liền cho Đới Hiến có cơ hội. Cô không hề có sức chống cự với tiếp xúc của anh, cho nên dù anh sờ tới sờ lui khắp nơi, cô cũng sẽ không có loại cảm giác buồn nôn muốn lập tức đứng dậy rời khỏi.

Anh ngồi xếp bằng ở trên giường, hai tay xoa eo của cô, nắm chắc độ mạnh yếu, chậm rãi đẩy lên.

Cô híp mắt lại hưởng thụ, ngón chân vui sướng đều vểnh lên.

Một nụ hôn ấm áp rơi xuống ở sau eo của cô, cô mở mắt ra quay đầu nhìn anh, “Anh làm gì thế?”

“Anh yêu em.”

Tỏ tình bất ngờ khiến cô sửng sốt một chút, có chút khó mà phản ứng lại.

Khóe miệng anh mỉm cười, cúi đầu tiếp tục mát xa cho cô, nghiêm túc cần cù, giống như là hoàn toàn không để ý cô có thể trả lời anh hay không.

Giọng nói kia phát ra từ đáy lòng anh, có loại không khí ưu thương vây quanh cô.

Rõ ràng yêu nhau, nhưng bởi vì định nghĩa cố định của thế tục với gia đình khiến bọn họ ly hôn. Có điều gì khiến người ta bất lực hơn thế này không?

Nếu như xã hội sớm một chút tiếp nhận gia đình DINK, sớm một chút tiếp nhận cô gái độc thân tự do nhưng kiên cường chính khí, thì con đường của những cô ấy sẽ dễ đi hơn nhiều chăng?

Nghe nói, hiến pháp tối cao của cha mẹ Trung Quốc là: Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng.

Mà càng kinh khủng hơn so với kết hôn mà bạn vẫn nghĩ chính là giải thoát, thật ra là bọn họ còn có chiêu lớn hơn chưa thả ra, đó chính là thúc giục sinh con.

Can thiệp tự do của người khác là chuyện nhàm chán nhất trên đời, rất rõ ràng, xã hội này của chúng ta người nhàm chán giống như vậy nhiều vô kể còn chiếm lý lẽ ngay thẳng.

…

Đinh Tam Tam rất hoài niệm ngày tháng nằm ngủ ở trong ngực anh, cũng rất thích cảm giác cánh tay rắn chắc của anh bao quanh cô. Nhưng cái này cũng không đại biểu cô có thể mặc sức hưởng thụ, bởi vì anh mặc dù có thể yêu, nhưng mẹ anh lại rất lợi hại.

Vừa nhận được điện thoại từ mẹ chồng tiền nhiệm, khiến Đinh Tam Tam hy sinh thời gian ngủ trưa đi ra ngoài gặp mặt bà ấy.

“Con thực sự càng ngày càng đẹp.” Tôn Cẩn ngồi ở trên ghế sofa đối diện với Đinh Tam Tam, cười hết sức thân mật.

Đinh Tam Tam vén tóc ở sau tai, nói: “Mẹ cũng vậy.”

“Đều không phải mẹ chồng nàng dâu nữa rồi, sao con còn câu nệ như vậy? Con không giống Diêu Diêu, lúc nào cũng có thể vui tươi hớn hở, cũng có thể không biết lớn nhỏ với mẹ.” Tôn Cẩn nói.

“Là do tính cách khác biệt, Diêu Diêu hoạt bát đáng yêu, con thì tương đối khô khan.”

“Khô khan? Mẹ không tin con trai mình sẽ yêu một người khô khan, con cũng đánh giá nó quá sai rồi.” Tôn Cẩn cười nói.

Đinh Tam Tam lại có chút khẩn trương, bà ấy đã biết bọn họ lại ở chung rồi?

“Tam Tam, mẹ đối với con như thế nào, trong lòng con hiểu rõ chứ?” Tôn Cẩn hỏi.

“Vâng, mẹ đối xử với con rất tốt.” Ngoại trừ ép cô sinh con suýt chút nữa khiến cô hủy hết sự nghiệp, những phương diện khác thì bà ấy xem như là một bà mẹ chồng ưu tú tiến bộ.

“Mẹ hỏi con, con vẫn không bằng lòng sinh một đứa con sao?” Cơ thể Tôn Cẩn hơi nghiêng về phía trước, tốc độ nói thong thả, hiển nhiên cũng có phần đang mong chờ.

“Xin lỗi mẹ, con vẫn chưa làm tốt dự định làm mẹ.” Cô ngẩng đầu, mang theo áy náy nhìn mẹ chồng.

Tôn Cẩn gật đầu, tựa lưng vào lưng ghế, bà nói: “Nếu như ở phương diện này chúng ta không có cách nào đạt được nhận thức chung, vậy con và Đới Hiến cũng không có kết quả tốt rồi.”

Trái tim chợt căng thẳng, sau đó dần dần buông lỏng.

Cô đã sớm biết sẽ có một màn này, chỉ là trong dự đoán của cô, không sớm như vậy thôi.

“Diêu Diêu sinh con khó khăn, mẹ có thể hiểu được, cho nên cũng chưa bao giờ vì vậy mà giận dữ với nó, luôn yêu thương nó như con gái ruột vậy. Nhưng con không giống vậy, thân thể con rất tốt, tại sao con không muốn sinh một đứa bé chứ?” Tôn Cẩn có chút không hiểu nổi, “Con và Đới Hiến đều là nhân trung long phượng [3], gen đều rất ưu tú, tại sao lại bài xích một đứa bé đáng yêu ưu tú chứ? Điểm này mẹ thực sự không có cách nào nghĩ thông suốt.”

[3] Nhân trung long phượng (人中龙凤): ý chỉ người xuất sắc trong mọi người.

“Mẹ, trên đời này có người thích trẻ con, giống như mẹ, cũng có người không thích trẻ con, ví dụ như con. Chúng ta chỉ là cách sống không giống nhau, không có đúng sai, càng không cần nhân nhượng đối phương.”

“Con nói rất đúng.” Tôn Cẩn gật đầu, bưng chén trà ở trước mặt lên cầm ở trong tay.

Đinh Tam Tam nói: “Con biết mẹ không có cách nào lý giải cách nghĩ của những người như bọn con, cảm thấy rất hoang đường. Nhưng bọn con cũng có quyền lựa chọn cuộc sống như thế nào, đây là bản thân bọn con thích.”

“Con đương nhiên có quyền lựa chọn cuộc sống như thế nào, mẹ hết sức tán thành phụ nữ có ý nghĩ của chính mình.” Tôn Cẩn nói, “Nhưng con có thể đừng lôi kéo Đới Hiến ở cùng một chỗ không? Nó là con của Đới gia chúng ta, nó có trách nhiệm của mình.”

“Nối dõi tông đường sao?” Đinh Tam Tam cười gượng.

“Cái này cũng là một phương diện.”

Đinh Tam Tam: “Cho nên mẹ đến là muốn con rời khỏi anh ấy sao?”

“Cái từ rời khỏi này quá đơn phương, vô nhân đạo. Mẹ chính là muốn hai đứa chia tay, đôi bên đều đi tìm hạnh phúc của mình.”

“Tam Tam, với tư cách là một người phụ nữ, mẹ thật sự rất thưởng thức con. Nhưng với tư cách là mẹ của một đứa con trai, mẹ thỉnh cầu con cách nó xa một chút.”

Lời của Tôn Cẩn giống như giọt nước, từ từ thấm vào trong lòng của Tam Tam, sức lực của giọt nước rất yếu, nhưng một ngày nào đó nó có thể xuyên thủng tảng đá.

Lòng của Đinh Tam Tam không phải tảng đá, cô không dám bảo đảm sau này cũng sẽ không bị ý nghĩ như vậy dao động.

“Mẹ, anh ấy… rất bướng bỉnh.” Đáy mắt Tam Tam dần dần hàm chứa nước mắt, đây là một sự thỏa hiệp của cô với một người mẹ.

“Mẹ sẽ nghĩ biện pháp, con chỉ cần bảo đảm không để ý đến nó là được rồi.” Tôn Cẩn mỉm cười nói.

“… Vâng, con đồng ý với mẹ.”

Lời tác giả: tôi không ngược mà, đây là loại kẹo mới tôi phát minh, bên trong thêm một chút chua và đắng lại càng tốt hơn!

Cuốn truyện này HE, nhất định!

Nhìn thấy tình tiết ngược một chút không cần lo lắng có được không? Có bao nhiêu ngược thì sẽ có bấy nhiêu ngọt, nếu như tôi là độc giả tôi nhất định khiến mình ngược ngược nhiều hơn, sau này sẽ thả đại chiêu!

OK, lời nói ở trên này, thành công tẩy não mọi người chưa?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top