Sau khi chiến đấu liên tục, Tô Hiểu cảm thấy hơi mệt, hắn nhảy lên xà ngang bằng xi măng, tạm thời nghỉ ngơi, ở chỗ cao có thể giảm bớt tỷ lệ bị phát hiện, phòng ngừa bị đánh lén.
Lau chùi vết máu trên tay, Tô Hiểu đốt một điếu thuốc, cầm trường đao trong tay ngồi trên xà ngang cao ba mét treo trên trời nghỉ ngơi.
Nhưng chưa được năm phút, tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Ghoul Aogiri Tree lại tới nữa rồi.
Tô Hiểu thở dài bất đắc dĩ, nhảy từ trên xà ngang xuống.
- Đường này không thông.
Nói xong Tô Hiểu xông về phía những tên Ghoul sợ hãi kia.
…
Phía dưới cứ điểm Aogiri Tree, có ba người ẩn nấp ở đây, lần lượt là Yoshimura Kuzen cửa hàng trưởng của Anteiku, Black Dober. Irimi Kaya, cùng với Fueguchi Hinami tiểu loli đáng yêu.
- Kaya, phía CCG thế nào?
Cửa hàng trưởng mở miệng, lúc này lão ta mặc trang phục của Aogiri Tree.
- CCG chia làm bốn đội, trong đó có ba đội phụ trách tấn công, một đội phụ trách cửa sau, một đội ở cửa sau… Không, không tính là một đội, chỉ có một người.
- Người kia phong tỏa cửa sau, đến nay chỉ có một thành viên của Aogiri Tree thông qua cửa sau, những người khác đều bị diệt sạch.
- Tình huống hiện giờ là CCG chiếm ưu thế.
Nghe Irimi Kaya trả lời xong, cửa hàng trưởng trầm mặc một lát.
- Một người trấn thủ cửa sau, đối phương là nhân loại à?
Irimi Kaya nhìn cửa hàng trưởng với vẻ kinh ngạc.
- Đương nhiên là nhân loại, sao bên trong CCG có Ghoul được?
Cửa hàng trưởng cười khổ một tiếng, đương nhiên bên trong CCG có Ghoul rồi, chỉ là có một số chuyện lão ta không thể nói, những chuyện kia quá nguy hiểm.
- Nếu là nhân loại, vậy chỉ có thể là hai người, xem ra có một “Tử Thần” tới, không biết là màu đen hay trắng.
- Màu trắng còn có thể thương lượng, màu đen thì chỉ có thể liều mạng rồi.
Cửa hàng trưởng đứng dậy, mắt đỏ hiện lên.
- Không còn biện pháp, cần giúp đám Touka tranh thủ chút thời gian, Kaya, ngươi mang Hinami rời đi trước, thuận tiện thông báo cho đám Touka, nếu trong vòng mười phút không cứu được Kaneki, thì chuẩn bị rút lui.
Nhìn cửa hàng trưởng đi xa, môi Irimi Kaya khép mở, muốn nói gì đó, nhưng không biết mở miệng thế nào.
- Kaya tỷ, cửa hàng trưởng sẽ gặp nguy hiểm à?
Vẻ mặt Hinami đau khổ, lo lắng nhìn cửa hàng trưởng đi xa.
- Sẽ không, cửa hàng trưởng rất mạnh.
Irimi Kaya sờ đầu Hinami, cố gắng nở nụ cười.
Ở trong CCG, có thể được xưng là Tử Thần, cơ bản đại biểu một mình trục xuất được Ghoul cấp SSS, sao Irimi Kaya có thể không lo lắng cho an nguy của cửa hàng trưởng được.
Nếu không nhờ cửa hàng trưởng, bây giờ Irimi Kaya vẫn còn là một con “chó hoang” điên cuồng, săn mồi nhân loại ở bốn phía, cửa hàng trưởng cứu rỗi nàng từ Ghoul thành một “con người”.
Irimi Kaya càng lo lắng chính là, đã lâu rồi cửa hàng trưởng không ăn thịt người tươi sống, dẫn đến nồng độ tế bào Rc trong cơ thể hạ thấp.
- Hinami rất sợ, hình như bên kia có kẻ rất nguy hiểm.
Ngón tay Hinami chỉ về một phía, đó là phía có Tô Hiểu.
…
Lúc này, chính diện chiến trường đã đánh với khí thế hừng hực, thanh tra CCG chiến đấu ác liệt với Ghoul Aogiri Tree trong tòa nhà bỏ hoang.
Ở trong hành lang tàn tạ đầy đất nào đó, tay Amon Koutarou cầm hai đại đao cán dài, nặng nề thở hổn hển.
Trước mắt hắn ta là hai thi thể, Ghoul cấp S, anh em Bin.
- Mado tiên sinh, ngươi nói đúng, không tới thời khắc cuối cùng quyết không từ bỏ, trước khi chưa báo thù được cho ngươi, ta chắc chắn sẽ không chết.
Lúc Amon nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị tìm đại bộ đội hội họp, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh kỳ lạ.
Amon ngẩng đầu nhìn, thì thấy một bóng đen bay từ ngoài cửa sổ vào, xông thẳng lên mái nhà, bóng đen mơ hồ là hình người, nhưng cao to một cách dị thường, ít nhất phải cao từ hai mét rưỡi đến ba mét.
- Đó là thứ gì?
Bỗng nhiên Amon có dự cảm không tốt.
…
Sau khi đại bộ đội CCG chiến đấu gian khổ, cuối cùng cũng quét sạch phần lớn Ghoul Aogiri Tree.
Điều này làm khí thế đám thanh tra CCG như cầu vồng, dưới sự dẫn dắt của hai thanh tra cấp đặc biệt là Shinohara Yukinori và Kuroiwa Iwao, đại bộ đội CCG xông lên lầu chóp.
Dựa vào cảm ứng nhiệt quan sát đo đạc lúc trước, trên sân thượng tụ tập lượng lớn Ghoul.
Nhưng sau khi Shinohara Yukinori dẫn người lên sân thượng, sân thượng trống rỗng, ngay cả quỷ ảnh cũng không có.
- Ta là Shinohara, đến mái nhà, hình như những tên Ghoul Aogiri Tree kia không có ở đây, cảm giác hơi kỳ lạ.
Shinohara báo cáo tình huống cho Marude Itsuki.
Bên trong xe chỉ huy Marude Itsuki hơi nhếch miệng cười, lúc trước lão ta nhận được báo cáo, ở bên trong cứ điểm Aogiri Tree, phát hiện rất nhiều thuốc nổ được chôn giấu, hiện giờ những thuốc nổ đó đã được phá.
- Lần này là những tên Aogiri Tree chơi “khôn vặt”, không có ai thì thôi, chuẩn bị rút, lần này vốn dĩ không phải khai chiến toàn diện, những tên thuộc hạ kia chỉ là mồi nhử.
Marude Itsuki nói rõ tình huống với Shinohara Yukinori thông qua tai nghe Bluetooth.
Đúng là như vậy, Aogiri Tree không có vốn khai chiến với CCG, nếu không CCG sẽ không như hiện giờ.
- Vậy thì rút đi, lần này trục xuất không ít Ghoul, càng quan trọng hơn là, chúng ta đã đoạt lại được khu 11.
Nói đến đây, trên mặt Shinohara Yukinori lộ ra vui mừng.
- Shinohara tiên sinh.
Chẳng biết Amon Koutarou đến sân thượng từ lúc nào.
- Amon, ngươi không có chuyện gì đấy chứ?
Shinohara Yukinori nhìn Amon với vẻ thân thiết, quan hệ của hai người không tệ.
- Shinohara tiên sinh, hình như vừa nãy ta thấy…
“Bùm!”
Amon Koutarou nói được nửa câu, một tiếng vang thật lớn truyền đến, một quái vật khổng lồ nào đó hạ xuống sân thượng.
- Hả?
Ánh mắt đám Shinohara Yukinori nhìn về phía nguồn âm.
- Làm sao vậy?
Ở bên trong xe chỉ huy, Marude Itsuki nhìn thấy có “vật thể” hạ xuống sân thượng thông qua màn hình.
Sau khi Marude Itsuki hỏi, là trầm mặc rất lâu.
- Marude, là tên kia, One – Eyed Owl.
Giọng nói của Shinohara Yukinori trầm thấp.
Thông qua màn hình quang màu xanh trước mặt, Marude Itsuki cũng thấy rõ tình cảnh trên sân thượng.
Marude Itsuki thay đổi sáng vẻ lưu manh vô lại, một tay đặt lên tai nghe, ánh mắt lạnh lùng một cách dị thường.
- Shinohara, chỉ để những người ưu tú nhất thấy chết không sờn ở lại, những người khác ở lại cũng chỉ lãng phí sinh mệnh, cũng không có tác dụng kéo dài thời gian.
- Với nhân số ít như vậy, người tinh anh nhất chiến đấu với lão ta, giúp chúng ta tranh thủ 5 phút, đổi kênh.
Marude Itsuki lập tức đổi kênh, liên lạc với Tô Hiểu.
- Byakuya, vẫn đang ở cửa sau à?
Trong tai nghe là âm thanh rất ầm ĩ.
- Ừm, nhưng bây giờ ta rất bận.
Tô Hiểu tránh thoát một Kagune, một đao chém chết chủ nhân của Kagune.
- Ngươi không cần quản cửa sau nữa, trên sân thượng cần giúp đỡ, One – Eyed Owl xuất hiện, hiện giờ đám Shinohara đang chuẩn bị nghênh địch, có khả năng bọn họ không phải đối thủ.
Tô Hiểu đang chiến đấu với hơn mười tên Ghoul đột nhiên dừng lại.
Những tên Ghoul này nhìn Tô Hiểu với vẻ sợ hãi, thân thể không ngừng run lên, một số Ghoul bị chém đứt tứ chi đang nằm trên đất kêu rên.
- Đã biết, ta sẽ nhanh chóng tới mái nhà.
- Xin nhờ ngươi rồi.
Kết thúc trò chuyện, Tô Hiểu cúi người xé một mảnh vải, lau chùi Trảm Long Thiểm.
- Trong vòng mười giây biến mất trước mắt ta.
Nghe Tô Hiểu nói câu này, trong chớp mắt hơn mười tên Ghoul hóa thành chim muông bay nhanh đi. Ban đầu bọn họ có hơn ba mươi tên đồng bạn, hiện giờ chỉ còn sót lại mười bốn tên.
Sau khi Tô Hiểu xác nhận phương hướng, bắt đầu xuất phát đến sân thượng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận