Đây là một sòng bạc được trang hoàng rất cao cấp, không gian rộng hơn 100m vuông, chính giữa là một cái bàn hình bầu dục được trải khăn lụa xanh biếc phía trên. Xung quanh chiếc bàn có tám chiếc ghế tinh xảo xa hoa, trong đó có bảy ghế được dán số từ 1 đến 7, ghế chính giữa không đánh dấu số, chỉ có một hình quân Nhép.
Số 2 là một cô gái cao chưa tới 1m6 có mái tóc dài đen nhánh, màu da tái nhợt, dáng người hơi gầy, thật khó tưởng tượng một cô gái gầy yếu như vậy mà có thể vượt qua những mật thất khác.
Át Nhép vừa phát đạo cụ cho anh hiện tại đã ngồi ở trên chiếc ghế chính giữa đó.
Ghét quần áo màu sắc sặc sỡ nên bắt mọi người phải mặc nguyên một cây đen vậy hả?
Người gác cửa có thể phân thân ra vô số bản thể, vừa rồi hẳn là có tới bảy Át Nhép cùng phát đạo cụ cho mọi người, vì vậy bảy người khiêu chiến đều mặc Tây trang màu đen và mặt nạ bạc giống nhau như đúc, cảm giác khung cảnh có chút quái đản.
Thiên Vương: Tổng năm lá bài vừa đúng 10.5 (ví dụ Át, 2, 3, 4, K).
Sàn phòng được trải một lớp thảm dày mềm mại, không nghe được cả tiếng bước chân.
Tiêu Lâu còn chưa kịp chửi thì quần áo trên người anh lại đột nhiên biến đổi – anh cứ thế mặc bộ Tây trang màu đen kia vào một cách thần kỳ. Mặt nạ cũng được đeo vào mặt anh và tràng hạt cũng lồng vào cổ tay, quần áo mặc trước đó đã biến mất không thấy tăm hơi.
Đồng vàng hình tròn đường kính khoảng 5cm, mặt trên là hình bốn chất bài ở bốn hướng trên, dưới, trái, phải lần lượt là Cơ, Bích, Rô và Nhép. Mặt trái có ghi “1000”, đây hẳn là giá trị của kim tệ.
Nhưng một lần nhìn nhau, một lần gật đầu thừa nhận, vậy cũng đã đủ rồi.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Chiếc đèn chùm pha lê trên trần chiếu những vạt sáng lấp lánh tựa như viên kim cương rạn nứt, những chiếc mặt nạ bạc của bảy người chơi cũng phản chiếu sự lạnh lẽo của kim loại. Căn phòng yên tĩnh dường như lại gây thêm cảm giác áp bách ngột ngạt vô hình.
Mật thất ác mộng nghe tên đã thấy rợn sống lưng, Tiêu Lâu cũng không có ý định đi trải nghiệm.
Không ai dám mở miệng.
“Trong bảy ván chơi, không được bỏ bài quá năm lần, người nào hết sạch kim tệ sẽ bị đày vào mật thất ác mộng để chịu trừng phạt.”
Mãi cho đến khi Át Nhép thản nhiên lên tiếng: “Các vị, hãy vào ngồi theo đúng số của mình.”
Tiêu Lâu nghe thấy tiếng đập thình thịch của tim mình.
Lúc này mọi người mới di chuyển.
Vậy làm sao để đảm bảo dưới tình huống mình không thua trắng có thể tìm mọi cách thắng tiền từ tay người khác mới là điểm mấu chốt của trò chơi này.
Tiêu Lâu khẽ quét mắt qua một lượt –
Hai mắt Tiêu Lâu sáng bừng, anh lập tức cầm đồng vàng kia lên nhìn.
Số 2 là một cô gái cao chưa tới 1m6 có mái tóc dài đen nhánh, màu da tái nhợt, dáng người hơi gầy, thật khó tưởng tượng một cô gái gầy yếu như vậy mà có thể vượt qua những mật thất khác.
Số 3 là một người đàn ông trưởng thành cao ráo, hắn phải cao tới tận 1m9, đôi chân thon dài thẳng tắp rất hấp dẫn ánh nhìn của người khác. Dáng người hắn rất hoàn hảo, mặc Tây trang vào chẳng khác nào người mẫu trên bìa tạp chí, không biết có phải khi bước vào thế giới thẻ bài này đã cố ý điều chỉnh lại ngoại hình hay không.
Đây là một căn phòng kín hình vuông, diện tích áng chừng 10m vuông, đằng trước có một cánh cửa, mặt tường hai bên được phủ gương. Giữa phòng có một chiếc bàn làm việc, đằng sau bàn là một thiếu niên tầm 16 17 tuổi đang ngồi trên ghế ông chủ.
Số 4 là một người phụ nữ dáng người đầy đặn để tóc xoăn, móng tay sơn đỏ. Số 5 buộc tóc sau gáy nhưng nhìn từ dáng người thì có thể thấy rõ đây là nam.
Bốn nam ba nữ, không ngờ lại có nhiều người tham gia trò chơi này đến vậy.
Số 6 là một người đàn ông trung niên bụng bia; số 7 là một cô gái trẻ cao gầy buộc tóc đuôi ngựa, có vẻ rất hoạt bát nhanh nhẹn.
Thấy tất cả mọi người đều nhìn màn hình rất chăm chú, thiếu niên lại nói tiếp: “Ở phòng cấp D này, để dễ cho những người mới chưa từng chơi bài Tây, những loại set bài sẽ được chiếu trên màn hình trong suốt quá trình chơi, tiện cho mọi người có thể đối chiếu bất cứ lúc nào.”
Đây là một sòng bạc được trang hoàng rất cao cấp, không gian rộng hơn 100m vuông, chính giữa là một cái bàn hình bầu dục được trải khăn lụa xanh biếc phía trên. Xung quanh chiếc bàn có tám chiếc ghế tinh xảo xa hoa, trong đó có bảy ghế được dán số từ 1 đến 7, ghế chính giữa không đánh dấu số, chỉ có một hình quân Nhép.
Bốn nam ba nữ, không ngờ lại có nhiều người tham gia trò chơi này đến vậy.
Tiêu Lâu cứng đờ cả lưng khi bị ánh mắt đó nhìn chằm chằm, bỗng nhiên một hình ảnh hiện lên trong đầu anh.
Tiêu Lâu đi qua ngồi xuống ghế số 1 ở bên phải Át Nhép, những người khác cũng lần lượt ngồi xuống.
Đầu tiên vào vòng sẽ cược 1000, sau đó chia bài, người chơi nhìn bài xong sẽ được lựa chọn muốn lấy thêm bài hay không cần lấy thêm bài nữa, sau khi có được lá thứ hai, người chơi xem bài rồi quyết định có fold hoặc raise (dập bài hoặc tố theo) hay không, nếu fold thì mất 1000, nếu raise thì phải raise ít nhất 1000.Một số scenario có thể xảy ra ví dụ như người tiếp theo sẽ thấy người này raise thì có vẻ là bài tốt, nếu bài mình chắc chắn tốt hơn thì tự tin raise theo với số tiền > hoặc = 1000, còn nếu sợ thì fold. Nhưng cũng sẽ có trường hợp, có người bài xấu nhưng tự tin những người còn lại nhát không raise theo thì người đó sẽ raise để chờ những người chơi khác fold rồi ăn tiền. Chính vì vậy mới nói đây là trò chơi tâm lý, chưa kể còn phải căn thời điểm nào dùng ngọc đổi vận nữa.
Anh quay đầu định quan sát thêm những đối thủ trên bàn thì bỗng dưng chạm phải một ánh mắt.
Nếu không thắng được dù chỉ một ván, sau bảy ván hết sạch một vạn tiền vốn thì sẽ phải vào mật thất ác mộng chịu phạt.
Đó là một đôi mắt đen thẳm, sâu mà lạnh lẽo.
“Một ván có tổng cộng năm vòng, có năm loại set bài cuối cùng, xin mời nhìn lên màn hình.”
Game bảy ván, trước mỗi ván sẽ buộc phải cược 1000, không thể bỏ bài quá năm lần, điều này đồng nghĩa với việc có ít nhất hai ván chắc chắn phải tố, không thể chơi an toàn bỏ bài mãi được.
Số 3.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận