Nhưng sự việc cũng không đơn giản như Tiêu Lâu nghĩ.
Cuối cùng là tin từ cô bạn thân Lưu Vân vào trưa ngày 17 tháng 7: “Chúc mừng sinh nhật đại mỹ nữ Trâu Tiểu Hồng, người chị em tốt nhất của tôi [bánh kem] [bánh kem]”. Nạn nhân cũng like và nhắn lại: “Cảm ơn.”
Sau khi anh đặt ngón cái tay phải của nạn nhân lên, màn hình điện thoại không hề sáng đèn, ngược lại còn hiện ra lời cảnh báo: “Không thể nhận dạng vân tay, sai mật khẩu, sai quá năm lần điện thoại sẽ bị khóa tự động, còn lại hai lần thử.”
Mã số sinh nhật lúc trước đã báo sai hai lần, thử vân tay sai một lần, phần lớn mọi người sẽ đổi ngón tay để thử tiếp theo bản năng. Nhưng vì Tiêu Lâu nhớ ra việc trong xác chết không có điện nên anh lập tức bỏ suy nghĩ muốn tiếp tục thử vân tay.
Triệu Sâm kéo Hạ Vĩnh Cường đang hôn mê vào bếp, sau đó anh ta đeo găng tay mới vào, lấy dụng cụ giải phẫu trong hộp thuốc của mình ra, nhanh nhẹn mổ phanh ngực của Hạ Vĩnh Cường, móc tim của gã ra đặt vào trong một chiếc đĩa rồi đưa tới trước mặt Trâu Tiểu Hồng, thản nhiên nói: “Chẳng phải em vẫn luôn nói với A Cường là hi vọng trong lòng nó chỉ có một mình em hay sao? Giờ anh tặng cho em nguyên vẹn trái tim của nó rồi, nó sẽ thuộc về mỗi mình em thôi. Món quà sinh nhật này đã đủ ấn tượng với em chưa?”
Quả nhiên hung thủ là bác sĩ ngoại khoa Triệu Sâm.
Không thể nhận dạng? Là chọn sai ngón tay hay do nguyên nhân khác?
Tiêu Lâu càng xem càng kinh hãi – vậy mà thẻ tình tiết này lại chứa đựng đầy đủ quá trình gây án!
Tiêu Lâu nhìn thi thể trên giường, trong khoảnh khắc anh chợt nhớ ra một điều vô cùng quan trọng – sau khi chết cơ thể người sẽ hạ nhiệt độ trong ba giờ và trở nên co cứng, sau 12 tiếng cơ thể sẽ đạt tới tình trạng cứng nhất và dần giảm đi sau khoảng từ 24 đến 48 giờ tính từ thời điểm chết.
Tin nhắn cuối cùng được gửi đi từ máy Triệu Sâm vào 00:00 ngày 17 tháng 7: “Em yêu à, anh tới khách sạn rồi, chúc mừng sinh nhật. Năm nay không thể mừng sinh nhật với em nhưng anh sẽ tặng em một món quà sinh nhật khó quên [mỉm cười] [mỉm cười] [mỉm cười]”.
Không thể dùng sinh nhật để mở khóa chính là thử thách đầu tiên, phần lớn người chơi đi tới đây đều sẽ luống cuống, ấn bừa những dãy số như 6666 hay 8888 lãng phí cơ hội. Vân tay ngón cái không thể sử dụng cũng rất dễ hướng người ta suy luận theo hướng sai lầm, tiếp tục thử các ngón tay khác để rồi dùng hết năm lượt thử, điện thoại bị khóa vĩnh viễn.
Nhìn tình trạng co cứng toàn thân cùng với những dấu vết trên xác chết thì hẳn là cô gái này đã chết trong khoảng từ 24 đến 48 tiếng đồng hồ. Nước trong lọ hoa ở phòng ăn vẫn còn trong suốt chứng tỏ hoa hồng chưa cắm quá hai ngày.
– chúc mừng người khiêu chiến Tiêu Lâu đã vượt qua mật thất [Tang lễ hoa hồng] cấp D một cách hoàn hảo, thời gian vượt ải 18 phút, đạt được thành tích cao hơn 99.9% người tham gia.
Nhìn tình trạng co cứng toàn thân cùng với những dấu vết trên xác chết thì hẳn là cô gái này đã chết trong khoảng từ 24 đến 48 tiếng đồng hồ. Nước trong lọ hoa ở phòng ăn vẫn còn trong suốt chứng tỏ hoa hồng chưa cắm quá hai ngày.
Nguyên lý bảo mật cảm biến vân tay là ngón tay con người có khả năng dẫn điện và những đường vân của dấu tay sẽ dẫn điện cho các tụ điện bên dưới, những đường vân không bằng phẳng sẽ tạo ra một loại mật mã dạng hình độc nhất vô nhị, khi vân tay khớp với dấu tay được đăng ký thì điện thoại sẽ được mở khóa.
Tiêu Lâu đóng danh sách bạn bè lại, mở giao diện Wechat để tiếp tục tìm manh mối.
Trâu Tiểu Hồng là người giới thiệu bạn gái cho em chồng trước, em chồng cũng rất lịch sự gọi cô là “chị dâu”, nhưng càng về sau cuộc trò chuyện lại càng biến chất.
Nhưng sau khi chết đi, các tế bào ngừng trao đổi chất, huống hồ Trâu Tiểu Hồng đã chết được hơn một ngày, khả năng dẫn điện trong cơ thể đã không còn, vân tay của một cái xác không thể kích hoạt tụ điện cảm trong điện thoại.
Anh chỉ còn hai cơ hội, phải nhanh chóng tìm cách khác.
Vân tay của người sống và người chết hoàn toàn khác nhau, anh là pháp y vậy mà lại quên mất việc quan trọng này!
Mật mã dạng số thì sai, lại không thể mở mã bằng vân tay, còn cách gì khác để mở được điện thoại đây?
Tiêu Lâu chọn Triệu Sâm, một tiếng “Đing” vang lên bên tai anh.
Mật mã dạng số thì sai, lại không thể mở mã bằng vân tay, còn cách gì khác để mở được điện thoại đây?
Vân tay của người sống và người chết hoàn toàn khác nhau, anh là pháp y vậy mà lại quên mất việc quan trọng này!
Trong thế giới của quân 2 Cơ này, Trâu Tiểu Hồng không phải nạn nhân duy nhất, Hạ Vĩnh Cường cũng đã chết!
Mã số sinh nhật lúc trước đã báo sai hai lần, thử vân tay sai một lần, phần lớn mọi người sẽ đổi ngón tay để thử tiếp theo bản năng. Nhưng vì Tiêu Lâu nhớ ra việc trong xác chết không có điện nên anh lập tức bỏ suy nghĩ muốn tiếp tục thử vân tay.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận