Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 1156: Hồng trần lệ (1)

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 60 lượt xem
  • 1389 chữ
  • 2024-10-20 22:06:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Diệp Thiếu Dương thở dài:

“Đệ vừa gặp được Lãnh Ngọc, trong lòng liền có một loại cảm giác phi thường quen thuộc, giống như... Kiếp trước đã quen biết, huynh hiểu không, loại cảm giác thân thiết này, khiến đệ rất muốn cùng sống với cô ấy, nói đơn giản, chính là cái nhìn đầu tiên đã yêu cô ấy.”

Diệp Thiếu Dương tiếp tục kể, sau khi quen biết Lãnh Ngọc, mình càng thêm do dự, thế khó xử. Nhưng mình cũng biết không có khả năng đem ba người đều thu, cho nên phải làm ra lựa chọn, cuối cùng dựa vào bản tâm, lựa chọn Nhuế Lãnh Ngọc... 

Chỉ là đối với hai người khác, hắn vẫn khó có thể khống chế có một chút cảm tình kiều diễm tồn tại, vẫn luôn cực lực khắc chế.

Lão Quách nghe tới đây, cũng coi như triệt để hiểu rồi, gật gật đầu nói:

“Thích vài người, không phải lỗi của đệ, đệ rất tốt rồi, đệ chưa đem ba người đều làm hại. Nhưng... đệ đã lựa chọn Lãnh Ngọc, vì sao không nói rõ ràng với hai người khác chứ?” 

Diệp Thiếu Dương thở dài:

“Đệ cũng muốn, nhưng nói không nên lời, đành phải có thể xa gần, nghĩ đến thời gian dài, họ đối với đệ sẽ phai nhạt, hoặc là gặp được người tốt hơn nữa...”

Lão Quách lắc đầu, nói: 

“Cái này đệ không hiểu bằng ta, nữ nhân một khi nhận định nam nhân nào đó, tuyệt không có đơn giản như đệ nghĩ là từ bỏ được, giống năm đó đại tẩu của đệ đối với ta... Đó là đuổi gần dí sát nhiều năm, ta mới miễn cưỡng đáp ứng.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn hắn một cái, lười phản bác.

Lão Quách cười hắc hắc, đem một chia bia dốc cạn, nói: 

“Tróc quỷ hàng yêu đệ là cao thủ, phương diện cảm tình, đệ quá thiếu quả quyết. Cái này cũng bình thường, con người mà, không có khả năng là hoàn mỹ. Nhưng đệ nghe sư huynh một câu, đệ đã xác định ở bên Lãnh Ngọc, thì quyết đoán một chút, đừng chậm trễ người ta.”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một hồi, lẩm bẩm:

“Đệ vừa nghĩ đến Vũ Tình và Tiểu Như ở bên người khác, trong lòng liền ngạt thở, phá như thế nào?” 

“Ta kháo, đệ đây vẫn là tiết tấu muốn thu hết đó.”

Lão Quách lắc lắc đầu:

“Được rồi, đệ tìm được Lãnh Ngọc trước, xác định quan hệ với cô ấy, chuyện còn lại nói sau. Hai người không phải còn chưa xác định quan hệ sao?” 

Diệp Thiếu Dương nói:

“Đúng vậy, thật không dễ dàng gì kiên định một mục tiêu, còn muốn làm ni cô...”

Lão Quách cười phá lên. 

Diệp Thiếu Dương tức giận nhìn hắn một cái:

“Đệ giờ mới nhớ, hàn huyên với huynh một lão nam nhân cả buổi cảm tình sinh hoạt, thiếu tự nhiên chết mất. Đệ nói, huynh hơn nửa đêm nói những cái này làm gì. Không phải muốn đem con gái gả cho đệ chứ?”

“Đệ nghĩ nhiều rồi. Đệ nếu dám có ý đồ với Tiểu Ngư, ta chém chết đệ!” 

Ngừng một hồi, lão Quách nói:

“Ta bình thường kiếm tiền, đều là vì Tiểu Ngư, ta tính gom nhiều tiền chút, sau đó kiếm đứa con rể ở rể, tương lai đem tiệm quan tài giao cho nó, nhưng tiền phải thuộc Tiểu Ngư quản, dám không thành thật, lập tức đem hắn tịnh thân đuổi khỏi nhà!”

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ lắc lắc đầu: 

“Chờ huynh nhắm mắt xuôi tay, còn không biết tình huống gì đâu.”

“Ta chết không phải còn có đệ sao, nó nói như thế nào cũng là em gái của đệ, có đệ bảo kê, ta yên tâm.”

“Cháu gái.” Diệp Thiếu Dương nhắc nhở. 

Lão Quách nói:

“Ta nói nghiêm túc với đệ, gần đây mí mắt phải cứ giật mãi, cũng không biết ứng ở trên chuyện gì, vợ chồng già chúng ta cái gì cũng không sợ, chỉ sợ Tiểu Ngư gặp chuyện, nhỡ đâu tương lai thực có chuyện gì, cần đệ ra tay, đệ không được đứng nhìn.”

“Cái này còn cần nói!” 

Hai người đem bia uống hết, ăn sạch đồ nhắm, Diệp Thiếu Dương đem Qua Qua gọi tới, cùng nhau trở lại trong nhà lão Quách.

Diệp Thiếu Dương lăn qua lộn lại nghĩ tâm tư, mãi không ngủ, sau khi trời sáng, lão Quách gọi hắn rời giường, cùng đi mua bữa sáng về ăn.

Từ sau khi rời giường, hai vợ chồng lão Quách đã bởi vì việc nhỏ nào đó nói nhau, Tiểu Ngư một mực hát đệm cho mẫu thân. 

Diệp Thiếu Dương ở một bên nhìn, trong lòng rất hâm mộ người một nhà hoà thuận vui vẻ này, nhưng ngược lại nghĩ đến, mình cũng coi như thành viên ngoài biên chế của gia đình này, nếu lấy Tiểu Ngư, vậy... khụ khụ, nghĩ xa rồi.

Vừa cơm nước xong, Diệp Thiếu Dương nhận được điện thoại của Tạ Vũ Tình, đơn giản hàn huyên hai câu, nói tới chính sự.

“Cậu tối hôm qua đưa ngày sinh, chị tìm người tra xét, cô nương mang chữ Ngư trong tên, có hơn ba mươi người... Đặt tên dùng chữ này rất không thường dùng, cho nên rất ít. Cậu ngày hôm qua nói cái gì nhỉ, tướng mạo giống Ngư Huyền Cơ kia phải không, chị không biết bộ dạng cô ta thế nào, cậu tự mình tới phân biệt đi.” 

Diệp Thiếu Dương nói:

“Tôi hiện tại không qua được, chị xem trước, Ngư Huyền Cơ rất đẹp, chị chọn lựa xinh đẹp, đem ảnh chụp gửi tới di động tôi, tôi xem một chút.”

“Có đẹp bằng chị không?” 

“Ặc... Đương nhiên không.”

Tạ Vũ Tình cười lên:

“Coi như tiểu tử ngươi thức thời, được, chị tự mình xem trước một lần, thích hợp cho cậu.” 

Lúc cúp điện thoại, Tạ Vũ Tình nhớ tới cái gì, thuận miệng nói: “Vừa khéo nha, lúc chị vừa tra, cố ý xem một chút có Thạch Thành hay không, kết quả tìm được một người, cậu biết ai không, cháu gái cậu đó!”

“Ai?”

“Con gái Lão Quách, Triệu Lệ Du, cô bé cũng là sinh hôm đó.” 

“Trong tên cô bé lại không có chữ “Ngư”, được rồi để nói sau.”

“Tiểu sư thúc, thúc nói con à.”

“A, người ta muốn tìm, sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với con.” 

“Khéo như vậy.” Tiểu Ngư lập tức nổi hứng:

“Đang làm gì?”

“Cướp.” 

Diệp Thiếu Dương thè lưỡi, ngẩng đầu nhìn cô một cái, tính tiếp tục ăn, động tác đột nhiên cứng lại, nhìn chằm chằm mặt Tiểu Ngư bắt đầu đánh giá.

Oành! Diệp Thiếu Dương giống như bị sét đánh, cả người run lên một cái, miệng chậm rãi há to, mắt không chớp lấy một lần nhìn Tiểu Ngư.

“Vào hang!” 

Tiểu Ngư từ trên bàn cầm lấy một cái bánh hấp nhỏ, vừa lúc ném vào trong cái mồm há hốc của Diệp Thiếu Dương, không khỏi vỗ tay cười phá lên.

Diệp Thiếu Dương vẫn bảo trì tư thế này bất động, trong mồm ngậm cái bánh hấp nhỏ, nhìn qua cực kỳ buồn cười, nhưng Tiểu Ngư lại cười không nổi một chút nào.

Nghiêng đầu nhìn hắn, vươn tay, ở trước mặt hắn khua lên khua xuống, nhíu mày nói: 

“Tiểu sư thúc, thúc làm sao vậy?”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới hồi phục tinh thần, nhổ cái bánh hấp nhỏ ra, hít sâu một hơi, dùng thanh âm run rẩy nói với Tiểu Ngư:

“Tiểu Ngư con sinh ngày bao nhiêu?” 

“29 tháng 11 năm 98.” Tiểu Ngư chống cằm, mắt lấp lánh nói:

“Làm sao vậy, thúc muốn tặng quà sinh nhật sớm cho con sao? Con không ngại đâu.”

Trái tim Diệp Thiếu Dương chìm tới tận đáy biển. 

Hài âm, mình quên hài âm! Lệ Du, không phải là “Lý ngư (cá chép)” sao, huống chi nhũ danh của cô bé là “Tiểu Ngư”!

Khi Diệp Thiếu Dương nhìn kỹ, mới phát hiện Tiểu Ngư cùng Ngư Huyền Cơ bề ngoài quả thực có vài phần tương tự, trách không được mình lần đầu tiên nhìn thấy Ngư Huyền Cơ, sẽ cảm thấy quen mặt...

Cũng là quá mức quen thuộc với Tiểu Ngư, căn bản không suy nghĩ hướng phương diện này. 

Còn có... Diệp Thiếu Dương cuối cùng đã hiểu, tấm gương mà Ngư Huyền Cơ cho tối hôm qua đột nhiên sáng lên, chính là lúc mình nhìn thấy Tiểu Ngư, không phải Ngư Huyền Cơ truyền tin cho mình, mà là một loại cảm ứng.

Bởi vì, Tiểu Ngư chính là một giọt hồng trần lệ luân hồi thay cho bản thân Ngư Huyền Cơ!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top