Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Lạn Kha Kỳ Duyên (Dịch)
  4. Chương 372: Chữ còn có thể chạy

Lạn Kha Kỳ Duyên (Dịch)

  • 84 lượt xem
  • 2299 chữ
  • 2024-08-07 08:26:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 Dịch: Minh Nguyệt Châu Sa

 ***

 Bây giờ Ngưu Phách Thiên thấy rất yên tâm, dù yêu quái này lợi hại đến cỡ nào nhưng đứng trước mặt Kế tiên sinh, chắc chắn y không thể làm nên sóng gió gì.

 Trong lòng Lục Sơn Quân ngoài sợ hãi, còn bắt đầu suy nghĩ cẩn thận hơn, nhất định ân sư mình không muốn lão Ngưu kia gặp chuyện. Trong nháy mắt, y lập tức nghĩ tới động thái lưu thủ lúc trước của Ngưu yêu kia tuyệt đối là vì muốn bảo vệ thành Lạc Khánh rồi.

 Kế Duyên vừa dứt lời, yêu thể hóa sương mù của Lục Sơn Quân co rút lại, nhanh chóng hóa thành hình người, sau đó cúi đầu hành lễ.

 "Không dám làm trái ý tiên sinh!"

 Ngưu Phách Thiên ngồi dưới đất thở hồng hộc, nhìn Lục Sơn Quân bên cạnh đã biến thành "chàng trai nhỏ". Gã nói với Kế Duyên, thanh âm khó chịu.

 "Kế tiên sinh, ngài nhất định đã tới từ lâu rồi. Nếu ngài đi ra sớm một chút có phải đã xong rồi không, làm hại lão Ngưu chịu khổ."

Phàn nàn một câu, Ngưu Phách Thiên cũng thu hồi trạng thái yêu khu pháp thể, một lần nữa trở lại hình dạng con người. Chẳng qua quần áo của gã không giống như lúc Lục Sơn Quân quay lại hình người, trên người Ngưu Phách Thiên chỉ còn mấy mảnh vải rách che thân mà thôi.

 Nếu là người khác có lẽ gã cũng mặc kệ luôn nhưng trước mắt là Kế Duyên, gã vẫn phải thu liễm, lấy tay che đi những bộ phận quan trọng.

 Lúc nãy Ngưu Phách Thiên chảy máu rất nhiều, thương thế cứ tưởng là rất nghiêm trọng mới phải, nhưng thật ra phần tổn thương nghiêm trọng nhất cũng chỉ có mấy vết cào trên cánh tay, còn trên bả vai và phần lưng thì nhiều bắp thịt đã khép lại vết máu, miệng vết thương cũng không lớn.

 Tình hình này cũng khiến Kế Duyên có chút sửng sốt, quả thật không nghiêm trọng như hắn tưởng tượng. Nghe thấy lời phàn nàn của Ngưu Phách Thiên, hắn cũng lắc đầu cười.

"Kế mỗ quả thực tới từ sớm, chẳng qua ngươi cũng đừng chỉ nói ta không can ngăn. Nếu ngươi biết giữ mồm miệng nhất thời nửa khắc thì cũng không đến mức bị đánh như vậy, thậm chí căn bản đánh đến không đứng dậy nổi. Để ngươi ghi nhớ thật lâu cũng tốt."

 Ngưu Phách Thiên trừng mắt, nhìn Lục Sơn Quân vẫn trước sau cúi đầu hành lễ bên cạnh hắn, hơn nữa còn không dám thở mạnh.

 "Còn y? Nếu không phải lão Ngưu ta khí thế mạnh mẽ thì không chừng y còn bạo khởi ngay lập tức ấy chứ?"

 Lục Sơn Quân không dám đứng dậy, không dám quay đầu, nhưng nghe nói vậy cũng liếc mắt nhìn Ngưu Phách Thiên. Y hít một hơi thật sâu nhưng vẫn giữ im lặng.

 Ngưu Phách Thiên thấy Lục Sơn Quân như vậy, trong miệng cũng không khỏi nói thầm một câu.

 "Thở còn không dám thở, cuối cùng thì ai có nắm tay cứng vẫn là lão đại."

Lục Sơn Quân thu hồi ánh mắt, không nhìn gã nữa.

 Lúc này, Yến Phi bay từ xa đến, rất nhanh đến gần mới dừng lại. Gã chắp tay hành lễ với Kế Duyên, rồi chạy lại chỗ Ngưu Phách Thiên xem tình hình thương thế của lão, sau đó mới cởi lớp áo ngoài trên người đưa cho lão Ngưu.

 "Ngưu huynh, ngươi không sao chứ?"

 "Ta có thể có chuyện gì? Lão Ngưu ta da dày thịt béo, chân thân của ta cũng cao ba trượng, không thua một đại lâu thuyền đâu. Đừng nhìn thấy nhiều máu như vậy, cũng không phải tinh huyết chân nguyên, máu bình thường sẽ được bổ sung liền ấy mà. Ài, huynh đệ đỡ ta dậy đi, ta đứng không nổi."

 Lão Ngưu vốn định đứng lên thật tiêu sái, nhưng chẳng hiểu sao chân mềm nhũn.

 Nghe vậy, Yến Phi nhanh chóng đưa tay đỡ lấy gã. Điều đầu tiên Ngưu Phách Thiên làm chính là lấy áo ngoài của Yến Phi buộc quanh nửa người dưới như một cái quần cộc.

 Kế Duyên thở dài, ánh mắt nhìn về Lục Sơn Quân đang khom người.

 "Tại sao không nói chuyện?"

 "Tiên sinh trách cứ, không dám thoái thác!"

 "Đứng lên rồi nói."

 Lục Sơn Quân nghe vậy, lúc này mới dám đứng dậy nhìn Kế Duyên.

 "Vừa rồi ngươi cắn Ngưu Phách Thiên là muốn ra sát chiêu?"

 Trên thực tế, theo Pháp nhãn của Kế Duyên, lúc đầu hai yêu vật đánh nhau rất lợi hại nhưng vẫn có điểm dừng, nhiều lắm cũng chỉ đánh cho đối phương mệt mỏi, sốt ruột mà thôi.

 Nhưng một chiêu cuối của Lục Sơn Quân khiến cho Kế Duyên có cảm giác y tức giận muốn ra sát chiêu. Lúc đầu, hắn dự định nhìn thử thủ đoạn của hai bên, dù sao hai yêu quái giao phong có thần thông phi phàm, tu vi không thấp cũng rất hiếm thấy, lại có thể làm cho con trâu kia ăn chút thiệt thòi để nó nhớ lâu một chút. Nhưng vào thời điểm Lục Sơn Quân cắn đối phương, Kế Duyên không thể ngồi yên được nữa, đành phải lập tức ngăn cản.

 "Bẩm tiên sinh, cũng không phải như vậy. Con trâu ngang ngược này thần thông bất phàm, tuy ta liên tục đánh bị thương gã nhưng thực ra cũng không tổn hại căn nguyên, cũng không có cách nào làm cho đối phương chịu thua. Ta dùng hết thủ đoạn vẫn không phá vỡ được yêu khu pháp thể, nên chỉ bất đắc dĩ dùng chiêu lừa gạt, định dùng răng nanh thử xem có phá vỡ được pháp thể không!"

 Lục Sơn Quân nói chuyện cung kính, trật tự cũng rõ ràng, nói xong còn bổ sung một câu.

 "Trước khi lấy sừng trâu húc ta, gã cũng đổi động tác ra bên ngoài thành Lạc Khánh, điều nay ta vẫn nhận ra. Nếu không phải lúc trước gã nói yêu quái ăn thịt vài người cũng chẳng sao thì ta sẽ không ra tay."

 Khi Lục Sơn Quân chưa nói xong thì lão Ngưu vẫn còn ngồi được, nhưng vừa nghe hết câu, tính khí của lão Ngưu lại bạo phát đứng lên.

 "Phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi ấy, con mẹ nó chứ, lão Ngưu ta có từng nói ăn thịt mấy người đấy à? Ai nói người đó làm cháu… ách..?"

 Lão Ngưu đột nhiên dừng cương trước bờ vực thẳm, gã nhớ tới thời điểm thái độ Lục Sơn Quân thay đổi.

 "Ách, lão Ngưu ta hình như có nói như vậy."

 "Hừ!"

 Lục Sơn Quân hừ một tiếng, nhưng gã đã tự biết sai thì không cần nói gì nữa, ánh mắt nhìn lướt qua Yến Phi.

 Dù con trâu hống hách kia ngoài miệng nói chuyện đao to búa lớn chứ yêu tính vẫn chưa hỏng. Lúc trước Yến Phi và lão Ngưu đều bị Lục Sơn Quân cho rằng hai người này thông đồng làm bậy, nhưng giờ đã có sự tương phản. Giờ phút này, Lục Sơn Quân đã đánh giá cao hơn không ít.

 Kế Duyên cũng nhìn Yến Phi, hỏi một câu.

 "Sao ngươi không đưa Kiếm Ý Thϊếp ra?"

 Kế Duyên lưu lại Kiếm Ý Thϊếp với ý định ban đầu không phải là giải vây cho Yến Phi. Nhưng với tình huống vừa rồi, đưa cho Lục Sơn Quân xem vẫn có hiệu quả. Không ngờ Yến Phi lại choáng váng đến mức cuối cùng cũng không thèm nhắc tới.

 Lời này không chỉ khiến Yến Phi sững sờ, mà còn hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của Ngưu Phách Thiên và Lục Sơn Quân vào trên người Yến Phi. Trong lòng Lục Sơn Quân cũng kinh ngạc không thôi.

 Kiếm Ý Thϊếp trong tay gã?

 Theo Lục Sơn Quân, căn duyên ban đầu của mình và ân sư tất nhiên là ở bên ngoài miếu Sơn Thần, thế nhưng để có được duyên thầy trò, có được thành quả của ngày hôm này thì không thể không nhắc tới công lao của Kiếm Ý Thϊếp.

 Yến Phi cũng không giải thích, chỉ lưu lại một câu "Kế tiên sinh chờ một lát" rồi nhanh chóng quay về trang viên nhỏ lúc đầu. Gã chạy vào phòng ngủ đổ nát của mình tìm kiếm một hồi, sau đó lấy ra được một cuốn trục, rồi vội vàng chạy ra.

 Kế Duyên nhìn thoáng những quỷ thần vẫn đang đứng trên tường thành Lạc Khách mà không dám hành động thiếu suy nghĩ, sau khi khẽ chắp tay, hắn dẫn Lục Sơn Quân và Ngưu Phách Thiên đi tới trang viên, vừa vặn gặp Yến Phi đang nửa đường chạy tới.

 "Kế tiên sinh mời xem!"

 Yến Phi dừng lại, chậm rãi mở cuộn giấy trước mặt Kế Duyên.

 "Ừ?"

 Kế Duyên có chút kinh hãi, Lục Sơn Quân cũng nhíu mày, cuối cùng cũng chỉ có Ngưu Phách Thiên và Yến Phi vốn đã biết rõ tình huống thì tương đối bình tĩnh.

 Tờ giấy này chắc chắn đã từng là Kiếm Ý Thϊếp, nhưng kỳ lạ ở chỗ trên tờ giấy ố vàng này lại không có chữ nào, chỉ là một tờ giấy trắng.

 Hắn cầm bản tự thϊếp, cẩn thận quan sát, xác nhận đây tuyệt đối không phải là Thiên lục thư, huống hồ nếu đây là Thiên lục thư thì hắn phải đọc được mới đúng.

 "Chữ đâu rồi?'

 Yến Phi cung kính nói.

 "Bẩm tiên sinh, lúc trước ngài lưu lại thần ý, Yến Phi đã lĩnh hội qua mấy lần. Nhưng khoảng nửa năm sau, Yến mỗ mơ một giấc mơ. Ở trong mộng, từng chữ trên bản tự thϊếp này đang chạy trốn. Ngày hôm sau tỉnh lại, thấy trên tự thϊếp quả thực không còn chữ nào, ngay cả Ngưu huynh cũng không giải thích được. Từ đó về sau, ta vẫn đem theo bảng tự thϊếp này bên mình."

 Kể xong biến hóa của Kiếm Ý Thϊếp, Yến Phi lại giải thích.

 "Lúc này văn tự trên tự thϊếp thoát ly, thần ý biến mất, còn chưa kể trong tình thế cấp bách Yến mỗ không kịp tìm tự thϊếp trước khi trang viên bị hủy. Cho dù có lấy ra được thì với một cuộn giấy bình thường như vậy, Sơn Quân làm sao biết đây là do tiên sinh tặng.”

 Để đề phòng Cọp yêu tìm tới cửa, lão Ngưu dĩ nhiên cũng nghĩ tới món đồ Kế tiên sinh tặng, đã từng nói với Yến Phi. Nhưng sau khi văn tự biến mất thì lão Ngưu cũng bỏ qua chủ ý này. Cho nên lần này không cần nói cũng biết nó thật sự là đồ vô dụng.

 Yến Phi nói xong, mới hai tay dâng cuộn giấy cho Kế Duyên.

 Kế Duyên vốn muốn nói ba chữ "Kiếm Ý Thϊếp" cũng đủ cho Lục Sơn Quân dừng tay rồi, nhưng nghĩ lại Yến Phi không biết chuyện tự thϊếp này ban đầu do Lục Sơn Quân tặng nên chỉ đành nuốt lại lời định nói, dùng toàn lực chú ý lên cuộn giấy trong tay.

 Kế Duyên nhìn tờ giấy ố vàng, vào thời điểm còn có chữ viết thì màu sắc tờ giấy không giống vậy, nhưng bây giờ lại tràn ngập cảm giác xưa cũ, chắc cũng có quan hệ với việc mất đi chữ viết.

 "Thiên lục thư cũng đã đủ huyền bí rồi, không nghĩ tới lại còn có chuyện chữ viết còn tự chạy đi?"

 Bây giờ Kế Duyên chỉ nghe được "lời trong mơ" của Yến Phi, dù biết gã sẽ không lừa mình nhưng vẫn không tin chuyện này lắm. Hắn cầm cuộn giấy rồi bấm đầu ngón tay tính toán, rõ ràng cảm giác được một ít liên hệ xa xôi, nhưng mơ mơ hồ hồ.

 Nếu có Thanh Tùng Đạo Nhân ở đây, nói không chừng sẽ tính được cái gì đó.

 Luận về năng lực bói toán, tuy Thanh Tùng Đạo Nhân không thể so với những cao nhân tu hành khách nhưng năng lực trong phạm vi mấy thứ đồ như thế này thì vẫn rất ổn.

 Đã đến bước này, Lục Sơn Quân sao có thể không nhận ra được cái gì, y chắp tay với Yến Phi và Ngưu Phách Thiên.

 "Thì ra tiên sinh sớm đã có sắp xếp, đắc tội."

 Ngưu Phách Thiên lầm bầm muốn nói chuyện thì Kế Duyên đã nói trước.

 "Thế thì cũng không phải. Chuyện của Yến Phi vẫn cần ngươi xử lý. Nếu gã hành hiệp thì không cần ta cứu, còn nếu làm chuyện bất chính thì sao ta phải cứu? Sơn Quân nghĩ thế nào?"

 "Tiên sinh nói rất đúng!"

 Ngưu Phách Thiên chép miệng, rốt cuộc vẫn không phải một phen ồn ào. Dù sao gã cũng biết, nói về chuyện này, lại có Kế tiên sinh ở đây thì hôm nay Yến Phi không chết được.

 Một Tiên nhân đứng cạnh ngươi nói "Ta không ảnh hưởng tới ngươi" liền thật sự không ảnh hưởng sao? Chắc chắn là không thể rồi.

 Lục Sơn Quân nhìn lão Ngưu, đột nhiên nói.

 "Yêu khu pháp thể của ngươi quả nhiên có chút môn đạo, ngay cả lúc nãy nó cũng không nứt vỡ."

 Lúc này khí lực của lão Ngưu đã khôi phục rất nhiều, nhếch miệng khẽ cười.

 "Hắc hắc, còn kém xa lắm! Hí...iiiii không đúng… đấu pháp nữa rồi..."

 Khóe miệng Kế Duyên khẽ cong lên, mà Lục Sơn Quân rốt cuộc cũng nở nụ cười.

 "Lấy lại tinh thần rồi à? Ha ha, xét về đạo hạnh thì Lục mỗ không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng sau khi Lục mỗ thoát thai hoán cốt có một thần thông thiên phú, ta gọi là Nhϊếp Tâm, có chút giống long uy long khí của loài rồng, lại còn đặc thù hơn nữa. Lúc ta và ngươi bắt đầu đấu pháp, rất nhiều khí lực lãng phí ở phương hướng sai lầm. Ngươi có cảm nhận được không, cảm giác hoảng hốt, đáng sợ ấy?"

 "Ngươi, con mẹ nó!"

 Lão Ngưu thở hồng hộc, nhưng lại không thể động thủ đánh người.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top