Sau khi nghỉ ngơi mấy tiếng ở trong mật thất, Tô Hiểu mở hai mắt ra.
- Chúng ta ra ngoài thôi.
Trong mật thất không phải nơi ở lâu, chỉ thích hợp tạm thời nghỉ ngơi, hoàn cảnh này thực sự quá kém, có khả năng khiến vết thương bị nhiễm trùng.
Ukina ngồi ở một bên, chẳng biết đầu đã tựa vào bả vai Tô Hiểu lúc nào, còn phát ra tiếng ngáy nhẹ.
Tô Hiểu đẩy vai Ukina một cái, Ukina giật mình, vươn người nhảy lên.
- Làm sao, có Ghoul à?
Dáng dấp của Ukina rất bình thường, nếu không duy trì cảnh giác ở khu 24, như vậy chỉ có một con đường chết.
- Những tên Ghoul kia đã đi rồi.
Tô Hiểu đứng dậy, đi tới trước khe hở tường thịt, nghiêng người đi qua.
Ukina có chứng sợ không gian kín do dự một lát, cuối cùng vẫn nghiến răng tiến vào khe hở.
Quay trở về thông đạo dưới lòng đất lần nữa, nơi này đã vô cùng yên bình.
Lần đầu tiên Tô Hiểu tiến vào khu 24, đã trải qua tầng tầng lớp lớp nguy hiểm.
Sau khi hắn tiến vào thế giới Ghoul, chắc là lần này nguy hiểm nhất, lúc trước quét sạch Ghoul ở khu 14, hoàn toàn như trò trẻ con với khu 24.
Tô Hiểu dùng bản đồ vẽ tay phân biệt phương hướng, tiếp tục xuất phát về phía mặt đất.
Hắn đều ghi nhớ mỗi con đường mỗi lối mà hắn đi, cũng đánh dấu ở trong đường hầm ngầm.
Sau khi tiến lên con đường rắc rối phức tạp hai tiếng, Tô Hiểu dừng bước lại.
- Sao dừng lại rồi?
- Đã tới nơi này rồi.
Nhìn mười hai ở dưới chân do đao vẽ ra, Tô Hiểu đánh dấu một mũi tên trên bản đồ vẽ tay.
Phương hướng tiến lên hiện giờ của hắn sai rồi, không phải đi về mặt đất, mà thâm nhập khu 24.
Tình huống chưa làm rõ phương hướng, lạc đường là chuyện thường như cơm bữa.
Tô Hiểu không ủ rũ, chỉ phải thử nghiệm liên tục, phối với bản đồ vẽ tay của hắn và đánh dấu trên đường, bọn họ sẽ ra khỏi khu 24 nhanh thôi.
“Rầm.”
Một tiếng vang trầm thấp truyền đến, âm thanh đến từ mặt bên, phía sau một đạo tường thịt, có người đang chiến đấu.
- Là Arima, đây là âm thanh “Narukami” phóng điện quy mô lớn.
Ukina kêu lên một tiếng, có thể chiến đấu đại biểu Arima Kisho không chết.
Tô Hiểu không lên tiếng, hắn đang tìm nguồn phát ra âm thanh, có thể tập hợp lại là chuyện tốt, hiện giờ Arima Kisho là chiến hữu, nếu không phải đối phương cản phía sau, hắn đã chết ở khu 24.
- Bên này.
Bước chân của Tô Hiểu nhanh hơn, từ đi bộ nhanh biến thành chạy băng băng.
Ngang qua con đường như mê cung, bước chân của Tô Hiểu càng lúc càng nhanh, hắn đã biết đại khái con đường gần đây rồi.
Âm thanh chiến đấu càng ngày càng gần, sau chỗ rẽ con đường, Arima Kisho xuất hiện ở phía xa.
Lúc này Arima Kisho đã không còn phong độ của nam thần, mình trần thân trên, tóc trắng nhiễm chút máu, kính mắt cũng không cánh mà bay.
- Vì sao, vì sao không nói với bọn ta, lẽ nào ở trong mắt ngươi, giao lưu với bọn ta đều là một loại sỉ nhục à?
Một lão niên Ghoul tóc trắng vô cùng đau đớn nhìn Arima Kisho.
- Không cần tốn nước bọt, hắn ta đã không còn là chúng ta…
Một lão niên Ghoul khác vừa định nói chuyện, Arima Kisho đã giơ “Narukami” trong tay lên.
“Rầm, rầm.”
Hai điện cầu bắn ra, hai lão niên Ghoul không phải là người yếu, né tránh rất linh hoạt.
“IXA” ở tay trái Arima Kisho phun trào.
“Xì xì, xì xì.”
Một phần “IXA” biến hình chìm xuống đất từ lâu, lúc này chui từ dưới đất lên, trực tiếp xiên hai tên Ghoul thành xâu thịt.
- Vì sao, vì sao phải…
Một lão niên Ghoul không cam lòng nhìn Arima Kisho, còn muốn nói gì đó, nhưng hơi thở của lão niên Ghoul đang nhanh chóng trôi đi, lão ta đã không thể nói chuyện.
Môi Arima Kisho khép mở, không tiếng động nói gì đó.
Ở góc độ của Tô Hiểu, đúng lúc có thể thấy gò má của Arima Kisho, vẻ mặt hắn ta có chút ưu thương sao? Là ưu thương vì giết hai tên Ghoul kia sao?
Tô Hiểu cau mày, hai lão niên Ghoul chết đi giống như còn có chút tôn kính Arima Kisho?
Không sai, chính là tôn kính, giống như Arima Kisho từng là thủ lĩnh của bọn họ.
Thanh tra mạnh nhất CCG là thủ lĩnh của Ghoul sao? Chuyện như vậy nghe có vẻ quá hoang đường.
- Arima.
Ukina thử gọi một tiếng thăm dò, nàng không nhìn ra tình huống hơi kỳ lạ.
Arima Kisho xoay người, nhìn về phía đám Tô Hiểu, lúc này mắt phải Arima Kisho khép lại.
- Hai người đến rồi, thăm dò lần này đến đây là kết thúc.
Bầu không khí hơi khác thường, Tô Hiểu không nói gì, CCG đều đáng ngờ tầng tầng lớp lớp, sao trên người Arima Kisho có khả năng không có bí mật.
Mục đích hàng đầu của hắn là đạt được lượng lớn điểm cống hiến CCG, sau đó đến phân bộ tạm thời ở khu 24 đổi [Dịch cường hóa gen người] và [Phấn toái tinh linh].
Hai thứ này cần 28000 điểm cống hiến CCG, Tô Hiểu mới chỉ kiếm được số đuôi.
Hơn nữa hiện giờ không phải lúc nghi ngờ lẫn nhau, ở khu 24 đều gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, từ biểu hiện hành động của Arima Kisho, cũng không có ý phản bội.
Ít nhất là sau khi Arima Kisho tiến vào khu 24 vẫn giết Ghoul, cũng không xuất hiện tình huống “bán đội hữu”.
Trừ phi Arima Kisho muốn phản bội CCG, bằng không sẽ không đối địch với Tô Hiểu.
- Arima, hai tên Ghoul này là sao vậy?
Rõ ràng là Ukina vị thiếu nữ thần kinh này không có tâm cơ gì, hỏi thẳng nghi ngờ trong lòng.
- Bọn họ từng là bạn của ta, trước đây bọn họ ngụy trang thành nhân loại, khi đó ta còn trẻ, không phát hiện ra chuyện này, đã là chuyện nhiều năm trước rồi, không ngờ hôm nay gặp phải bọn họ, còn lấy thân phận Ghoul và thanh tra.
Arima Kisho hơi nhếch miệng cười cay đắng, máu tươi nhỏ từ cằm xuống.
- Hóa ra là như vậy, ta cũng từng có bạn như thế, người kia là bạn học của ta, ta tự tay giết nàng.
Ghoul lẩn trốn trong nhân loại, chuyện thanh tra và Ghoul bất ngờ thành bạn bè, cũng sẽ tình cờ xảy ra.
Thanh tra chỉ là nghề nghiệp, bình thường mặc trang phục như người thường, mà Ghoul sẽ ẩn nấp, nghĩ trăm phương ngàn kế hòa nhập vào xã hội loài người.
Hơn nữa tình huống thanh tra và Ghoul kết bạn nhầm, ở trong nguyên tác cũng chẳng lạ lùng gì, là chuyện rất bình thường.
Ukina tin lời Arima Kisho nói, hai người đã hợp tác hơn nửa năm, vào sinh ra tử với nhau, loại hữu nghị đó sẽ không vì chuyện này mà ảnh hưởng.
Chuyện này đơn giản như vậy sao? Ít nhất Tô Hiểu không hoàn toàn tin tưởng, hắn sẽ không đi ngờ vực chuyện gì, mỗi người đều có bí mật, mỗi ngày nghĩ đào bới bí mật của người khác, bình thường sẽ bị người ta xa lánh.
Tô Hiểu cầm bản đồ vẽ tay dẫn đường ở trước, Arima Kisho và Ukina đi sau.
Trong tình huống mất đi la bàn, bản đồ vẽ tay trong tay hắn vô cùng quý giá.
Tô Hiểu đều ghi lại mỗi con đường mỗi lối đi, bản đồ vẽ tay càng ngày càng hoàn thiện, một đạo mũi tên màu đỏ càng ngày dài, đó là đường đi về mặt đất.
- Có tiếng bước chân.
Tô Hiểu dừng lại, nhìn con đường tối tăm ở phía trước.
- Chạy mau, là Bạch Sắc Tử Thần.
Có hơn mười tên Ghoul mới thò đầu ra, sau khi nhìn thấy Arima Kisho, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Đám Tô Hiểu chỉ đứng tại chỗ, ba người đều là cung giương hết đà, phải giảm thiểu chiến đấu.
Tên tuổi của Arima Kisho không phải là thổi phồng, ở khu 24, phần lớn Ghoul nhìn thấy hắn ta sẽ trốn đi, vốn dĩ sẽ không chiến đấu.
Không thể nghi ngờ tình huống này tăng tốc độ tiến lên của ba người, một tiếng sau, Tô Hiểu nhìn thấy cửa kim loại đi qua lúc trước.
Arima Kisho mở cửa kim loại, sau khi ba người đi ra, cửa kim loại đóng rầm rầm, đồng thời khóa kín.
Đây là ngừa Ghoul ở khu 24 rời khỏi khu 24, lẩn trốn đến mặt đất, còn chuyện có tác dụng hay không, thì không biết được.
Đi qua con đường thẳng tắp, nguồn sáng chói mắt xuất hiện ở phía trước.
Đó là ánh sáng mặt trời, Tô Hiểu ở dưới đất quá lâu rồi, có chút không thích ứng với ánh sáng mặt trời.
Híp mắt ra khỏi hầm ngầm, Tô Hiểu quay trở về mặt đất, quay về thế giới nhân loại.
Tuy thời gian thâm nhập khu 24 không lâu, nhưng hắn có cảm giác như cách một thế hệ.
Hít sâu không khí, không khí ở trên mặt đất vô cùng tươi mát, không có mùi hôi thối nhàn nhạt ở khu 24.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận