Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hồng Hoang Tam Quốc Chi Tối Cường Ngoạn Gia (Dịch)
  4. Chương 175: Hỏa thiêu tường thành

Hồng Hoang Tam Quốc Chi Tối Cường Ngoạn Gia (Dịch)

  • 511 lượt xem
  • 1352 chữ
  • 2020-12-31 10:58:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiếng xé gió trầm đục lại lần nữa vang lên.

Vạn mũi tên tính chất thô to mang theo những vại dầu hỏa bay về phía tường thành hữu Bắc Bình.

“Choang

Choang

Choang”

Vô số tiếng gạch vỡ theo sát vang lên.

“Phập phập phập”

Lại là một mảnh phản quân bị những mũi tên thô to đóng đinh trên tường thành.

Hữu Bắc Bình thành, tường thành.

Binh lính phản quân bị sàng nỏ chia cắt chạy loạn lên nhưng vẫn còn một bộ phận cố chống đỡ.

Chợt một phản quân cuối cùng cũng phát hiện chất lỏng được mũi tên mang lên tường thành là gì.

Giây tiếp theo, hắn thét lên đầy sợ hãi: “Dầu hỏa! Là dầu hỏa!”

“Chạy mau a! Địch nhân muốn châm lửa đốt thành!” Tiếng gầm rú hoảng sợ đến cực điểm theo sát vang lên.

Vài binh lính còn sót lại trên tường thành mỗi người kinh hoảng thất thố chạy xuống đường cái.

Bọn họ không dám cãi lại quân lệnh nhưng nếu lại không chạy thoát, không phải bị cháy chết chính là bị bắn chết, trận này không thể đánh.

“Hừ” Một tướng lĩnh thủ thành hừ lạnh hắn một phen rút trường kiếm trên thắt lưng chĩa về phía các binh lính đang bỏ chạy, tức giận quát:

“Kẻ lâm trận bỏ chạy, giết không tha!”

Đám lính phản quân đồng thời dừng lại, chạy trốn sẽ bị xử tử đây là quân quy, bọn họ biết cho nên bọn họ do dự.

Đúng lúc này tiếng xé gió nặng nề lại vụt đến.

“Ôi… lại mưa tên.. mưa tên”

“Ta không muốn chết...... Ta không muốn chết!

“Tướng quân, mau bỏ thành đi, nếu không xuống chúng ta đều phải chết ở chỗ này!”

“Đúng vậy, tướng quân, mau hạ lệnh đi, quân địch muốn phóng hỏa thiêu chết chúng ta.”

......

“Choang, choang, choang”

Vô số vại dầu liên tục đập vào tường thành, vỡ ra, dầu bên trong ào ào chảy ra.

Tiếng “phập phập phập” xen kẽ vang lên không ngớt.

Bọn lính đang muốn bỏ trốn từ cửa thành chết thêm một đám lớn.

“Đáng giận!” Vị tướng phản quân nhìn một đống binh lính đã chết cách đó không xa tức giận quát.

Mẹ nó, kiểu này không thể đánh tiếp, địch nhân còn chưa có công thành mà đã tử thương quá nửa, còn đánh kiểu gì.

Chỉ là, hắn không dám hạ lệnh lui quân, nếu hắn dám hạ lệnh, chờ hắn tất nhiên là trảm đao của Trương Thuần.

Hắn phải chết không thể nghi ngờ!

Hữu Bắc Bình thành, ngoài thành.

Triệu Vân nhìn tường thành phía đông hữu Bắc Bình thành đã bị dầu hỏa bao trùm, tay phải nhấc lên, quát: “Hỏa tiễn!”

“Vút vút”

Một vạn mũi hỏa tiễn lập tức phóng đi.

Hữu Bắc Bình thành, tường thành.

“Quân địch bắn hỏa tiễn! Chạy mau!” Một tiếng thét chói tai truyền đến, bọn lính phản quân, không quản mệnh lệnh của đại tướng thủ thành nữa, từng tên điên cuồng hướng đường cái lao đi.

Bọn họ thà bị xử tử cũng không muốn chết cháy, như vậy thật sự là quá thống khổ.

“Đáng chết!” Đại tướng thủ thành sắc mặt cực kì khó coi, cũng nhanh chóng chạy xuống đường lớn.

“Phốc phốc” Tiếng tên nhọn cắm vào da thịt quanh quẩn bên tai không dứt được.

Binh phản quân rời đi so với bia sống giống nhau, người chết như ngã rạ.

Nhưng mà, còn chưa có kết thúc vì đợt này phóng tới chính là hỏa tiễn!

Đám lính còn sống sót giờ khắc này chỉ biết trợn to hai mắt, thảm thiết thét chói tai.

“Không cần! Ta không muốn chết a!”

“Tránh ra, tránh ra! Ta muốn đi xuống.”

“Phừng! Phừng! Phừng!”

Âm thanh ngọn lửa bùng lên cháy lớn như đòi mạng.

Chỉ thấy tường thành hữu Bắc Bình thành nháy mắt biến thành một biển lửa lớn.

“A...............”

“A....... Cứu ta...... Cứu ta............”

Tiếng kêu cứu khi gần khi xa thảm thiết vọng ra.

Binh lính không kịp chạy xuống đường cái, từng đám từng đám bị ngọn lửa nuốt chửng.

Liệt hỏa bắt lửa từ quần áo, lông tóc họ, sau đó lan ra đốt bỏng cả thân thể.

Đau đớn, thảm gào không thể tính toán lại tiếp tục trên tường thành không ngừng diễn ra.

Một người lại một người lửa, hoảng loạn chạy trốn trên tường thành phía đông.

Có kẻ ngã quỵ, rơi ra khỏi thành.

Có kẻ rơi ngược vào trong thành.

Hữu Bắc Bình thành, bên trong thành, trên đường cái.

“Xướng xướng, xướng xướng”

Tiếng chiến mã giẫm vụn đất thình lình xuất hiện.

Chỉ thấy một đại tướng trung niên mang theo một kỵ binh đi tới trước cửa thành Đông. Thảm kịch trên tường thành đều thu vào hai mắt gã.

“Sao có thể! Sao bọn chúng dùng hỏa công được?” Trung niên đại tướng vẻ mặt không tin mở miệng quát lên.

Ở hắn xem ra quân địch mạnh tới mức nào, cũng không có khả năng trực tiếp đem tường thành đốt cháy.

Nhưng sự thật chính là như vậy, chẳng những là đốt chát còn gần bị thiêu rụi.

“Tướng quân, làm sao bây giờ?” Một nam tử ăn mặc như phó tướng vẻ mặt khiếp sợ hỏi.

“Ra thành! Ta phải gặp tên tướng địch đáng chết kia một lần!” Trung niên đại tướng sắc mặt cứng lại quát.

“Tướng quân! Tường thành đã thất thủ, nếu quân địch công thành vào lúc này, kia..........” Trung niên phó tướng vội khuyên nhủ.

“Sợ cái gì! Tường thành như vậy, quân địch đồng dạng vô pháp công thành huống chi bọn họ còn đều là kỵ binh.” Trung niên đại tướng trầm giọng quát.

Hắn kêu xong, liền hướng về phía cửa thành đi ra.

Hữu Bắc Bình thành, vùng ngoại ô.

“Ầm ầm ầm.”

Vạn mã lao nhanh, đại địa chấn động, bụi mù đầy trời.

Chỉ thấy mấy vạn kỵ binh hướng tới hữu Bắc Bình thành cấp tốc lao tới, một mặt Diệp tự đại kỳ (cờ lớn có thêu chữ Diệp) đón gió phấp phới.

Dẫn đầu đoàn kỵ binh là một tướng lĩnh trẻ tuổi cưỡi hắc sắc chiến mã.

Hắn mang giáp Huyền Vân, khoác áo choàng đỏ, một đầu tóc dài đón gió tán loạn.

Hắn có gương mặt cương nghị, hai mắt lãnh khốc.

Diệp Thần nhìn tường thành Đông hữu Bắc Bình thành chìm trong biển lửa, hai mắt nhíu lại, quát lên:

“Truyền lệnh! Quân đoàn Luân Hồi theo ta đến cửa thành Tây, những người khác phân thành hai nhóm canh giữ trước cửa thành Bắc Nam! Nếu có phản quân ra khỏi thành, có thể bắn tên chặn lại, không cần để ý tới tướng lĩnh bên địch.

“Vâng! Chủ công!” Một người lính liên lạc nghe xong vội lớn tiếng đáp, nhanh chóng quay đầu ngựa lại, tiến đến truyền đạt mệnh lệnh của Diệp Thần.

Qua thời gian một chung trà, đội kỵ binh chia làm ba, hai phần tự chia nhau ra phóng nhanh về hướng nam bắc của cửa thành.

Nhóm cuối cùng đi theo Diệp Thần hướng tới cửa thành Tây phóng đi.

Hữu Bắc Bình thành, ngoài cửa thành đông.

“Tử Long, chủ công tới rồi!” Triệu Mãnh nghe được tiếng chiến mã phi vó liền quay đầu lại nhìn, lập tức liền phát hiện chiến kì bên mình, ngay sau đó báo tin cho Triệu Vân.

Triệu Vân gật gật đầu, nói: “Chủ công đây là tự cho chúng ta cơ hội.”

“Tử Long, giờ nói gì cũng phải phá thành, bằng không, chắc chắn sẽ làm chủ công thất vọng!” Triệu Mãnh nghe y nói, trầm mặc một lát rồi đưa ra chủ ý.

“Phá thành phải xem thời cơ, cũng phải xem cách quân địch ứng phó.” Triệu Vân nói tới đây liền nhìn về phía một binh lính liên lạc, trầm giọng nói:

“Truyền lệnh xuống, chuẩn bị xây cầu vượt kênh đào bảo vệ thành!”

“Vâng! Tướng quân!” Lính liên lạc cao giọng đáp, nhanh chóng chạy đi truyền mệnh lệnh của Triệu Vân.

Hữu Bắc Bình thành, cửa thành Tây.

Diệp Thần sau khi vào đây thì không đi nữa, nhìn binh sĩ phản quân kinh hoảng thất thố trên tường thành Tây, khinh thường cười lạnh.

Lúc này, Quách Gia cưỡi chiến mã tới bên cạnh Diệp Thần, nhìn thoáng qua tường thành Tây, nói:

“Chủ công, sĩ khí quân địch bị Luân Hồi kỵ binh dọa sợ không ít.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top