Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Homestay Nhà Tôi Thông Tới Thời Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 41: Bổ Não 5

Homestay Nhà Tôi Thông Tới Thời Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 256 lượt xem
  • 1461 chữ
  • 2023-05-16 21:28:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ăn uống quan trọng nhất, những việc khác đều không quan trọng.

Hai người lập tức ngồi vào bàn, sung sướng ăn lẩu.

Chân Minh Châu lên tiếng cảm khái: “Nếu một tháng trước có người nói tôi cùng anh ăn lẩu tại nhà tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ đầu óc người này có vấn đề. Nhưng hiện tại anh lại đang ngồi đối diện tôi, anh có thấy kinh khủng không?”

Vu Thanh Hàn gật đầu: “Thật sự kinh khủng, dù sao tôi cũng là giáo sư ác ma.”

Chân Minh Châu lập tức nói: “Anh thật biết tự hiểu lấy bản thân.”

Động tác tay của Vu Thanh Hàn vẫn không ngừng, nhưng vẫn “bớt thời gian” liếc nhìn cô một cái, anh nói:

“Lá gan của cô thật ra rất lớn, tôi nhớ rõ lần trước chúng ta ngồi ăn lẩu cùng nhau cô còn rất khách khí, hiện tại lại tuỳ ý như vậy.”

Chân Minh Châu: “Hiện tại, tôi không xem anh là người ngoài, chúng ta đã rất thân rồi”

Mặc dù thời gian tiếp xúc không dài, nhưng giữa con người nếu có chung bí mật, họ thường chia sẻ với nhau.

 Vì thế mà ngày càng thân thiết hơn.

Chân Minh Châu hợp tình hợp lý nói: “Chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây.”

Vu Thanh Hàn lập tức nói: “Làm gì có con châu chấu nào đẹp trai như tôi?”

Chân Minh Châu đáp lại ngay: “Chắc là không có một con châu chấu đẹp trai, nhưng nhất định có một con châu chấu ồn ào”

Vu Thanh Hàn: “A” 

Thuận tay gắp lên một miếng thịt.

Chân Minh Châu: “Nè, cái kia là tôi bỏ vào, sao anh còn đoạt của tôi.”

“Trên thịt có viết tên của cô sao? Cô gọi nó sẽ trả lời sao?” 

Vu Thanh Hàn phản bác.

Chân Minh Châu buồn bực: “Anh thật là phiền”

Rất nhanh hai người bọn họ bắt đầu “đao quạng kiếm ảnh” anh tranh tôi đoạt, những cái khác đều dễ nói chuyện còn đoạt thịt thì không thể nhịn.

“Ầm ầm” hàng loạt tiếng sấm vang lên, Chân Minh Châu ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: “Không biết có phải trời muốn mưa hay không, anh ăn nhanh rồi đi đi”

Vu Thanh Hàn gật đầu đồng ý.

Sau đó anh lại nói: “Dự báo thời tiết nói trời không có mưa.”

Chân Minh Châu: “Anh có phải người địa phương không vậy? Dự báo thời tiết mười ngày thì có đến tám ngày không chính xác, vậy mà anh lại không biết.”

Vu Thanh Hàn: “Cô nói như vậy tôi cũng không biết phản bác như thế nào.”

Hai người cùng nhìn nhau cười, Chân Minh Châu thừa dịp đó nhanh tay gắp mấy miếng thịt.

Vu Thanh Hàn nhìn cô, sâu kín nói: “Cô sao lại như vậy.”

Chân Minh Châu: “Bla bla”

Lúc hai người dưới lầu đang tranh giành thịt thì bị khách duy nhất trong nhà - Nguyên Tuấn đang hùng hổ nhìn chằm chằm ti vi. 

Một người văn minh như hắn cũng không nhịn được chửi tục một tiếng, lòng dạ nữ nhân sao có thể xấu như vậy?

Sao thủ đoạn của người này lại dơ bẩn như vậy?

Nữ nhân hậu cung sao có thể đáng sợ như vậy?

Trách không được mẫu phi hắn trước này đều cảm thấy buồn bực, không vui. 

Nguyên lai là do đã phải chịu đựng nhiều thủ đoạn như vậy. 

Những nữ nhân sống trong hậu cung thật sự quá khó khăn.

Trước kia, hắn không cảm thấy phụ hoàng sai, nhưng làm hoàng đế vì vào lại muốn cưới nhiều nữ nhân như vậy?

Hơn nữa, một đám nữ nhân này đều không thích hoàng đế.

Bên ngoài, từng cơn sấm sét vang lên, trong phòng cũng vang lên từng trận mắng người.

Khi Chân Minh Châu mang canh gà lên liền nghe Nguyên Tuấn công khai lên án: “Lan quý nhân này lớn lên xinh đẹp như vậy, sao lại làm ra loại chuyện đẩy tiểu hoàng tử xuống nước?”

“Vị Trần nương nương trông rất ôn nhu, thế nhưng lại cắm sừng hoàng đế”

“Trời ạ, Tam hoàng tử lại cùng Thuý quý nhân ở bên nhau. Nàng ta có mục đích, Tam hoàng tử này bị ngốc sao”

“Người này sao lại trúng độc? Cái gì? Hai món ăn này tương khắc với nhau. Thật là thiếu đạo đức mà”

 “Chết tiệt, vị tài tử này cũng có người yêu khác? Tất cả đều cho hoàng đế đội nón xanh…”

Những lời lên án vang lên không dứt.

Chân Minh Châu nghĩ: Tiểu thiếu niên A Cửu là một người chân thành, tình cảm.

Cô vừa gõ cửa vừa gọi A Cửu.

Nguyên Tuấn lên tiếng để Chân Minh Châu đi vào.

Khi Chân Minh Châu vừa vào cửa, Nguyên Tuấn đã gấp đến không chờ nổi liền hỏi ngay: “Bà chủ, cô nói xem những nữ nhân sao lại xấu xa đến vậy, liệu sẽ gặp báo ứng sao?”

Chân Minh Châu cảm thấy nói hết nổi, nhưng cô vẫn giải thích cặn kẽ cho Nguyên Tuấn: “Tất cả đều là giả, mọi người chỉ là đóng kịch thôi”

Nguyên Tuấn lại nghiêm túc nói: “Nếu có thể viết ra một vở kịch như vậy, chứng tỏ đó là sự thật. Nếu không người ngoài sao lại biết tường tận như thế. Nếu cái gì cũng không đúng thì có thể xem là bịa đặt. Nhưng nội dung câu chuyện chứng tỏ có người biết được chuyện xưa. Vì thế câu chuyện này nhất định đã từng xảy ra.”

Chân Minh Châu ngoáy ngoáy lỗ tai, nghi ngờ mình đã nghe nhầm.

Tiểu thiếu niên A Cửu cũng biết diễn nhưng có thể là thật?

Chân Minh Châu giải thích: “Cốt truyện chỉ là hư cấu, nếu có điểm tương đồng có thể là trùng hợp”

Nguyên Tuấn khăng khăng nói: “Nhất định là có thật. Xem ra Hoàn nhi thật sự không dễ dàng, ở trong cung mỗi bước đi đều rất khó khăn”

Chân Minh Châu: “Ồ ồ”

Nguyên Tuấn: “Tôi cảm thấy nàng ấy không nên tiến cung. Từ một thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên lại biến thành một người tâm cơ thâm trầm.”

Chân Minh Châu “Ồ” lên một tiếng phụ họa theo.

Nguyên Tuấn: “Những nữ nhân này thật độc ác, bày ra hết kế sách này đến kế sách nọ để tính kế người khác”

Chân Minh Châu lại “Ồ” lên.

Nguyên Tuấn: “Những nam nhân đúng là phế vật, thật vô dụng. Nam nhân không nghĩ đến kiến công lập nghiệp, cống hiến cho đất nước; lại chen chân vào hậu cung của hoàng đế, hại người hại mình, lại còn đem thanh danh cùng vinh nhục của gia tộc đặt dưới chân. Đúng là bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa.”

Chân Minh Châu nghe Nguyên Tuấn lải nhải một hồi mới sực nhớ nguyên nhân cô lên đây: “Tôi mang cơm chiều đến cho anh”

Khóe miệng và ánh mắt Nguyên Tuấn cùng lúc rũ xuống, cất giọng: “Tôi không đói bụng”

Chân Minh Châu vừa thấy liền biết người này đã ăn một túi thức ăn rác.

Cô lên tiếng hỏi: “Anh ăn nhiều ít?”

Nguyên Tuấn xấu hổ xoa tay, hắn đã ăn không ít. 

Hơn nữa, hắn còn không hề khách khí kéo xe mua sắm đến sát mép giường. Nằm trên giường xem phim, ăn đồ ăn vặt.

 Cuộc sống như vậy thật quá tốt. 

Chân Minh Châu chống hai tay lên hông: “Tôi đã nói rồi, những thứ này không có nhiều chất dinh dưỡng, anh ăn lót dạ một chút thì có thể nhưng không được ăn nhiều”

Nguyên Tuấn: “Ồ” Lần này lại đến lượt hắn phụ họa.

Chân Minh Châu: “Tuy tôi không có quan hệ gì với anh, nhưng nếu tôi đã cứu anh thì phải có trách nhiệm giúp anh dưỡng thương thật tốt, nếu không thì tôi cứu anh coi như vô ích. Hôm nay anh lại ăn những thứ này không ăn cơm, anh thấy mình làm có đúng không?”

Nguyên Tuấn: “Tôi đã biết làm vậy là không đúng”

Chân Minh Châu: “Đừng nghĩ anh đưa tiền thì tôi không thể mắng anh.”

Nguyên Tuấn: “Cô có thể mắng, có thể mắng”

Chân Minh Châu tức giận nói: “Bây giờ anh uống canh gà này đi. Lần này là do trưởng thôn hầm cho anh. Dì ấy vừa phải chăm sóc đứa nhỏ vừa hầm canh gà cho anh. Vì thế, anh phải biết cảm ơn, phải uống hết phần canh này, có biết không?”

Nguyên Tuấn: “Tôi biết rồi”

Thì ra nơi này là một thôn xóm, chỉ là hắn chưa từng thấy qua. Nhưng rõ ràng Vu thần y không phải người ở đây, hơn nữa anh ấy cũng không thể ngủ ở nơi hoang dã.

Nơi này chắc chắn là thế ngoại đào nguyên thường được nhắc đến trong truyền thuyết. Nguyên Tuấn:

“Tôi hiểu cô và cả Vu thần y đều muốn tốt cho tôi.

Chân Minh Châu: “???” 

Tôi có nhắc gì đến Vu Thanh Hàn sao?

Vu Thanh Hàn chỉ đơn thuần không muốn anh suy nghĩ lung tung thôi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top