Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 682: Thảm cảnh năm đó (1)

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 70 lượt xem
  • 1570 chữ
  • 2024-10-07 19:52:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Vũ Tình nghe thấy thế, cũng hiểu ra câu chuyện, nói: “Phong ấn là do pháp sư Thái Lan kia bố trí, nói như vậy, pháp sư này cũng rất lợi hại, có thể ngăn cản được Thi Vương.”

Ngô Hải Binh vừa nghe, lập tức nói: “Không sai, nghe chú ta nói, vị pháp sư Thái Lan kia, là truyền nhân của phái gì đó, là nhân tài kiệt xuất trong giới pháp thuật Thái Lan……”

Diệp Thiếu Dương cười nhạt, nói: “Nếu hắn thật sự có thể phong ấn Đồng Giáp Thi Vương, vì sao còn muốn hy sinh năm mươi sinh viên kia, dùng oán khí để áp chế?”

Ngô Hải Binh ngơ ngẩn, nói: “Cái gì mà hy sinh năm mươi sinh viên?”

Diệp Thiếu Dương mặc kệ hắn thực không biết hay là giả ngu, không muốn nói nhiều với hắn, quay sang nói với Tạ Vũ Tình và Lão Quách: “Mọi người không nghe Mỹ Hoa vừa nói sao, hắc động phía dưới thuỷ vực, tràn ngập một cỗ oán khí cường đại, xem chừng đó là do mượn dùng sức mạnh của ‘ Sinh cơ biến ’, làm cho Đồng Giáp Thi vương không thể phát huy dưới nước, cho nên mới bị kết giới kia vây khốn.”

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương đứng lên, nói: “Đi thôi, biết Thi Vương cùng mộ cổ dưới đó là được rồi, chúng ta tới phòng học 408 nói chuyện thôi, gặp cái Lâm Du kia một lần, nếu có thể thì hỏi nàng ta một chút.”

Diệp Thiếu Dương bảo Lão Quách lưu lại, thiêu huỷ mấy cái xác Đồng Giáp Thi kia, loại trừ hậu hoạn, Lão Quách không nghĩ tới sẽ phải làm mấy việc khổ sai này, đang muốn từ chối, Diệp Thiếu Dương lén liếc mắt Ngô Hải Binh một cái, Lão Quách không hổ có xuất thân gian thương, lập tức hiểu ý, đương nhiên áp dụng chiến thuật lạt mềm buộc chặt, tỏ vẻ kiên quyết không làm việc, thu thập dụng cụ chuẩn bị rời đi.

Ngô Hải Binh thấy vậy lập tức cuống cuồng chạy nhanh tới, chắp tay hành lễ rối rít, vừa rồi hắn đã lĩnh giáo qua, thi khí đáng sợ thế nào, đánh chết cũng không dám chạm vào đám cương thi, loại sự tình này lại càng không thể nhờ người khác làm hộ, nếu để sinh viên nhìn thấy, hậu quả thật khó lường.

Cuối cùng Lão Quách bị hắn lôi kéo, ra vẻ không còn cách nào biện pháp, cố hết sức mà làm, bất đắc dĩ thu một vạn đồng tiền, mang mấy xác cương thi đi thiêu hủy, sau đó bảo Ngô Hải Binh chuyển tới một xe vôi, rắc đầy trên mặt đất, để hút hết thi khí đã ngấm vào bùn đất.

Sau đó lại làm pháp sự, làm cho Ngô Hải Binh cảm thấy tiền này tiêu không oan….

Trong lúc Lão Quách bận rộn xử lý cương thi, Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình tới toà nhà giải phẫu, nhìn cửa lớn bị khóa chặt, mới chợt nhớ lần này là công khai hành động, có thể tìm Ngô Hải Binh lấy chìa khóa.

Nhưng vì đã quên, nên đành dùng biện pháp cũ, ném Câu Hồn tác lên lan can lầu hai, quay đầu hỏi Tạ Vũ Tình, “Cô đi lên không?”

“Đi, cương thi đều bị giết, trong toà nhà này còn có thể có cái gì nữa, ta muốn đi ghi hình, quay về đưa thượng cấp xem.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Chuyện này khó mà nói trước, nếu Lâm Du còn ở trong đó, chắc chắn rất khó đối phó.”

“Cô ta lợi hại cũng chỉ có một mình, ngươi cứ yên tâm mà làm, ta đối với ngươi rất có lòng tin.”

Diệp Thiếu Dương vô ngữ, “Ta đối với chính mình còn không có tin tưởng chút nào đây”

“Ta không phải còn có cái này sao,”

Tạ Vũ Tình nhìn hắn mà giơ ngón tay có đeo nhẫn hắc diệu thạch, đưa tay khẽ vỗ lên cổ hắn một cái, nói: “Mau lên đi.”

Diệp Thiếu Dương vô ngữ, dùng sức kéo Câu Hồn tác, đu theo dây mà lên, lần này đã có kinh nghiệm, đưa tay bắt lấy lan can cửa sổ, bình an đáp xuống.

Sau khi vào được bên trong, Tạ Vũ Tình không đợi Diệp Thiếu Dương nói, liền bật đèn pin, sau đó mở di động ra ghi hình.

Diệp Thiếu Dương tháo Câu Hồn tác xuống, cầm trong tay, trên vai vác nghiêng cái hộp bách bảo mới vào tay không lâu, thấy vác như vậy có thể tùy tay rút dụng cụ ra, thuận tiện hơn nhiều so với cõng nó.

Ra khỏi căn phòng học đó, Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, thi sào ở lầu một đã được Lão Quách xử lý, sẽ không có gì, vì thế đi đến lầu bốn, muốn tới phòng học 408 kiểm tra một phen, sau khi tới lầu bốn, Diệp Thiếu Dương lấy ra âm dương bàn, quan sát một chút, khí tức xung quanh không có bất kỳ biến hoá gì, hơn nữa một mặt của hành lang là cửa kính lớn, cũng không có phong tỏa, không tối tăm như lầu một với lầu hai, làm cho người ta có cảm giác tốt hơn nhiều.

Tạ Vũ Tình đi tới cửa phòng thứ nhất bên phải, dùng đèn pin chiếu vào, lớp sơn trên cửa gỗ đã bong ra, nhìn loang lỗ cũ nát, trên cửa còn gắn một biển gỗ, mặt trên viết bằng sơn hồng số 405.

“Không cần nhìn,”

Diệp Thiếu Dương nói, “Ta đã xem quai ảnh chụp, phòng thứ hai ngược lại là 408, trực tiếp đi qua đó cẩn thận một chút.”

Căn phòng có hơn năm mươi người chết, quả thực có thể nói là nơi nhân gian chí tà, tuyệt đối sẽ không gió yên sóng lặng.

Diệp Thiếu Dương tay cầm Câu Hồn tác, một đường đi vào căn phòng thứ hai đếm ngược, thấy cửa phòng đóng chặt, trên bảng hiệu viết số 408, hít sâu một hơi, quay đầu lại gật gật với Tạ Vũ Tình, rồi đi vào bên trong, Tạ Vũ Tình lập tức theo sau.

“Kẽo kẹt”

một tiếng, cửa từ từ đóng lại, Tạ Vũ Tình sợ tới mức quay đầu lại nhìn, cái gì cũng không thấy, vì thế tự an ủi mình là trên cửa có gắn chốt tự động đóng.

Mở to mắt mà quan sát, đây là một gian phòng rất bình thường, tro bụi khắp nơi, bàn ghế có nhiều cái bị hư gãy.

Tạ Vũ Tình phát huy kinh nghiệm trinh thám của mình, bảo Diệp Thiếu Dương đừng nhúc nhích, dùng đèn pin chiếu xuống mặt đất, khắp nơi phủ một lớp bụi dày, không có dấu vết gì.

Lúc này vừa muốn cất bước, đột nhiên cảm thấy không đúng, ngồi xổm trên mặt đất, nhìn kỹ lại, sau đó thổi một chút, bụi đất bay ra tứ phía, Tạ Vũ Tình phất phất tay, dùng đèn pin chiếu vào chỗ cô vừa thổi trên mặt đất, thấy lộ ra một dấu chân.

“Dấu chân này là mới bị dẫm lên.”

Tạ Vũ Tình nói, “Cho nên lớp bụi trên dấu chân mỏng hơn so với xung quanh, chứng tỏ sau khi xảy ra chuyện, đã có người đã tới căn phòng này.”

Lập tức muốn tiếp tục tìm kiếm dấu chân, bị Diệp Thiếu Dương giữ lại, nói: “Chúng ta tới tìm quỷ, không phải tới phá án, biết có người đã tới đây là được rồi, điều tra kỹ càng thế để làm gì.”

Tạ Vũ Tình mới vừa đứng lên, ngoài cửa sổ đột nhiên có luồng gió lạnh thổi mạnh, cửa sổ chỉ còn trơ lại bộ khung cửa bị gió thổi đến khép mở không ngừng, âm thanh vang lên không ngừng, bức màn cũ nát bay phần phật lên xuống.

Tấm màn này bằng vải ni lông, mặt trên có rất nhiều lỗ thủng, nhưng sau khi bị kéo ra, nhưng lại hoàn toàn ngăn được ánh mặt trời, toàn bộ căn phòng lập tức tối đen, đèn pin trong tay Tạ Vũ Tình trở thành nguồn sáng duy nhất.

Tạ Vũ Tình cũng nhận ra được có gì đó không ổn, khẩn trương đứng lui lại phía sau hắn.

Đúng lúc này, ngoài hành lang vang lên một chuỗi âm thanh đáng sợ: Nghe như có người chậm rãi di chuyển trên mặt đất, nhưng nghe kỹ thấy không phải tiếng bước chân, mà là dùng tứ chi bò sát trên mặt đất, đến ngoài cửa thì dừng lại.

Tạ Vũ Tình lập tức tim đập khẩn trương lên, tuy rằng là bản thân cũng đã gặp qua không ít quỷ, nhưng bản năng con người luôn sợ hãi quỷ quái, đặc biệt là loại chỉ nghe tiếng mà không thấy tình huống thế nào, làm cho nàng cảm thấy sợ hãi thật lớn.

Diệp Thiếu Dương tiến lên một bước, chắn trước mặt nàng, đối mặt cửa phòng mà nói: “Nếu đã tới, thì sao không tiến vào?”

Cửa phòng rung động một chút rồi mở...

Tạ Vũ Tình lập tức cầm đèn pin chiếu qua, lập tức thấy ngay một khuôn mặt quỷ, là nữ quỷ, quỳ rạp trên mặt đất, nhưng không giống như nữ quỷ tóc dài mặc áo choàng lúc trước, nữ quỷ này đầu trọc lóc, cả đầu trơn bóng, cũng không có mũi hay lỗ tai, hai hốc mắt sâu vào, chỉ có tròng trắng, chỗ tiếp xúc với mí mắt còn không ngừng chảy ra chất huyết tương màu xanh, chảy tới trơn bóng cả người.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top