Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)
  4. Chương 9: Đoạn 4: MỘT NHIỆM VỤ KHÓ KHĂN (2)

Mắt Lệnh U Đỏ (Hoa Đỏ)

  • 232 lượt xem
  • 1949 chữ
  • 2023-06-26 09:32:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ông Hùng âu yếm trả lời con :


- Ba cũng có nghĩ đến. Nhưng, con biết không, việc này nhà chùa đã giao cho một công ty vì cái hồ nước vĩ đại lắm và chỉ công ty đó mới có quyền thâu nhận nhân viên mà thôi, ba không có quyền gì hết. Ông Tám chỉ còn có cách là đến đó xin việc nếu người ta cần dùng mà thôi. Khi nào họ cần, ba sẽ báo cho con sớm nhất để con nói ông Tám đến xin.


Trong lúc đó Tuấn Khờ im lặng. Trán nó khẽ nhăn lại, nó đang suy nghĩ. Tay nó khẽ vẽ qua vẽ lại trong khoảng trống như thằng khùng.


Vừa tới vùng dạo mát dự định, xe chưa kịp ngừng Mai Nhè đã la lên :


- Ô kìa, thằng Phương Gù !


Mọi người nhìn theo tay của Mai Nhè. Ông Na, vị quan tòa ở tỉnh đang dẫn bà Na với đứa con trai lưng gù tiến về phía gia đình Tuấn Khờ. Tóc ông Na đã hoa râm nhưng trông ông không có vẻ già lắm. Ông Na và ông Hùng, đã quen nhau từ lâu, từ lúc ông Hùng xây nhà cho ông Na. Hai ông vô cùng mừng rỡ khi gặp nhau bất ngờ như thế này.


Phương ngó anh em Tuấn Khờ, nói e lệ :


- Gặp anh Tuấn với chị Mai ở đây tôi mừng quá. Có gì cho tôi chơi với.


Hôm nay, Phương vẫn có vẻ xanh xao như mọi ngày. Lưng nó vẫn bị trĩu xuống dưới sức nặng của cái bướu trên lưng.


Nghe Phương hỏi, bản năng phá phách vùng dậy. Tuấn Khờ ngó Phương với vẻ hết sức khinh bỉ. Lúc này nó đã quên U Đỏ ! Nó nói nhát gừng :


- Được chứ ! Mày dám chèo thuyền với tụi tao không ?


Phương cười gượng :


- Dám chớ !


Thế là cả ba leo lên thuyền. Tuấn Khờ chèo ra giữa sông. Con sông này là phụ lưu của con sông lớn chảy ngang tỉnh. Trong lúc đó, ba má của chúng đang quây quần nói chuyện hết sức vui vẻ. Ra đến giữa sông, Tuấn Khờ rung rinh đảo qua đảo lại. Phương hoảng sợ bám chặt vào thành thuyền. Ngó vào bờ thấy mẹ Phương giơ tay vẫy vẫy có vẻ hoảng sợ, Tuấn Khờ càng rung thuyền dữ. Lần đầu tiên ở một mình với Phương, một đứa trẻ xanh xao bệnh hoạn, Tuấn Khờ muốn phá một bữa cho đã. Một lúc sau, thấy phá đã đủ, Tuấn Khờ bèn chèo thuyền vào bờ. Khi lên bờ, Tuấn Khờ hỏi Phương :


- Về sau mày tính học nghề gì ?


Vừa nghe Tuấn Khờ hỏi, Phương đỏ mặt nói buồn buồn :


- Má tôi nói tôi quá yếu nên chưa chọn nghề cho tôi. Mà tôi biết chọn nghề gì bây giờ ? Ai mà nhận cái lưng gù của tôi ?


Tuấn Khờ, Mai Nhè có vẻ xúc động trước lời nói đáng thương đầy mặc cảm của Phương. Bỗng Phương quắc mắt nói mạnh bạo :


- Nhưng mọi người đã lầm, đã lầm ! Tôi sẽ vượt qua, vượt qua được ! Các anh có cho tôi nhập bọn với các anh được không ?


Nếu lúc khác, trước câu hỏi này, nhất định Tuấn Khờ sẽ trả lời châm chọc mỉa mai, nhưng lần này nó cảm thấy có cái gì… nó không nỡ. Nó đáp :


- Ừ ! Để bọn tao xem đã ! Hiện giờ bọn tao đang mắc chuyện quan trọng...


Nghe Tuấn Khờ trả lời, Phương cười sung sướng.


Lần đầu tiên nó cảm thấy sự chân thật trong lời nói của một nhân vật trong bọn Tuấn Khờ.


Thời gian trôi nhanh. Thấm thoát đã đến chiều, mọi người phải lo trở về. Hai gia đình Tuấn Khờ và Phương quyết định về chung. Mọi người nói chuyện dòn như bắp rang. Thình lình, Mai Nhè khẽ vỗ vai Tuấn Khờ :


- Này anh ! Nghe bác Na gái nói kìa !


Vừa nghe Mai Nhè nói, Phương xen vào :


- Má tôi đang lo tính mạng của ba tôi !


Lòng hiếu kỳ vùng dậy, Tuấn Khờ và Mai Nhè nhao nhao hỏi :


- Cái gì vậy ? Cái gì ghê vậy ?


Phương nói nho nhỏ đủ ba người nghe :


- Cách đây hai năm, ba tôi có xử mấy tên gian phi hai năm tù. Khi nghe xử xong chúng có thề sẽ trả thù ba tôi khi chúng hết hạn tù. Chỉ còn sáu mươi ngày nữa là chúng ra khỏi nhà tù nên má tôi lo. Nhưng ba tôi chả lo gì hết.


Mai Nhè nghe ớn lạnh xương sống. Đụng bọn cướp thật thì chỉ có cách chạy trốn được là may lắm. Minh Lùn đã từng vào chỗ bọn gian phi ở Biệt Thự Vui Vẻ, thật là may nó không bị việc gì !


Tuấn Khờ nói :


- Nhưng ba mày có báo cảnh sát đề phòng chứ ?


- Lẽ dĩ nhiên ! Nhưng má tôi lo chúng liều trả thù rồi ra sao thì ra. Tôi ốm yếu quá, không biết cách nào giúp ba má tôi được. Hiện giờ má tôi lo lắm !


Tới đây, Tuấn Khờ thấy Phương hết sức đáng thương. Nó cảm thấy vô cùng hối hận vì đã đối xử xấu với Phương từ bấy lâu nay. Tuấn Khờ muốn cho Phương nhập bọn... Nhưng Phương yếu quá, lại có cái bướu sau lưng thì làm sao mà hoạt động với bọn nó được... Nhất là những lúc leo rào vào ngôi vườn nhỏ sau chùa cạnh trường để bắt dế hay chơi những trò mạnh bạo... thì Phương làm sao mà chơi được... Đang phân vân, nhưng khi nghĩ đến ngôi vườn, Tuấn Khờ lại trở về thực tại… Bọn chúng sắp sửa mất ngôi vườn, mất cây cỏ thiên nhiên... Nó tưởng tượng đến ngôi vườn trở thành một mảnh đất đầy đất đá, bụi bay mù mịt mà não cả lòng. Lại còn phải tìm việc làm cho ông Tám nữa. Nghĩ đến vườn, nghĩ đến công tác của U Đỏ giao phó, lại nghĩ đến cái hang... ở ngôi vườn... Tuấn Khờ lại lấy tay vẽ qua vẽ lại... Bỗng một tia sáng loé vào đầu óc nó... Phải hành động, thử hành động xem sao ?


Sáng hôm sau, Tuấn Khờ vào trường báo tin cho cả bọn biết… Nhưng Hương Tẹt hôm nay phải nghỉ vì bị cảm, còn Minh Lùn và Phát Lém phải cộng sổ điểm giùm thầy... Tuấn Khờ chỉ còn có cách là lén đi một mình một vòng trong ngôi vườn... Đứng trước cửa hang, nó ngần ngừ mãi...


Một lúc lâu sau, nó chạy kiếm Mai Nhè bảo theo nó. Cẩn thận, nó chạy về nhà lấy hai đôi giày ống, nó mang một đôi và bắt Mai Nhè mang một đôi. Nó còn lén lấy cây thước xếp của ba nó mang theo. Mai Nhè ngạc nhiên, hỏi thì nó nạt, bắt im và làm theo nó. Nó dẫn Mai Nhè vào ngôi vườn, đến cửa hang. Nó ngắm cái hang, rồi ngắm ngôi chùa... Mai Nhè đã hiểu. Anh nó muốn thám hiểm hang sâu. Dưới đó có gì không ? Nguy hiểm không ? Thú dữ ? Rắn độc ? Mai Nhè thấy sợ... Tuấn Khờ biết ý, nói với Mai Nhè :


- Mày đừng lo ? Chả có thú dữ đâu ! Nếu có thì từ lâu làm sao mà mình yên ổn chơi ở ngôi vườn này được. Tao chỉ sợ rắn rít nên mang giày ống... Mình chỉ cần đề phòng cẩn thận là được.


Nói xong, nó vẹt cây cỏ che lấp cửa hang sang một bên, đi ngay vào. Trái với điều nó tưởng tượng, hang khá rộng, không có vẻ gì nguy hiểm cả. Có điều trong hang hơi tối, nó phải lấy đèn bấm chiếu sáng để thấy đường đi. Nó chỉ lên đầu :


- Chỗ này là gian trước chùa.


Mai Nhè ngó theo. Vách đá loang lổ dường như có bàn tay người nhúng vào. Đi được một chút, đường hang quẹo phải. Tuấn Khờ lấy thước đo 2 thước... 8 thước... Được 8 thước, đường hang quẹo trở lại đồng thời lên dốc dần. Bỗng Mai Nhè rú lên.


Cái sọ người trắng hếu đang nằm nhe răng dưới đất. Tuấn Khờ giựt mình nhưng nó lấy lại bình tĩnh ngay :


- Có lẽ nơi đây xưa kia là sào huyệt của một bọn cướp. Tao hơi lấy làm lạ là tại sao mọi người không biết cái hang này.


Mai Nhè vẫn còn run :


- Ghê quá ! Coi chừng ma.


Tuấn Khờ lại phải trấn an Mai Nhè :


- Bình tĩnh đi, đừng sợ ! Có đường thành công rồi...


Nhớ đến các truyện xưa, bọn cướp thường giấu vàng bạc ở sào huyệt, nó nói đùa:


- Coi chừng anh em mình khám phá được mỏ vàng.


Đường hang lên dần, lên cao dần... Tuất Khờ, Mai Nhè bình tĩnh tiến tới. Thình lình một đàn chuột hàng mấy chục con từ đâu phóng tới nhanh như vũ bão. Dù mang giầy ống, Mai Nhè vẫn nhảy như con choi choi. Tức cười, Tuấn Khờ chọc em :


- Tao phải đặt lại tên mày là Mai Sợ Chuột mới được. Mang giày ống rồi mà còn sợ.


Đến đây, không khí lạnh lẽo âm u của hang làm cho Mai Nhè sợ thật. Nó hỏi anh nó :


- Rồi chưa ? Ra mau, ghê quá ! Em sợ lắm rồi.


- Thủng thẳng đã.


Tuấn Khờ lại lấy thước đo. Chúng đã tới đáy hang. Đáy hang là một vách đá dựng đứng. Sau khi đo kỹ lưỡng, Tuấn Khờ mừng rỡ "à" to lên. Nó nói rối rít.


- Đúng rồi ! Thành công rồi !


Mai Nhè trố mắt nhìn… Biết em chưa hiểu, Tuấn Khờ mới giảng thích rõ ràng… Nghe xong lời giải thích của anh, Mai Nhè cũng mừng rỡ không kém anh nó. Nó thấy anh nó xứng đáng con một kiến trúc sư và đàn em của U Đỏ. Cả hai chạy vội ra khỏi hang và vào ngay chùa xin gặp vị sư trụ trì. Sau khi tự giới thiệu là con của ông Hùng, kiến trúc sư và cố vấn công tác xây hồ nước cho chùa, Tuấn Khờ nói :


- Bạch thầy ! Thầy có ý định cho đào xây một cái hồ lớn ở cạnh chùa ?


Vị sư nói hiền từ :


- Phải ! Thầy muốn có một nơi chứa nước mưa cho mọi người dùng cả năm. Các con hỏi chi vậy ?


Không im lặng nổi, Mai Nhè nói hớt :


- Ở dưới này có một cái hang !


Nghe cái hang, vị sư ngạc nhiên :


- Sao ? Con nói sao ? Ở dưới nàv có cái hang ?


Tuấn Khờ bèn thuật lại cho vị sư nghe khám phá của mình và đồng thời cho ý kiến là thay vì đào hồ ở nơi đã định, đào cách ở đó hai thước đỡ tốn công hơn vì chỗ đó là hầm sẵn có rồi.


Sau khi nghe Tuấn Khờ trình bày, vị sư gọi một số người có trách nhiệm trong chùa theo Tuấn Khờ, Mai Nhè xuống hang. Thấy đúng như lời Tuấn Khờ, vị sư vỗ đầu Tuấn Khờ, Mai Nhè :


- Các con giỏi quá ! Đã khám phá ra hang lại còn tiết kiệm cho nhà chùa nữa ! Các con muốn thưởng gì ?


Mai Nhè cười :


- Dạ ! Bạch thầy ! Lẽ dĩ nhiên... Nếu không các con giấu chứ, để làm chỗ vui chơi sướng hơn.


Vị sư cười :


- Chà ! Các con thành thực đấy ! Các con muốn gì ?


- Các con muốn thầy cho ông Tám một công việc trong việc đào hồ để ông khỏi thất nghiệp. Gia đình ông nghèo quá. Ông là thợ sửa ống khoá. Ông có tới bốn con, học chung với chúng con.


Nghe Mai Nhè nói, vị sư im lặng. Tuấn Khờ, Mai Nhè hồi hộp chờ câu trả lời. Một lúc sau, vị sư nói giọng run run cảm động :


- Các con về bảo ông Tám đến đây ngay !...

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top