Tôi và A Ngạn có sở thích chung đó là mát xa. Tuần nào cũng vậy, dù có mệt hay không cũng phải đi mát xa một lần, nó đã trở thành thói quen rồi. Đi nhiều đến mức còn trở thành bạn với người mát xa nữa.
Người mát xa cho A Ngạn là một người đàn ông trung niên rất thích trò chuyện. Hay vì công việc mát xa này quá nhàm chán, thế nên ông ấy lúc nào cũng kiếm những câu chuyện thú vị để kể cho chúng tôi nghe.
Có một lần ông ấy cười cười rồi hỏi A Ngạn: "Đây thật sự là vợ của cậu à?"
A Ngạn tròn mắt ngạc nhiên: "Đường nhiên là vợ của tôi rồi, không lẽ tôi lại dẫn vợ người khác đi sao?"
Ông ấy có vẻ không tin. Thấy vậy, tôi cười và bảo: "Chúng tôi thật sự là vợ chồng đó, nếu không tin tôi cho chú xem đăng kí kết hôn nhé."
Nghe tôi nói vậy dường như mới làm ông ấy tin một chút. Tôi cười rồi nói đùa rằng lần sau nếu thấy A Ngạn dẫn người con gái khác đến thì nhất định phải nói cho tôi biết.
Ông ấy vừa nghe xong đã vội vàng lắc đầu và đáp lại rất quả quyết: "Chắc chắn tôi sẽ không nói với cô đâu. Sao tôi có thể bán đứng khách hàng của mình như vậy được. Mà kể cả không phải khách hàng thì giữa đàn ông với nhau cũng không nên vạch trần nhau như vậy."
Tôi cười cười hỏi lại: "Có phải đàn ông các anh đều che giấu cho nhau như vậy không?"
Ông ấy dương dương tự hào: "Chắc chắn rồi!"
Ông ấy khiến tôi nhớ lại một câu chuyện. Có một lần A Ngạn bảo tôi đứng ra tổ chức một chuyến đi chơi Hoàng Sơn cho mọi người. Mãi không sao, đến khi mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa thì anh ấy lại báo thêm một người vào danh sách, đó là người anh em rất thân thiết của A Ngạn.
Tôi không mấy hài lòng vì người bạn đó của A Ngạn nổi tiếng với bà vợ quản lí rất nghiêm ngặt. Mà vợ anh ta thì lại nổi tiếng là một người rất khó chiều. Tôi chưa bao giờ thích đi chơi chùng với họ cả, quá đối phiền phức.
Biết tôi nghĩ gì, A Ngạn bảo rằng lần này chỉ có một mình người anh em đó thôi, không có vợ đi cùng. Thật ngạc nhiên! Anh ta đã thuyết phục vợ mình thế nào mà cô ấy đồng ý để cho chồng một mình tham gia vào đoàn du lịch Hoàng Sơn của chúng tôi thế nhỉ?
Hôm đó, anh ta xuất hiện trong bộ dạng rất hào sảng và thoải mái. Về chuyện nhà anh ta chẳng ai là không biết cả. Một người trong đoàn đã giúp tôi giải đáp sự tò mò vẫn giấu trong lòng, người đó hỏi: "Anh Thẩm,sao anh lại ở đây rồi?"
Anh ta lớn tiếng cười: "Bí mật,khỏi nói đi!"
A Ngạn lén lút nói với tôi: "Anh ấy nói với vợ rằng lần này phải cùng sếp đi công tác, chuyến đi này mà biểu hiện tốt thì sẽ được thăng chức."
Thật ra trong lòng tôi vốn cũng đoán ra, chỉ có lí do kiểu này mới khiến cô vợ để anh ta một mình tung hoành như vậy!
Trong chuyến đi này, anh Thẩm là người quẩy tưng bừng nhất. Một người đàn ông đã ở vào tuổi 40 rồi còn chơi hết mình hơn cả những cô cậu 20 tuổi. Tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên, A Ngạn thấy vậy liền cười và bảo tôi: "Thông cảm cho người ta nhé. Bị đè nén lâu rồi nên mới thành ra như vậy!"
Bữa tối hôm đó, anh Thẩm mời rượu hết người này đến người kia đến nỗi say khướt, dường như muốn gục đến nơi rồi, vậy mà anh ta vẫn cứ luôn miệng gọi phục vụ mang thêm rượu. Đúng lúc đó, điện thoại của anh ta reo lên, trên màn hình sáng quắc hiện lên tên của vợ.
Nhìn thấy tình hình, A Ngạn nhanh chóng kêu hai người đỡ anh Thẩm ra chỗ khác, cùng lúc nhờ một người đàn ông mà vợ anh Thẩm không quen biết bắt máy hộ: "A lô, xin hỏi ai thế nhỉ? Anh Thẩm tiếp chuyện cùng với lãnh đạo, uống hơi quá chén rồi."
Trong lúc đó, A Ngạn ngồi bên cạnh lấy tay bịt mũi giả giọng nói: "Tửu lượng của anh Thẩm sao mà tệ thế chứ, như vậy thì làm sao tôi dám để anh gánh vác những trọng trách lớn hơn đây?"
Ở đầu dây bên kia, vợ anh Thẩm tỏ ra sốt sắng: "Bình thường tửu lượng anh Thẩm nhà tôi tốt lắm, chắc tại hôm nay anh ấy hơi mệt thôi. Anh giúp anh nhà tôi nói đỡ với sếp vài lời nhé."
Lúc dập điện thoại rồi mọi người ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Nhìn bộ dạng hợp tác hết sức ăn ý của mấy gã đàn ông này khiến tôi nhớ tới một câu chuyện cười:
Một người đàn ông nọ có một buổi tối không về nhà. Ngày hôm sau, anh ta nói với vợ là mình đã ngủ ở nhà một người bạn. Vợ anh ta liền gọi điện cho 10 người bạn thân nhất của chồng thì có đến 8 người nói anh ta ở nhà mình tối qua. Hai người còn lại thì bảo rằng: "Giờ cậu ấy vẫn đang ngủ chưa dậy nữa."
Một ông chồng kể cho vợ mình nghe về câu chuyện ấy. Không ngờ nghe xong cô vợ hứng chí, lấy điện thoại gọi thử cho vài người bạn của chồng hỏi xem tối hôm qua chồng cô ấy có ở đó hay không. Kết quả chẳng cần phải nghĩ tiếp, diễn biến hoàn toàn giống với câu chuyện trên. Thậm chí, còn có người nhiệt tình nói rằng chồng cô ấy ở nhà anh ta uống say quá, giờ còn chưa tỉnh, rồi còn hỏi xem có cần gọi dậy hay không.
Vừa gác máy,người bạn kia đã vội vàng gọi điện cho chồng cô. Anh chồng bắt máy còn chưa kịp nói gì thì anh bạn đã vội vã lên tiếng: "Mày đang ở đâu rồi, về nhà nhanh lên, vợ mày tìm mày đấy. Tao nói mày uống say ở nhà tao,trước lúc về đừng có quên uống ít rượu nữa."
Kết thúc cuộc trò chuyện, anh ta quay sang nhìn vợ im lặng.
Về phòng rồi, lòng tôi vẫn dấy lên suy nghĩ gì đó không vui. Tôi hỏi A Ngạn: "Mọi người đều nói tình bạn giữa đàn ông các anh chắc như vàng. Hóa ra là thế này à? Các bạn thông đồng với nhau để lừa gạt vợ người ta."
A Ngạn cười trừ nói: "Anh Thẩm là trường hợp đặc biệt, chứ anh chưa bao giờ nói dối em như vậy cả."
Thấy tôi vẫn chưa hài lòng, anh ấy thành thật giãi bày: "Bản chất của việc nói dối là để né tránh phiền phức và thoát khỏi những hình phạt. Một khi người phụ nữ bỏ được hai thứ đó thì đàn ông nhất định sẽ chẳng bao giờ nói dối cả. Thực tình có ai muốn nói dối bao giờ."
Tôi vừa nghe vừa nghĩ, đây hẳn là tiếng lòng của tất cả đàn ông trên đời này.
Phụ nữ chúng ta khi luôn miệng nhắc nhở chồng mình phải thành thật, thì cũng xin hãy nhớ rằng mặt khác của sự thật thà chính là thấu hiểu lòng người.
Còn đàn ông khi đòi hỏi vợ mình khoan dung, độ lượng, tin tưởng mình vô điều kiện thì hãy cùng nhớ rằng mặt khác của lòng tin chính là không làm điều gì hổ thẹn với lương tâm.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận