Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Khánh Dư Niên (Dịch)
  4. Chương 229: Lão bản đường Tú Thủy 2

Khánh Dư Niên (Dịch)

  • 104 lượt xem
  • 1036 chữ
  • 2024-02-13 20:08:36

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Bốn người này một mạch đi tới trong đường Tú Thủy, rốt cuộc cũng ngừng lại tại cửa hàng mua vải bông. Thanh niên anh tuấn vô cùng trong đám người, sờ sờ đầu, dường như có chút không hiểu vì sao vải bông cũng có thể coi là xa xỉ phẩm.

Lúc vào cửa hàng, lão bản giải thích với mấy quý khách lạ mặt nói:

-Nói tới vải bông, truyền thuyết kể rằng mấy trăm năm trước có một vị họ Vương là một nhân vật thiên tài đã làm ra, chỉ là sau này biện pháp dần dần thất truyền, cũng không có người dùng lại. Mãi tới hai mươi năm trước, ông chủ kỳ tài ngút trời của chúng ta năm đó, mới một lần nữa tìm được biện pháp. Mời chư vị nhìn xem, vải bông này so với tơ lụa ấm áp hơn, tiện nghi hơn, thế nào cũng là phẩm chất tốt nhất, cho dù là ở trong kinh đô Nam Khánh cũng không kém hơn bao nhiêu.

Vị thanh niên tuấn tú dường như cảm thấy hứng thú, nói rằng:

-Cho ta một thước thử xem nào.

Lão bản cửa hàng sắc mặt tối sầm, nghe ra khẩu âm Nam khánh, mắng chửi kịch liệt nói rằng:

-Thì ra là đồng hương, ta nói quan lão gia này, có khi nào người Nam Khánh chúng ta tới Bắc Tề mua vải bông chứ, huống chi người khác mua cả bó, ngài khen ngược như thế, lại mua một thước thử xem?

Thanh niên cười hắc hắc ôm quyền nói lời xin lỗi, rời khỏi cửa điếm, nhìn vào bảng hiệu nhíu mày nói:

-Chữ viết này đúng là rất xấu xí.

Lão bản chủ cửa hàng giận giữ mắng:

-Đây là do ông chủ của chúng ta tự tay viết, ngươi không nhìn được tên sao, nhanh chóng rời đi đi!

Người thanh niên cười hắc hắc, dẫn ba thuộc hạ bên cạnh rời khỏi cửa hàng. Thanh niên này tất nhiên là Phạm Nhàn, những chữ xấu xí theo lời hắn nói, tất nhiên là nét chữ mà mẫu thân hắn lưu lại từ rất nhiều năm về trước, chữ viết trên đây thật ra so với trên lá thư cũng không kém nhau là mấy – xấu xí giống nhau như đúc à!

Đi dạo một hồi, Phạm Nhàn biết ngay mấy cửa hàng này đều là sản nghiệp của Nam Khánh hoàng thương mở ở Bắc Tề. Đương nhiên, đây đều là sản nghiệp Diệp gia trước đây, chỉ nhìn vào những thứ bán ở kia, biết ngay là lão mụ năm đó lấy được trong tay quý nhân thiên hạ không biết bao nhiêu ngân lượng rồi.

Đi trên đường Tú Thủy, nhìn những bảng hiệu do mẫu thân viết lưu lại, Phạm Nhàn có chút hoảng thần, dường như không muốn đi lại.

-Đại nhân, chúng ta không tới phủ Trường Ninh hầu, tới đây làm gì?

Lâm Tĩnh ở bên cạnh lo lắng hỏi.

Phạm Nhàn hơi ngẩn ra, tỉnh lại vừa cười vừa nói:

-Đương nhiên là tới mua lễ vật rồi, đâu có đạo lý tay không tới nhà người ta chơi.

Nói tới đây, hắn nhấc áo lên, bước vào một cửa hàng thủy tinh rộng rãi. Chỉ thấy trong cửa hàng trưng bày đủ loại kiểu dáng chế phẩm thủy tinh, nhìn qua hoa mỹ dị thường, có ly rượu hình thuyền nhỏ, bình đựng rượu hai tai, hũ trong suốt, toàn là dụng cụ đựng rượu. Còn có các dụng cụ nhỏ đủ loại hình dáng, bao gồm cả những hộp nhỏ làm bằng thủy tinh, dụng cụ chơi cờ, thậm chí còn có ngọn đèn nhỏ trong suốt nữa.

Toàn bộ trong điếm toàn là thủy tinh, ập vào mắt người, Phạm Nhàn lần đầu tiên sinh ra kiêu ngạo nhàn nhạt, tuy rằng trên đời này hắn chưa thực hiện được lý tưởng, cũng chưa làm qua được chuyện gì kinh thiên động địa. Nhưng nhìn những vật mẫu thân lưu lại, không khỏi nghĩ, người nào đó đã chuẩn bị xong rồi, mình còn chuẩn bị cái gì nữa?

Lão chủ quá lúc trước đã nghe thấy mấy người bên cạnh nói, biết là đồng hương từ nam tới, cười dài nói rằng:

-Chư vị, không phải lão phu không muốn bán cho chư vị, chỉ là chư vị nếu ở đây mua thủy tinh, thật sự có chút mệt à.

Phạm Nhàn cười tủm tỉm hỏi:

-Ta biết, ở thượng kinh khẳng định đắt hơn ở Khánh quốc chúng ta rất nhiều, nhưng mà ta thấy Bắc Tề hoàng cung dùng rất nhiều thủy tinh, lẽ nào bọn họ không ngại đắt.

Lão bản mặt mày rạng rỡ nói:

-Người khách ngu ngốc nhất trên đời là ai, đương nhiên là hoàng đế rồi. Bắc Tề hoàng cung là khách hàng lớn, nghe nói là một vụ làm ăn lớn nhất của ông chủ chúng ta năm đó, tới mức làm cho toàn bộ phú thương trên đời này cảm thấy sợ hãi choáng váng.

Phạm Nhàn cười đắc ý nói rằng:

-Lá gan của ngài cũng lớn thật, đang ở Bắc Tề, chẳng lẽ không sợ quan sai bắt người?

-Đừng sợ, đừng sợ, chỉ cần Khánh quốc triều đình chúng ta là quốc gia mạnh nhất, chúng ta những người bán dạo, đi tới đâu cũng không sợ khi dễ.

Lời tuy nói vậy, nhưng lão bản cũng lúng ta lúng túng nhỏ giọng tiếp tục nói rằng:

-Câu nói người khách ngu ngốc nhất trên đời …cũng không phải ta nói được, chính là sư phụ nói, cũng là ông chủ năm đó của chúng ta.

Phạm Nhàn cười cười bỗng nhiên mở miệng nói rằng:

-Sư phụ của ngươi là Đại Diệp hay mấy Diệp?

Lão bản chủ quán ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn Phạm Nhàn, dường như rất khó tin thanh niên tuấn tú này không ngờ lại biết được nhiều chuyện tới vậy, trong nhất thời quên trả lời.

Lâm Tĩnh ở bên cạnh mỉm cười nói rằng:

-Vị này chính là Phạm Nhàn đại nhân chính sứ của sứ đoàn lần này, ngươi tuy rằng ở phương bắc xa xôi, nhưng nghĩ cũng biết tới lai lịch của Phạm đại nhân.

Phạm đại nhân? Đại chưởng quỹ sau vài năm nữa sẽ sở hữu hoàng thương sao? Lão bản cửa hàng sợ hãi, nhanh chóng nhấc vạt áo lên, quỳ xuống lạy trước mặt Phạm Nhàn. "

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top