Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 739: Toái thi

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 77 lượt xem
  • 1534 chữ
  • 2024-10-08 18:25:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trần Lộ nói: “Không nên nói bậy, dù sao ngươi cũng đã đáp ứng rồi.”

Diệp Thiếu Dương bị cô nàng ép cho không còn cách nào, đành phải nói về sau mới tính, dù sao Đạo Phong cũng không ở đây, đến lúc đó nếu thực sự gặp được hắn, mình sẽ nghĩ ra biện pháp khác.

Trần Lộ hài lòng cười, “Được rồi, nói chuyện của ngươi đi, đều đã là người trong nhà, đại tẩu sẽ giúp ngươi phân tích.”

Diệp Thiếu Dương hết nói nổi.

Đối mặt với một cô gái không có liên quan đến chuyện này, à đại tẩu, Diệp Thiếu Dương ngược lại thấy dễ mở miệng hơn, lập tức nói một hơi từ đầu đến đuôi về khúc mắc tình cảm của mình với ba cô gái.

Trần Lộ nghe xong, cười nói: “Chú em quả là có phúc khí đó, ba đại mỹ nữ đều thích ngươi.”

Diệp Thiếu Dương khoát tay, “Nếu cô muốn theo bọn họ mà giễu cợt ta, thì ta có nói cũng vô ích.”

“Đại tẩu là người trong nhà, làm sao lại giễu cợt ngươi.”

Trần Lộ không có bỏ qua một lần cơ hội chiếm lấy tiện nghi nào (ý tiện nghi là hai chữ đại tẩu), trầm tư một hồi, cùng Diệp Thiếu Dương tâm sự về chuyện này, hơn nữa còn đưa ra ý kiến của mình.

Diệp Thiếu Dương lần đầu tiên kể với người khác về nội tâm của mình, trút hết nỗi niềm nói chuyện thật lâu, cuối cùng cũng dần cởi mở hơn.

Trần Lộ thật ra cũng không dạy hắn cái gì, mà làm cho hắn kiên định với lựa chọn lúc trước của mình, chính là không chọn lúc này, ít nhất thì tạm thời không nghĩ tới việc này, cứ thuận theo tự nhiên, một lòng bắt quỷ hàng yêu, mọi việc để về sau này mới tính đến…… khi nào đến thời điểm cần thiết sẽ làm ra lựa chọn.

Sau khi nói xong, Diệp Thiếu Dương cảm giác thấy vui sướng hơn nhiều, nói ngủ ngon với Trần Lộ, rồi lên giường đi ngủ.

Sáng sớm rời giường, Diệp Thiếu Dương rửa mặt rồi thay quần áo sạch sẽ, lúc này Trần Lộ từ linh phù ra tới, giống như trưởng bối, nói hắn sửa soạn như thế nào để cho soái thêm.

Dưới sự chỉ đạo của Trần Lộ, Diệp Thiếu Dương đi xuống siêu thị dưới lầu mua một lọ keo vuốt tóc, sau đó theo yêu cầu của Trần Lộ, rồi đem đầu tóc chia thành 3-7.

“Như vậy…… đẹp à? Có lỗi thời rồi hay không?”

Diệp Thiếu Dương từ nhỏ tới lớn đều ở trên núi, tiểu huyện thành dưới chân núi không nhiều người lắm, cũng không biết thế nào là hợp mốt, bản thân chưa từng chú ý đến kiểu tóc, về phương diện này cũng là mù tịt.

“Kha đẹp mà, tuy là so với Đạo Phong còn kém một chút, nhưng cũng không tồi.”

Diệp Thiếu Dương nhìn vào gương mà soi một hồi, thấy đã đến 7 giờ, sợ chậm trễ chính sự, như vậy xem ra đã tốt lắm rồi, nói Trần Lộ đợi ở trong phòng, còn mình vội vã ra cửa, đón xe tới nhà ga.

Kết quả xe chạy năm phút đã tới nhà ga, Diệp Thiếu Dương tới cửa trạm ngơ ngẩn chờ đến 8 giờ, cuối cùng Nhuế Lãnh Ngọc cũng ra: Nàng mặc một bộ áo liền váy màu vàng nhạt, đeo kính mát, trông thật rất đẹp, đi trong đám người, kéo một cái hành lý.

Diệp Thiếu Dương vội vàng đi tới, đỡ hành lý từ trong tay nàng, nhìn quanh trái phải, hắc hắc cười nói: “Cô đi một mình à?”

“Chứ sao?”

“Sư huynh Uông Ngư của cô đâu?”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Ngươi nhớ hắn sao?”

“Chỉ muốn hỏi thăm chút thôi.”

Diệp Thiếu Dương âm thầm trợn mắt, nhớ hắn, mình ước gì cả đời không gặp lại hắn! Diệp Thiếu Dương hỏi thăm biết được nàng đã đón xe lúc nửa đêm, còn chưa ăn gì, vì thế đưa nàng đi tới gần đó ăn sáng.

Hai người mặt ngồi đối mặt với nhau chờ người ta mang đồ ăn lên, Diệp Thiếu Dương phát hiện Nhuế Lãnh Ngọc cứ nhìn trên đầu mình, lập tức đắc ý cười cười, “Kiểu tóc này thế nào?”

Nhuế Lãnh Ngọc nhàn nhạt cười, “Ai thiết kế cho ngươi kiểu tóc này?”

“Là một người bạn.”

“Nữ? Bao nhiêu tuổi?”

“Ách……”

Nhuế Lãnh Ngọc cười lạnh, “Ngươi cũng đừng có nghĩ nhiều, ta chỉ muốn biết bác gái đó bốn mươi hay năm mươi tuổi thôi.”

Diệp Thiếu Dương giật mình nói: “Đâu ra, mới hai mươi tuổi thôi.”

“Không thể nào, có thể nghĩ ra kiểu tóc này, ít nhất cũng bốn mươi tuổi rồi, chẻ đầu 3-7, rất thịnh hành ở thập niên 90.”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, ảo não vỗ vào đùi một cái, mình chỉ nghĩ Trần Lộ là nữ sinh, nên xem nhẹ một chuyện thật quan trọng: Cô ta đã chết từ những năm 90, bị nhốt trong toà nhà giải phẫu những hai mươi năm, trình độ thẩm mỹ đương nhiên cũng chỉ dừng lại ở thời điểm đó.

Thế mà mình còn nhờ cô ta thiết kế kiểu tóc, chẳng phải là tự nhảy vào hố sao? Ăn cơm xong, Diệp Thiếu Dương gọi xe cùng Nhuế Lãnh Ngọc quay lại khách sạn mình đang ở, đưa nàng tới phòng của mình, sau khi mở cửa, Diệp Thiếu Dương xuống lấy hành lý, bảo nàng cứ vào trong trước.

Nhuế Lãnh Ngọc vừa bước được hai bước, đột nhiên quay đầu, nhìn Diệp Thiếu Dương: “Đây là phòng của ngươi?”

“Đúng vậy, bằng không ta làm sao có thể mở cửa.”

Diệp Thiếu Dương đi vào, liếc mắt một cái nhìn thấy Trần Lộ đang nằm trên giường, sửng sốt một chút, liền vội vàng giải thích với Nhuế Lãnh Ngọc: “Không phải như cô nghĩ đâu, cô ta là quỷ, cô không cảm giác được quỷ khí à.”

Nhuế Lãnh Ngọc “À”

một tiếng, “Kim ốc tàng quỷ hử.”

Diệp Thiếu Dương suýt hộc máu, cũng may lúc này Trần Lộ đã đứng lên, mỉm cười kéo tay Nhuế Lãnh Ngọc, nói: “Cô không cần hiểu lầm, ta là đại tẩu của hắn.”

Nhuế Lãnh Ngọc sửng sốt một chút, hồ nghi nhìn nàng, “Cô là vợ của Lão Quách?”

Lần này đến phiên Trần Lộ hộc máu, Diệp Thiếu Dương phải tiến lên giải thích một lần, Nhuế Lãnh Ngọc mới hiểu được, cũng không nói gì thêm.

Diệp Thiếu Dương đưa cho nàng một cốc nước, bảo nàng ngồi xuống, vốn định nói chuyện phiếm một hồi, kết quả bị Nhuế Lãnh Ngọc thúc giục, đành phải kể lại một lượt sự kiện từ đầu tới cuối.

Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong, lại hỏi một số điểm đáng ngờ, Diệp Thiếu Dương đều nhất nhất trả lời, khiến nàng hiểu rõ đầu đuôi sự tình.

“Ngươi dẫn ta tới phòng học kia đã, ta muốn nhìn cỗ thi thể đó một chút,”

Nhuế Lãnh Ngọc đứng dậy nói.

“Cô không muốn nghỉ ngơi một tí à, hay là ngủ một giấc?”

“Ta tới đây không phải để ngủ.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói rồi trực tiếp đi ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương đành phải đuổi theo.

Hai mươi phút sau, hai người tiến vào toà nhà giải phẫu, đi tới phòng học 408 thật sự,đi thẳng tới chỗ quan tài kia, ngày đó khi rời khỏi, Diệp Thiếu Dương đã đậy lại nắp quan tài, bây giờ mở ra, quái thi được Kim Lũ Thi Y bao bọc kia vẫn nằm bên trong.

Nhuế Lãnh Ngọc đi tới quan sát một hồi, biểu tình càng trở nên ngưng trọng, lây từ trong cai túi ở trên vai ra một vật hình bát giác, là một phiến kim loại có kích thước như đồng tiền, để lên trên miệng ở quái thi.

Quái thi lập tức toàn thân run rẩy, Nhuế Lãnh Ngọc dùng ngón tay gắt gao ấn chặt miếng kim loại, một lát sau cầm lên, lật mặt trái rồi lại ấn vào lại, phiến kim loại vốn sáng bóng lấp lánh giờ bị phủ một lớp giống như nhọ nồi màu đen.

Nhuế Lãnh Ngọc lấy ra bật lửa, đốt dưới phiến kim loại, nhọ nồi kia tức khắc hoá lỏng, hóa thành từng giọt, không ngừng chảy xuống.

Nhìn qua chỉ có một lớp mỏng, thế mà chảy mất mấy phút đồng hồ, chất lỏng mới bị đốt hết, miếng kim loại khôi phục nguyên trạng.

“Đây là thứ gì?”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc hỏi.

“Áp Thi Phiến, Nam Dương có tập tục khi hạ táng thì đặt một tấm thiếc vào miệng của người chết, tấm thiếc từ trăm năm trở lên, có thể luyện chế thành pháp khí, dùng để kiểm nghiệm hết thảy tà khí.”

Tạm dừng một chút, Nhuế Lãnh Ngọc lại nói tiếp, “ Đây là một tầng oán khí, đã hoá lỏng thành nhiều thi huyết như vậy, có thể thấy bên trong thi thể này có chứa rất nhiều oán khí.”

Ánh mắt Nhuế Lãnh Ngọc nhìn cách bài trí trong phòng, rồi ngồi xuống chăm chú quan sát linh đường, đứng dậy, âm thầm hít vào một hơi, nói: “Đây tám phần là một khối Toái Thi!”

“Thụy Thi? Nó là cái gì?”

Thân là Thiên sư nhưng Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy mơ hồ, các loại cương thi hắn đều nghe qua, nhưng chưa từng nghe nói qua Thuỵ Thi, cương thi mà cũng biết ngủ à?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top