Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 53: Đại Sở Tả tướng

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 72 lượt xem
  • 1465 chữ
  • 2025-07-06 17:44:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Toàn bộ kế hoạch do Nhị hoàng tử một tay thực hiện, ngay cả hắn, Tả tướng, cũng chỉ biết vào phút cuối, huống hồ là Thái tử. Chắc chắn Nhị hoàng tử sẽ giấu kín Thái tử, xét về thời gian, cho dù Thái tử biết chuyện này, cũng tuyệt đối không thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy.

Phải biết rằng, việc Tần quốc điều động Lôi Đình quân đến Lạc Anh sơn mạch không phải chuyện có thể làm trong thời gian ngắn. Nhị hoàng tử quả thật đã tức giận đến mất lý trí, mất đi đại tông sư Tả Lập Hành và sáu vạn quân đội phía Tây, đối với hắn, đó là một đòn giáng chí mạng.

Thân thể Hoàng đế càng ngày càng yếu, Thái tử hết sức thận trọng, chỉ cần không phạm sai lầm, Hoàng đế sẽ không thể tìm được sơ hở để phế truất hắn, hắn sao lại tự hủy tương lai của mình?

Phế truất Thái tử, đó là chuyện động trời, ngay cả Dương Nhất Hòa cũng không hy vọng việc này xảy ra. Nhị hoàng tử quá mức kiêu ngạo, còn Thái tử lại ôn hòa, hắn thích Thái tử hơn.

Nhưng là Tả tướng, người đứng đầu dưới Hoàng đế, hắn phải giữ thái độ trung lập, nếu không, Hoàng đế sẽ không vui, vị trí Tả tướng của hắn cũng sẽ không giữ được.

Cung điện của Hoàng đế ở ngay trước mắt, lưng Dương Nhất Hòa hơi còng xuống, nụ cười trên mặt dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt đau khổ, hắn từng bước đi về phía cung điện.

- Công công!

Trước cửa cung điện, Dương Nhất Hòa chào hỏi thái giám Tần Nhất đang đứng đó.

- Tả tướng đến rồi!

Tần Nhất khom lưng. 

- Xin Tả tướng chờ một chút, bệ hạ đang nói chuyện với An đại thống lĩnh.

Dương Nhất Hòa gật đầu.

- Thân thể bệ hạ tốt hơn rồi chứ?

Khuôn mặt Tần Nhất lộ vẻ đau khổ.

- Thân thể bệ hạ vốn đã không tốt, lại xảy ra chuyện này, sao có thể tốt lên được? Mấy ngày nay ngài ấy nằm liệt giường, may hôm nay tinh thần tốt hơn một chút, nên triệu Tả tướng vào cung.

- Bệ hạ ăn uống thế nào?

- Sáng nay uống một bát cháo, vừa rồi ăn thêm một ít cơm và rau.

Tần Nhất nhỏ giọng nói.

- An đại thống lĩnh vừa vào, không biết nói gì mà bệ hạ nổi giận, ngay cả chén trà yêu thích nhất cũng bị đập vỡ.

Dương Nhất Hòa giật mình. An Như Hải là đại thống lĩnh Nội Vệ, là vị đại thần duy nhất có thể vào gặp Hoàng đế mà không cần tàu báo. Vị trí của hắn trên bảng xếp hạng tín nhiệm của Hoàng đế luôn đứng trước cả hắn, vị đại thống lĩnh nắm giữ Nội Vệ, khống chế an ninh kinh thành, rốt cuộc đã nói gì mà khiến Hoàng đế tức giận như vậy?

Hắn khẽ nghiêng người, áp sát Tần Nhất, lặng lẽ đưa một tấm ngân phiếu vào tay hắn.

-Công công nghe được gì không?

Tần Nhất rất tự nhiên nhận lấy ngân phiếu, tay khẽ thu lại, ngân phiếu đã biến mất. Dường như động tác này hắn đã luyện tập hàng vạn lần. Đương nhiên, là thái giám được Hoàng đế sủng ái nhất, hắn thường xuyên làm động tác này, nhưng từ vị Tả tướng này thì rất ít. Vị này căn bản không cần nịnh bợ hắn.

Nhận lấy ngân phiếu, Tần Nhất nở nụ cười, hạ giọng.

- Hình như liên quan đến hai vị hoàng tử.

Dương Nhất Hòa giật mình. Chuyện liên quan đến hai vị hoàng tử, tất nhiên là trận đại bại này. Với hắn, hắn thà cho rằng đó là do Tả Lập Hành chỉ huy kém cỏi, chứ không muốn có nguyên nhân khác, nhất là nếu hai vị hoàng tử có liên quan, vào lúc này, thì nguy hiểm đến tính mạng.

- Đa tạ công công.

- Không dám. Dương tướng phải cẩn thận.

Tần Nhất cúi đầu, lui ra cửa.

Cửa phòng kẽo kẹt mở ra, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước mặt Dương Nhất Hòa, chính là An Như Hải, đại thống lĩnh Nội Vệ. Thấy Dương Nhất Hòa, hắn gật đầu.

- Dương tướng, bệ hạ triệu ngài vào.

Trong phòng tuy hun khói trầm hương, song vẫn không át nổi mùi đắng nồng nặc. Hoàng đế Đại Sở nửa nằm trên long sàng, thở hổn hển. Bình thường, trên triều thuốc đình, hắn tỉ mỉ ăn mặc, khoác lên mình long bào uy nghiêm, khó ai nhận ra bệnh tình của hắn.

Trên thực tế, trừ vài người thân cận, trong triều, ít ai dám nhìn thẳng vào dung nhan của Hoàng đế. Nhưng giờ đây, Dương Nhất Hòa thấy chỉ là một lão nhân đầu tóc đã bạc trắng, sắc mặt tái nhợt, xương gò má lõm sâu, thân hình gầy như củi mục, bệnh tình nguy kịch.

- Bệ hạ. 

Dương Nhất Hòa đứng trước long sàng, khom người thật sâu.

- Ngươi ngồi đi, Nhất Hòa.

Hoàng đế Đại Sở khoát tay, chỉ vào chiếc ghế gấm trước giường.

Dương Nhất Hòa ngồi xuống, nhìn Hoàng đế, nhẹ giọng nói:

- Bệ hạ, biên cương chẳng qua là một trận bại trận mà thôi, không thể lay chuyển được cơ nghiệp Đại Sở. Tệ lắm thì trở lại tình hình mười năm trước, người Tần cũng không có ý muốn đánh lớn. Chúng cũng biết rõ, nếu giao chiến quy mô lớn với ta, cuối cùng kẻ chịu thiệt sẽ là chúng, quốc lực của ta mạnh hơn chúng nhiều. Bệ hạ vẫn nên bảo trọng long thể, những chuyện nhỏ này, thần tử chúng ta có thể xử lý.

Hoàng đế Đại Sở nhắm mắt, không đáp lời. Dương Nhất Hòa nói xong, cũng im lặng. Hai người là quân thần mấy chục năm, đều hiểu rõ tính khí của nhau.

- Năm nay • Tần quốc gặp đại hạn, dân chúng đói khổ, nên mới đánh trận này. Chúng vào An Dương quận chỉ cướp bóc mà không đánh thành, hiển nhiên là muốn tỏ rõ thái độ với trẫm. Điều này, trẫm hiểu rõ.

Một lúc lâu, Hoàng đế Đại Sở mới chậm rãi nói:

- Nhất Hòa, ngươi thật sự cho rằng trẫm nổi giận vì trận thua này sao?

Dương Nhất Hòa vẫn im lặng. Đôi khi, im lặng là thái độ tốt nhất.

- Trận này thua thật kỳ quặc.

Ánh mắt Hoàng đế Đại Sở hiện lên tia phẫn nộ:

- Tả Lập Hành là người thế nào, trẫm và người đều rõ. Cho dù hắn là tướng kém cỏi, cho dù hắn chỉ huy bất lực, sáu vạn tinh binh biên cương, làm sao có thể toàn quân bị diệt? Hơn nữa, Tả Lập Hành là danh tướng hàng đầu của Đại Sở, bản thân hắn cũng có tu vi Đại Tông Sư, mà lại bị đánh đến mức này, tính mạng cũng khó giữ. Điều này chỉ chứng tỏ một điều, đó là đối phương đã sớm chuẩn bị, nắm rõ kế hoạch hành động của ta, tính toán kỹ lưỡng từng bước, không cho Tả Lập Hành bất cứ cơ hội nào. Hắc hắc, vì giết Tả Lập Hành, Lý Chí tự mình ra tay, không tiếc trọng thương. Nhất Hòa, ngươi thấy có kỳ lạ không?

- Việc này quả thật có điểm kỳ lạ.

Dương Nhất Hòa đành phải lên tiếng.

- Có kẻ không thể chờ được nữa rồi! Có kẻ muốn ra tay trước rồi!

Hoàng đế Đại Sở đấm mạnh vào thành giường, giọng nói khàn đặc vì giận dữ, lại thở hổn hển. Dương Nhất Hòa vội đứng dậy, đến sau lưng Hoàng đế, nhẹ nhàng xoa bóp lưng cho hắn.

- Bệ hạ, bảo trọng long thể mới là quan trọng nhất. So với sức khỏe của bệ hạ, những chuyện này đều là chuyện nhỏ. Chỉ cần bệ hạ không ngã, Đại Sở sẽ không có chuyện gì!

Đợi Hoàng đế bình tĩnh lại, Dương Nhất Hòa nhẹ giọng khuyên nhủ.

Hoàng đế cười khổ, dựa người vào gối, nhìn Dương Nhất Hòa:

- Nhất Hòa, thoắt cái đã ba mươi năm, ngươi còn nhớ thời trẻ ta và ngươi không? Tiên y nộ mã, tuổi trẻ nông nổi, cùng nhau rong chơi. Vì ta thiếu kinh nghiệm, ngươi đã gánh không ít oan ức, bị tiên hoàng đánh không ít roi.

Dương Nhất Hòa mỉm cười:

- Vì chủ phân ưu, vốn là bổn phận của thần tử.

- Thoắt cái, ta và ngươi đã tóc bạc. Nhìn ta bây giờ, đường đường Đại Tông Sư, lại không thắng nổi bệnh tật, chỉ có thể nằm trên giường chờ chết. Nếu ta không như bây giờ, những kẻ quỷ quyệt kia sao dám ngang nhiên làm càn.

Má Hoàng đế ửng đỏ bất thường.

- Bệ hạ, việc này chỉ là nghi vấn, không thể kết luận vội vàng. Hiện tại, vẫn nên xử lý chuyện Tây bộ trước, dọn dẹp hậu quả đã rồi tính.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top