Kazuki bình tĩnh nói với vẻ quyết đoán:
“Cậu nên tìm một phong cách phù hợp với bản chất tự nhiên của mình, thay vì cố đeo lên người một chiếc mặt nạ”.
Nói xong, Kazuki đứng dậy. Cổng vào Giai đoạn 2 đã mở hoàn toàn, và mọi người đang nối nhau bước vào.
“Bản chất tự nhiên…?”
“Phải. Cậu có nhớ không? Khi cậu vung ngọn giáo vào cổ tôi trên Cự Thạch Sơn…”
“Cái đó là”
“Trong mắt tôi…” – Kazuki vặn vẹo nửa người để khởi động và liếc nhìn về phía Seol – “Trạng thái điên rồ đó là khoảnh khắc cậu bộc lộ bản chất thật nhất.”
Nói xong, Kazuki nhếch mép cười rồi đi về phía cổng.
“… Một phong cách phù hợp với bản chất của mình?” – Seol Jihu bối rối nhìn vào Cửa sổ trạng thái của bản thân.
‘Thủ lĩnh Bản năng ư? Nghe có hơi… ‘
Seol mím môi, rồi chống ngọn giáo để đứng lên.
Ngay khi cậu chuẩn bị chạy theo Kazuki.
‘Huh?’
Tâm trí hỗn loạn của Seol bỗng trở nên thư thái như một hồ nước yên tĩnh. Cảm giác như những lo lắng lấp đầy đầu cậu đã bị cuốn trôi. Đó là một cảm giác bí ẩn.
Chỉ vài từ do Kazuki gợi ý, đã làm cơ thể và tâm trí cậu trở nên ổn định hơn.
Seol Jihu đã nhận ra ‘một cái gì đó’.
Cậu vốn biết mình tham lam, nhưng ngay trong chuyện này cậu cũng tham lam. Chính sự tham lam đã làm khổ cậu.
Dylan và Kazuki không phải là những người lãnh đạo xuất sắc ngay từ phút đầu tiên. Họ đã phải vượt qua bao khó khăn thử thách và cả bài học đau thương. Còn cậu thì sao?
Seol Jihu vốn không phải là một người lãnh đạo. Cậu chỉ mới dò dẫm những bước đầu tiên. Cậu còn nhiều thứ phải trải nghiệm và nhiều thứ phải học hỏi. Cú vấp ngã hôm nay chỉ là một trong vô số cú vấp ngã trong tương lai.
Nghĩ đến đó, cậu không thấy đau đầu và lo lắng nữa, thay vào đó là sự hào hứng và quyết tâm ngập tràn.
Ở Giai đoạn 2…
Có thể cậu ấy vẫn mắc lỗi. Nhưng cậu có thể cố gắng làm tốt hơn, thông qua những kinh nghiệm đã tích lũy được ở Giai đoạn 1.
Seol Jihu đưa tay siết chặt cây thương băng của mình. Sau đó, cậu tự tin bước về phía cổng.
Tim cậu lại bắt đầu đập rộn ràng.
***
Ánh sáng trắng chặn tầm nhìn của Seol từ từ tan biến. Seol Jihu kiểm tra xung quanh ngay khi cậu có thể mở mắt ra.
Rất may, cậu không bị tách ra khỏi các đồng đội của mình như trong Giai đoạn 1. Cậu dễ dàng tìm thấy cả Chohong và Hugo. Đây chắc chắn là tin tốt, nhưng cậu cũng có thể nhìn thấy hơn một trăm người khác.
‘165… Không, 166.” – Sau khi nhớ đến người đàn ông đẫm máu bước lên đỉnh núi phút cuối, Seol Jihu từ từ bước về phía trước. Cậu định lẻn đến chỗ Chohong và chọc vào sườn cô thì cảm thấy có ai đó kéo mạnh vào gấu áo của mình.
Quay lại, cậu thấy Maria đang đứng bên cạnh.
“Ở yên đó.”
“Huh?”
“Bầu không khí kỳ dị lắm” – Maria thì thầm.
Seol Jihu nhìn quanh khu vực một lần nữa. Thật vậy, có gì đó sai sai, không khí nơi đây nặng nề đến lạ.
Ngay cả đôi mắt Chohong, cũng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. Ngay cả Hugo cũng vậy. Vẻ nhí nhố thường thấy của chúng họ đã biến mất, cả hai đang ngây người nhìn lên không trung với đôi mắt của một thợ săn đang tìm kiếm con mồi.
Bên cạnh đó, họ không phải là những người duy nhất đang làm thế. Ai nấy dường như đang vô cùng căng thẳng, khiến không khí trở nên nặng nề hơn.
Không mất nhiều thời gian, Seol đã nhận ra điều bất thường này.
‘Chờ đã!’
Seol nhớ ra rằng, ngay cả cậu cũng cảm thấy căng thẳng sau khi Giai đoạn 1 kết thúc. Nếu cậu không trò chuyện với Kazuki, có lẽ cậu sẽ không khác gì những người ở đây.
‘Nơi này….’
Khi Seol phóng tầm mắt ra xa và nhìn xung quanh khu vực, cậu thực sự bị sốc.
Nơi họ đứng là một đồng cỏ rộng mênh mông, nơi cỏ xanh khẽ đung đưa dưới những cơn gió nhẹ. Tất cả 166 người còn sống sót đã bị ném vào cánh đồng rộng lớn này.
Tất nhiên, cỏ không phải là thứ duy nhất ở đây. Tại một địa điểm gần nơi họ bị dịch chuyển tức thời, có hai lỗ lớn đường kính khoảng 2 mét. Hai cái lỗ cách nhau khoảng 10 mét và một tấm bia đá hình chữ nhật đang lù lù ở giữa.
Và phía trên tấm bia đá này là một vật thể quen thuộc – một chiếc đồng hồ cát khổng lồ.
‘Đó là gì?’
Mọi người, giống như Seol, sau khi xem xét quanh khu vực, bắt đầu tiếp cận tấm bia đá và chăm chú nhìn nó. Chính lúc đó…
DING!!!
Một cơn đau dữ dội ập vào đầu Seol Jihu, tương tự như khi cậu trải qua Đồng bộ hóa. Những tiếng rên rỉ vang lên từ bốn phía xung quanh, nhưng hiện tượng kỳ lạ chỉ kéo dài trong giây lát.
Seol Jihu đang nhấn vào thái dương của mình, và nhận ra rằng thông tin mới đã khắc sâu trong não cậu. Đôi mắt Seol mở to.
‘Thông tin được đưa thẳng vào não mình?’
Rõ ràng, thông tin này đã bị ép thẳng vào não mọi người. Seol Jihu đã từng trải qua chuyện tương tự, nên cậu không bị sốc cho lắm.
Seol nhắm mắt và tập trung vào thông tin mới.
[1] Quảng trường Hiến tế (Trái)]
Điều kiện kích hoạt cổng [1]: Ít nhất 6 người phải vào.
Độ khó: Cơ bản
– Bước chân đi cấm kỳ trở lại
– Lối vào tự động mở khi tất cả kẻ thù bị loại hoặc không còn kẻ thách thức nào.
[2] Quảng trường của Điều ước Bất hòa]
Điều kiện kích hoạt cổng [2]: Phải kích hoạt [1] trước
– Mỗi lần cổng [1] kích hoạt thì 6 người có thể tiến vào cổng [2]
– Có thể nhận được Điều ước Bất hòa
– Cổng màu đỏ trên đỉnh tế đàn sẽ đưa người thách đấu đến Giai đoạn 3 hoặc về Thiên đường. Thoát khỏi cổng sẽ trở lại Giai đoạn 2.
[3. Điều khoản khác]
– 10 người có thể vào Giai đoạn 3.
– Chinh phục Quảng trường Hiến tế 20 lần sẽ hoạt vĩnh viễn Cổng [2] và phá bỏ giới hạn 10 người (Tất cả đều có thể vào).
Sau khi đọc tất cả thông tin có này, Seol Jihu lẩm bẩm, ‘Chúa ơi’
Dù có vài điểm nghi vấn, nhưng rõ ràng, mục tiêu của Giai đoạn 2 là tiến vào cổng [2]. Vấn đề là, làm thế nào để vào được nơi đó?
Đùng!
Đột nhiên, một âm thanh rùng rợn vang lên.
Thông tin vẫn chưa hiển thị hết. Còn một điều kiện bây giờ mới xuất hiện.
[Nếu Quảng trường Hiến tế không được kích hoạt trước khi cát cát đồng hồ cát chảy hết, một binh đoàn quái vật khủng bố sẽ xuất hiện trên cánh đồng.]
Seol Jihu mở mắt. Cậu bắt đầu thấy cát rơi xuống từ chiếc đồng hồ cát bị lật.
“…”
Tất cả mọi người nhăn nhó khi họ nhìn chằm chằm vào tấm bia đá.
Một sự im lặng chết bao trùm lên tất cả.
Sssss-!
Trong khi đó, chỉ có tiếng cát rơi xuống vang lên.
“C-chúng ta mau vào thôi chứ?’
Một giọng nói từ đâu đó vang lên khiến mọi người nhìn chằm chằm vào nhau. Trò chơi thời gian đã bắt đầu ngay từ thời điểm cát bắt đầu rơi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận