Khi bước vào phòng 2 Bích, Tiêu Lâu đã quan sát xung quanh.
Bị hơn mười con zombie đuổi theo đã chật vật vô cùng, hiện tại còn kéo thêm tới, chẳng phải tự chui đầu vào rọ hay sao?
Trước mặt anh là một con phố dài hoang vắng, nơi ngã tư rộng lớn ngoại trừ rất nhiều xe hỏng ngổn ngang hai bên đường thì cũng không có bất cứ chướng ngại vật nào ngăn cản con đường chạy trốn của anh.
Sau khi giải quyết xong con zombie trong cửa hàng, lúc này Tiêu Lâu mới thở phào nhẹ nhõm.
Thứ sinh vật tên zombie này có lực tấn công rất mạnh, nếu đánh giáp lá cà với chúng chắc chắn không ích gì, nhưng tránh né zombie truy đuổi thực ra không khó – vì chúng hành động chậm chạp, chỉ cần dùng tốc độ nhanh nhất để chạy thì khi zombie đuổi theo vẫn có thể đảm bản bản thân an toàn.
Hai dòng chữ bỗng hiện ra giữa không trung.
Động tác của anh quá dứt khoát, thậm chí trước khi cái đầu đứt lìa, con zombie còn chưa kịp nhìn thấy rõ người trước mặt trông như thế nào.
Chỉ có điều Tiêu Lâu chạy được 100m thì nhận ra anh đã nghĩ quá đơn giản.
– hiệu ứng kỹ năng [Đào Hoa Nguyên Ký] được tăng lên, có thể mang thêm một đồng đội tiến vào Đào Hoa Nguyên.
Nhưng trong quá trình chạy trốn, nước hoa mùi hoa hồng lại hấp dẫn những con zombie mới, anh cố gắng tránh né sự truy đuổi của chúng, nhưng khi số lượng zombie quá nhiều thì sẽ không thể dùng lưới sudoku để khống chế nữa.
Quả nhiên zombie ở trạm cuối cùng của nhiệm vụ là đông nhất.
Thị trấn này đông dân cư, sau khi dịch bệnh lan tràn thì tất cả mọi người đều biến thành zombie.
Tôi sẽ cố gắng để công quân nhanh chóng gặp gỡ anh Lâu, mọi người tiếp tục ủng hộ nhé ~
Tiêu Lâu giơ tay lau mồ hôi trên trán, chậm rãi ra khỏi cửa hàng.
Theo từng bước chạy của Tiêu Lâu, ngày càng có nhiều zombie ngửi thấy mùi người sống, tiến tới bao vây anh.
Một lát sau, hàng trăm con zombie đuổi theo phía sau cũng tiến vào như lũ triều!
Con đường anh đang đứng tên là “Đường Nhân Dân”, đây là con đường cực kỳ rộng lớn, hẳn là đường chính tại thị trấn này. Ngã tư cuối đường có cắm biển báo ghi “← Bệnh viện trung tâm/ Nhà hát lớn → Viện khoa học công nghệ/Công viên Tú Thủy”
Chẳng mấy chốc Tiêu Lâu đã tới cửa Bệnh viện trung tâm, cánh cửa sảnh trước của Bệnh viện trung tâm quay một vòng khiến toàn bộ zombie trong đại sảnh đều chú ý, số lượng lên tới hơn mười con!
Tiêu Lâu hiện ra tại Đào Hoa Nguyên.
Muốn tới bệnh viện thì phải rẽ trái cuối đường Nhân Dân.
Tiêu Lâu vừa chạy vừa nhanh chóng suy nghĩ tìm cách trong đầu.
Nhưng đường Nhân Dân có rất nhiều ngõ rẽ và vô số cửa hàng, mà gần như ngõ rẽ nào cũng đều có zombie tuần tra, trong các cửa hàng cũng có những con zombie đang cố gắng trèo ra ngoài.
Anh xoay người cảnh giác quan sát bên trong cửa hàng – có một người đàn ông trung niên béo mập ngồi trước quầy tính tiền, đầu vẹo sang một bên, trên cổ chỉ còn nửa lớp da, trong tay cầm một bao thuốc lá, có lẽ người này vốn từng là ông chủ ở đây.
Đương nhiên anh sẽ không thua nếu chỉ thi chạy đơn thuần với zombie, nhưng vấn đề là dù anh chạy đến đâu thì cũng đều đánh động tới đám zombie quanh đó.
Anh bình tĩnh triệu hồi Đào Uyên Minh, sau đó để Đào Uyên Minh mở ra kỹ năng đầu tiên – “Đào Hoa Nguyên Ký”.
Không có lũ zombie đáng ghét kia cản trở, anh đi thẳng một đường, thuận lợi đến được điểm cuối cùng của nhiệm vụ – Bệnh viện trung tâm.
Ban đầu chỉ có bốn con đuổi theo, mới chạy được 100m thì số lượng zombie theo đuôi đã lên tới mười con. Ở cửa hàng bên trái có một con zombie trẻ em mặt đầy máu, thêm hai con ở ngõ nhỏ bên tay phải ngửi mùi lết tới nữa…
Ban đầu chỉ có bốn con đuổi theo, mới chạy được 100m thì số lượng zombie theo đuôi đã lên tới mười con. Ở cửa hàng bên trái có một con zombie trẻ em mặt đầy máu, thêm hai con ở ngõ nhỏ bên tay phải ngửi mùi lết tới nữa…
Lũ zombie nghiêng ngả lảo đảo chen chúc đi tới, bao vây lấy sân khấu trong Nhà hát lớn, nhe răng trợn mắt chảy nước dãi với Tiêu Lâu.
Nếu cứ tiếp tục thế này, số lượng zombie sẽ ngày một nhiều thêm.
Lời tác giả:Tiêu Lâu: Đánh không lại thì anh đây vẫn chạy được nha! Đuổi không kịp đúng không nè : )Tôi sẽ cố gắng để công quân nhanh chóng gặp gỡ anh Lâu, mọi người tiếp tục ủng hộ nhé ~
Anh không am hiểu chuyện đánh nhau, chém một con zombie thì còn được, bảo anh lấy ít địch nhiều thì chẳng khác nào tự sát, muốn thoát khỏi lũ zombie kia chắc chắn phải có kỹ thuật. Cuối cùng cũng đã đến lúc sử dụng những tấm thẻ lấy được từ phòng 2 Cơ và 2 Rô rồi.
Nhỡ đâu một con zombie đột nhiên nhào ra từ ngõ rẽ nào đó cào rách da anh thì toi đời.
Tiêu Lâu cất dao gọt hoa quả của mình đi, tim vẫn đập thình thịch.
Trước mặt anh là một con phố dài hoang vắng, nơi ngã tư rộng lớn ngoại trừ rất nhiều xe hỏng ngổn ngang hai bên đường thì cũng không có bất cứ chướng ngại vật nào ngăn cản con đường chạy trốn của anh.
Anh thực sự không muốn lây bệnh biến thành zombie rồi ở lại phòng 2 Bích này mãi mãi đâu!
Chỉ có điều Tiêu Lâu chạy được 100m thì nhận ra anh đã nghĩ quá đơn giản.
Tiêu Lâu nhanh chóng mở bao đựng thẻ của mình ra.
Khi bước vào phòng 2 Bích, Tiêu Lâu đã quan sát xung quanh.
Tiêu Lâu vừa chạy vừa nhanh chóng suy nghĩ tìm cách trong đầu.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận