Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu (Dịch)
  4. Chương 8: Trấn Áp Kim Thân Cảnh

Mạnh Lên Từ Huyện Lệnh Bắt Đầu (Dịch)

  • 10 lượt xem
  • 1558 chữ
  • 2025-12-11 13:45:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nếu giờ phút này Liễu Thường Phong đứng ngay trước mặt, Thẩm Mộc cảm thấy mình hoàn toàn có thể tiện tay tẩn hắn mười trận.

“Không… Bất Bại Kim Thân?”

“Không thể nào! Ngươi… ngươi là Kim Thân Cảnh?!”

“Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai!!!”

Đại Yêu mặt xanh đứng chết trân tại chỗ, thần sắc vặn vẹo, hoảng loạn tới cực điểm, hoàn toàn quên mất cánh tay đã phế.

Hắn không nhìn lầm, đó đích thực là Bất Bại Kim Thân!

Tim như bị xé nát. Ai ngờ được, mới vừa rồi hắn còn đắc ý vì lừa qua được Chưởng giáo Vô Lượng Sơn, chớp mắt sau đã đụng phải một cường giả Kim Thân Cảnh – đụng một cái là nát cả con đường sống.

“Đại nhân! Ta sai rồi, xin tha cho ta một mạng! Bảo bối trên người đệ tử Vô Lượng Sơn, cả hung thủ, cả chí bảo cơ duyên kia, ta đều dâng lên hết! Xin ngài khai ân, được không?!”

Đại Yêu liều mạng quỳ gối cầu xin, sợ chỉ chậm một hơi thở là xương cốt đã lạnh.

Nhưng Thẩm Mộc chỉ liếc hắn một cái nhàn nhạt, ánh mắt lạnh như nước giếng sâu.

Chỉ là một tên Đằng Vân Cảnh, vậy mà đã khiến hắn phải đốt một tấm thẻ. Thật đáng giận.

Tấm Vô Địch Thẻ này không lấy máu đổi mạng, chẳng phải là khinh thường chính hắn sao?

Đào Lâm yên tĩnh đến quỷ dị.

Thẩm Mộc bước ra một bước, nắm tay siết lại, bình tĩnh đánh ra một quyền.

Không quyền pháp hoa lệ, không công pháp huyền ảo, càng không có kiếm quang đạo pháp che trời. Chỉ là một quyền đơn giản, thẳng tắp như đánh nát hư không.

Thiên băng địa liệt.


Trạch viện phía Bắc thành.

Một mỹ phụ thân hình đầy đặn, tóc vấn cao, trâm vàng lay động, đang dắt một thiếu niên chừng mười tuổi vui đùa trong sân. Nụ cười nàng rực rỡ, mỗi động tác đều mang theo vài phần yêu kiều quyến rũ.

Nàng đang định ôm lấy thiếu niên, bỗng động tác khựng lại. Đôi mắt đẹp nghiêng về phía Tây thành, thần sắc chợt trầm xuống:

“Là Thượng Võ Cảnh?”

“Phu nhân, ở Tây thành vừa truyền đến tin tức. Nghe nói hôm nay Phong Cương Huyện lệnh điều tra án tại đó, rất có thể hung thủ đã lộ diện. Có cần thuộc hạ đi xem xét, thuận tiện cứu viện một phen không?” một thị vệ cung kính hỏi.

Mỹ phụ khẽ nhếch khóe môi, ôm thiếu niên vào lòng, ép mặt nó vùi sâu giữa khe ngực đầy đặn.

Giọng nói nàng trở nên lạnh nhạt, ý cười mang theo vài phần châm biếm:

“Mạng của Phong Cương Huyện lệnh… không đáng bao nhiêu. Hắn chết, sẽ có người khác thay thế, không cần bận tâm.”

Nàng liếc nhìn về phía xa, giọng càng nhẹ:

“Ngươi đi xem một chút cũng được. Chỉ cần không dính dáng tới cơ duyên của Tiểu Điện Hạ, những chuyện khác không cần nhúng tay. Bệ hạ tự có sắp xếp.”

“Tuân lệnh…”


Khi Thẩm Mộc mượn Kim Thân Cảnh chém giết Đại Yêu mặt xanh nanh vàng kia, trong Phong Cương thành lập tức nổi lên một trận dao động vô hình.

Khí tức cường đại của Thượng Võ Cảnh, nhất là kim quang tái sinh của Bất Bại Kim Thân, vốn là thứ khó lòng che giấu.

Trừ đám phàm nhân chỉ biết ngẩng đầu nhìn trời sáng trời tối, phàm là người có chút tu vi đều có thể cảm ứng được luồng khí tức cường đại đến mức nghẹt thở đó.

Chỉ là, khi bọn họ còn đang do dự muốn dò xét, luồng khí tức Thượng Võ Cảnh kia đã đột nhiên tiêu tán, giống như chưa từng xuất hiện.

Trong tửu lâu.

Sắc mặt Liễu Thường Phong khẽ biến, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Long Tỉnh Hạng.

Hắn không ngờ, vừa mới rời chân khỏi nơi đó, bên kia liền xuất hiện một vị đại tu Thượng Võ Cảnh.

Ý nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu hắn: đối phương rất có thể là hung thủ.

Nhưng suy xét kỹ, lại cảm thấy không hợp. Đối phương không có lý do gì phải chọn đúng lúc này bại lộ Kim Thân Cảnh của mình.

Trừ phi, có chuyện gì đó buộc y phải ra tay giết người, không thể không hiện thân.

Nhưng ở chỗ Long Tỉnh Hạng, trừ tên Huyện lệnh phế vật kia, hình như đâu còn ai đáng để một Thượng Võ Cảnh đích thân xuất thủ?

Giết một Huyện lệnh cỏn con, cần phô trương trận thế như vậy sao? Rõ ràng là không cần.

Trầm ngâm hồi lâu, Liễu Thường Phong rốt cuộc vẫn quyết định quay về xem xét.

Hắn nâng tay bấm quyết, ngón tay lướt qua như vẽ phù.

Trong phòng lập tức sáng rực.

Từ hư không hiện ra một lá phù lục tím biếc, ánh sáng lưu chuyển không ngừng.

Khí tức huyền dị tràn ra, mặt đất trong phòng như có linh, lặng lẽ dâng cao.

Liễu Thường Phong bước một bước, thân hình lún sâu vào trong đất.

Súc địa thành thốn.

Trong nháy mắt, bóng người đã biến mất tại chỗ.


Trong một căn nhà hoang đổ nát.

Một nam tử áo vải đang chậm rãi uống trà thô. Bức tường đất sau lưng hắn treo một bức họa cũ kỹ. Đột nhiên, mặt tranh vỡ vụn, bốc cháy thành ngọn lửa quỷ dị, thiêu rụi từ trong ra ngoài.

Cảnh tượng quái dị như vậy, nhưng nam tử chỉ hơi liếc nhìn, không hề kinh hoảng.

Hắn thong thả uống thêm một chén trà, lúc này mới lộ ra vài phần nhàm chán, thấp giọng lẩm bẩm:

“Mạng của tên đó xem ra cứng phết. Có Thượng Võ Cảnh ra tay tương trợ… Xem ra Đại Li thực sự đã phái người tới. Ta cũng nên nhanh chân hơn một chút.”

Vừa dứt lời, hắn tùy ý phất tay về phía sau.

Đống tro tàn còn lại của bức họa trong nháy mắt bị một luồng lực lượng vô hình cuốn đi, biến mất không còn dấu vết.

Nếu giờ phút này Thẩm Mộc đứng ở đây, nhất định sẽ kinh hãi phát hiện: bức họa vừa bị thiêu thành tro bụi kia, lại giống hệt bức họa trên vách tường tại hiện trường vụ án.

Mà trong bức tranh đã ố vàng kia, vẽ chính là Đào Lâm âm u đen tối đó.

Nam tử đặt chén trà xuống, ánh mắt lóe lên một tia tiếc nuối, nhìn về chỗ tro tàn vừa biến mất, khẽ than:

“Đáng tiếc. Yêu vật thượng đẳng ‘Cảnh đẹp trong tranh’, lại là một Đại Yêu mặt xanh hiếm gặp, vì thế mà hủy đi… tổn thất không nhỏ.”

Nói đến đây, thần sắc hắn dần thu liễm, suy nghĩ trong lòng cũng trở nên nặng nề.

Phong Cương Huyện lệnh kia, người mà ai ai cũng khinh thường, hình như lại là một mối họa.

Hắn không rõ, trước khi chết con yêu vật mặt xanh kia có khai ra mình hay không. Chỉ cần đối phương nắm giữ một tia manh mối, cho dù hắn vừa tự tay hủy đi công cụ “truy ngược dòng” Cảnh đẹp trong tranh, e rằng cũng không ẩn thân được bao lâu.

Sớm biết như vậy, đã không nên mạo hiểm dò xét động tĩnh của Kinh thành Đại Li. Hắn thật không ngờ, giết một đệ tử Vô Lượng Sơn lại chọc ra động tĩnh lớn đến thế.

Sát ý nhạt nhòa dâng lên đáy mắt, nam tử nhìn về hướng Tây thành, nơi Thẩm Mộc từng xuất hiện, vừa lúc trùng khớp với vị trí của Long Tỉnh Hạng.

“Ai… lại phải giết người rồi.”


【Vô Địch Thẻ thời gian kết thúc, cảnh giới bị thu hồi】

Kim quang trên người Thẩm Mộc lặng lẽ tắt đi, cảnh giới trở về như cũ.

Hắn không hề biết mình từng bị kéo vào trong bức tranh kia.

Trên thực tế, từ khoảnh khắc hắn đẩy cửa bước vào, linh thức đã bị yêu vật mặt xanh kéo nhập “Cảnh trong tranh”. Còn thân thể vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Làm quan nhỏ nơi huyện nha, lại mới vừa tiếp xúc với thế giới yêu vật quỷ dị, kinh nghiệm của hắn còn quá ít. Không đủ hình thành bản năng cảnh giác của tu sĩ lão luyện, chỉ có thể dựa vào phán đoán trong tình thế cấp bách để giữ mạng.

Trong tình cảnh mù mờ, hắn không thể để mình bị Đại Yêu tùy ý dẫn đi, đây là bản năng sinh tồn tối sơ.

Sau khi một quyền chém giết đối phương, Thẩm Mộc cũng chẳng hề khách khí, thừa cơ phá hủy sạch sẽ xung quanh. Lần đầu chân chính cảm nhận được lực lượng cường đại, hắn muốn tùy ý thử nghiệm một phen.

Chỉ tiếc, hắn không có công pháp phù hợp, cũng chẳng phải Kiếm Tu, chỉ có thể thô bạo phóng thích lực lượng, đánh bừa đánh loạn.

Thuần túy là để thỏa mãn cơn nghiện sức mạnh.

Trong đầu hắn, âm thanh lạnh lùng của hệ thống lại vang lên.

【Đánh giết Yêu vật ‘Cảnh đẹp trong tranh’, ban thưởng:】

【Danh vọng: +100】

【Cảnh giới: +20%】

Khóe môi Thẩm Mộc nhẹ cong, tâm tình lập tức tốt lên.

Không ngờ tùy tay giết một con yêu vật, lại lần nữa kích hoạt ban thưởng của hệ thống. Hơn nữa, phần thưởng lần này không kém chút nào: một trăm điểm danh vọng, thêm hai mươi phần trăm tích lũy cảnh giới.

Hắn âm thầm tính toán:

— Chỉ cần thêm một lần cơ duyên nữa, e là Luyện Thể Cảnh liền có thể thuận thế đột phá.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top