Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Hvisland: Trò Chơi VR Mô Phỏng Phát Triển Thuộc Địa (Dịch)
  4. Chương 3: Khởi Đầu Đầy Biến Cố

Hvisland: Trò Chơi VR Mô Phỏng Phát Triển Thuộc Địa (Dịch)

  • 150 lượt xem
  • 1254 chữ
  • 2025-04-12 22:57:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

 "Mau cởi giày cô ta ra!"

Lần này tôi không thì thầm nữa mà hét thẳng vào tai Manu.

Manu thì ngơ ngác và vẫn cứ cố kéo chân Kat ra, dù rằng ngọn lửa đã bắt đầu lan ra thi thể của hai người còn lại.

"Anh không biết giày là gì à!?"

Tiếng hét của tôi càng lớn hơn.

"Cởi cái thứ cô ta đang mang ở chân ra!"

Cuối cùng, Manu cũng tháo được chân trái của Kat ra khỏi giày, rồi sau đó đó nhấc bổng cô ta lên.

Tuy nhiên, khi Manu quay người, cái túi anh ta mang sau lưng lại bị mắc kẹt nơi cửa.

Một số vật dụng rơi ra – quần áo dự phòng, thức ăn khô và một túi đựng nước làm bằng da.

“Cái quái gì thế hả Manu!?”

Tôi bắt đầu cảm thấy bực, nhất là khi thấy cái túi bắt đầu bén lửa.

“Bỏ nó lại đi!”

Tôi biết những món đồ đó có thể rất có giá trị để khởi đầu dành cho thuộc địa, nhưng cứu tất cả chúng, thì quá mạo hiểm.

Manu bỏ túi lại, chạy đi, bế Kat bằng cả hai tay.

BÙM!!!

Một vụ nổ khổng lồ vang lên.

Lực nổ hất Manu văng ra xa và làm anh ta đánh rơi Kat.

“Dậy đi, đồ khốn!”

Tôi chửi anh ta, vì thấy lửa đã bắt đầu lan vào đám cỏ.

Manu đứng dậy, ôm lấy chân trái.

Lúc đó tôi mới thấy rõ một vết sẹo dài chạy dọc trên chân anh ta.

Với dáng đi khập khiễng, Manu bế Kat ra xa khỏi chỗ đó.

Tôi chạy theo họ, đồng thời quan sát xung quanh.  

Vì tôi chỉ là người quan sát kiêm người chơi, nên thể trạng của tôi không bị mô phỏng. Nên tôi không cảm thấy mệt mỏi hay hụt hơi.

Tôi quay lại nhìn vài lần – ngọn lửa càng lúc càng lớn, khói bốc lên ngùn ngụt.

Ngoài mùi khói, mũi tôi còn ngửi thấy cả mùi thịt cháy khét.

Khốn kiếp.

Cảm giác nhập vai trong game này thật sự quá tuyệt vời, nhưng nếu nó khiến người chơi cảm thấy khó chịu đến vậy... tôi cũng không biết nên mừng hay lo.

Mà thôi, ít ra từ đầu game đến giờ, tôi đã được nếm trải một chuỗi hành động đầy adrenaline.

Những giọt nước mưa bắt đầu từ trên trời rơi xuống.

Ban đầu chỉ là lác đác, nhưng sau đó trở nên nặng hạt hơn.

Tôi đoán đây là cách nhà phát triển làm cho mọi thứ bớt hỗn loạn hơn vào đầu game.

Nếu một đám cháy lớn nuốt chửng mọi thứ, tài nguyên sẽ bị mất và tôi sẽ gặp khó khăn trong việc quản lý thuộc địa của mình.

Tôi tiến đến gần Manu và nói vào tai anh ta.

"Anh nên tìm một nơi trú ẩn và nghỉ ngơi."

Game vẫn còn đang ở giai đoạn đầu. Vì vậy, tôi không nên để họ bị cảm lạnh.

Nghe nói game này mô phỏng cả thể trạng con người – nếu bị dính mưa, khả năng cao sẽ bị ốm.

Manu leo lên một ngọn đồi nhỏ, dừng lại dưới một gốc cây lớn với tán lá rậm rạp.

Anh ta đặt Kat – vẫn còn bất tỉnh – xuống đất rồi tựa lưng vào thân cây, thở dốc.

Tôi nhìn về phía xa – nơi khoang thoát hiểm vẫn đang còn bốc cháy.

Chúng tôi đã chạy được một quãng không ngắn. Chẳng trách Manu mệt đến vậy.

Manu kiểm tra vết thương trên đầu Kat.

Anh ta lau máu bằng chính vạt áo của mình, vì thật sự chẳng còn gì khác để dùng nữa.

May mắn thay, vết thương không quá sâu.

Người đàn ông tóc dài cầm lấy chiếc rìu buộc sau lưng, nhìn nó một lúc, rồi hít sâu.

Đó là món duy nhất anh ta có, ngoài quần áo trên người ra.

[Bạn cần phải quan sát thật cẩn thận biểu cảm và hành động của cư dân thuộc địa của mình để dự đoán tâm trạng và tình trạng của họ.]

Không khó để nhận ra Manu lúc này đang vô cùng bối rối và có lẽ đang sợ hãi về những gì sẽ xảy ra tiếp theo, khi tài nguyên của anh ta đã cháy hết.

Tôi nhìn những giọt nước mưa từ trên trời rơi xuống ngày càng nặng hạt.

Xem ra tôi không thể xây căn cứ ngay bây giờ được rồi.

Mưa như trút nước chưa có dấu hiệu dừng, Manu thì kiệt sức, còn Kat vẫn chưa tỉnh.

Một nút bấm bên cạnh biểu tượng tạm dừng, hiện sáng ở góc màn hình. Nút có hình hai mũi tên hướng sang phải.

[Bạn có thể dùng nút tua nhanh thời gian. Có thể nhấn nhiều lần để tăng tốc độ. Khi có sự kiện quan trọng, thời gian sẽ tự động trở lại bình thường.]

Ngay sau đó, một nút khác cũng hiện sáng – giống hệt nút trước nhưng mũi tên quay ngược lại.

[Nút này dùng để giảm tốc độ hoặc làm chậm thời gian.]

A, tôi mải nhập vai quá mà quên mất mấy chức năng này.

Tôi bấm nút tua nhanh vài lần.

Mọi thứ xung quanh bắt đầu chuyển động nhanh hơn – từ giọt mưa rơi, cỏ cây lay động, cho đến hành động của Manu đang run lẩy bẩy bên vách tường.

Rồi đột nhiên, mọi thứ trở lại nhịp độ bình thường.

Manu quay sang nhìn Kat – cô gái đang rên nhẹ, bắt đầu cử động.

Cuối cùng, cô mở mắt.

“Này, cảm thấy thế nào rồi?”

Manu hỏi to, cố át tiếng mưa.

Trên môi anh ta khẽ nở ra nụ cười.

Kat chống tay ngồi dậy, mắt nheo lại quan sát xung quanh.

Rõ ràng co chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Khi nhìn thấy khoang thoát hiểm ở đằng xa, đôi mắt cô trợn to.

“À, đó là thứ đưa cô tới đây. Chúng tôi gọi nó là 'tàu từ trên trời rơi xuống'. Trước giờ tôi chỉ nghe trong truyền thuyết, không nghĩ nó thật sự tồn tại...”

Kat bật dậy, định chạy về phía đó.

Tôi vội nhấn nút tạm dừng rồi thì thầm vào tai Manu:

"Giữ cô ta lại, đến đó cũng vô ích. Tốt hơn là ở đây, còn hơn là chạy trong mưa."

Sau khi tôi nhấn nút phát, Manu nắm lấy tay Kat và nói:

"Chúng ta sẽ đến đó khi mưa tạnh. Cô sẽ bị bệnh nếu dầm mưa lớn."

Sau đó tôi ra lệnh vào tai Kat để cô gái đó ở lại.

Manu xoa mặt.

“Nghe này, tôi biết bạn cô còn ở đó—”

“Tôi không quen họ.”

Kat ngắt lời.

“Tôi chỉ lên đại khoang trống nào đó thôi.”

“Tôi chỉ muốn kiểm tra xem trong đó có gì.”

Manu nhướn mày.

Gì vậy, Kat?

Sao cô lại nói thế?

Nghĩa là cô không quan tâm đến hai người đó?

Tôi nhìn vào khuôn mặt Kat, biểu cảm của cô ta hầu như không thể hiện ra cảm xúc gì.

Chết tiệt, có vẻ như sẽ rất khó để đoán suy nghĩ của cô gái này, mặc dù một trong những phương pháp chơi trò chơi này là quan sát biểu cảm của những cư dân thuộc địa.

Không lẽ tôi đã chọn sai người rồi?

Cô gái sau đó nhìn vào chân trái của mình, không mang giày. Chân cô trông đỏ lên vì sưng.

"Này, có thấy cái đó không?"

Manu chỉ về hướng khác.

Tôi và Kat quay đầu nhìn theo.

Trong làn mưa, từ phía xa, có một người đang chạy – là một người đàn ông trần truồng hoàn toàn, hai tay ôm lấy phần dưới để che đi.

À...

Ngôi sao của chúng ta cuối cùng cũng đã xuất hiện.

---

Chú thích:

*Adrenaline, còn được gọi là epinephrine, là một hormone và chất dẫn truyền thần kinh mạnh mẽ được sản xuất bởi tuyến thượng thận và một số tế bào thần kinh trong hệ thần kinh trung ương. Nó đóng vai trò quan trọng trong phản ứng "chiến đấu hoặc bỏ chạy" của cơ thể khi đối mặt với căng thẳng, nguy hiểm, hoặc kích thích.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top