Trong một kho hàng bỏ hoang cỡ lớn, một đám Ghoul đang chiến đấu với CCG.
- Phá vòng vây! Nhanh!
- Không được, lão đại, đường lui bị phong tỏa rồi.
- Những thanh tra Ghoul này đều điên rồi sao?
“Pằng, pằng, pằng!”
Tiếng súng truyền đến, Tô Hiểu đứng sau một cột xi măng cao to, cột xi măng bị đạn bắn tạo ra mảng lớn khói lửa.
Hắn đang chiến đấu với thế lực Ghoul hơn trăm người, thế lực đám này rất ngoan cường, thủ lĩnh là một tên Ghoul cấp S.
Khiến người ta không tưởng tượng nổi chính là, đám Ghoul này nắm giữ lượng lớn súng ống.
Với hỏa lực hiện giờ, đối phương có ít nhất hơn trăm cái súng ống dài ngắn.
Đây là sau khi hắn chiến đấu ở đuôi tòa nhà cũ nát, quét sạch đám Ghoul thứ ba, cũng là nơi Ghoul tụ tập cuối cùng hắn có thể tìm được.
- Byakuya cấp một, hỏa lực của đối phương quá mạnh, chúng ta không đánh vào được.
Mado Akira đang đứng bên cạnh Tô Hiểu.
Viên đạn bắn vào cột xi măng khiến khói lửa nổi lên bốn phía, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng lựu đạn nổ mạnh.
Tô Hiểu vừa định thử nghiệm thò đầu ra, cảm giác da đầu tê dại truyền đến.
Tô Hiểu giẫm mặt đất dưới chân một cái, hắn kéo Mado Akira ở bên cạnh đứng dậy, nhảy xuống cột xi măng gần đây.
Đây là một nhà kho cỡ lớn, trong kho hàng có hàng trăm trụ xi măng rộng một mét.
“Bùm!”
Tô Hiểu vừa mới nhảy ra, liền cảm thấy phía sau truyền đến sóng nhiệt, lực nổ tung xung kích khiến hắn lảo đảo vài bước.
Mado Akira tê liệt ngồi sau cột xi măng, nhìn chỗ nổ tung với vẻ không dám tin.
- Hỏa, ống phóng rocket?
Không chỉ Mado Akira, ngay cả Tô Hiểu cũng không ngờ tới, những tên Ghoul kia lại có ống phóng rocket.
Tô Hiểu giơ một cái súng trường tự động trong tay lên, không thèm nhìn liền bắn loạn đám Ghoul kia, có bắn trúng kẻ địch hay không chỉ có trời mới biết.
“Pằng, pằng, pằng.”
Sau khi hắn bắn loạn một trận, bên phía Ghoul phát ra hai tiếng kêu thảm thiết, Tô Hiểu nhận được nhắc nhở, điểm cống hiến CCG của hắn tăng lên rồi.
Đây hoàn toàn là mèo mù vớ phải chuột chết, Tô Hiểu xin thề, hắn căn bản không nhắm chuẩn.
- Byakuya cấp một, ngươi bắn súng giỏi thật.
Có khả năng Mado Akira không nhìn thấy tư thế bắn theo phản xạ của Tô Hiểu, chỉ thấy Ghoul ngã xuống.
- Cũng, cũng tạm.
Tô Hiểu không khỏi hơi lúng túng.
Trục xuất Ghoul đều là cận chiến, nhưng lần này lại biến thành bắn nhau.
- Byakuya lão đại, không xong rồi, các huynh đệ sắp không kiên trì được nữa rồi.
Một thanh tra trung niên cầm tấm khiên chống đạn trong tay, xông tới bên cạnh Tô Hiểu.
Một số thanh tra theo Tô Hiểu, đến rất nhiều nơi trục xuất Ghoul đều gọi hắn là lão đại, gọi như vậy có ý kính nể hơn.
- Itakura, ngươi lấy thứ này ở đâu ra thế?
Tô Hiểu đánh giá khiên chống đạn trong tay Itakura với vẻ hứng thú.
- Tập kích ở cửa sau, một tên Ghoul cầm thứ này, sau đó bị ta dùng lựu đạn nổ chết rồi.
Lựu đạn là chất nổ duy nhất CCG cho phép sử dụng.
Itakura cười đắc ý, cầm khiên trong tay đưa cho Tô Hiểu.
Khiên chống đạn này đen xì, khoảng chừng 1 mét 4, ở giữa có một hình chữ nhật, giống như khảm kính chống đạn lên.
- Byakuya lão đại, đây là khiên phòng đạn FXF6-T do Hoa Hạ sản xuất, chống đạn cấp 6! Ngoại trừ súng ngắm hạng nặng ra, súng ống khác đều phòng ngự được.
Tô Hiểu nhận khiên chống đạn, khiên trống đạn rất nặng, đáng tin cậy.
- Tất cả mọi người chú ý, ta sẽ tạo ra cơ hội, chuẩn bị tiêu diệt những tên Ghoul này!
Tay trái Tô Hiểu giơ tấm khiên chống đạn, tay phải cầm đao, lao từ sau cột xi măng ra.
“Pằng, pằng, pằng!”
Thông qua kính chống đạn trên khiên chống đạn, Tô Hiểu nhìn thấy Ghoul với một hàng súng ống, nòng súng ngăm đen phun ra nuốt vào hỏa xà, bắn ra từng phát đạn.
“Pằng, pằng, pằng.”
Chi chít viên đạn bắn vào tấm khiên chống đạn.
Tô Hiểu xông về phía trước, bị mưa đạn dày đặc bắn vào.
Lực một viên đạn xung kích không yếu, huống chi hiện giờ là mấy chục phát, mấy trăm phát.
Thấy Tô Hiểu cầm tấm khiên chống đạn trong tay xông tới, thủ lĩnh bên phía Ghoul sợ hết hồn.
Hắn ta nhận ra Tô Hiểu, chính người đàn ông này, trong mười mấy giây giết chết sáu thuộc hạ bên cạnh hắn ta.
Thủ lĩnh đám Ghoul này mặc trang phục lính đánh thuê, hơn nữa kỹ thuật bắn súng rất chuẩn.
- Giết hắn ta, tuyệt đối không thể để hắn ta xông qua chiến tuyến.
Vết đao trên mặt Ghoul lính đánh thuê rung động, giống như đột nhiên nghĩ đến gì đó, khóe miệng hắn ta hiện lên ý cười tàn khốc, Ghoul lính đánh thuê tìm kiếm phía sau một phen, giơ súng ngắm dài ít nhất hai mét lên.
- Ta cho ngươi ngăn này.
Trong mắt Ghoul lính đánh thuê hiện lên hung quang, ngón tay muốn kéo cò súng, khoảng cách này căn bản không cần nhắm chuẩn.
Tô Hiểu nhìn thấy màn này thông qua kính chống đạn, hắn không có phản ứng gì lớn lắm.
Trảm Long Thiểm biến mất, cất vào trong không gian dự trữ, Tô Hiểu kéo quả cầu sắt to bằng nắm tay ở phía sau eo xuống.
“Cùm cụp.”
Tiếng kim loại lanh lảnh va chạm truyền đến, Tô Hiểu ném quả cầu sắt về phía gần Ghoul lính đánh thuê.
Lạch cạch lạch cạch, cầu sắt lăn đến dưới chân rất nhiều Ghoul.
- Khốn kiếp!
Ghoul lính đánh thuê tức giận mắng một câu, ném súng ngắm trong tay, cuộn thân thể lại, Kagune xuất hiện bọc cả người hắn ta lại.
“Bùm!”
Lửa lan tràn trong kho hàng, trần nhà kho hàng rơi đầy tro bụi xuống.
Mảnh đạn dày đặc bắn vào khiên chống đạn trong tay Tô Hiểu, tiếng cạch cạch vang vọng.
Đây là lựu đạn nổ mạnh, Tô Hiểu xin tổng bộ CCG hai lần, tổng bộ mới bất đắc dĩ phê xuống.
Phần lớn hỏa lực phía Ghoul dừng lúc này, mùi khét truyền đến.
Lạch cạch một tiếng, nửa cẳng chân rơi xuống trước mặt Tô Hiểu, chỗ bị đứt đen xì, ống quần rách nát bị ngọn lửa thiêu đốt.
Thực ra Tô Hiểu đã sớm muốn ném lựu đạn, nhưng hỏa lực của Ghoul quá dày đặc, nếu như ném khoảng cách xa, lựu đạn có thể bị nổ trên không trung.
- Tập kích!
Theo Tô Hiểu ra lệnh, những thanh tra đang nấp lao ra.
Tô Hiểu đứng mũi chịu sào, xông lên đầu tiên.
Ghoul lính đánh thuê mơ mơ màng màng đứng dậy, có chút mờ mịt nhìn bốn phía, Kagune của hắn ta bị nổ tan, lỗ tai tràn máu ra, cả người vẫn trong trạng thái chấn động.
Ghoul lính đánh thuê chưa kịp khôi phục, Tô Hiểu đã xông tới trước mặt hắn ta, không do dự chém một đao vào cổ, sau đó không thèm nhìn tới đi tìm những Ghoul khác.
Trong chớp mắt chiến đấu thay đổi, ban đầu tính huống thế lực ngang nhau, trong thời gian ngắn biến thành tàn sát đối phương.
Nửa tiếng sau, có thể thở trong kho hàng chỉ còn nhân loại.
Tô Hiểu ngồi nghỉ ngơi trên một chiếc ghế rách nát, chịu đựng thương hỏa gột rửa, cái ghế chỉ còn lại ba chân, ngồi cũng không dễ chịu.
Những thanh tra bắt đầu gom thi thể Ghoul lại.
- Byakuya cấp một, thanh lý Ghoul xong xuôi rồi, trục xuất được tổng cộng 147 tên Ghoul, phe ta…
Nghe xong báo cáo tình hình trận chiến, Tô Hiểu gật đầu, ra hiệu cho Mado Akira đi xử lý mọi việc tiếp theo.
Ngày mai Shinohara Yukinori bị điều đến khu 20, Tô Hiểu đã trục xuất toàn bộ Ghoul có thể tìm được.
Itori căn bản không ngờ, nàng chỉ tiện tay vẽ một tấm bản đồ, gián tiếp tạo thành tử vong cho hơn một ngàn Ghoul.
Lúc này độ hoàn thành nhiệm vụ của Tô Hiểu biến thành, [Thanh tra cấp 1, độ cống hiến 2053/2000, tăng/không tăng chức vị.]
Tô Hiểu lựa chọn tăng lên, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên biến mất.
Chỉ cần tin tức của tổng bộ CCG vừa đến, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ chính.
Điều này làm Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm, hắn không muốn vận mệnh do CCG nắm trong tay.
Ngay lúc Tô Hiểu cảm thấy cả người thoải mái hơn, đột nhiên Luân Hồi Nhạc Viên lại đưa ra nhắc nhở.
[Liệp Sát Giả đã trục xuất 95% Ghoul ở khu 14, trong đó Liệp Sát Giả giết 34%, giết gián tiếp 46%, chạy khỏi khu 14 là 15%.]
[Vì hành động của Liệp Sát Giả, dẫn đến lượng lớn Ghoul ở khu 14 tử vong hay chạy trốn, hoàn thành “nhiệm vụ thành tựu”: Làm sạch đường phố.]
[Nhiệm vụ thành tựu: Làm sạch đường phố. (Cần tự tay trục xuất 30% Ghoul trở lên ở một khu vực, khiến 90% Ghoul trở lên tử vong hay chạy trốn ra khỏi khu vực này).]
[Khen thưởng của nhiệm vụ thành tựu (Làm sạch đường phố): 1 điểm thuộc tính, 7% Thế Giới Chi Nguyên.]
[Hiện nhận được tổng cộng 14.3% Thế Giới Chi Nguyên.]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận