Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)
  4. Chương 2: Đoạn 1: BỨC THƯ KỲ DỊ (2)

Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)

  • 232 lượt xem
  • 2020 chữ
  • 2023-06-26 09:26:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.


- Thầy cho phép các em ra chưa ? Sao các em gấp quá vậy.


Tuấn Khờ, Hương Tẹt sợ hãi đứng lại, ngực chúng đập thình thịch, đôi chân ngứa ngáy như muốn chạy.


Giáo sư chậm rãi nói :


- Trước khi các em về ăn cơm trưa, thầy có nhiều điều căn dặn thêm các em. Các em nên đọc kỹ lại nhiều lần chương "Ý thức luân lý của người Việt" trong tác phẩm "Người Việt Cao Quý". Nhất là các em gái nên cố gắng bảo vệ chiếc áo dài Việt Nam. Con gái Việt Nam mà chê áo dài Việt Nam, thì không phải là gái Việt nữa. Bảo vệ chiếc áo dài Việt Nam là bảo vệ nền văn hóa cổ truyền của chúng ta; bảo vệ chiếc áo dài Việt Nam là chống lại một nền văn hóa sa đọa mất nước muốn chụp vào đầu chúng ta; bảo vệ chiếc áo dài Việt Nam và chống lại mini - duýp, không phải là kỳ thị văn hóa mà đó là phản ứng tất nhiên của một dân tộc muốn sống còn. Lịch sử Việt Nam đã chứng tỏ dân tộc Việt sẵn sàng chấp nhận những gì ngoại lai nhưng với điều kiện những cái ngoại lai đó phải có tác dụng bồi dưỡng thêm văn hóa Việt chớ không làm hại văn hóa Việt. Thôi ! Các em ra về. Thầy chúc các em ăn cơm ngon.


Lẽ dĩ nhiên những người đầu tiên phóng ra khỏi lớp là Tuấn Khờ và Hương Tẹt. Vì quá vội chúng đã đụng mạnh vào Phương người bạn học cùng lớp của chúng, đang ngồi ngay cạnh cửa lớp. Phương là một người học trò bé nhỏ lưng gù nhưng giỏi, thông minh và chăm nhất trường. Giáo sư đã để nó ngồi riêng biệt ở một góc lớp cạnh cửa. Phương thường là người thuộc bài nhất lớp được thầy khen và ban thưởng luôn, vì thế tất cả lớp đều ghét nó. Chả ai chơi với nó cả. Tới giờ chơi, nó chỉ đến ngồi quạnh hiu ở một góc sân trường ngó các bạn vui đùa vì nó không có quyền chơi chung với các bạn nó. Tuy vậy, nó không khi nào than vãn số phận hẩm hiu đó : nó đã quen rồi.


Khi Tuấn Khờ đụng nó, nó vội mỉm cười nói :


- Chà ! Chút xíu tôi làm Tuấn té rồi ! Xin lỗi nhé !


Tuấn Khờ chẳng những không để ý đến lời nói lịch sự của Phương mà nó còn ngó Phương với vẻ thương hại và khinh bỉ, rồi phóng nhanh ra ngoài. Hương Tẹt chạy sau.


Phát Lém và Minh Lùn đang đợi chúng ngoài cổng trường. Cả hai đều nhỏ hơn Tuấn Khờ và Hương Tẹt một tuổi nhưng có vẻ mạnh khỏe hơn. Lúc bấy giờ, cả bọn đều đội mũ da tiêu biểu của nhóm. Phát Lém to con và mạnh nhất trong bọn. Minh Lùn tuy hơi lùn và nhỏ con nhất nhưng lại là đứa nhanh nhẹn nhất. Nó có đôi mắt chuột đen tròn, hàm răng nhỏ, trắng và nhọn. Phát Lém cao hơn Minh Lùn tới hai cái đầu. Với cái đầu vuông, cái miệng rộng và đôi tay rắn chắc, Phát Lém đã từng cho biết bao nhiêu đứa đo ván. Đôi mắt nó rực lửa. Những cú thoi của nó như trời giáng, như những cú búa của các bác thợ rèn.


Mai Nhè cũng vừa chạy đến nhập bọn. Nó ngó các bạn trai của nó với đôi mắt hết sức láu lỉnh. Thấy Tuấn Khờ và Hương Tẹt có vẻ hốt hoảng không bình thường, nó chế diễu :


- Ái chà ! Bộ các anh bữa nay bị tổ trác sao mà mặt mày bí xị vậy !


- Có lẽ tụi nó bị thầy cho ăn bánh tét nhân mây.


Minh Lùn phụ họa theo.


Hương Tẹt vội nói :


- Đừng nói nữa Minh Lùn ! Có chuyện quan trọng nguy hiểm lắm !


Lúc bấy giờ cả bọn mới hơi run… Chúng ngó nhau chờ đợi. Tuấn Khờ khẽ lúc lắc đầu và nói :


- Chuyện kinh khủng lắm ! Nhưng ở đây nói không tiện, chúng mình chạy ra ngoài bờ sông đi.


Mai Nhè không chịu :


- Chuyện gì vậy ? Nói ngay bây giờ không được sao ?!


- Nói sao được ! Chút nữa đã.


Hương Tẹt trả lời Mai Nhè một cách chắc nịch đồng thời nó liếc khinh bỉ nhìn Phương vừa đi qua mặt cả bọn. Phương đang trong tay mẹ nó. Ba Phương là ông Na, làm chánh án ở tòa tỉnh. Cả bọn thường nhái dáng điệu mẹ con Phương trong giờ ra về để làm trò cười cho nhau. Một đứa giả mẹ Phương nói : "Ôi chao ! Con tôi ngoan quá !" Một đứa giả làm Phương khòm khòm lưng với cái bướu sau lưng nói : "Má ơi ! Con đói bụng rồi !". Thế là cả bọn cười ha hả.

 

Nhưng lần này, chúng hết cười nổi.


- Không ! - Hương Tẹt nói - Ra bờ sông nguy hiểm lắm. Biết đâu có kẻ đang rình mò chúng ta ? Hay là lại nhà Phát Lém đi. Này Phát Lém ! Ở nhà mày bữa nay người ta có làm việc không ?


- Tao cũng không rõ. Nhưng tụi mày cứ theo tao, có chỗ an toàn lắm.


Nhà của Phát Lém là một xưởng chế tạo đồ mộc. Một lát sau, năm đứa đã vào nhà Phát Lém. Không ai biết cả, kể cả mẹ Phát Lém đang nấu cơm trong bếp. Phát Lém dẫn cả bọn vào gian phòng chứa mạt cưa. Những bao mạt cưa sắp lớp chừa thành một hành lang tối om. Đứa này trước, đứa kia sau, cả bọn lần lượt chui vào hành lang đó. Như thế chắc chắn hiện giờ không ai có thể khám phá được chúng ở đó cả, trừ những con mèo.


- Tụi bây có ai mang theo đèn bấm không ?


Tuấn Khờ hỏi, vì lúc đó tối lắm, chả có chút ánh sáng nào lọt vào chỗ cả bọn đang ngồi.


- Một đèn bấm ? Chi vậy ? – Mai Nhè hỏi.


Hương Tẹt phiến răng :


- Mày sẽ thấy ! Đem tờ giấy ra, Tuấn Khờ !


Vòng tròn ánh sáng của một đèn bấm vừa xuyên thủng bóng đêm làm mọi người nhìn thấy hàng triệu hạt bụi mạt cưa đang nhún nhảy reo vui trong luồng ánh sáng trắng ngần.


Bấy giờ Hương Tẹt mới nói :


- Sáng nay, sau giờ ra chơi thứ ba lúc 10 giờ, tao thấy trong cuốn Người Việt Cao Quý của tao ở chương nói về ý thức luân lý của người Việt tờ giấy mà Tuấn Khờ đang đọc đó. Tao và Tuấn Khờ vì mải mê bắt dế ở khu vườn bên chùa nên vào trễ và tao thấy tờ giấy đó. Đọc đi, Tuấn Khờ !


Tuần Khờ đọc nhỏ nhỏ nhưng dần dần có lẽ vì xúc động, tiếng nó to dần... đến nỗi Hương Tẹt phải chận lại :


- To quá mày ! Nhỏ nhỏ lại chứ ?


Khi Tuấn Khờ đọc xong cả bức thư, cả bọn cho đèn bấm tắt. Bóng tối trở về làm mọi người không thấy nét mặt kinh sợ của nhau, nhưng tất cả đều có thể cảm thấy tim mọi người đang đập thình thịch.


Hương Tẹt thì thầm :


- Tụi bây nghĩ như thế nào ?


Tuấn Khờ nhấn mạnh thêm :


- Chắc tụi bây thấy tất cả các chữ U đều bằng mực đỏ như máu.


Mai Nhè hổn hển nói :


- Đưa tôi xem lại lần nữa.


Ánh sáng hiện ra trở lại... Phát Lém và Minh Lùn cùng ngó vào tờ giấy kinh khủng đang nằm trong tay Mai Nhè. Mai Nhè trả tờ giấy cho Hương Tẹt. Người con gái thì thào :


- Tắt đèn đi ! Ai mà thấy ánh sáng trong này chúng ta bị nguy ngay !


Một lát, Phát Lém nói giận dữ :


- Chúng ta phải đối phó... không lẽ chịu thua sao ?


Hương Tẹt hỏi :


- Theo mày, tụi mình phải làm gì bây giờ ?


Minh Lùn có vẻ bình tĩnh hơn các bạn, nó thì thầm :


- Phải chi chúng ta biết ai viết bức thư này ?


- Nếu biết mình sẽ làm gì ?


- Tao sẽ cho nó chục thoi ! Dám giỡn mặt với tụi mình sao ?


Cả bọn đều nghe Phát Lém nghiến răng ken két. Tuấn Khờ rống lên :


- Mày đừng làm trò hề ! Mày không thể nào chống U Đỏ được.


- Phải chi có phép gì cho U Đỏ xuống địa ngục !


Vừa nghe ước mơ của Hương Tẹt, Mai Nhè nói :


- Tại sao chúng mình lại nói lung tung chả ra đâu vào đâu hết vậy ! Theo ý tôi, U Đỏ chính là một tên sát nhân ăn cướp, nó đã lẻn vào lớp lúc giờ ra chơi và đã để tờ giấy vào cuốn sách của Hương Tẹt. Nó muốn tụi mình nhập bọn với nó để làm những việc mờ ám vì nó biết bọn mình có tài chỗ nào cũng ra vào được. Tối tối nó sẽ bắt buộc chúng mình đi cướp của giết người. Như thế theo ý tôi bọn mình phải đưa tờ giấy này cho cảnh sát.


Vừa nghe Mai Nhè phát biểu ý kiến, Minh Lùn nói rổn rảng :


- Mày điên rồi hả Mai Nhè ? Nếu tụi mình báo cảnh sát, tất cả mọi người sẽ biết tụi mình ăn cắp gà, mọi người sẽ biết tụi mình lén treo các tờ giấy có số 35 vào lưng các bác cảnh sát và mày biết về sau sẽ ra sao không, tụi mình sẽ vào Trại giáo hóa Thủ Đức.


Mai Nhè khẽ lấy tay hất mấy sợi tóc mây đang lòa xòa trước mặt và nói :


- Nhưng chúng ta lọt vào nanh vuốt của U Đỏ thì còn nguy hiểm hơn ở trại giáo hóa nữa, tôi chắc chắn như vậy. Và biết đâu cảnh sát sẽ bằng lòng sự tố cáo ấy mà tha cho các tội của chúng mình.


Tuấn Khờ nói :


- Đúng vậy, nguy hiểm hơn ở trại giáo hóa nhiều, nhưng theo tao, tố cáo với cảnh sát không có vẻ gì danh dự cho lắm. Chúng mình chưa biết U Đỏ muốn gì kia mà ! Chưa biết U Đỏ là ai kia mà ? Biết đâu đó là một đại hiệp sĩ như Hiệp sĩ Mù nghe gió kiếm và như thế là điều hết sức may mắn cho chúng ta.


Minh Lùn thì thầm :


- Tao muốn nói một điều.


Cả bọn ngó thấy đôi mắt chuột của Minh Lùn lóng lánh sáng ngời trong bóng tối.

 

- Mai Nhè có lý. Tuần Khờ cũng có lý. Nhưng tại sao chúng ta lại sợ U Đỏ quá vậy ? Như thế thì nhục quá. Chúng ta hãy bình tĩnh chờ xem U Đỏ muốn gì ? Có lẽ U Đỏ sẽ bắt chúng mình làm này làm nọ bằng mệnh lệnh. Chúng mình sẽ làm nhưng trước khi làm phải báo cho cảnh sát biết.


- Đưa tờ giấy này cho cảnh sát chả có ý nghĩa gì hết : nhất định không ai tin cả và mọi người sẽ chế nhạo chúng ta. Còn nếu ta báo trước cho ông Cò biết U Đỏ có ý định đánh cướp nhà nào, vào đêm nào vân vân... thì... tao giả sử Mai Nhè là người đi báo... nó sẽ được ông Cò tiếp đãi và nói châm biếm như thế này : "Chúng tôi rất cảm ơn cô Mai Nhè đã cho chúng tôi một nguồn tin hết sức quí giá. Anh cô và các bạn có thể nhập nghề thám tử ngay tại cơ quan cảnh sát này !!". Đó, đó ! Nhất định sẽ xảy ra như vậy. Tụi bây có nghĩ thế không ?


Hương Tẹt bỗng la lên :


- Đúng quá ! Minh Lùn ! Đúng không Tuấn Khờ ?

 

Hương Tẹt giơ tay thoi vào vai Tuấn Khờ một cái thật mạnh. Tuấn Khờ né kịp, Hương Tẹt mất trớn ngã nhào vào chồng bao mạt cưa. Các bao mất thăng bằng rơi xuống, mạt cưa đổ ra lung tung, bụi mạt cưa bay mù mịt. Khi ba Phát Lém biết, chạy vào thì chỉ gặp một sự im lặng hoàn toàn, ngoài những luồng bụi mạt cưa đang lững lờ bay và con mèo tam thể đang nằm lim dim ở góc phòng.

------------------

(1) Người Việt Cao Quý của A. Pazzi do Hồng Cúc dịch trang 84, bản in lần 1.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top