Mấy ngày gần đây thời tiết đang nóng trở lại. Tôi thay chiếc áo mùa xuân để ra ngoài. Khắp nơi đều là cảnh tượng cây cối đâm chồi, đua nhau khoe sắc. Thật tràn đầy ý xuân!
Có lẽ do ảnh hưởng của tiết xuân đẹp đẽ ấy mà mệnh đào hoa của tôi cũng được thơm lây, trỗi dậy hơn bao giờ hết.
Khi ấy, tôi cùng một người chị em thân thiết đến tham gia một buổi gặp gỡ tại nhà khách.
Hôm ấy, có đến ba người đàn ông đã tỏ tình với tôi. Trong đó có một cậu mới 20 tuổi đầu, còn kém tôi những 8 tuổi. Tuy còn ít tuổi nhưng lại vô cùng đẹp trai. (Hỡi những cô gái trẻ còn chưa kết hôn, tin này có phải khích lệ các bạn rất nhiều không? Đến một bà cô ngoài 30 như tôi còn có người đến hỏi thăm, vậy thì các cô gái trẻ lo gì không tìm được một người đàn ông tốt để lập gia đình cơ chứ.)
Nhìn gương mặt búng ra sữa của cậu ấy, tôi không thể nhịn được cười. Tôi nói: "Chị hơn em 8 tuổi đó, em có biết không?"
Ai ngờ cậu ta đáp lại tôi ngay lập tức: "Giờ đã là thời đại nào rồi. Chiều cao không còn là khoảng cách. Tuổi tác cũng không thành vấn đề. Chỉ cần em không để ý là được rồi. Mà chị không biết bây giờ đang mốt mối tình chị em à? Chị hơi lạc hậu rồi đó!"
Có thể cậu ta không quan tâm, nhưng tôi thì có.
Còn nhớ một lần lúc hỏi chuyện về nam diễn viên mà tôi thích nhất. Mọi người hầu như đều thích những chàng trai trẻ idol Hàn Quốc. Rồi hỏi đến lượt tôi, tôi nói mình thích diễn viên kiểu như Trần Đạo Minh. Hơn nữa, A Ngạn cũng hơn tôi cả chục tuổi, điều này chứng tỏ tôi thuộc tuýp thích những người đàn ông lớn tuổi chứ không phải tuýp người thích trai trẻ.
Quay lại, tôi tiếp tục nói với cậu nhóc kém mình 8 tuổi kia: "Kể cả tuổi tác không phải vấn đề, nhưng chị đã kết hôn rồi."
Tôi bấm bụng nghĩ, nói đến đây chắc lòng cậu ta chết lặng rồi.
Thế mà chàng trai trẻ không hề tỏ ra bối rối, trái lại còn vô cùng đắc chí. Cậu ta đáp: "Không phải kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn hay sao? Hơn nữa, em còn chưa lấy vợ, em có quyền tự do theo đuổi hạnh phúc của mình. Em tin, chị nhất định sẽ bị em làm cho xiêu lòng."
Không biết có phải giới trẻ bây giờ đều ngang ngạnh như vậy không. Dù tôi đã nói và thể hiện rất rõ quan điểm của mình với cậu ta rằng chuyện này là không thể, vậy mà cậu ta vẫn cứ vô duyên vô cớ gửi tin nhắn cho tôi, lời lẽ thì vô cùng ám muội. Không những thế, thi thoảng lại mang đến cho tôi những đòn tấn công bất ngờ, như hoa tươi rồi cả sô cô la nữa. Như thể giới trẻ bây giờ đều là những cao thủ tình trường vậy.
Còn nhớ năm đó lúc tôi và A Ngạn yêu nhau, tôi nào có được hưởng những đặc ân lớn như thế này.
Cô bạn thân của tôi sau khi biết chuyện đã kể cho tôi nghe mẩu chuyện cười.
Có cô gái nọ phải lòng một chàng trai nên đã tỏ tình với anh ta. Chàng trai nói: "Xin lỗi em, anh đã kết hôn rồi."
Cô gái mặc kệ,vẫn tiếp tục: "Em chẳng quan tâm. Em vẫn cứ yêu anh như thế."
Kết luận: Một ả đàn bà vô liêm sỉ giật chồng người khác!
Ở một diễn biến khác...
Có chàng trai nọ phải lòng một cô gái nên đã tỏ tình với cô ấy. Cô gái nói: "Xin lỗi anh, em đã kết hôn rồi."
Chàng trai cũng không từ bỏ, vẫn tiếp tục: "Anh chẳng quan tâm. Anh vẫn cứ yêu em như thế."
Kết luận: Một gã đàn ông si tình!
Chuyện cười thì cũng chỉ là chuyện cười. Nhưng đó lại chính là thứ hiện thực rõ ràng nhất. Tiêu chuẩn về đạo đức đối với người đàn ông và phụ nữ trong xã hội này là không giống nhau, thật quá phũ phàng!
Có rất nhiều sự việc vốn đã không tồn tại hai chữ "công bằng". Vậy nên ta đừng phí công tìm kiếm.
Chưa hết, cô bạn còn cảnh cáo tôi: "Cậu đừng có để bị mê hoặc rồi đi ngoại tình đó nhé. Cẩn thận không A Ngạn giết chết cậu."
Tôi không sợ có ngày A Ngạn sẽ giết mình như cô bạn tôi nói, vì trước khi kết hôn chúng tôi đã giao ước: Cả hai sẽ không ngoại tình. Đó là lời cam kết chung thủy dành cho tình yêu của chúng tôi. Nhưng tới một lúc nào đó, nếu một bên đã không còn yêu người kia nữa thì hãy nói với nhau thật thẳng thắn, nhất định không được lừa dối nhau. Tuyệt đối không lấy hôn nhân ra để trói buộc nhau. Kết hôn là vì tình yêu của cả hai đã đủ lớn và muốn được cùng nhau đi đến hết cuộc đời.
Vậy nên khi nghe bạn mình nhắc nhở, tôi đã cười: "Cậu yên tâm, A Ngạn nhất định sẽ không giết tớ đâu. Tớ một lòng một dạ với anh ấy, không bao giờ có chuyện hai lòng."
Cô ấy liếc nhìn tôi bằng ánh mắt dí dỏm rồi đùa rằng: "Nói trước bước không qua. Nhỡ đâu cậu lại bị đòn tấn công nhiệt tình của chàng trai trẻ kia làm lay động thì sao? Thời bây giờ phụ nữ cũng không chung thủy hơn đàn ông là bao đâu."
Không phải tôi đang nói những lời tự đắc quá sớm,mà vì tôi là người hiểu bản thân mình nhất. Tình yêu của tôi chỉ dành cho người yêu tôi nhất và cũng là người tôi yêu nhất mà thôi.
Cái gọi là sự chung thủy không chỉ thể hiện ở một câu nói, mà còn bởi có một ai đó đã vì bạn mà bỏ ra rất nhiều thứ,vì thế bạn cũng sẽ xót xa khi nhìn thấy anh ấy bị tổn thương hay buồn khổ.
Không ai dám chắc chắn về lòng chung thủy của mình, nhưng chỉ vì trái tim đã có một người chiếm ngự, chúng ta sẽ một lòng một dạ, không đổi thay để yêu người đó một cách chân thành.
Cuối cùng, tôi đã hẹn chàng trai trẻ ấy để nói chuyện. Tôi hỏi cậu ta: "Em thích chị ở điểm gì?"
Cậu ta đáp: "Em thích chị vì chị là một người phụ nữ thực thụ. Chị rất hiểu biết và khôn khéo."
Tôi thật lòng nói lời cảm ơn với tình cảm mà cậu ta đã dành cho mình. Dường như cậu ấy đã bị tổn thương. Cậu hỏi lại tôi: "Tại sao chị không thích em, vì em chưa đủ đẹp trai à?"
Tôi cười rồi nói: "Không, em rất đẹp trai,nhưng chị đã qua cái tuổi thích ai đó vì vẻ bề ngoài rồi."
Nói một cách công bằng, cậu ấy đẹp trai và trẻ hơn A Ngạn nhiều. Nhưng với A Ngạn, mỗi lúc ở bên nhau, anh ấy đều biết cách thắp lên ngọn lửa trong tôi,khiến tôi luôn luôn cảm thấy bị khuất phục. Còn với chàng trai trẻ này, ngoài vẻ đẹp trai ra thì cậu ta chẳng còn điều gì khác có thể làm tôi lay động. Có lẽ cũng vì cậu ta chưa có đủ trải nghiệm cuộc sống.
Sau này,khi A Ngạn biết được chuyện đó, anh ấy đã hỏi tôi tại sao lại từ chối cậu ta. Tôi đã nói với A Ngạn đúng như vậy. Thế rồi anh ấy bán tính bán nghi nói: "Đẹp trai thì có gì không tốt, ít nhất có thể thỏa mãn con mắt!"
Tôi biết A Ngạn nói thật. Sau chuyện đó cuối cùng tôi cũng hiểu ra tại sao đàn ông lại thích những cô gái trẻ. Bởi vì một gương mặt tràn đầy sức trẻ có thể làm thỏa mãn con mắt. Nhưng đàn ông cũng sẽ không vì sự trẻ trung lấp đầy đôi mắt ấy mà để mình lao vào quá sâu. Bởi lẽ,những cô gái như vậy ngoài kia chẳng thiếu gì, nhưng không phải ai cũng giành được sự trân trọng của đàn ông.
Hỡi những cô gái của tôi,các bạn hãy thử nghĩ xem, ngoài vẻ trẻ trung, xinh đẹp bên ngoài có thể khiến ánh mắt đàn ông dừng lại nhất thời, thì bạn còn sức hút gì khác khiến anh ta phải động lòng, nguyện ý ở lại bên bạn mãi mãi hay không?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận