Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 9: Nam nhân Cảm Tử Doanh

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 85 lượt xem
  • 1412 chữ
  • 2025-07-02 15:02:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Người khác đánh không thắng, hắn đánh thắng. Cho nên Tần Phong làm gì, đại soái đều bỏ qua. Lần trước làm đổ bàn của đại soái, cũng chỉ bị đánh hai mươi roi. Roi đánh mạnh nhưng không gây thương tích gì.

Nếu người khác phạm lỗi, dù không bị giết, cũng phải nằm trên giường ba tháng. Quân kỷ nghiêm minh, nhưng lại rơi vào trên người ai.

Nếu đại soái sai hắn đi đòi đồ, hắn có nên giả vờ bị bệnh không?

 Ngã xuống đất, run rẩy, sùi bọt mép, giả vờ bị bệnh động kinh. Đại soái không thể ép hắn đi được. Nếu đi Cảm Tử Doanh uống rượu, nhiều nhất là bị khiêng về. Nhưng đi đòi đồ đã ăn vào bụng, chắc chắn là bò về.

Dã Cẩu điên khùng, Tiễn Đạo âm hiểm, Hòa Thượng tàn bạo, ba người không ai dễ đối phó. 

Còn Tần Phong, đánh chết hắn cũng không dám đối đầu.

... 

Dương Trí có phần không tin vào mắt mình, trước mắt, mảnh đất hỗn độn, lều vải dựng lên chẳng theo quy tắc nào lại là nơi đóng quân của Cảm Tử Doanh, cánh quân thiện chiến nhất của biên quân Tây Bộ sao? 

So với doanh trại trung quân uy nghiêm, nơi này quả thực chẳng khác nào ổ chuột.

- Đây là nơi bọn họ ở?

Dương Trí hỏi Tiểu Miêu bên cạnh.

- Đúng thế!

Khác với Dương Trí, Tiểu Miêu nhìn thấy doanh trại hỗn loạn này lại như thấy nhà, ánh mắt rực rỡ.

- Đây là đại doanh của chúng sao? Chỉ sợ bọn lưu khấu tới cũng cướp được doanh trại của chúng! Cự mã đâu? Sừng hươu đâu? Hàng rào đâu? Vọng lâu đâu? Lính gác tuần tra đâu? Đại doanh môn đâu?

Dương Trí quát lớn.

- Bọn lưu khấu tới cũng cướp được đại doanh Cảm Tử Doanh?

Tiểu Miêu liếc Dương Trí, cười nhạo:

- Dương công tử, người trong Cảm Tử Doanh này đều là tổ tông của bọn lưu khấu.

Hắn đá một viên đá to bằng cái bát bay lên, rơi gọn vào lòng bàn tay. Tiểu Miêu cười hắc hắc, tiện tay ném viên đá về phía bãi cỏ xanh tưởng chừng vô hại.

Ầm một tiếng, viên đá rơi xuống, từ bãi cỏ xanh bỗng bắn ra một tấm lưới, cuốn lấy viên đá. 

Tiếng nổ vang lên, một mảnh đất cách đó không xa bật lên, một cây nỏ bắn ra mấy mũi tên, xuyên thủng tấm lưới. 

Keng một tiếng, tấm lưới cùng viên đá rơi xuống đất.

Dương Trí trợn mắt há hốc mồm.

- Dương đại công tử, nhiều thứ không phải nhìn bề ngoài, có danh tiếng thì không phải hư danh. Nếu Cảm Tử Doanh dễ đối phó như vậy, những năm qua, người Tây Tần chết dưới tay chúng tìm ai khóc đây?

Tiểu Miêu cười khanh khách.

- Lát nữa vào doanh, ngươi cứ theo ta, chớ có xông loạn, kẻo gặp rắc rối. Nơi này đầy rẫy cạm bẫy, toàn do bọn biến thái rảnh rỗi bày ra, có khi cả cấp trên chúng cũng không hay biết. Không cẩn thận sẽ gặp chuyện.

- Chỉ mấy trò quỷ quái đó cũng làm khó ta?

Dương Trí ngẩng đầu.

- Ngươi biết rõ như vậy sao?

Tiểu Miêu cười ha hả:

- Dương công tử, ta từng là người của Cảm Tử Doanh. Mời đi!

Dương Trí vẫn răm rắp theo sau Tiểu Miêu:

- Không ngờ Chương Hiệu Úy cũng là người của Cảm Tử Doanh! Ta nghe nói người trong Cảm Tử Doanh không sạch sẽ lắm!

- Đúng thế, trước khi vào Cảm Tử Doanh, ta lăn lộn giang hồ, làm nghề không vốn liếng, cắt đường cướp của, vận đen bị bắt, rồi đưa vào Cảm Tử Doanh. Chiến đấu liên miên, ta lên chức Phó Úy, rồi được điều đi. Hôm nay ngươi tới luận võ với Tần Hiệu Úy, chính là cấp trên cũ của ta.

Dương Trí chậm bước:

- Cấp trên cũ của ngươi?

- Đúng thế, không thì Tả đại soái sao lại phái ta tới? Người không quen biết thì sao đưa người vào doanh được.

Tiểu Miêu cười khanh khách.

- Ngươi là cấp dưới của Tần Phong, lai lịch của hắn, ngươi hẳn biết rõ?

Dương Trí hỏi.

- Ngươi muốn hỏi võ công của Tần Hiệu Úy?

Tiểu Miêu cười như không cười.

- Ngươi cứ nói thẳng, Tả soái bảo ta chiếu cố ngươi, không để ngươi thiệt.

Dương Trí cười to:

- Ta thiệt? Chỉ bằng Tần Phong? Ha ha ha!

Hắn dừng lại: 

- Nhưng ngươi nói cũng được, biết địch biết ta mà!

Tiểu Miêu nhìn Dương Trí:

- Nói thật, ta không rõ. Trong Cảm Tử Doanh, ai có chút võ nghệ đều từng giao thủ với Tần đầu lĩnh, nhưng đều bị đánh cho bầm dập. Với chút võ nghệ của ta, không đoán được thực lực của Tần đầu lĩnh. Nhưng Dương công tử là đại nhân vật kinh thành, võ công hơn người, tự nhiên không phải chúng ta so sánh được. Ha ha ha!

Dương Trí tái mặt. Hắn tức giận đẩy Tiểu Miêu ra, bước vào trong.

- Dương công tử, cẩn thận!

Tiểu Miêu vội theo sau. Nếu Dương Trí chưa vào doanh đã ngã xuống, thì hắn phải chịu trách nhiệm.

Hai người tới dưới lá cờ Cảm Tử Doanh, Tiểu Miêu thấy người quen.

- Dã Cẩu!

Hắn chào hỏi.

Dã Cẩu cầm đao đứng dưới cờ, nhìn Tiểu Miêu cười gượng:

- Có người động vào cạm bẫy, ta còn tưởng ai. Hóa ra là ngươi! Ngươi không phải bám được cành cao sao? Sao lại tới chỗ nghèo nàn này?

- Ngươi là Dã Cẩu, không phải chó điên, ta đâu có chọc ngươi?

Tiểu Miêu khoanh tay, nhìn xuống Dã Cẩu.

- Nếu ta không đi, ngươi mới lên chức Phó Úy. Dã Cẩu, đừng quên trước kia ngươi chỉ là thuộc hạ của ta, không phải bị ta đánh cho bò lăn bò lóc sao? Sao? Tự tìm phiền phức à?

- Mẹ kiếp, đó là trước kia. Bây giờ ta tiến bộ rồi, muốn trả thù ngươi. Nhưng ngươi rất cẩn thận, muốn đánh lén ta. Ta điên, chứ không ngốc.

Dã Cẩu cười to, dao sắt Tiễn Đạo xuống đất, tia lửa bắn tung tóe.

- Hai năm nay ngươi đánh ta, hôm nay ta phải lấy lại cả gốc lẫn lãi.

- Chỉ sợ thù cũ chưa trả, lại thêm thù mới.

Tiểu Miêu cười khanh khách.

- Hôm nay ta lại dạy ngươi làm người.

Hai người áp sát nhau, Dương Trí không nhìn nổi. Người trong Cảm Tử Doanh không ai bình thường, hắn ho khan một tiếng.

Tiếng họ làm Tiểu Miêu giật mình, hắn lùi lại:

- Chờ đã!

- Sao? Sợ à?

Dã Cẩu đắc ý.

- Ta có việc, đánh nhau thì ngày khác. Dã Cẩu, lão đại đâu?

Tiểu Miêu hỏi.

- Ngươi tìm lão đại?

Dã Cẩu nhìn Tiểu Miêu.

- Lão đại hôm nay không vui. Mệnh lệnh quân sự thay đổi, công sức của chúng ta đổ sông đổ bể, về thì chỉ trời mắng đất, cướp được một nửa kho của Trường thắng doanh cũng không làm lão đại vui.

- Cướp một nửa kho của Trường thắng doanh? Dương Trí sửng sốt.

Đây còn là quân đội sao? Toàn bọn cướp. Tiểu Miêu không lạ gì, lúc theo Tần Phong, hắn cũng làm nhiều việc như thế. Theo Tần Phong thì ăn ngon mặc đẹp, còn tự mình chỉ huy một doanh thì vất vả hơn nhiều, ba ngàn người ăn ở ngủ nghỉ, đều phải lo liệu. Việc làm doanh Hiệu Úy không dễ dàng.

- Được rồi, ta biết rồi, ta đi tìm Tần đầu lĩnh. Vị này là Dương công tử từ kinh thành, có việc nhỏ cần tìm Tần đầu lĩnh. Ngươi tiếp đãi hắn, đừng đắc tội Dương công tử, đây là đại nhân vật kinh thành!

Tiểu Miêu nhìn Dã Cẩu, rồi chạy đi. Về Trường Thắng doanh, đối với hắn như về nhà, quen đường quen lối. Vừa qua một lều, Dã Cẩu nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, hắn cười to:

- Ngươi đi hai năm rồi, còn tưởng trong doanh vẫn như cũ sao? Cạm bẫy mỗi ngày thay đổi, không chơi chết ngươi!

Cạm bẫy này đa phần chỉ làm người ta bẽ mặt, không làm bị thương, nhưng làm người ta khó chịu thì không tránh khỏi. Dã Cẩu không lo Tiểu Miêu bị làm sao.

Cười xong, Dã Cẩu quay lại:

- Dương công tử? Từ kinh thành tới?

- Đúng vậy.

Dương Trí ngẩng đầu. Hắn là công tử kinh thành, còn Dã Cẩu chỉ là lưu manh phố phường, dù có chức quan thì trong mắt hắn vẫn chỉ là lưu manh có chút địa vị.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top