- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 33: Làm không tốt còn mơ lấy chồng tốt?
Gần đây có một cô gái than thở với tôi, công việc quá mệt mỏi, ngày ngày tăng ca, đi sớm về trễ nhưng lương tháng vẫn ba cọc ba đồng. Nhìn những người lấy được chồng tốt sống nhàn nhã ung dung mà nhụt chí nản lòng. Thật chỉ muốn tìm một người đàn ông có thể cho mình nương tựa, tốt nhất là anh ta có cơ sở kinh tế hùng mạnh, có thể để mình không cần khổ cực dốc sức làm việc mà vẫn ung dung, thoải mái, sống một cách sung túc.
Tôi bèn nói thẳng với cô ấy, lấy được chồng tốt chẳng dễ dàng hơn làm việc cho tốt. Những người muốn thay đổi vận mệnh, qua việc kết hôn đều có một nhận thức sai lầm như sau, làm việc tốt không bằng lấy chồng tốt. Cứ như thể họ nghĩ làm tốt công việc thì rất khó nhưng lấy một người đàn ông có thực lực hùng mạnh để thay đổi hiện trạng của mình thì dễ lắm vậy. Một người mà đến công việc của mình còn không làm tốt thì làm sao tìm được một người đàn ông như vậy. Còn khiến người đàn ông ấy cam tâm tình nguyện cưới mình . Chúng ta cũng phải cho người ta lý do để cưới chúng ta chứ? Nếu không những người đàn ông sáng giá kia có vô vàn lựa chọn khác, tại sao họ phải cưới chúng ta? Nếu bạn không có nhan sắc khuynh đảo thiên hạ, tài hoa xuất chúng hơn người, IQ khiến người yêu hoa nở, vậy thì bạn có điểm gì để thu hút đối phương?
Nếu lấy chồng tốt thì cũng phải có cơ sở tương ứng. Nếu bạn không có những điều kiện như tôi kể ở trên vậy thì điều duy nhất giúp bạn có thể lấy được chồng tốt chính là làm việc thật tốt.
Có lẽ sẽ có một vài cô gái không đồng tình với ý kiến này, đồng thời lấy những người quanh mình ra làm ví dụ, “ai đó cũng chẳng xuất sắc gì cho cam nhưng lấy được chồng vừa giàu vừa đẹp trai, còn rất tốt với cô ấy. Đúng là chó ngáp phải ruồi. Còn mình cũng chẳng hề kém cạnh mà không may mắn bằng người ta . Có lẽ số mệnh đã an bài như thế rồi.”
Nhưng cô gái thân mến ơi, nếu lấy được chồng tốt nhờ may mắn mà sau khi lấy vẫn giữ vững được cuộc hôn nhân có thực lực khác biệt như vậy thì vận may không còn là lời giải thích cho trường hợp này nữa đâu. Phía sau vẻ bề ngoài chắc chắn cô gái kia có những ưu điểm mà người khác không biết . Những ưu điểm đó cũng chính là lý do giúp cô ấy lấy được chồng tốt.
Năm ngoái một chị bạn 49 tuổi của tôi lấy được chồng đại gia. Anh chồng không những không phải một ông cụ 70-80 tuổi, mà còn nhỏ hơn chị ấy 5 tuổi. Dù xét về ngoại hình hay hoàn cảnh giáo dục thì anh ấy cũng là một nhân vật khiến vô số phụ nữ phải cúi nhìn. Nếu anh ấy muốn các cô gái trẻ 18-28 tuổi đều sẵn sàng lao vào. Nhưng anh ấy lại lựa chọn một phụ nữ 49 tuổi là chị ấy. Không những thế còn si tình cuồng dại.
Nhiều người không thể hiểu nổi trường hợp này, bởi vì trong mắt hầu hết mọi người thì phụ nữ qua tuổi 30 là mất giá. Huống chi còn là một phụ nữ gần 50 tuổi. Vô số người thầm đoán rằng phải chăng người đàn ông này bị bệnh luyến mẫu.
Sau khi kết hôn thấy những bức ảnh mà họ đăng lên trang cá nhân, toàn là chồng nấu bánh ngọt cho vợ rồi hai người cùng thưởng thức. Hoặc là vợ anh ấy phối quần áo cho chồng rất tinh tế. Rồi thì hôm nay chồng đi công tác lại mua cho vợ một chiếc khăn lụa...
Nhiều người coi cuộc đời của chị ấy như lọ lem phiên bản đời thực. Nhưng không ai quan tâm làm thế nào mà chị ấy lấy được người chồng như vậy.
Trong mắt rất nhiều người, đó chỉ đơn thuần là may mắn , cộng thêm người đàn ông kia quá ngu ngốc. Nếu không phụ nữ 49 tuổi lấy được một cụ ông 60 là đã tốt lắm rồi. Vậy mà còn có thể lấy được một người tuyệt vời như thế .
Song những người hiểu rõ chuyện như chúng tôi lại không hề thấy kỳ lạ.
Chị bạn tôi là người ngoại tỉnh . Lúc mới tới thành phố chúng tôi, chị ấy chẳng có gì trong tay, ngoài dốc sức làm việc thì không còn lựa chọn nào khác, mãi mới xin được việc, đã khổ thì chớ, lương thưởng còn kém . Nhưng chị ấy vẫn làm việc rất chăm chỉ.
Theo lời của chị ấy thì những gì mình học được sẽ là của mình, cố gắng sao cho xứng với thời gian mình bỏ ra. Không biết khi thấy câu này, những người biếng nhác, tiêu cực, vì không hài lòng với lương thưởng , đãi ngộ có xúc động hay không?
Vì rất chăm chỉ cẩn thận nên một năm sau chị ấy đã được chủ nhiệm coi trọng, điều đến làm trợ lý. Khi giải quyết được vấn đề chi phí sinh hoạt, chị ấy bắt đầu nghĩ về việc, rốt cuộc mình nên có cuộc sống như thế nào ?
Thế là chị ấy chọn nghỉ việc, chủ nhiệm không muốn chị ấy rời đi chút nào, không thể không nói chuyện. IQ của chị ấy cũng khiến người ta phải thán phục. Chị ấy là người duy nhất xin nghỉ việc mà vẫn được chủ nhiệm tiến cử. Sau đó chị ấy vào làm ở một doanh nghiệp nước ngoài. Làm lại từ đầu.
Hai năm sau, liền được phó tổng giám đốc coi trọng rồi tiến cử thành quản lý của bộ phận mới thành lập. Tốc độ thăng chức cực kỳ nhanh chóng, lập nên kỷ lục mới trong công ty.
Làm được ba năm ở đó, chị ấy lại quyết định xin nghỉ việc rồi chuyển qua đảm nhiệm chức vụ Phó tổng giám đốc một doanh nghiệp tư nhân nước ngoài rất lớn.
Chị ấy đã dùng thời gian chưa tới 10 năm để hoàn toàn lột xác . Trong quá trình đó, chị ấy đã trải qua hai cuộc hôn nhân. Lần đầu lấy một nhà ngoại giao. Lần sau lấy một luật sư.
Tôi không nghĩ hai cuộc hôn nhân trước của chị ấy thất bại vì chị ấy luôn đối mặt với sự nghiệp và cuộc sống bằng thái độ tích cực nhất. Cũng bởi vậy dù 49 tuổi, chị ấy vẫn có thể lấy được một người chồng tuyệt vời.
Cho nên làm việc thật tốt chưa chắc đã lấy được chồng tốt. Nhưng người lấy được chồng tốt chắc chắn là đã làm việc rất tốt.
Nếu tới công việc đơn giản mà bạn còn không thể điều chỉnh được thì làm sao có thể đối mặt với vô vàn chuyện lớn, chuyện bé, cực kỳ phức tạp trong cuộc hôn nhân dài lâu.
Đừng tin những lý luận như: Làm việc tốt chẳng bằng lấy chồng tốt. Trước khi lấy được chồng tốt, bạn phải làm việc thật tốt đã. Chỉ có làm việc thật tốt thì bạn mới càng ngày càng được nhiều người công nhận. Được tiếp xúc với những người ở tầng lớp cao hơn , nắm giữ nhiều cơ hội tuyệt vời hơn. Còn những người làm việc không tốt lúc nào cũng chỉ quanh quẩn ở các chức vụ thấp. Người mà họ tiếp xúc mãi mãi là những người giống họ. Vòng giao tiếp nhỏ hẹp đến đáng thương như vậy, làm sao mà lấy được chồng tốt??
Dù có là bạn bè người thân giới thiệu thì cũng phải có chút điều kiện xứng đáng để người ta mai mối chứ?
Bên cạnh đó lấy được chồng tốt là một chuyện đáng xem xét. Nhưng không phải mục đích cuối cùng của cuộc đời.
Tuy nhiên rất nhiều cô gái coi hôn nhân như ranh giới của sự nghiệp. Trước khi kết hôn, họ làm việc rất tốt. Sau khi được toại nguyện thì lại mau chóng từ bỏ sự nghiệp. Lấy được chồng tốt có thể nhờ may mắn hoặc nhan sắc, nhưng sau khi lấy rồi có thể sống tốt hay không thì phải xem bản lĩnh của từng người.
Ngày trước lúc còn đi làm tôi có một vị đồng nghiệp cực kỳ xinh đẹp là Tiểu Sê. Cô ấy được công nhận là một người đẹp số 1 của cả tập đoàn . Là kiểu người mà ai thấy cũng yêu. Về sau cô ấy lấy một ông chủ bất động sản.
Hết tuần trăng mật, Tiểu Sê tới công ty xin nghỉ việc . Cô ấy được tài xế đưa đến công ty trên một chiếc xe đắt giá còn mang theo rất nhiều quà tặng có giá trị không nhỏ được mua từ nước ngoài về.
Nhiều đồng nghiệp của tôi vừa ngắm quà tặng vừa thầm ghen tỵ. Cô ấy vừa ra về, mọi người liền bắt đầu bàn tán.
“Thấy chưa? Xinh đẹp chính là một loại tài năng. Chẳng cần làm việc cố sống có chết, cứ lấy chồng đại gia là được rồi.”
“Phải đó làm việc tốt chẳng bằng lấy chồng tốt. Có làm mãi cũng vẫn nghèo thôi.”
“Đúng! Đúng! Nhìn người ta mà phát sầu!”
Nhưng chỉ 8 tháng sau, một đồng nghiệp thì thầm với tôi,
“Cậu biết gì chưa? Tiểu Sê ly hôn rồi đấy.”
Lúc trước ông chủ bất động sản nọ quả thật đã bị choáng ngợp trước nhan sắc của Tiểu Sê, theo đuổi cô ấy bằng mọi giá, một lòng một dạ muốn cưới cô ấy về nhà. Nhưng sau khi kết hôn, anh ta nhận ra mình và Tiểu Sê không có tiếng nói chung. Tầm nhìn, kiến thức, sở thích của hai người cũng hoàn toàn không cùng đẳng cấp. Thế là chẳng bao lâu sau, anh ta cảm thấy chán. Lý hôn đã trở thành kết cục tất nhiên.
May mà Tiểu Sê không hề suy sụp sau cuộc hôn nhân ngắn ngủi này. Cô ấy rút ra kinh nghiệm xương máu, điều chỉnh thái độ sống, tiếp tục tập trung vào sự nghiệp. Khi một lần nữa quay lại với công việc, cô ấy càng chăm chỉ và khắc khổ hơn xưa.
Có lần tôi gặp Tiểu Sê ở một nhà hàng . Nay cô ấy đã là một cán bộ lão luyện tinh anh. Lúc chia tay, cô ấy nói một câu thấm thía, sự nghiệp đơn giản hơn hôn nhân rất nhiều, chỉ cần hi sinh thì nó sẽ không tự nhiên mà vứt bỏ mình. Người có sự nghiệp thành công chưa chắc đã lấy được chồng tốt, nhưng người mà đến công việc còn làm không xong thì có mơ mới lấy được chồng tốt.
Cô ấy có nhận thức sáng suốt như vậy, tôi tin rằng ở cuộc hôn nhân sau cô ấy nhất định sẽ sống rất hạnh phúc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận