Sau khi kích hoạt thẻ, một chiếc compa màu bạc hiện ra trong lòng bàn tay anh, rất giống với loại compa để học toán hồi cấp hai, chẳng qua chiếc compa này có thêm nút xoay ở cả hai chân để điều chỉnh độ dài tùy ý.
Tiêu Lâu thả hai chiếc vòng xuống, nhanh chóng hiểu ra cách sử dụng tấm thẻ “Compa” cấp S này.
Thẻ công cụ: Compa
Nhìn vào tất cả những lá bài thu được trước mắt thì xem ra độ hiếm của bài cũng không có “bẫy cấp bậc”.
Anh vẽ một hình tròn đường kính 1cm thông thường xuống đất trước, sau đó lại điều chỉnh chân compa thành cỡ lớn nhất rồi vẽ một đường tròn 1m. Sau mười giây, vị trí vẽ hình tròn lần lượt hiện ra hai chiếc vòng màu bạc có kích thước giống y hệt với hình anh vừa vẽ. Vòng kim loại rất mảnh, cảm giác như một sợi chỉ bạc, sức nặng trung bình, anh hơi nâng tay, hai chiếc vòng lập tức bay lên không trung theo động tác tay của anh.
Nhưng bản thân thế giới này đã rất không khoa học rồi.
Tiêu Lâu cảm thấy lòng vui vẻ, thử thao tác điều khiển chúng bay một vòng trong không gian cá nhân của mình.
Hai chiếc vòng một lớn một nhỏ vậy mà thật sự trôi nổi trên không theo động tác ngón tay của anh, không hề rơi xuống.
Cô bé dùng cánh tay tròn lẳn của mình chống cằm, cười tủm tỉm nói: “Mật thất bài Rô không có thời gian nghỉ đâu nha, anh phải nhanh chóng lựa chọn lá bài tiếp theo trong một phút.” Cô vung tay lên, bốn lá bài lập tức bay tới, lơ lửng trước mặt Tiêu Lâu.
Một mật thất chưa vào bao giờ, lại thêm ánh sáng màu đen nổi lên trên mặt bài khiến Tiêu Lâu có chút bất an.
Hiện tượng phản trọng lực không khác gì “pháp thuật” kiểu này khiến Tiêu Lâu nhất thời chưa thể làm quen, tưởng tượng bản thân trong thế giới thẻ bài này vừa triệu hồi được Đào Uyên Minh… lại còn khiến một cái vòng di chuyển trong không trung, thật sự phi logic quá thể.
Nhưng bản thân thế giới này đã rất không khoa học rồi.
Sau này nếu muốn qua được mật thất cấp cao nhất thì anh nhất định phải có trong tay nhiều thẻ S và A hơn.
Tiêu Lâu thả hai chiếc vòng xuống, nhanh chóng hiểu ra cách sử dụng tấm thẻ “Compa” cấp S này.
Những người bị lây nhiễm bắt đầu điên cuồng cắn xé đồng loại.
Sau đó, Tiêu Lâu đặt tấm thẻ “Compa” này vào vị trí thứ hai, tiện cho anh dùng bất cứ lúc nào.
– chào mừng bước vào mật thất 2 Bích [Thị trấn zombie]
Hình tròn mà compa vẽ ra có thể điều chỉnh kích thước từ 1cm đến 1m, nhỏ thì như khuyên tai, nhẫn, lớn thì hoàn toàn có thể dùng để chơi lắc vòng luôn – vẽ được càng nhiều hình tròn thì vòng kim loại sẽ sinh ra càng nhiều.
Điểm mạnh ở tấm thẻ này là sự linh hoạt khi sử dụng, vẽ những chiếc vòng cỡ vòng tay sẽ có thể sử dụng như ám khí để đánh lén người khác, vẽ vòng tròn lớn hẳn thì có thể dùng như bẫy rập giữ chân kẻ địch, thậm chí trong những thời điểm quan trọng còn có thể dùng những chiếc vòng kim loại siêu mảnh này để cắt cổ người khác.
Bên cạnh có một cái cây đã khô héo, bị gió thổi qua phát ra tiếng “kẽo kẹt” rồi đổ rầm xuống đất, khiến cho đàn quạ đen đậu trên cây kinh hãi, đập cánh bay đầy trời không quên phát ra tiếng kêu “quạ quạ” chói tai. Mấy con chuột cạnh thùng rác nghe thấy tiếng kêu lập tức chạy tán loạn, một con chuột rất lớn chạy qua trước mặt Tiêu Lâu còn dừng lại nhìn anh một cái.
Về lý thuyết, chỉ cần có compa thì anh sẽ sở hữu vô số vũ khí dạng hình tròn, hơn nữa cứ vẽ ra là dùng được, không bị hoàn cảnh bên ngoài hạn chế.
Hiện tại, những phòng mà Tiêu Lâu có thể lựa chọn là 3 Cơ, 3 Rô, 2 Bích và 2 Nhép.
Nơi mà Tiêu Lâu rơi vào là một thế giới đang mắc phải dịch bệnh zombie.
Không hổ là thẻ công cụ cấp S.
Tiêu Lâu vui mừng cất thẻ vào bao của mình, đồng thời sắp xếp lại thứ tự để thẻ trong bao.
Phần lớn các cửa hàng đều đóng cửa, ngã tư đường trống rỗng, không có bất cứ người đi đường nào, hai bên ngã tư có rất nhiều xe cộ bỏ không, trong xe không có người sống, có vài chiếc xe thậm chí đã rỉ sét.
Thẻ tình tiết “Tang lễ hoa hồng” vẫn được đặt trong ô cuối cùng, hai lá công cụ “Mũi tên bốn hướng” và “Giấy gấp Origami” vừa mới nhận được trong mật thất 2 Rô cũng được anh để xuống phía sau – tạm thời chưa cần dùng tới hai lá bài này, sau này cần thì lấy ra cũng được.
Kỹ năng kèm theo 2: Sẽ được mở khóa khi lên cấp 10.
Sau đó, Tiêu Lâu đặt tấm thẻ “Compa” này vào vị trí thứ hai, tiện cho anh dùng bất cứ lúc nào.
Sau khi sửa sang lại, Tiêu Lâu xem xét vị trí mỗi thẻ bài – “Đào Uyên Minh” vẫn được đặt đầu tiên như trước, “Compa” ngay sát phía sau, vị trí thứ ba trở về sau là bốn thẻ đặc hiệu và thẻ công cụ có thể sử dụng lần lượt là “Sudoku”, “Đẳng thức toán học”, “Dao gọt hoa quả” và “Nước hoa mùi hoa hồng”. Kế tiếp là mười mấy vị trí bỏ không, cuối cùng mới đến “Tang lễ hoa hồng”, “Mũi tên bốn hướng” và “Giấy gấp Origami” tạm thời chưa dùng tới.
Trước mắt anh đã có chín thẻ bài, trong đó có hai lá cấp S.
Tiêu Lâu nhận ra thẻ cấp S đều là thẻ có thể nâng cấp với mức độ hữu dụng cao nhất, đồng thời không hạn chế số lần sử dụng. Đào Uyên Minh có thể gọi ra bất cứ lúc nào, mỗi ngày dùng “Đào Hoa Nguyên Ký” một lần, compa thì có thể vẽ vòng tròn, không lo hỏng hóc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận