Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 1: Hiệu Úy mặt lạnh trong Cảm Tử Doanh

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 202 lượt xem
  • 1436 chữ
  • 2025-07-02 14:22:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tần Phong ngồi xếp bằng trên tấm thảm lông, cẩn thận quấn từng vòng dây Sa đẳng lên chuỗi đao, vô cùng tỉ mỉ. Mỗi vòng đều được hắn kéo căng hết sức. Loại Sa đằng này mọc trên dãy núi Lạc Anh, sau khi luộc kỹ trong nước sôi vài canh giờ rồi phơi khô, mềm mại như dây thừng nhưng lại cứng cáp hơn cả sắt thép. Những hạt nhỏ li ti trên thân dây tạo cảm giác chắc chắn khi cầm nắm, trên chiến trường, dù dính máu cũng không bị trơn trượt.

Lưỡi đao của Tần Phong dài ba thước, chuỗi dài hai thước, là vũ khí tiêu chuẩn của Cảm Tử Doanh, từ Hiệu Úy đến binh sĩ bình thường đều được trang bị loại đao này. Đao được đúc nguyên khối, nặng mười hai cân chín lượng, lưỡi mỏng, sống dày, rất thích hợp để chém giết. Thanh đao này đã theo Tần Phong sáu năm, trên thân đao mơ hồ hiện lên một lớp ánh đỏ, đó là dấu vết của vô số máu tươi đã nhuộm lên.

Quấn đến tận cuối chuôi đao, Tần Phong buộc chặt một nút thắt, rồi đứng dậy, vài động tác vung đao thuần thục, hắn hài lòng gật đầu. Cắm đao xuống đất, hắn lấy bộ khôi giáp ra, dùng khăn lau chùi cẩn thận.

Mỗi mảnh giáp lá đen bóng xếp chồng lên nhau, cả bộ nặng ba mươi tám cân, là một gánh nặng không nhỏ đối với binh sĩ gầy yếu. Nhưng với các binh sĩ Cảm Tử Doanh, điều đó chẳng là vấn đề gì. 

Tần Phong, Hiệu Úy Cảm Tử Doanh, một lão binh đã nhập ngũ từ năm mười sáu tuổi, phục vụ sáu năm. Ngay từ khi nhập ngũ, hắn đã gia nhập Cảm Tử Doanh, từ một lính hầu nhỏ bé thăng lên Hiệu Úy – quân hàm cao nhất của các tướng lĩnh cấp Doanh trong quân đội Đại Sở.

Đối với binh sĩ Cảm Tử Doanh, Tần Phong là một huyền thoại, bởi chưa từng có ai sống sót sau sáu năm trong doanh này. Cảm Tử Doanh, đúng như tên gọi, là đội quân xung trận tiên phong, lui quân thì lại ở hậu phương, nhiệm vụ của họ là hi sinh, dùng tính mạng để đổi lấy thắng lợi cho đại quân.

Binh sĩ Cảm Tử Doanh đương nhiên không phải hạng người lương thiện. Nguồn gốc của họ có hai: một là các tử tù trong Đại Sở, nếu tình nguyện gia nhập Cảm Tử Doanh sẽ được miễn tử hình, ra trận chiến đấu. Nếu may mắn sống sót qua vài trận đại chiến, tội danh sẽ được xóa bỏ.

Dĩ nhiên, số người có thể tẩy trắng rất ít, mỗi trận đại chiến, Cảm Tử Doanh lại phải thay máu một lần. Loại thứ hai là những quân nhân bất trị bị chỉ huy ghét bỏ, cho vào Cảm Tử Doanh. Dù là kẻ từng trải, cơ hội sống sót của họ cũng rất thấp.

Cũng không phải không có người xuất đầu lộ diện trong Cảm Tử Doanh. Kẻ nào may mắn sống sót hai năm có thể thăng lên Phó Úy, rồi được điều đến doanh khác. Những người này không lo thiếu đường thăng tiến, bởi họ đã trở thành những chiến tướng lừng danh, được các tướng lĩnh tranh giành.

Nhưng Tần Phong lại phục vụ sáu năm mà vẫn ở Cảm Tử Doanh, quả là chưa từng có tiền lệ. Sáu năm qua, đã có ba Phó Úy, tức là cấp dưới của Tần Phong, được điều đi làm chủ quan doanh khác. 

Tần Phong có thể thống lĩnh Cảm Tử Doanh không phải nhờ tài ăn nói hay sức hút cá nhân, mà là nắm đấm. Làm Hiệu Úy mà nắm đấm không cứng, trong Cảm Tử Doanh chỉ có một kết cục: chết. Những binh sĩ này đều là hạng người liều mạng, giết chết Hiệu Úy với họ chẳng là gì, bởi họ vốn chẳng trông mong sống sót.

Nhưng không ai dám động đến Tần Phong. Những tân binh được điều đến, dù bị đánh cho tả tơi cũng không phục, nhưng chỉ cần nhìn thấy Tần Phong, đều khiếp sợ như chuột thấy mèo.

Danh tiếng của Tần Phong không chỉ vang danh trong Cảm Tử Doanh, mà còn nổi tiếng khắp biên quân Tây Bộ Đại Sở. Hắn là người dám lật đổ bàn của Thống soái trong đại doanh mà vẫn bình an vô sự.

Nhiều người cho rằng đó là lý do Tần Phong vẫn bám trụ Cảm Tử Doanh. Trừ phi Thống soái bị điều đi, nhưng điều đó gần như bất khả thi. Kết cục của Tần Phong rất có thể là chết trong một trận chiến nào đó, chấm dứt sự nghiệp quân nhân.

Tần Phong chẳng bận tâm đến những lời đồn đại đó. Vấn đề giữa hắn và Thống soái, chỉ có hai người họ biết.

Lau sạch khôi giáp, Tần Phong mặc vào, đứng thẳng dậy, thắt chặt dây lưng, vén rèm trướng bước ra ngoài.

Tần Phong luôn xuất hiện trước mặt binh sĩ với vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị. Hắn cực kỳ nghiêm khắc với thuộc hạ.

Binh sĩ Cảm Tử Doanh thường ngày chẳng có kỷ luật gì. Trong doanh trại, họ ngồi nằm la liệt, chửi bới, nướng gà, hoặc cãi nhau, đánh nhau ầm ĩ. Đánh nhau là chuyện thường ngày, thua thì xui, chết là số mệnh, chẳng ai quan tâm, cả Tần Phong cũng vậy.

Cảm Tử Doanh chỉ có một quy định: không được đánh nhau theo nhóm. Nếu dám Tiễn Đạo bè kết phái, sẽ bị giết sạch. Cảm Tử Doanh không thiếu người.

Nơi Tần Phong đi qua, ai cũng im lặng. Kẻ đang nướng gà thì nhìn chăm chăm vào con gà, kẻ đang cãi nhau thì cứng đờ ra.

Cảm Tử Doanh có một ngàn năm trăm người, mỗi trận chiến thường mất hơn một nửa, thời bình cũng mất hai ba người mỗi ngày.

Mỗi ngày đều có xác chết được khiêng ra, và có người mới được đưa vào.

Cảm Tử Doanh đóng cách doanh trại chính vài dặm, vì không ai muốn ở gần những kẻ này.

Tuần tra xong, Tần Phong trở về doanh trướng. Trong Cảm Tử Doanh, một doanh trướng tám người, chỉ có Hiệu Úy Tần Phong ở một mình trong đại doanh. Nhưng chẳng ai muốn ở chung với hắn. 

Vén rèm lên, trong trướng đã có người ngồi chờ, Tần Phong không ngạc nhiên, cởi giáp ngồi xuống.

Đó là Thư Sướng, đại phu duy nhất của Cảm Tử Doanh, người duy nhất dám đối mặt với Tần Phong. Không phải vì võ công, mà vì hắn là người cần được bảo vệ.

Thư Sướng đã ở Cảm Tử Doanh ba năm, sống lâu nhất sau Tần Phong. Không phải vì võ công cao cường, mà vì hắn được tất cả binh sĩ bảo vệ. Ai cũng cần hắn, vì hắn có thể cứu sống bất cứ ai còn hơi thở. Cho nên, ba năm qua hắn chẳng động đến đao kiếm, lại là người sống tốt nhất.

Ngay cả Tần Phong cũng không dám chắc an toàn, nhưng không ai dám động đến Thư Sướng. 

- Làm xong rồi sao?

Tần Phong cau mày nhìn Thư Sướng, quần áo hắn vẫn dính đầy máu.

- Thư phong tử, ngươi đến đây chẳng lẽ không thể thay quần áo, rửa sạch máu trên người?

Thư Sướng cười.

- Có gì phải đổi, ngươi thấy ít máu sao?

- Chính vì thấy nhiều nên ta chán ghét.

- Đó là lý do ngươi lau chùi kỹ càng khôi giáp sau mỗi trận chiến? Nếu người ngoài biết Hiệu Úy Cảm Tử Doanh giết người như ngóe lại chán ghét máu, chắc chẳng ai tin.

Tần Phong hừ một tiếng.

- Thư phong tử, ngươi ở đây ba năm rồi, còn không muốn đi? Ta đã nhận lệnh xuất quân, lần này đánh Tây Tần không phải chuyện nhỏ, dù mọi người bảo vệ ngươi, cũng không chắc an

toàn.

- Không đi, ở đây mới là nơi lý tưởng để ta nghiên cứu đủ loại thương tích kỳ lạ. Nơi khác không có cơ hội như vậy.

- Không đi thì cứ ở lại, đến lúc chết đừng hối hận.

Tần Phong lạnh lùng nói.

.... 

Đại phu nghiêng đầu nhìn Tần Phong một lát, rồi lắc đầu:

- Tần Phong, ngươi cần gì suốt ngày cau có như vậy, khiến ai nấy đều sợ ngươi muốn chết? Ta biết ngươi rất để tâm đến từng binh sĩ dưới quyền, người khác không hay, nhưng ta biết rõ, mỗi trận đánh xong, ngươi đều rất đau lòng vì những chiến hữu đã khuất.

Tần Phong cười lạnh:

- Thật sao? Ta là lo bọn họ chết không đủ sớm sao? Ai vào doanh ta cũng chẳng khác nào người chết cả.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top