Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Khánh Dư Niên (Dịch)
  4. Chương 204: Trong tâm viết chữ nhớ 1

Khánh Dư Niên (Dịch)

  • 114 lượt xem
  • 891 chữ
  • 2024-02-13 20:02:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Đêm qua mưa thưa, gió dữ,

Hơi rượu thơm nồng giấc ngủ.

Hỏi thử cô cuốn rèm,

Thưa rằng: “Hải đường như xưa“.

Đúng chứ?

Đúng chứ?

Phải là hồng phai lục mỡ.

Dưới tàng cây Phạm Nhàn nhẹ giọng thì thầm, tiếng nói ôn nhu như tự mình nói với mình vậy. Đây là lần đầu tiên kể từ đêm trên điện hôm đó, nhất đại thi tiên Phạm Nhàn ngâm thơ.

Nữ nhân tên Hải Đường này, lẳng lặng nhìn thân thể thon dài thậm chí có chút gầy yếu kia, dần dần buông lỏng bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt đoản kiếm của mình.

-Nàng muốn chiến, ta sẽ chiến.

Phạm Nhàn đột nhiên xoay người, vẻ mặt mỉm cười, cũng dứt khoát nhìn Hải Đường nói rằng:

-Nhưng mà sau một ngày, bản quan muốn nhìn xem, bằng vào thủ đoạn tàn tửu của mình tại hạ sẽ bảo vệ được Tiếu Ân trước Hải Đường cô nương.

Thủ đoạn tàn tửu? Tất nhiên là nói rượu xuân ý.

Hải Đường sắc mặt bình tĩnh, không biết suy nghĩ chuyện gì, dường như không ngờ Phạm Nhàn sẽ ngâm ra vài thi từ. Nhưng hiển nhiên đối với một nam nhân có cốt khí cùng dũng khí như vậy, nàng thân là nhất đại thiên kiêu, vậy mà té ngã một cú thật đau trên tay Phạm Nhàn, càng không nghĩ tới, Phạm Nhàn không ngờ có dũng khí đơn độc đối diện với chính mình. Lúc này, nàng phát hiện ra mình có chút không nhìn thấu vị quan viên trẻ tuổi này, không khỏi khẽ nhíu mày.

Nhưng nàng cảm thấy hứng thú, dường như lại là một việc khác, nàng nhẹ giọng nói rằng:

-Phạm công tử nghe nói không còn làm thơ nữa, vì sao hôm nay lại có nhã hứng vậy.

-Thấy tùng (cây tùng) nhớ đông, gặp cúc nhớ thu, thấy Hải Đường nhớ…

Phạm Nhàn vừa kịp thời nuốt được chữ xuân vào trong miệng, cười tủm tỉm nhìn Hải Đường, nhẹ giọng nói rằng:

-Thi từ mà nói, căn bản không có tác dụng với quốc gia với dân chúng. Bản quan tại Khánh quốc có danh tiếng thi ca, nhưng cực kỳ không nhịn được phải chau chuốt câu từ suốt ngày. Bài thơ này là một năm trước vô tình làm sau một cơn mưa ngâu, hôm nay thấy dáng vẻ nhu nhược của Hải Đường cô nương, tinh thần nhất thời không nhịn được mà đọc một chút, mong rằng cô nương chớ trách bản quan hoang đường.

Hải Đường ngẩng đầu lên, hí mắt nhìn Phạm Nhàn, đột nhiên mỉm cười nói rằng:

-Không để ý tới khi ngươi làm ra vẻ ta đây cũng được, mưu toan làm lòng ta mềm ra cũng được đó. Ta chỉ là cảm thấy lời nói lúc trước của ngươi cũng có đạo lý. Ngươi là quan viên Khánh quốc, dùng thủ đoạn gì là tự do của ngươi, cho nên ta không vì thế mà ghi hận ngươi. Về phần Phạm đại nhân lúc trước đọc một bài thơ hay như vậy, bất quá không đồng đạo, tự nhiên không hiểu gì, chỉ biết là… Hải Đường là không thể gặp mưa được, nếu trong bồn có nước đọng lại, căn bản sẽ héo úa, còn cái gì mà xanh hồng gầy, chỉ sợ là một cậu hoa úa tàn đi.

Nói xong những lời này, nàng xoay người về sau, không tới vài khắc, biến mất trong sơn lâm u tĩnh, chỉ để lại một mùi thơm ngát nức mũi Phạm Nhàn. Một vài tiếng chim hót trên cành, lưu lại một Phạm Nhàn đang ngượng ngừng đứng đằng sau.

…

-Hoa cô nương đã đi rồi sao?

Phạm Nhàn có chút mất mát, thở dài nói:

-Ta còn chuẩn bị kể cho nàng nghe một vài chuyện tiểu cô nương hái nấm nữa.

Hải Đường đi rất thoải mái, Phạm Nhàn quay về tất nhiên cũng thoải mái vô cùng, vỗ vỗ cái mông, hắn chắp tay sau lưng, thản nhiên đi dọc theo sơn đạo trở lại. Nhưng mà mới đi được mấy bước, liền thấy sơn đạo phía trước bảy tên hổ vệ như lâm đại địch đứng đó. Vương Khải Niên cùng một đám quan viên Giám Sát viện nấp trong bụi cỏ, cũng chuẩn bị xuất hiện rồi.

Thấy đề ti đại nhân bình yên trở lại, mọi người thở dài một hơi, quan viên ẩn trong bụi cỏ cũng đứng cả lên, chỉ là trên mặt mọi người lộ ra những vụn cỏ màu xanh đậm, nhìn qua vô cùng hoạt kê.

-Đại nhân, xong rồi sao?

Vương Khải Niên nhíu mày đi theo sau Phạm Nhàn.

-Vị Hải Đường này theo tình báo trong viện thì là cao thủ cửu phẩm thượng vị, hơn nữa người Bắc Tề nói nàng là người có thiên mạch, thấy thế nào cũng rất phổ thông…nhưng sao nàng lại không hạ thủ với đại nhân?

-Hạ thủ? ~ Phạm Nhàn nghe ý tứ của Vương Khải Niên có chút xấu xa, mắng:

-Nếu nàng hạ thủ với ta, ta còn có thể bình yên tiêu sái trở về sao.

Hắn bỗng nhiên dừng chân, vẻ mặt hồ nghi nhìn Vương Khải Niên nói rằng:

-Ngươi trước đây am hiểu nhất là truy tung theo dõi, nghĩ tới nhĩ lực cũng không tồi.

-Đúng vậy, đại nhân.

Vương Khải Niên không biết hắn có ý gì.

-Vậy ngươi có nghe thấy đoạn đối thoại vừa rồi của ta cùng nàng không?"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top