Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 3: 3

Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 64 lượt xem
  • 721 chữ
  • 2025-01-26 16:10:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nói đến trưng binh, ngay từ đầu, thôn Thạch Đầu còn tính là an bình, cũng là bởi vì triều đình không để ý đến sống chết của người dân, cưỡng ép thu thuế lương thực và tráng đinh, cuộc sống liền hoàn toàn sụp đổ.

Không có lương thực dự trữ, lại bị trưng dụng không ít lao động cường tráng, thôn dân khổ cực chỉ có thể dựa vào núi ăn núi. Đáng tiếc ngọn núi này cũng không tính là màu mỡ, cỏ cây thưa thớt, nửa hoang không hoang, thứ có thể nhìn thấy đều bị nhặt về ăn hết rồi.

Có không ít người ăn cỏ độc nấm độc, có thảo dược độc tính quá mạnh, người ăn xong trực tiếp chết queo.

Lúc ấy Triệu lang trung ở trong thôn, còn có thể hỗ trợ chữa trị, nhưng đa số đều không kịp. Dần dần, thuốc càng ngày càng ít, ông ấy vì lo cho nhà mình mà nói với bên ngoài là thuốc đã cạn kiệt, cũng không lấy thuốc ra chữa trị cho người khác nữa.

Sau đó, đồ vật gần núi gần như bị ăn sạch rồi, nghe đồn lại sắp trưng binh thu thuế, người trong thôn thật sự chịu không nổi, suốt đêm chạy hơn phân nửa người, xin cơm chạy về phía nam.

Vốn là thôn lớn mấy chục hộ, người chết, người trốn, cuối cùng chỉ còn lại không đến mười hộ gia đình.

Mấy nhà coi như quen biết, mọi người đều không muốn chạy xa, chỉ tập hợp lại một chỗ, tính toán một phen, cuốn lấy gia sản đơn giản đồng loạt đi vào trong núi sâu.

Triệu lang trung trước đó đã làm một ít thuốc bột xua đuổi thú, phát cho mỗi nhà một ít, một đường vào núi coi như an ổn.

Cũng là ông trời không ép người đến đường cùng, để bọn họ tìm được mấy sơn động ẩn nấp, gần đó lại còn cất giấu một dòng suối trong, mọi người ở lại nơi này.

Sau khi ở lại, cũng chưa từng thấy mãnh thú. Cha Đại Ngưu trong thôn biết chút thủ đoạn săn bắt, lúc trước luôn bắt vài thứ nhỏ để nấu canh thịt cho mọi người. Nhưng sau đó, mắt hắn đột nhiên không nhìn được nữa, Triệu lang trung cũng bó tay. Săn không có cách nào săn tiếp, chỉ có thể để Đại Ngưu ra ngoài đặt bẫy thay hắn, thu hoạch rất ít, bọn họ vốn không có lương thực, ăn cũng càng ngày càng kém.

Cây cỏ và quả dại có thể nhận biết xung quanh đều bị ăn gần hết, có cây cỏ ngay cả Triệu lang trung cũng chưa từng thấy, sợ có độc, cũng không dám để người ta ăn, chỉ có thể mỗi ngày ra ngoài tìm kiếm.

Trong núi không năm tháng, thời tiết càng ngày càng lạnh, bọn họ cũng càng ngày càng suy yếu.

Dựa theo tình huống này, chờ khi chính thức bắt đầu mùa đông, phỏng chừng không có mấy nhà có thể gắng gượng qua được, cuộc sống khốn khổ này cũng sẽ hoàn toàn kết thúc.

"Xuyên Tử! Mau nói cho nương, con còn cảm thấy không thoải mái ở đâu không?"

Một tiếng nói the thé cắt ngang suy nghĩ của Triệu lang trung. Ông ấy lấy lại tinh thần, ý thức được Xuyên Tử coi như may mắn, lần này cứu sống được.

"Múc thêm chút nước cho Xuyên Tử uống đi." Ông ấy dặn dò một câu.

Nương Xuyên Tử đáp ứng, nhanh chóng đi lấy nước.

Đại Ngưu bên cạnh thấy Xuyên Tử không sao, bèn mở miệng nói: "Thẩm, thẩm làm đi, ta đi tìm Nhị Sơn thúc trước."

"Được, Đại Ngưu ngươi mau đi đi, chuyện hôm nay thẩm thật sự phải cảm ơn ngươi..." Nương Xuyên Tử đang nói, bỗng nhiên nghĩ đến lấy điều kiện trước mắt, bà ấy cũng không có gì có thể lấy ra làm quà cảm ơn, lúng túng chà nhẹ góc áo.

Đại Ngưu khoát tay áo: "Được rồi thẩm, hiện tại đã là người một nhà, còn nói cảm ơn cái gì, ta phải đi đây!" Nói chuyện tác phong chững chạc, gần như có thể khiến người ta quên mất hắn cũng chỉ là một nhi lang choai choai.

"Được." Nương Xuyên Tử cúi đầu nhìn thấy vết rách mới trên quần hắn, suy nghĩ sau này sẽ giúp hắn sửa lại quần áo.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top