Trong cung ngày hôm nay cực kỳ náo nhiệt, cung Phượng Nguyệt được quét tước sạch sẽ, tất cả cung nữ thái giám trong cung đều biết, cung điện nơi ở xa hoa nhất hậu cung này sắp sửa được nghênh đón vị chủ nhân mới.
"Nghe nói bệ hạ sắp mang một mỹ nhân từ ngoài cung về, không biết nữ tử đó xinh đẹp đến mức nào nhỉ?." Một tiểu cung nữ mặt tròn nói nhỏ với một cung nữ khác. Bệ hạ đến nữ nhi của Thừa tướng đại nhân Thẩm tiểu thư còn không thích, có thể thấy được vẻ đẹp có thể khiến bệ hạ để mắt đến ắt hẳn không thể tầm thường rồi.
"Ngươi suy nghĩ nhiều như vậy để làm gì, mặc kệ là bộ dạng gì, chỉ cần bệ hạ thích không phải là được rồi sao?!" Một cung nữ khác ra vẻ ông cụ non mà chỉ vào trán của tiểu cung nữ kia "Ngươi đấy, khi nào mới có thể sửa thói quen nhiều chuyện về sắc đẹp của các mỹ nhân đây, nếu về sau gặp phải quý nhân thì coi chừng ăn phải khổ đấy!."
Tiểu cung nữ mặt tròn nghịch ngợm mà thè lưỡi, mỹ nhân đẹp như vậy đương nhiên là thích nhìn rồi, việc này không có gì không đúng nha!!.
"Ai ya, hai người các ngươi đang nói cái gì đấy Còn không chạy nhanh lại đây để hỗ trợ !" Một ma ma đi tới, bất mãn mắng.
"Dạ ma ma." Hai tiểu cung nữ vội vàng chạy giúp việc, người này là Lý ma ma ỷ chính mình vào cung trước luôn khắt khe với các tiểu cung nữ, việc này không phải chỉ xảy ra ngày một ngày hai, vừa nhìn thấy Lý ma ma các tiểu cung nữ đã không dám lỗ mãng.
Tô Lê được đại thái giám Chu công công dẫn tới trước ngoài cung Phượng Nguyệt, mới lạ mà nhìn bảng hiệu trước cửa cung, "Sau này nơi đây là nơi ở của ta sao?"
"Hồi bẩm nương nương, đây là Phượng Nguyệt cung, xưa nay đều là nơi ở của Hoàng Hậu, về sau đây là nơi ở của ngày đấy ạ." Chu công công cười trả lời. Tô Lê mới vào cung mấy ngày, còn có chính thức sắc phong, nhưng đã được xưng là nương nương, nàng sửa lại cách gọi vài lần nhưng cũng không có kết quả về sau thì liền tùy y đi.
Tô Lê gật đầu "Đi vào nhìn thử nào, đi nhẹ một chút, đừng quấy rầy bọn họ làm việc."
"Vâng. Nương nương mời ngài ."
Tô Lê bước vào Phượng Nguyệt cung, mắt liền sáng ngời, bố cục phác họa đại khí, muôn vàn đẹp đẽ quý giá , từng bước một cảnh, nơi đây như một bức họa. Đặc biệt có thể thấy được một cây lê lớn, hoa lê sum xuê tỏa hương, có thể thấy được Triệu Duẫn Chi để ý rất kĩ. Tô Lê vừa lòng mà mỉm cười, đang muốn nói, lại nghe thấy một âm thanh răn dạy.
"Sao lại thế này?" Tô Lê nghe được âm thanh trong phòng, nhăn nhăn mày, liền đi vào.
"Ngươi không có mắt à, không thấy ma ma là ta đứng ở sau ngươi sao, giày này của ta chính là do công chúa điện hạ ban thưởng, ngươi dẫm hỏng rồi làm sao bồi thường được hả?" Lý ma ma bắt lấy tiểu cung nữ mặt tròn mắng.
"Ma ma, tiểu nhân không phải cố ý, tiểu nhân không biết người đứng ở phía sau......" Tiểu cung nữ mặt tròn mắt ươn ướt, ủy khuất nói.
Lý ma ma vừa nghe xong lại càng thêm tức, đang muốn động thủ đánh thì bàn tay bị bắt lại. Bà ta quay đầu nhìn lại, thì thấy một cô nương xinh đẹp chưa thấy qua bao giờ, tưởng là cung nữ mới tới, hung dữ quát "Ngươi ở cung nào, có hiểu quy củ hay không hả, mà dám gây chuyện với Lý ma ma ta?"
Tô Lê chớp chớp mắt, một bắt lấy tay bà ta một tay chỉ vào người vừa chạy tới Chu công công "Y nói ta ở Phượng Nguyệt cung."
Lý ma ma theo hướng mà nàng chỉ, lập tức cả kinh "Chu công công......"
Đây chính thái giám đắc lực nhất bên cạnh Hoàng Thượng, như vậy vị trước mắt này......
"Lớn mật Lý ma ma, nhìn thấy nương nương còn không mau quỳ xuống!" Chu công công thấp giọng giáo huấn.
"Nương nương......" Lý ma ma chân đã mềm nhũn, vội vàng quỳ rạp xuống đất, "Nô tỳ mạo phạm phải nương nương tội đáng chết vạn lần, mong nương nương thứ tội."
Các cung nữ khác cũng lập tức quỳ xuống, vạn phần sợ hãi, e sợ mình cũng bị trách tội.
Tô Lê nhìn thấy tất cả cung nữ đều quỳ xuống đất, trong lòng thật bất đắc dĩ, vì thế nói: "Đứng lên hết đi."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận