Thẻ cấp A thì yếu hơn cấp S một chút, ví dụ như “Giấy gấp Origami” chỉ dùng được một lần, “Mũi tên bốn hướng” không hạn chế số lần nhưng chỉ có đúng tác dụng “chỉ đường”, trong mê cung thì là bài thần, ra khỏi mê cung thì vô dụng.
Tiêu Lâu bắt đầu trở nên cảnh giác.
“………….”
Dưới cấp A thì còn kém nữa, ví dụ như bài công cụ “Dao gọt hoa quả” chỉ dùng nhiều lắm được mười lần là mòn, “Nước hoa mùi hoa hồng” chỉ có dung tích 100ml, dùng hết là thôi luôn, “Sudoku” được dùng chín lần, “Đẳng thức toán học” chỉ có hai lần.
Nhìn vào tất cả những lá bài thu được trước mắt thì xem ra độ hiếm của bài cũng không có “bẫy cấp bậc”.
Dòng chữ cuối cùng kia khiến anh thật sự rợn gáy.
Nói cách khác, thẻ độ hiếm S thì lợi hại nhất; thẻ cấp A sẽ có tác dụng lớn trong một số phòng nhưng có rất nhiều hạn chế; cách để có được thẻ cấp B và C thì dễ hơn, có lẽ mỗi người đều có một tấm, mà số lần sử dụng thẻ cấp thấp cũng rất dễ hết.
Sống ở thế giới thẻ bài này dưới hình dạng zombie thì chẳng thà chết luôn đi cho nhẹ nợ!
Sau này nếu muốn qua được mật thất cấp cao nhất thì anh nhất định phải có trong tay nhiều thẻ S và A hơn.
Khoảng cách giữa anh và con zombie nữ này không quá năm thước.
Ở thế giới thẻ bài, mỗi một tấm thẻ bốc ngẫu nhiên đều sẽ tăng cường năng lực chiến đấu cho người chơi. Vì vậy Tiêu Lâu cần phải cố gắng vượt ải hoàn hảo trong tất cả những phòng tiếp theo, dù cho có dùng hết sạch thẻ cấp thấp thì anh cũng phải vượt ải hoàn hảo, như vậy mới có thể có cơ hội rút thẻ cấp S.
Nhưng nghĩ đến việc đây là người gác cửa của ải bài Rô… Tiêu Lâu nhanh chóng thu lại thiện cảm đối với bạn nhỏ trước mặt, vào thẳng vấn đề: “Tôi có thể rút thưởng khi vượt ải hoàn hảo phải không?”
Tiêu Lâu cất bao đựng thẻ đi, ngẩng đầu hỏi cô bé đang ngồi sô pha: “Sau khi qua ải thì tôi sẽ được nghỉ ngơi 15 phút phải không?”
Cứ thế dịch bệnh bắt đầu lan ra nhanh chóng.
Cô bé dùng cánh tay tròn lẳn của mình chống cằm, cười tủm tỉm nói: “Mật thất bài Rô không có thời gian nghỉ đâu nha, anh phải nhanh chóng lựa chọn lá bài tiếp theo trong một phút.” Cô vung tay lên, bốn lá bài lập tức bay tới, lơ lửng trước mặt Tiêu Lâu.
Tiêu Lâu nhíu mày – xem ra người gác cửa của mỗi phòng đều đặt ra những quy tắc khác nhau. Sau khi kết thúc phòng bài Cơ thì sẽ có thể nghỉ ngơi 15 phút, còn phòng bài Rô không cho người chơi thời gian nghỉ, anh chỉ có thể tiếp tục chơi mà thôi.
Hiện tại, những phòng mà Tiêu Lâu có thể lựa chọn là 3 Cơ, 3 Rô, 2 Bích và 2 Nhép.
Dù là đi phòng 3 Cơ phá án hay đi phòng 3 Rô tiếp tục phá giải cơ quan thì anh đều tự tin mình có thể vượt ải một cách hoàn hảo. Nhưng thực ra không thể cứ né phòng Bích và Nhép mãi được – nếu đã quyết tâm phải làm quen với các loại mật thất thì Tiêu Lâu cũng cứ thế rút lá 2 Bích theo đúng trình tự.
Đây là lần đầu tiên anh rút bài màu đen.
Lưng của Tiêu Lâu cứng đờ, anh lập tức xoay người bỏ chạy!
Một mật thất chưa vào bao giờ, lại thêm ánh sáng màu đen nổi lên trên mặt bài khiến Tiêu Lâu có chút bất an.
Mô tả: Là một dụng cụ học toán thông thường trong đời thực nhưng lại cực kỳ hiếm trong thế giới thẻ bài. Nằm trong kho rút thăm trúng thưởng, sau khi vượt ải một cách hoàn hảo sẽ có xác suất đạt được cực thấp.
Nhưng anh không kịp nghĩ thêm thì cả người đã bị một lực hút kỳ dị quen thuộc kéo vào trong thế giới của lá bài 2 Bích –
***
Tiêu Lâu siết chặt tay, móng tay cắm vào lòng bàn tay, cảm giác đau đớn có thể khiến anh nhanh chóng bình tĩnh lại.
Đây là một thị trấn nhỏ hoang vu.
Nhưng anh không kịp nghĩ thêm thì cả người đã bị một lực hút kỳ dị quen thuộc kéo vào trong thế giới của lá bài 2 Bích –
Giữa không gian mờ mịt u ám, cả thị trấn bị bao phủ trong sự lo lắng bất an.
Một thị trấn nhỏ xinh đẹp bình yên, chỉ trong một đêm đã trở thành địa ngục trần gian đáng sợ nhất!
Không hổ là thẻ công cụ cấp S.
Phần lớn các cửa hàng đều đóng cửa, ngã tư đường trống rỗng, không có bất cứ người đi đường nào, hai bên ngã tư có rất nhiều xe cộ bỏ không, trong xe không có người sống, có vài chiếc xe thậm chí đã rỉ sét.
Nhưng số người bị cắn rất nhiều, có vài người thậm chí còn rời khỏi bệnh viện.
Cách đó không xa có một cái thùng rác, nhìn là thấy rác rưởi bên trong đã lâu không ai dọn, mùi hôi thối nồng nặc tản ra.
Tiêu Lâu bỗng nghe thấy tiếng sột soạt ở phía sau, anh quay đầu nhìn lại –
Một cơn gió thổi qua, những chiếc túi nylon trong thùng rác bị thổi bay phần phật.
Giữa không gian mờ mịt u ám, cả thị trấn bị bao phủ trong sự lo lắng bất an.
Nhưng ngay trong đêm đó, đứa bé trai bỗng đi ra khỏi căn phòng giữ xác của mình.
Bên cạnh có một cái cây đã khô héo, bị gió thổi qua phát ra tiếng “kẽo kẹt” rồi đổ rầm xuống đất, khiến cho đàn quạ đen đậu trên cây kinh hãi, đập cánh bay đầy trời không quên phát ra tiếng kêu “quạ quạ” chói tai. Mấy con chuột cạnh thùng rác nghe thấy tiếng kêu lập tức chạy tán loạn, một con chuột rất lớn chạy qua trước mặt Tiêu Lâu còn dừng lại nhìn anh một cái.
Tiêu Lâu bắt đầu trở nên cảnh giác.
Người gác cửa của ải bài Cơ là một chị đại thân hình nóng bỏng, Tiêu Lâu vốn tưởng người gác cửa ải bài Rô cũng tương tự, ai dè anh vừa dứt lời thì một giọng trẻ con thanh thúy dễ nghe bỗng vang lên bên tai: “Xin chào, tôi là Át Rô, chúc mừng anh đã vượt qua mật thất bài Rô một cách hoàn hảo!”
Khung cảnh này không hề bình thường, rốt cuộc anh đã tới nơi quái quỷ nào thế này?
Đúng lúc đó, tấm bảng trên đỉnh đầu anh lại hiện ra một dòng chữ quen thuộc.
– chào mừng bước vào mật thất 2 Bích [Thị trấn zombie]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận