Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 1551: Tổ Sư Trở Về (1)

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 67 lượt xem
  • 1404 chữ
  • 2024-10-26 09:52:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Là âm thanh của Thanh Vân Tử. Nhuế Lãnh Ngọc thở phào một cái, vẻ mặt ôn hòa kêu: “Sư phụ”.

Thanh Vân Tử liếc cô, đột nhiên nhảy dựng lên, phóng tới như một con ếch đánh về phía cô, rồi té chỏng vó ra đất.

Nhuế Lãnh Ngọc giật mình, vội vàng tiến lên nâng ông dậy, hỏi: “Sư phụ người làm gì vậy?”

“Tiểu tử này khi sư diệt tổ, cho nó nếm mùi đau khổ.” Nói xong đẩy cô ra, nhảy lên ghế salon, rồi lại nhảy xuống mặt đất.

Một tiếng thét truyền ra từ bên trong thân thể của Diệp Thiếu Dương, lớn tiếng mắng Thanh Vân Tử.

“Dám nhục mạ sư trưởng, vã miệng!” “Diệp Thiếu Dương” giơ tay lên tính vã vào miệng mình, lúc tay còn đang lơ lửng, đột nhiên bị một cỗ lực lượng ngăn lại, hồn phách hai người đấu đá nhau ở bên trong thân thể, tay chân cứ làm những động tác kỳ quái, lăn qua lộn lại trên mặt đất.

Nhuế Lãnh Ngọc quay người lại, dốc hết sức mới đè được cổ Diệp Thiếu Dương xuống, rót giấm vào miệng hắn.

Hai tay Diệp Thiếu Dương đập đập xuống đất phản kháng.

Nhuế Lãnh Ngọc không thèm để ý, rót hết cả bình giấm vào miệng hắn, lúc này mới hài lòng.

“Ha ha ha…”

Thanh âm của Thanh Vân Tử lại vang lên trong góc phòng, Nhuế Lãnh Ngọc giật mình, ngẩng đầu nhìn, thấy Thanh Vân Tử ngồi trong góc tường cười ngã nghiêng, đột nhiên hiểu ra cái gì, cúi đầu nhìn thấy Diệp Thiếu Dương đang trợn mắt, nôn hết giấm ra.

Uống một hơi hết bình giấm, việc này quả là không hề dễ chịu gì.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy từ miệng đến dạ dày của mình đều đang run lên, nôn thêm một trận, cuối cùng mới tốt lên chút, nhận lấy chai nước từ Nhuế Lãnh Ngọc, súc miệng không ngừng, sau khi bình thường trở lại, oán giận trừng cô, “Nguyên cả bình giấm, em cũng thật là nghiêm túc!”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Em tưởng sư phụ còn ở trong thân thể anh, là tự anh nói mà.”

“Sao em không chú ý coi ông ấy rời khỏi người anh từ khi nào chứ!”

Thanh Vân Tử bên kia vẫn cười chưa đủ, chỉ Diệp Thiếu Dương nói: “Mẹ nó, tiểu tử ngươi dám tính toán sư phụ, đáng đời!”

Diệp Thiếu Dương nửa sống nửa chết che miệng, xoay người nhìn Thanh Vân Tử vẫn như cũ, khác biệt chính là ông không có nhục thân, đã trở thành Âm Thần.

“Ai bảo con chiêu hồn người lại không lên, con đâu còn cách nào.”

“Không phải ta nói rồi sao, ta đã chết, chuyện nhân gian đừng có tìm ta nữa.” Thanh Vân Tử nghiêm nghị nói, “Thiếu Dương con rõ ràng biết có vài chuyện nhân quả chỉ có chính con mới có thể chấm dứt được, ta không thể giúp con mãi mãi.”

Diệp Thiếu Dương liên tục gật đầu, cười hì hì nói: “Lão gia tử gần đây ở Âm Ti như thế nào?”

“Thoải mái lắm, còn sảng khoái hơn là ở nhân gian, sớm biết Âm Phủ thoải mái như thế thì ta đã không sống lâu ở nhân gian rồi, thật sự là lãng phí thời gian một cách vô ích.”

Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc liếc nhau, cả hai đều câm nín: Lần đầu tiên nghe có người ngại mình sống lâu.

“Sư phụ, dạo này người ở quỷ vực có đi gặp Đạo Phong không, từ lần trước huynh ấy rời đi thì không còn tin tức gì nữa, không biết bây giờ ra sao?”

Mặc dù xưa nay chưa từng nói tới chuyện này, nhưng thật sự từ sâu trong nội tâm Diệp Thiếu Dương luôn luôn quan tâm và chú ý tới Đạo Phong.

Thanh Vân Tử ngồi dưới đất, lấy ra một hạt đậu, thảy vào trong miệng cắn nhai rôm rốp.

“Đây là cái gì?”

“Hạt sen của quỷ, không khác gì đậu phộng.” Thanh Vân Tử thuận miệng trả lời.

“Gần đây Đạo Phong đang tu luyện thuật ‘Tam Thanh quỷ phù’. đang thử chém thi thứ hai trong Tam Thi.”

Diệp Thiếu Dương vội hỏi: “Có thể thành công không?”

“Không biết, tóm lại chờ tới lúc con gặp nó thì khẳng định nó lại lợi hại hơn so với trước kia rất nhiều.”

Diệp Thiếu Dương và Nhuế Lãnh Ngọc nhìn nhau, thực lực thật của Đạo Phong đã khó giải, nếu như lại tăng thêm một bậc vậy thì sẽ mạnh đến mức nào?

Nhuế Lãnh Ngọc có cảm giác gì đó, âm thầm cầu khẩn cho Đạo Phong trảm Tam Thi thành công, nếu thực lực của hắn thật sự có thể phân cao thấp với Vô Cực Quỷ Vương thì có lẽ Diệp Thiếu Dương sẽ không có chuyện gì.

Thanh Vân Tử nhìn hai người, không kiên nhẫn nói: “Ta tới cũng đã tới rồi, nói đi, tìm ta có chuyện gì?”

Diệp Thiếu Dương lập tức nói chuyện có liên quan tới A Ngốc ra, về phần Vương Mạn Tư và Nữ Bạt thì không có nói.

Hắn phân minh rõ ràng, tìm Thanh Vân Tử chỉ là vì muốn biết những chuyện liên quan tới thân thế của A Ngốc, còn loại sự tình như trảm yêu trừ ma tuyệt đối không thể tìm ông hỗ trợ.

Thanh Vân Tử nghe xong cũng cảm thấy rất là hiếm lạ, nhíu mày nói: “Có chuyện này sao? Người ở đâu, mau mang tới cho ta nhìn thử.”

Diệp Thiếu Dương dẫn ông tới phòng của A Ngốc, nhìn vào giường, lập tức ngây ngẩn cả người:

A Ngốc ngồi trên giường, toàn thân bao thủ một tầng tà khí, lúc mạnh lúc yếu, hai tay của hắn nắm chặt lại giống như đang thống khổ chống cự lại, toàn thân mồ hôi đầm đìa, sắc mặt cũng thay đổi.

“Lão Đại, hắn như vậy không bao lâu, tôi vốn tính đi gọi ngài, lại thấy ngài đang tác pháp cho nên không có quấy rầy.” Dưa Dưa không đợi Diệp Thiếu Dương hỏi đã chủ động đáp, liếc nhìn Thanh Vân Tử, lập tức vui vẻ kêu: “Ông nội!”

“Tiểu quỷ.” Thanh Vân Tử sờ đầu nó xong để nó đi sang một bên, nhìn A Ngốc nói: “Thiếu Dương, cởi quần áo của hắn ra!”

Diệp Thiếu Dương lĩnh mệnh tiến lên, cởi áo của A Ngốc, thấy “Kim Trùng” trước ngực A Ngốc đang uốn éo, dựng dần dần lớn lên, giống như đang hút lấy thứ gì đó trong người hắn. Bộ dạng nhìn mà muốn giật mình.

Diệp Thiếu Dương khống chế một cánh tay của A Ngốc, dùng cương khí kiểm tra một chút, thấy từng tia linh lực bị kim trùng hút đi, thế là quay lại nói với Thanh Vân Tử.

Thanh Vân Tử nhìn chằm chằm cái con Đạo Hóa Trùng buồn nôn kia, để đợi thêm chút.

“Mỗi ngày hắn đều như vậy hay là cách ngày mới bị?” Diệp Thiếu Dương hỏi Nhuế Lãnh Ngọc.

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Em không biết, hắn không có nói cho em biết, đây cũng là lần đầu tiên em phát hiện.”

“Trước kia không có phát hiện?”

“Sao có thể phát hiện được, em đâu có ngủ chung với hắn mà biết!”

Bị Nhuế Lãnh Ngọc trừng mắt, Diệp Thiếu Dương không dám hó hé.

Đợi một hồi, tình hình của A Ngốc dần dần chuyển biến tốt đẹp, suy yếu tê liệt ngã trên đất, hơn nửa ngày mới mở to mắt, liếc nhìn thấy Nhuế Lãnh Ngọc.

“Đầu ngươi nóng hổi, rất nóng phải không?” Nhuế Lãnh Ngọc hỏi.

A Ngốc gật đầu,

Nhuế Lãnh Ngọc lại quay đầu hỏi Diệp Thiếu Dương, “Trong nhà có đá không?”

“Không có đá, chỉ có bia rượu ướp lạnh, tối hôm qua Tuyết Kỳ mua không ít kem ly, anh liền mở tủ lạnh, dứt khoát ướp lạnh một chút bia.”

Nhuế Lãnh Ngọc lườm hắn một cái, đi ra phòng khách, tìm hai chai bia ướp lạnh kia ra, đổ vào cái khăn mặt, vắn một nửa xxx, đắp lên tráng A Ngốc, dù sao hắn cũng có nhục thân của nhân loại, loại như vậy cũng có thể hạ nhiệt độ thân thể của hắn, để hắn dễ chịu đôi chút.

A Ngốc nhìn cô từ khoảng cách gần, đột nhiên đưa tay kéo tay của cô, Diệp Thiếu Dương thấy, nước giấm vừa uống khi nảy lập tức lại dâng lên trong cổ họng, chỉ vào A Ngốc nói: “Này này, ngươi nói chuyện thì nói chuyện, đừng có động tay động chân, đó là vợ của ta!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top